ZingTruyen.Asia

(YamixYugi) (Puzzleshipping) Our chain! Our Begin!

Phiên ngoại 1: Có rất nhiều thứ cần làm, nhưng thời gian thật ít!

NgcHngTomyochan


"Sao? Học bù???" Atem giật mình quay lại nhìn cậu, đã sắp xếp thư ký giúp cậu nghỉ học hôm nay thì cậu lại vùng vằng muốn đến trường, chỉ vì học phụ đạo. "Sao em lại phải học bù? Hơn nữa, ông và mẹ em sẽ về sau một tuần nữa, và thời gian riêng của em là dành hết vào tập và sách thôi sao?"

Khi mà anh về với cậu, khi cả hai vừa thăng cấp từ bạn bè thành người yêu, khi mà đáng lẽ cặp đôi mới toanh này sẽ có một tuần ngọt ngào riêng tư thì bây giờ cậu nói cậu sẽ phải tốn thời gian vào việc học tập! Vị trí của anh nó nằm chỗ nào???

"Em nghỉ mất ba tháng nên lỡ rất nhiều bài kiểm tra, nên..." Yuugi biết bản thân thật có lỗi với anh, cậu cũng biết đây là thời điểm tuyệt vời khi cả hai không có ánh mắt phụ huynh nhìn chăm chú.

Atem nhíu mày, tính toán lại lúc anh tiến vào thế giới linh hồn đến nay thì thời gian không ít hơn ba tháng, không lẽ cậu...

Anh ôm cậu vào lòng, để cậu nhìn anh. "Anh xin lỗi Yuugi, chỉ là... anh không nỡ để em đến trường khi chúng ta lẽ ra sẽ có một chút thời gian tuyệt vời!" anh xoa nhẹ mặt cậu "Dù sao em nghỉ học... là do anh ảnh hưởng em! Vậy nên anh sẽ giúp em học! Nhưng anh đã nhờ người xin nghỉ giúp em hôm nay, nên hãy nói với anh, trong lúc vắng anh đã xảy ra chuyện gì?"

Yuugi có chút thấy ngại, giờ anh hỏi cậu đã xảy ra gì cậu cũng chẳng biết trả lời anh ra sao, tại vì... cậu toàn ngủ thôi mà!

"Em... em không biết!"

"Hả? Nếu không có chuyện gì thì sao em phải nghỉ học?" Atem thắc mắc.

"...Do em ngủ... à không hôn mê hơi lâu vì... tinh thần không ổn định!" Yuugi không dám ngẩng lên nhìn anh "Bác sĩ nói... kiểu như tâm bệnh..."

Dù sao thì chỉ cần là người trong cuộc lại không bị ngu tự khắc sẽ hiểu ý cậu muốn nói! Ừ, tự dưng nghe xong anh thấy vui vui, dù sao thì yêu anh đến ngất xỉu luôn mà!

"Uhm, anh hiểu rồi!" Atem xoa tóc cậu "Haiz, anh đã nghĩ mình tạm thời chưa nên đến trường, nhưng thôi, vì em vậy! Dù sao thì anh hiện tại có thể sinh hoạt chung nhà với em, đương nhiên, chúng ta sẽ dính nhau 24/24 trong một tuần này! Cũng là một cách hẹn hò riêng tư thú vị ra trò! Chỉ là hôm nay anh đã giúp em xin phép rồi, em cứ nghỉ đi, mai thì anh sẽ đến trường cùng em. Hôm nay anh và em nói chuyện cùng nhau nhé!"

Yuugi ngẩng lên nhìn anh, và nhận được một nụ hôn vào trán dịu dàng.

"Hãy nói về thời gian tách ra, đã có chuyện gì xảy ra với cả hai!" giọng anh trầm nhẹ dẫn dắt cậu đi về hồi ức, về món quà vô hình anh nhận được từ Anubis, về cuộc sống 16 năm khi không có chút ký ức nào về cậu, và về lý do anh có mặt ở đây sau khi tất cả các bảo vật ngàn năm kết thúc vai trò của chúng.

Yuugi lẳng lặng ngồi nghe anh kể, lẳng lặng để lòng mình thấm nhuộm từng chút một tình cảm của anh dành cho cậu, lần này cậu đã khóc vì hạnh phúc. Anh đã có được một hình hài mới, có được một cuộc sống xứng đáng, vậy mà bỏ qua mọi vẻ hào nhoáng, anh đã làm hết thảy chỉ vì được về lại bên cạnh cậu, dù có thể... cậu sẽ mãi chỉ xem anh như một người anh em, một người 'chiến hữu' như xưng hô lúc đầu.

Khi Atem kết thúc câu chuyện cũng là lúc Yuugi từ tốn nói lên vài tháng ngắn ngủi thiếu mất anh, về việc cậu đã mơ về một quá khứ không chân thực, đã ước cho bản thân cậu mãi chìm đắm trong ảo vọng người cậu yêu luôn bên cạnh cậu không xa nhau. Và khi thức dậy nhìn vào thế giới thực, cậu đã nói lên tình cảm mình dành cho anh trước mặt tất cả bạn bè và cả quyết tâm không bao giờ đụng vào bài ma thuật!

"Yuugi, đến bây giờ em vẫn hối hận sao? Hối hận vì chiến thắng anh?" Atem hỏi và nhận được cái gật đầu từ cậu.

"Em hối hận chứ, sao có thể không được! Hoàn cảnh lúc đó là một sự chia tay vĩnh viễn, lúc về nhà em không lúc nào không nghĩ không hối hận vì đã không dám bày tỏ về tình cảm của mình, không dám giữ chặt anh! Atem, dù cho bây giờ anh có ngồi đây, thì trận đấu duel với anh vẫn như một bóng ma lởn vởn trong em." Yuugi nhìn thẳng vào anh, ánh mắt chua xót.

Anh gật đầu hiểu ý cậu, dù sao trong cuộc sống này làm gì dễ dàng tìm được ai gặp may như anh sau khi chết đi, sợ là một người cũng chẳng có nữa.

"Vậy thì Yuugi, em đừng bao giờ quên nhé!" Atem hôn nhẹ cậu "Đã hối hận mất đi anh, thì bây giờ đến về sau nữa, em không được phép buông anh thêm một lần nào nữa. Vì cả hai ta đã nếm đủ nỗi đau khi xa cách người còn lại rồi!"

"Chỉ là Atem..." cậu sực nhớ ra một thứ anh nói "Mai thực sự anh sẽ đến trường cùng em sao?"

"Ừ, các thủ tục chuyển trường đã xong rồi. Chỉ là lúc đầu anh không định đi học sớm vậy, vì anh nghĩ muốn gặp lại em, có một ít thời gian tâm sự cùng em thì anh sẽ đến trường! Anh không nghĩ đến gặp lại em lại có nhiều bất ngờ đến vậy!" thăng cấp thành người yêu luôn kia mà.

Yuugi mặt hơi hồng lên, cậu cảm thấy lúc tỏ tình cậu cũng lớn gan ghê, hôn luôn mà, còn ôm chặt cứng ngủ cả đêm nữa, thường thì các cặp đôi bình thường tỏ tình cũng đâu đến nỗi dạn dĩ như cậu. Mà thôi, dù sao tình huống của cậu cũng không có bình thường.

"Uhm, thỉnh thoảng anh sẽ về Pháp sao?" Yuugi nhớ lại thân thế hiện giờ của anh là con lai Pháp, bố anh là người Pháp, mẹ là du học sinh người Nhật và sau khi kết hôn đã sinh ra anh ở Pháp.

"Kỳ nghỉ hè thì anh sẽ về lại thăm bố mẹ, nhưng khi biết anh về Nhật, mẹ anh lại muốn đi theo vì bà nhớ nhà!" Atem có chút hơi khó nói "Bố mẹ anh biết về em!"

Cậu giật mình!

"Dù sao sau khi hôn mê hai năm và lấy lại toàn bộ ký ức, anh đã xác định sẽ không yêu ai khác ngoài em, nên anh đã nói với bố mẹ về quyết định này! Tóm lại là bố mẹ anh muốn gặp đối tượng anh nói nhằm để cứu vớt tình hình!"

"Bố mẹ anh không phản đối em là con trai?" Yuugi thắc mắc là anh đã nói những gì, không lẽ là anh khai tất tần tật là đã ở bên cậu hai năm, rồi thì kiếp trước anh là một Pharaoh vì cứu vớt thế giới nên được cho đầu thai thành người! Và bây giờ sau khi tỉnh lại thì đi tìm kiếm tình yêu cả đời của anh, cậu nghĩ chắc chẳng bậc phụ huynh nào tin vào cái kịch bản phim truyền hình nhiều tập này đâu, có thể họ nghĩ anh bị ảo tưởng nên muốn ở cùng anh để theo dõi bệnh trạng thì đúng hơn.

"Dù sao thì ở Pháp tình yêu đồng tính rất bình thường, hơn nữa mẹ anh lại là nghệ sĩ!" Atem búng nhẹ trán cậu "Anh chỉ kể cho họ nghe về lúc anh tồn tại trong Trò chơi ngàn năm, còn về việc quá khứ của Pharaoh thì anh không nói, có nói cũng đâu được tin tưởng. Với lại, bây giờ đã theo đuổi em thành công, anh nghĩ việc cha mẹ gặp một nửa của con trai mình là hiển nhiên!"

"Nhưng ông và mẹ em lại không biết chuyện em yêu anh!" Yuugi sợ mẹ cậu sẽ xỉu mất khi đứa con trai bà từ một người thích con gái nay lại thay đổi sang loại 'không phải con trai không lấy chồng'.

"Anh sẽ ở bên em Yuugi!" anh đan năm ngón tay vào tay cậu "Em muốn giấu, anh sẽ giúp em giấu, em muốn nói, anh sẽ nói thay em. Anh sẽ thuyết phục, thậm chí sẽ quỳ xuống cầu xin để cho ông nội và mẹ em chấp nhận anh là một nửa của em! Nếu em bị đuổi, anh sẽ cùng em xây nên một gia đình mới, sẽ chờ đợi sự vị tha từ người nhà em. Dù là gì đang chờ đợi cả hai, anh sẽ nắm chặt tay em, cùng em vượt qua hết thảy!"

Lúc này, chờ cả hai người là khó khăn, nhưng hạnh phúc sẽ vượt lên tất cả.


(Thứ 6 tui sẽ up thêm một cái bonus extra nữa nhé, có ý tưởng để viết thì viết xong là up thôi.)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia