ZingTruyen.Asia

Y Thủ Che Thiên - Mộ Anh Lạc

Q.5(Thiên Định Càn Khôn) - CHƯƠNG 167+168

luongthuong99

Chương 167: Yến Hồng Hãn

Lúc Bạch Mạt Lăng, Mộ Thiên Tĩnh, Mộ Tuần Quân, Hàn Thành Hạo, mọi người dàn hàng ngang từ trụ sở bí mật đi ra ngoài, nhìn Tuyệt Tình cốc náo nhiệt , không khỏi cảm khái liên tục .

"Hôm nay thương hội Thiên Huyền khai trương rất thành công, liên tục không ngừng có người từ nơi này đi về phía thương hội Thiên Huyền." Bạch Mạt Lăng cười nhẹ nhàng, nhìn thấy cửa hàng đầu tiên của nữ nhi nhà mình ở chủ thế giới có khởi đầu tốt đẹp, đương nhiên cao hứng không dứt.

Mộ Chỉ Ly cười nhẹ nhàng, Hàn Như Liệt thì cười nói: "Quá hai ngày, tình huống kia sợ là sẽ còn náo nhiệt hơn hôm nay."

Bạch Mạt Lăng chuyển đầu qua, nhìn Mộ Chỉ Ly bên cạnh kéo cánh tay mình , duỗi tay phải ra, nhéo gương mặt non mịn của Mộ Chỉ Ly , "Thật là có bản lĩnh, mẹ tin tưởng thương hội Thiên Huyền nhất định sẽ vang dội ở chủ thế giới ."

"Cảnh sắc ở Tuyệt Tình cốc rất đẹp, nhất là Bách Hoa viên, nếu mẹ thấy thì nhất định sẽ thích." Giọng nói của Mộ Chỉ Ly ôn nhu, trong những năm này, nàng chỉ ở cùng cha mẹ trong một khoảng thời gian ngắn, trong lòng cũng có mấy phần áy náy.

Trên khuôn mặt Bạch Mạt Lăng hiện lên vẻ hứng thú: "Lúc trước Dĩnh Nhi nói nhất định phải dẫn mẹ đi Bách Hoa viên một chuyến, nghe các con nói như vậy đúng thật là mẹ rất có hứng thú."

So với Bạch Mạt Lăng, thì sắc mặt của đám người Mộ Thiên Tĩnh có vẻ hơi vẻ trầm trọng, nhìn Tu Luyện Giả bên cạnh dần dần đi tới, mặc dù không biết được cụ thể thực lực của bọn họ, nhưng chỉ là từ hơi thở là có thể cảm thụ được, mỗi người xuất hiện ở nơi này đều là cường giả mà dĩ vãng bọn họ chưa từng nghĩ đến.

Mấy người bọn họ đứng ở chỗ này, giống như ngoại tộc. Loại cảm giác này không khác gì tất cả người xung quanh đều là người lớn, chỉ có mấy người bọn hắn là tiểu hài tử, cảm giác vô lực dần dần dâng lên trong lòng, nhưng mang theo nồng đậm bất đắc dĩ.

"Tu vi của những người này thật là cường hãn, qua nhiều năm như vậy chỉ có một Tần Lãng tiến vào đại lục Thiên Huyền, thế thì vận khí của chúng ta coi như là không tệ rồi." Mộ Thiên Tĩnh thở dài một hơi, bỗng nhiên cười cảm khái nói.

Hàn Thành Hạo nhàn nhạt gật đầu, trong mắt xẹt qua tia sáng sắc bén , "Tu Luyện Giả ở Chủ thế giới chính là cường giả từ các Phân thế giới hội tụ về, nếu không phải là chúng ta mất liên lạc quá lâu với Chủ thế giới, thì lực lượng của đại lục Thiên Huyền cũng sẽ không yếu kém như vậy , ngươi nhìn Liệt nhi và Chỉ Ly đi, thời gian tới Chủ thế giới cũng không bao lâu, bây giờ không phải là tu vi mạnh như vậy sao?"

Nghe Hàn Thành Hạo nói, mấy người đều là nhìn nhau cười một tiếng, trong lòng vốn là vẻ lo lắng cũng tản đi vài phần.

Lúc mấy người nhìn thấy Bách Hoa viên, Bạch Mạt Lăng không khỏi phát ra một tiếng than sợ hãi, "Địa phương xinh đẹp như thế này, thật giống như tiên cảnh nhân gian."

Gió nhẹ quét qua, hoa anh đào rơi lả tả tung bay, cánh hoa màu hồng và màu trắng mang theo mùi thơm thấm vào ruột gan, tâm tình của mọi người cũng trở nên tốt hơn. Mấy người vừa ngắm cảnh, Hàn Như Liệt vừa giới thiệu tình huống của Chủ thế giới, thỉnh thoảng hỏi thăm vấn đần, cũng khiến cho bọn họ nhận thức rõ ràng Chủ thế giới thêm mấy phần.

Sau khi Liễu Bình đi ra ngoài thì vẫn luôn trầm mặc, nhưng đối với những lời Hàn Như Liệt nói lại nghe cực kỳ thật tình, trầm mặc một lát sau, Liễu Bình nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, sắc mặt hơi có vẻ kiên định, "Hàn huynh đệ, lúc trước từ trong miệng Thiên Nhi ta đối với Chủ thế giới đã có hiểu rõ nhất định, ta suy tư thật lâu, quyết định chính mình đi ra ngoài xông xáo một phen."

Mọi người nhất tề nhìn về phía Liễu Bình, song, ai cũng chưa từng sinh ra chút kinh ngạc nào. Từ lúc đầu nhìn thấy Liễu Bình, là đã hiểu hắn là một người phóng đãng không bị trói buộc, yêu thích tự do. Đi tới Chủ thế giới mà nơi cường giả nhiều như mây, hắn nhất định muốn đi ra ngoài xông xáo một phen.

Thân phận bất đồng tạo nên ý nghĩ khác nhau, tất cả mọi người hiểu. Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly một cái, Mộ Chỉ Ly gật đầu không để lại dấu vết, rồi hắn mới lên tiếng: "Liễu đại ca nghĩ xông xáo một phen tự nhiên là tốt, trong quá trình xông xáo thì tu vi sẽ tăng lên nhanh hơn. Nhưng mà với tu vi của Liễu đại ca thì tốt nhất vẫn nên đi những vương quốc khác để lịch lãm sẽ tốt hơn."

Ở Bồng Lai tụ, cho dù là Tán tu, thì thực lực cũng mạnh hơn so với bọn hắn mấy lần, một thân một mình ở Bồng Lai tụ, thì không gọi là xông xáo nữa, mà gọi là tìm tai vạ.

"Ta hiểu, ta sẽ theo lời các ngươi nói, ta đi những vương quốc khác bắt đầu xông xáo, Bồng Lai tụ, sau này đấu lại!" Ánh mắt Liễu Bình chiếu sáng rạng rỡ, nụ cười tự tin hiện ra ở khóe miệng.

"Nếu Liễu đại ca quyết định như vậy, đến lúc đó ta sẽ đưa ngươi đi Linh Viêm quốc."

"Đa tạ!" Liễu Bình ôm quyền, "Bây giờ ta đi trước tìm Thiên nhi, nói tin tức này cho muội ấy biết một phen. "

Liễu Bình nhanh chóng rời đi, giờ phút này Thiên nhi và Dật Thần đã ở phụ cận Tuyệt Tình cốc , dùng hơi thở của Long Tộc, tìm được Thiên nhi cũng không phải là một chuyện khó.

Đợi sau khi Liễu Bình rời đi, trong đôi mắt dịu dàng hữu thần của Mộ Thiên Tĩnh nhúc nhích quang mang lành lạnh , giọng nói uy nghiêm mang theo chút trầm trọng , "Ly nhi, Như Liệt, các con gặp phải vấn đề khó khăn gì? Thiên Âm môn lão Môn chủ cùng lão giả Vô Bi cũng không phải là người đơn giản, nếu như không phải các con gặp nguy hiểm, có lẽ bọn họ sẽ không sống ở trong trụ sở bí mật như vậy."

Tầm mắt của ba người Hàn Thành Hạo, Mộ Tuần Quân, Bạch Mạt Lăng cũng rơi vào trên người hai người, mặc dù thực lực của bọn họ kém hơn hai tiểu bối, nhưng kinh nghiệm và nhãn lực của bọn hắn thì không phải là bọn họ có thể so sánh được, tình huống khác thường như thế, chỉ cần vừa nhìn, là có thể đủ biết được nhất định có ẩn tình ở bên trong.

Trong lòng Mộ Chỉ Ly chấn động, không tự chủ được mà hít một hơi khí lạnh, thầm than nhãn lực của trưởng bối quả thật sắc bén, lúc này mới ngắn ngủn mấy ngày mà đã có thể nhìn ra vấn đề.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, nhất tề thở dài một hơi, chuyện này là không thể giấu diếm. Vốn cũng là người trong nhà, cũng không cần thiết phải giấu diếm , chỉ là sợ bọn họ lo lắng, nên mới vẫn chưa từng nói ra.

Nhìn vẻ mặt của hai người, đám người Mộ Thiên Tĩnh càng thêm xác định hai người Chỉ Ly có chuyện gạt bọn họ.

"Liệt nhi, con nói, rốt cuộc là có chuyện gì?" Vẻ mặt Hàn Thành Hạo nghiêm nghị, chỗ sâu trong tròng mắt lại không khỏi hiện lên lo lắng.

"Chuyện này nói ra thì rất dài dòng, tất cả đều bắt đầu từ hai cái nhẫn . . . . . ." Hàn Như Liệt đem chuyện lúc ban đầu rủ rỉ nói ra, nghe Hàn Như Liệt nói, sắc mặt của mấy người cũng thay đổi theo.

"Nói như vậy, các ngươi cũng không phải là bởi vì trùng hợp mà tiến vào Chủ thế giới, mà bị này hai cái nhẫn mang vào Chủ thế giới?" Trong mắt Mộ Tuần Quân hiện lên vẻ kinh ngạc.

Mộ Chỉ Ly gật đầu, "Không sai, hiện tại mặc dù lão nhân Không Gian và Thời lão nhân Gian đời trước đã không có ở đây, nhưng chúng cháu phải đối mặt với thủ đoạn của lão nhân Quang Minh. Mà Dật Thần chính là Hắc Ám chi tử, lão nhân Hắc Ám đã phái hai nhóm người đến, bây giờ chúng con phải đối mặt với hai vị lão nhân thuộc tính."

Trên mặt đám người Hàn Thành Hạo hiện lên vẻ ngưng trọng trước nay chưa có, may là lúc trước có rất nhiều phỏng đoán, Mộ Chỉ Ly bọn họ có thể ở Chủ thế giới chọc phải cừu gia, nhưng cùng tình huống chân thật thì đúng là gặp phải sư phụ.

Người bọn họ phải đối mặt chính là nhân vật đỉnh cao nhất trên cái thế giới này , tồn tại như Thần. Chiến thắng bọn họ, quả thực còn khó hơn lên trời.

"Không trách được các ngươi lại nhanh chóng huấn luyện Tu Luyện Giả trong trụ sở bí mật như vậy , mở rộng thương hội Thiên Huyền cũng là vì ủng hộ Tu Luyện Giả trong trụ sở bí mật cần có tài nguyên tu luyện sao." Mộ Thiên Tĩnh cảm khái nói, mày kiếm không tự chủ vo thành một nắm, kẻ địch mạnh như thế, chỉ nghĩ tới đã khiến cho người ta có cảm giác sợ hãi.

"Sư tổ và sư phụ Vô Bi là tới để bảo vệ chúng con, bọn họ hi vọng chúng con có thể thành công trở thành một đời lão nhân Không gian và lão nhân Thời gian mới." Trong mắt đen như đầm sâu mang theo chút cảm động, giọng nói của Mộ Chỉ Ly lặng lẽ trầm thấp hơn vài phần.

Tay phải Bạch Mạt Lăng đặt lên bàn tay Mộ Chỉ Ly kéo tay phải của mình, vỗ nhẹ nhẹ, "Hai vị cường giả cũng là người tốt, các ngươi nên hiếu kính bọn họ thật tốt."

Đối mặt với cường giả khống chế thuộc tính của thế giới , Long Ngọc Hồng và Vô Bi quyết định như vậy tức là đại biểu ý gì, không cần nói bọn họ cũng rất rõ ràng. Bọn họ không phải là thân nhân, lại có thể làm ra một bước này, phần thật lòng này, làm cho người ta bội phục.

"Mẹ, chúng con biết rõ."

Ba nam tử Mộ Thiên Tĩnh có chút trầm mặc, bọn họ vẫn đều mong đợi Mộ Chỉ Ly vả Hàn Như Liệt ở Chủ thế giới có thể xông xáo ra một mảnh trời của riêng mình, nhưng ai có thể nghĩ đến bọn họ thế nhưng có thể đi tới một bước kinh khủng như thế này.

Một khi bọn họ thành công, bọn họ chính là hai vị lão nhân nắm giữ thuộc tính của thế giới này, cộng thêm Mộ Dật Thần, tổng cộng là ba người! Trong thiên địa , tổng cộng có chín loại nguyên tố, nhiều Phân thế giới như thế tổng cộng mới ra mấy vị? Đại lục Thiên Huyền bọn họ một lần chiếm hẳn ba vị, nếu như thành công, thanh danh của đại lục Thiên Huyền có thể có chút khủng bố rồi.

Chẳng qua là, đáng thương tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, so sánh với quyền lợi và vinh quang vô biên sau khi thành công , bọn họ càng hy vọng con cái của mình có thể bình an sống sót, cho dù chỉ phải chịu một chút nguy hiểm thôi bọn họ cũng không nguyện ý gánh chịu.

"Các con nhất định phải là địch với lão nhân Quang minh và lão nhân Hắc Ám?" Lời của Hàn Thành Hạo mang theo ý tứ dò xét.

"Con nghĩ, kể từ khi chúng con bắt được hai cái nhẫn này thì tất cả đã được định trước rồi, chỉ có thể đi tới, không thể lui về phía sau." Khóe miệng Mộ Chỉ Ly nở nụ cười, ánh mắt kiên định.

Sắc mặt Hàn Thành Hạo âm tình bất định, trầm mặc trong chốc lát, nhìn đám người Mộ Thiên Tĩnh , rồi mới lên tiếng: "Việc đã đến nước này, các con nhất định phải cố gắng đánh bại bọn họ, nếu đã chọn các con, các con nhất định có thể chiến thắng !"

Mộ Tuần Quân cười đến sảng lãng, "Nếu là một ngày kia, các cháu thật đúng trở thành cường giả như vậy thì chúng ta cũng sẽ được thơm lây."

Mộ Chỉ Ly thở phào nhẹ nhõm, phản ứng của các trưởng bối so với bọn họ lúc trước phỏng đoán, không thể nghi ngờ là tốt hơn không ít, lúc trước lo lắng nhất chính là nhìn thấy bộ dạng lo lắng ưu sầu của bọn họ, mặc dù hiện tại vẻ u sầu vẫn còn đó, nhưng sinh ra mấy phần hi vọng.

Ngày kế tiếp.

Thương hội Thiên Huyền so với hôm qua thì càng thêm náo nhiệt, hôm qua Tu Luyện Giả mua Bồ Đề đan , có không ít người đã tự mình thử một phen, quả nhiên, nhất tề đều đột phá bình cảnh, tiến vào cảnh giới mới!

Một khi tin tức này truyền ra, mọi người thấy hiệu quả của Bồ Đề đan của thương hội Thiên Huyền, khiến một tầng băn khoăn ở trong lòng mọi người cuối cùng cũng được hạ xuống, như vậy kế tiếp khiến cho triều dâng tại cửa hàng là có thể suy đoán ra.

Bên ngoài Tu Luyện Giả nối liền không dứt tràn vào Tuyệt Tình cốc, số Tu Luyện Giả mỗi ngày đi tới Tuyệt Tình cốc có chút kinh khủng, tin tức bán nửa giá trong ba ngày lại càng khiến mọi người có động lực lớn lao , nhất định phải chạy tới nơi này trong ba ngày đấy, nếu không thì sẽ thiệt thòi lớn rồi.

Khách sạn ở Tuyệt Tình cốc lại tràn đầy lần nữa, trình độ náo nhiệt so với sự kiện Vạn Hoa thì cũng không kém bao nhiêu.

Đám người Mộ Chỉ Ly nghe tin tức từ Ích Hàn, trên khuôn mặt đều là hiện lên nụ cười, tất cả đúng như bọn họ suy nghĩ, danh tiếng của Thương hội Thiên Huyền đã truyền tản ra ngoài .

"Mấy ngày nay người chạy tới đều là Tán tu cùng với một chút thương gia chiếm đa số, các môn phái cách tương đối xa, muốn chạy tới cũng cần thời gian nhất định . Mấy ngày nữa, chắc hẳn một vài môn phái nên xuất hiện rồi." Khóe miệng Ích Hàn tràn đầy nụ cười nhẹ nhàng, thưởng thức một ngụm trà, chậm rãi nói.

"Bất luận người phương nào đến, chỉ cần đối phương trả tiền đủ để mua là được." Mộ Chỉ Ly ngoéo môi, mặc dù hôm qua thu hoạch hẳn là không ít, nhưng năm trăm Tu Luyện Giả muốn nhất tề đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, vậy thì số lượng tinh thạch cần có thể nói là rất khủng bố.

Đan dược này bán cho người nào nàng không thèm để ý, điều nàng muốn chính là Tu Luyện Giả trong trụ sở bí mật có thể có đầy đủ tinh thạch để đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ.

Trong khoảng thời gian ngắn tin tức về Thương hội Thiên Huyền cũng đã truyền đến tai các môn phái, dù sao mỗi môn phái đều có Tu Luyện Giả ở Bồng Lai tụ , tin tức truyền về cũng coi như là cực nhanh.

Mạc Vũ Vân đến trước một bước mới vừa biết được tin Mộ Chỉ Ly trở lại Tuyệt Tình cốc, lúc trước thời điểm hắn muốn động thủ với Mộ Chỉ Ly , Mộ Chỉ Ly mạc danh kỳ diệu biến mất, khiến cho trong lúc nhất thời hắn không hạ thủ được, mới vừa biết được nơi nàng ở, đang định xắn tay áo lên muốn đi đối phó Mộ Chỉ Ly, lập tức nghe nói tin tức Thương hội Thiên Huyền của Mộ Chỉ Ly.

"Ngươi nói Bồ Đề đan chính là do Thương hội Thiên Huyền của Mộ Chỉ Ly bán?" Giọng nói của Mạc Vũ Vân không tự chủ được đề cao mấy phần, ưng mâu sắc bén như đao, chặt chẽ tập trung vào người trước mắt.

Đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Mạc Vũ Vân , tim của đệ tử bẩm báo run lên, ánh mắt trở nên sợ hãi, ngay cả giọng nói cũng mang theo vài phần run rẩy, "Tất cả mọi người đều nói như vậy, lúc thương hội Thiên Huyền khai trương cũng là Mộ Chỉ Ly chủ trì, hơn nữa phía sau Thương hội Thiên Huyền có Tuyệt Tình cốc giúp đỡ ."

Tròng mắt Mạc Vũ Vân híp lại, lặng lẽ xẹt qua tinh quang , "Đan dược mà thương hội Thiên Huyền bán thật sự là Bồ Đề đan? Ngươi không có nghe sai?"

Ban đầu trên buổi đấu giá của Tuyệt Tình cốc xuất hiện một viên Bồ Đề đan bị Hạ Trường Thanh của Thiên Âm môn mua được, sau đó chưa từng nghe thấy tin tức gì về Bồ Đề đan . Một thời gian ngắn trước cơ hồ các môn phái đều hỏi thăm tin tức Bồ Đề đan , chẳng qua là chưa từng truyền ra chút tin tức nào, tất cả mọi người đang suy đoán đến tột cùng là bằng hữu của Ích Hàn là ai mà có đan dược bực này .

Kỳ quái nhất chính là sau khi Thiên Âm môn mua Bồ Đề đan về liền chưa từng tiết lộ ra chút tin tức nào, cũng không ai biết hiệu quả của Bồ Đề đan là thật hay giả. Theo lý thuyết Thiên Âm môn mua Bồ Đề đan mục đích đơn giản là tự tiến hành luyện chế Bồ Đề đan, thời gian dài như vậy mà không có tin tức chỉ có hai nguyên nhân.

Thứ nhất, Bồ Đề đan kia không có tác dụng, thứ hai, Thiên Âm môn chưa luyện chế ra Bồ Đề đan.

Mọi người đều cảm thấy khả năng thứ hai lớn hơn, nhưng hiện tại Thương hội Thiên Huyền bán đan dược như vậy, hiển nhiên cùng bọn họ lúc trước nghĩ có một chút không khớp, đến tột cùng là do nguyên nhân gì, thực làm cho người ta nghi ngờ.

"Thiên chân vạn xác, nghe nói người mua đan dược người thử qua sau đó thật sự đột phá, hiện tại tất cả mọi người đều tranh cướp mua Bồ Đề đan." Đệ tử vội vàng giải thích.

Mạc Vũ Vân đột nhiên hừ lạnh một tiếng, "Bất kể trong hồ lô của Mộ Chỉ Ly bán thuốc gì, đợi ta bắt được nàng, tất cả đan dược đều rơi vào trên tay của ta!" Tu vi của mình cũng có một đoạn thời gian rất dài chưa từng tịnh tiến rồi, giết Mộ Chỉ Ly, vừa có Bồ Đề đan, vừa có thể rửa sạch sỉ nhục lúc trước, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện?

"Truyền lệnh xuống, hôm nay theo ta cùng nhau chạy tới Tuyệt Tình cốc!"

"Dạ!"

Thiên Âm môn, Ngô Tĩnh Hiền đang không ngừng thử luyện chế Bồ Đề đan, mặc dù từ chỗ Mộ Chỉ Ly lấy được đan phương, nhưng muốn luyện chế thành công thì cũng cần thời gian nhất định, hiện tại hắn đã dần dần nắm giữ được một chút bí quyết, chỉ cần cho hắn thêm thời gian thì nhất định có thể luyện chế thành công!

"Ngô chưởng môn, đan dược này ngươi luyện chế thế nào?" Đám người Hạ Trường Thanh lên tiếng hỏi, "Hai ngày trước Mộ Chỉ Ly mở Thương hội Thiên Huyền đã bắt đầu bán Bồ Đề đan rồi."

Tin tức kia đối với bọn họ mà nói, tuy đây tin tức không được tốt lắm nhưng cũng không tính là tin tức xấu, chẳng qua là môn phái khác nhất định sẽ mua một số lượng lớn Bồ Đề đan để tăng thực lực của của đệ tử ưu tú, Thiên Âm môn bọn họ cũng không có lạc hậu ở phía sau được.

Ngô Tĩnh Hiền ngẩn ra, "Mộ Chỉ Ly bắt đầu bán Bồ Đề đan? Cầm đi bán đan dược có hiệu quả nghịch thiên như thế , này. . . . . . Không phải là để cho người khác tăng thực lực lên sao?" Đổi lại bọn họ, bất luận như thế nào cũng không thể lấy đan dược ra bán .

Hạ Trường Thanh nhún vai, thản nhiên nói: "Theo ta thấy, Mộ Chỉ Ly có thể lấy ra Bồ Đề đan bán, chứng minh chính nàng đã có đầy đủ Bồ Đề đan, không cần quan tâm xem người khác tăng lên. Ta đoán là bây giờ nàng ấy cần tinh thạch hơn, nếu không nàng là Tu Luyện Giả sẽ không tốn thời gian vào việc mở rộng buôn bán."

"Không nói những thứ này, Ngô chưởng môn, rốt cuộc ngươi luyện chế thế nào?" Tính tình Vũ Xích nôn nóng hỏi, hai chòm râu cao thấp động lên.

"Cho thêm ta một chút thời gian, không sai biệt lắm là có thể thành công. Cứ để cho môn phái khác đi mua đạn dược, trước mắt chúng ta còn có đầy đủ dược liệu, đến lúc đó lấy hết của cải nhàcủa bọn hắn, đối với chúng ta mới là có lợi." Ngô Tĩnh Hiền cười hắc hắc, Mộ Chỉ Ly cho chừng mấy cái túi càn khôn dược liệu , chỉ sợ môn phái khác lấy tất cả của cải ra, cũng không mua được nhiều Bồ Đề đan như vậy.

Nhìn bộ dạng lòng tin tràn đầy của Ngô Tĩnh Hiền, đám người Hạ Trường Thanh cũng yên lòng, "Ngươi đã nói như vậy, chúng ta sẽ không phái người đi trước Tuyệt Tình cốc nữa, đợi tin tức tốt của ngươi!"

"Yên tâm đi, hai ngày nữa các ngươi có thể thấy Bồ Đề đan rồi!"

"Thiếu chủ, ngươi muốn vào thương hội Thiên Huyền?" Diệp Lăng Thiên nhìn Thiếu chủ bên cạnh, trên khuôn mặt hiện lên nồng đậm vẻ không hiểu.

Lúc trước đem tin tức Mộ Chỉ Ly trở lại Tuyệt Tình cốc nói cho Thiếu chủ , Thiếu chủ cũng là một bộ dạng không chút hoang mang , hôm nay rốt cục Thiếu chủ cũng có động tác, lại nói hắn muốn mình một người vào Thương hội Thiên Huyền đi dạo một chút, xem một chút đến tột cùng có những bảo bối gì.

Yến Hồng Hãn vung tay phải lên, mở chiết phiến ra, thong thả quạt, dương dương tự đắc, "Bổn công tử nói muốn đi thì đương nhiên muốn đi, ngươi đã gặp qua Mộ Chỉ Ly, ở nơi này bên ngoài chờ xem, bản thân ta muốn đi nhìn xem rốt cuộc Mộ Chỉ Ly là người như nào."

Diệp Lăng Thiên có chút chần chờ, nhìn Yến Hồng Hãn, hi vọng rồi nhìn Thương hội Thiên Huyền nơi xa.

"Mệnh lệnh của ta, ngươi có nghe không? Ở chỗ này chờ, ta đi." Giọng nói của Yến Hồng Hãn đột nhiên lạnh xuống, giọng điệu ra lệnh, vô cùng cường ngạnh .

Ngay sau đó, Yến Hồng Hãn nện bước nhàn nhã đi, phe phẩy chiết phiến chậm rãi đi về phía thương hội Thiên Huyền , trên khuôn mặt tràn đầy nụ cười trong sáng , lộ ra hàm răng trắng noãn.

Một bước bước vào thương hội Thiên Huyền, Yến Hồng Hãn nhìn một màn huyên náo trước mắt, chân mày không tự chủ nhướn lên, đuôi lông mày giơ lên, cười phóng đãng nói: "Lão bản của thương hội Thiên Huyền ở đâu ?"

Lời này vừa nói ra, thương hội Thiên Huyền đang ồn ào đột nhiên yên tĩnh lại, từng ánh mắt đều tập trung vào trên người Yến Hồng Hãn ngay giữa phòng.

Chương 168: Tàn Đồ Rơi Xuống

Mọi người kinh ngạc nhìn nam tử trẻ tuổi đang mặc một bộ cẩm bào màu đen trong thương hội kia, một chiếc quạt xếp nhẹ nhàng phe phẩy, mày kiếm mắt sáng, mặt mày như ngọc, cái mũi ưng cực kỳ đặc biệt, cộng thêm mấy phần sắc bén và khôn khéo, trên khóe miệng còn mang theo một nụ cười càn rỡ.

Người này vừa nhìn đã biết là bất phàm, bộ dáng ngông cuồng mà nóng nảy kia chắc chắn không phải là Tán tu hay là Tu luyện giả tầm thường có thể có được, trong lúc mơ hồ mọi người đều cảm thấy người này vô cùng có khả năng là Dược sư của Quỳnh Hải cốc. Quỳnh Hải cốc luôn luôn lấy thuật luyện đan và y độc thuật mà nổi tiếng, như bây giờ thương hội Thiên Huyền đại xuất danh tiếng, chắc hẳn Quỳnh Hải cốc cũng có dự tính nhất định đây.

Cảm nhận được ánh mắt đánh giá của mọi người, khóe miệng Yến Hồng Hãn lại lặng lẽ cong thêm, giọng nói thuần hậu mang theo chút ma lực, hấp dẫn tầm mắt của những nữ tử ở đây.

Sắc mặt chưởng quỹ khẽ biến, nhìn Yến Hồng Hãn, thầm than chẳng lẽ lại nhanh như vậy đã có người đến cửa bới móc? Ngay sau đó, trên mặt chưởng quỹ lộ ra nụ cười nhã nhặn, cười nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Yến Hồng Hãn, chắp tay nói: "Vị công tử này, lão bản không có ở trong cửa hàng, không biết chuyện gì? Ta sẽ thay công tử truyền đạt lại."

Yến Hồng Hãn đánh giá chưởng quỹ trước mắt, khóe miệng đang cong cong đột nhiên ngoặt xuống phía dưới, nụ cười lạnh lùng cũng giống như ánh mắt lạnh lùng của hắn, "Ngươi xem ngươi là cái gì? Có thể đại diện cho lão bản của các ngươi nói chuyện với ta không?"

Ánh mắt khinh miệt, giọng điệu giễu cợt, không thu liễm thái độ một chút nào, Yến Hồng Hãn đã phát huy được mấy từ cuồng vọng và làm càn vô cùng tinh tế.

Mọi người nháy mắt với nhau, đều biết được Yến Hồng Hãn là lai giả bất thiện, thương hội Thiên Huyền mới chỉ khai trương ngắn ngủn có mấy ngày, nhưng lại thu vào cả quặng vàng, thành tích như vậy khó tránh khỏi làm cho người ta trông thấy mà thèm. Hôm nay có người đến tìm phiền toái, xem náo nhiệt một chút cũng tốt.

Sắc mặt chưởng quỹ chợt lạnh xuống, chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt chất phác mộc mạc, nhưng mà, theo ánh mắt của hắn thay đổi, xem ra khuôn mặt thuần phác này cũng trở nên lạnh lùng, lại không tiếp tục hiền hòa như lúc trước nữa, "Vị công tử này, thương hội Thiên Huyền cũng không phải nơi mà ai cũng có thể tới quấy rối, lão bản cũng không phải là ai cũng có thể nhìn thấy ."

Nghe vậy, Yến Hồng Hãn giễu cợt cười một tiếng, khuôn mặt tuấn lãng khôi ngô có một không hai, "Bốp " một tiếng thu hồi chiết phiến, thân thể khẽ nghiêng về phía trước, nhỏ giọng nói bên tai chưởng quỹ: "Nếu như không nhanh một chút để cho lão bản của các ngươi tới đây, ta lập tức sẽ đập phá thương hội Thiên Huyền, ngươi có tin hay không?"

Đứng thẳng người lên, nụ cười trên khóe miệng Yến Hồng Hãn vẫn như cũ, chưởng quỹ do dự trong giây lát, ngược lại đi về phía sau cửa hàng.

Mọi người nhìn Yến Hồng Hãn với nụ cười vẫn còn đọng trên khóe miệng cùng với chưởng quỹ đang nhanh chóng rời đi, mặc dù không biết được rốt cuộc hai người này đã nói cái gì, chỉ biết là bây giờ chưởng quỹ nhất định là đang đi tìm lão bản. Nam tử mặc đồ đen này thật sự là tự đắc, khiêu khích thương hội Thiên Huyền không khác nào khiêu khích Tuyệt Tình cốc, cho dù là bị chưởng quỹ uy hiếp, vẫn như cũ dám làm như thế. Phần can đảm này, cũng không phải là ai cũng có thể có.

Ở đây cũng có không ít người có địa vị, nhưng ai cũng chưa từng xảy ra một chút xung đột nào với thương hội Thiên Huyền. Bởi vì, đồ mà thương hội Thiên Huyền mang bán chính là thứ mà bọn họ cần có, một khi đắc tội, sau này bất lợi chính là bọn hắn.

Lúc này Mộ Chỉ Ly đang tu luyện ở bên trong nhà, đột nhiên nghe được thông truyền, nói là chưởng quỹ vội vàng chạy tới, có chuyện quan trọng cần báo.

Lông mày lá liễu hơi nhăn lại, lúc bận rộn như thế mà chưởng quỹ lại đến đây, nhất định là thương hội Thiên Huyền có chuyện gì xảy ra. Nhanh chóng đứng dậy, bước nhanh đi ra bên ngoài, chỉ thấy chưởng quỹ đang đứng bên ngoài phòng khách, do dự bất an.

"Chưởng quỹ, thương hội Thiên Huyền nhưng là có chuyện gì xảy ra?" Mộ Chỉ Ly híp híp mắt, một tia nguy hiểm vô cùng lạnh lùng hiện lên trong mắt.

Chưởng quỹ ôm quyền thi lễ một cái: "Lão bản, mới vừa rồi đột nhiên có một gã nam tử tới thương hội, nói muốn gặp ngài."

"Có biết là ai không?" Nàng đã đắc tội không ít người ở Chủ thế giới, tìm đến nàng trả thù cũng là chuyện bình thường, cũng không quan tâm là Mạc trưởng lão hay là người của lão nhân Hắc Ám, đến bên này chắc hắn cũng sẽ không dùng cách này để xuất hiện.

"Không biết, nam tử này cực kỳ lạ mặt, tiểu nhân trước kia vẫn luôn làm việc ở Tuyệt Tình cốc, Tu luyện giả bình thường nổi danh đứng đầu thì ta nhớ được, nhưng vị này ta vẫn chưa từng thấy qua, ít nhất là trước kia chưa bao giờ từng tham gia Vạn Hoa tỷ thí, cũng không phải là Tu luyện giả của môn phái mang đến." Chưởng quỹ tỉnh táo mà phân tích, thân là chưởng quỹ, bình thường người đã từng tiếp xúc hắn vẫn luôn nhớ được.

"Thôi, cho dù là người nào, đi nhìn một chút sẽ biết ngay. Chúng ta cùng nhau đi đến thôi." Mộ Chỉ Ly cười nhạt một tiếng, đã đến thì trốn cũng không được, nếu là tới gây sự, thì hung hăng dẫm đối phương ở dưới chân là được rồi!

Mộ Chỉ Ly mở rộng bước chân đi ra bên ngoài, chưởng quỹ theo sát sau đó, cũng không khỏi nhắc nhở: "Theo cái nhìn của tiểu nhân, mặc dù vị công tử kia rất lạ mặt, nhưng khí độ nói năng đều là bất phàm, chắc hẳn thế lực sau lưng cũng không nhỏ."

Bước chân Mộ Chỉ Ly ngừng lại một chút, cũng có chút nhìn Chưởng quỹ với cặp mắt khác xưa, khẽ mỉm cười: "Ta biết được, ta để cho Ích Hàn cùng ta tới đó."

Chưởng quỹ là nhắc nhở nàng người tới khó đối phó, sau lưng đối phương có thế lực, một mình đi tới cũng không khỏi thiếu đi mấy phần lực lượng, Ích Hàn chính là Thiếu công tử của Tuyệt Tình Cốc, có hắn cùng đi, lúc chạm mặt cũng sẽ ứng phó tốt hơn.

Đợi đến lúc Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn xuất hiện ở thương hội Thiên Huyền, không khí đã yên tĩnh trong chớp mắt, từng ánh mắt kinh ngạc đọng lại ở trên người hai người.

Bây giờ hai người xuất hiện không thể nghi ngờ là đã chứng minh cho thân phận của bọn họ, xem ra Mộ Chỉ Ly quả nhiên chắc chắn là lão bản của thương hội Thiên Huyền, Cốc chủ Ích Diệp của Tuyệt Tình Cốc ban đầu đã kiên trì trợ giúp Mộ Chỉ Ly như vậy, nói không chừng ngay từ lúc đó cũng đã biết được Mộ Chỉ Ly vốn có tài nguyên, nếu không làm sao có thể đủ kiên định như vậy để đứng ở phía sau Mộ Chỉ Ly?

Ánh mắt lạnh lùng của Mộ Chỉ Ly nhếch lên, quét qua trên người mọi ngừời, mọi người rối rít quay đầu, tiếp tục mua đồ, sự cảnh cáo hàm chứa trong ánh mắt của Mộ Chỉ Ly bọn họ đều thấy rõ ràng.

Không cần chưởng quỹ giới thiệu, tầm mắt Mộ Chỉ Ly trên người nam tử mặc đồ đen đang đứng ở giữa kia, hắn lẳng lặng đứng yên ở đó, nhưng không đi vào.

Cùng một thời gian, Yến Hồng Hãn quay đầu, như có cảm ứng mà nhìn Mộ Chỉ Ly, khóe miệng khẽ nhếch lên, sự phóng đãng trong ánh mắt vẫn như cũ không kiềm chế được, nhíu mày, có vẻ rất hứng thú nhìn Mộ Chỉ Ly từ từ đến gần.

Khuôn mặt Ích Hàn lạnh lẽo như sương, đứng yên bên cạnh Mộ Chỉ Ly không nói một lời, nhưng lại không lý do làm cho lòng người đều dâng lên một cảm giác bị áp lực.

Chỉ là, Yến Hồng Hãn đương nhiên không có hề có chút cảm giác nào với việc này, hắn không hề cố kỵ mà đánh giá Mộ Chỉ Ly: "Ngươi chính là chủ nhân của Thương hội Thiên Huyền—— Mộ Chỉ Ly?"

Mộ Chỉ Ly nhướng mày, không thèm để ý đến ánh mắt gần như là khiêu khích của Yến Hồng Hãn, giọng nói lạnh nhạt: "Không biết công tử tìm ta có chuyện gì?"

"Ta còn tưởng rằng lão bản của thương hội Thiên Huyền phải là lão yêu quái nào, không nghĩ tới lại là một người trẻ tuổi như vậy." Yến Hồng Hãn mở chiết phiến ra, đi quanh Mộ Chỉ Ly một vòng, cười nhạt nói.

Ánh mắt tràn đầy tức giận của Ích Hàn rơi vào trên người Yến Hồng Hãn, bực tức nói: " Rốt cuộc ngươi có chuyện gì quan trọng? Chúng ta cũng không có tâm tình để lãng phí thời gian ở đây với ngươi." Hành động của nam tử này khắp nơi lộ ra khiêu khích, nhìn bộ dáng của Chỉ Ly dường như cũng không biết nam tử này rốt cuộc là người phương nào.

"Ích công tử thật đúng là quá nóng nảy, ta tìm đến hai vị tất nhiên là có chuyện cần giao dịch, chỉ là muốn gặp lão bản của thương hội Thiên Huyền trước một chút xem có đáng giá được tín nhiệm hay không thôi." Yến Hồng Hãn khẽ liếm môi, bộ dáng càn rỡ lộ ra tà khí.

Khuôn mặt Mộ Chỉ Ly từ đầu tới cuối cũng vẫn chưa từng toát ra tý cảm xúc nào, đờ đẫn nhìn Yến Hồng Hãn, trong lòng âm thầm suy đoán người này rốt cuộc là ai. Chẳng lẽ lại là người của Quỳnh Hải cốc? Nhưng người của Quỳnh Hải cốc đều là Dược sư, người này tuyệt đối không phải là Dược sư.

Như vậy, nàng thật ra cũng là nhìn không thấu, vậy thì cứ nhìn một chút xem người này rốt cuộc có ý định gì, thân phận cũng sắp sửa bị hé màn rồi.

"Muốn cái gì thì bây giờ đã có thể nói, nếu là chuyện làm ăn thì nói chuyện với chưởng quỹ là được, vị công tử này lại gióng trống khua chiêng gọi ta tới như thế, chắc hẳn món giao dịch này cũng không nhỏ đi. Không biết công tử muốn mua những thứ gì?" Nụ cười ấm áp tươi đẹp hiện lên trên khóe miệng Mộ Chỉ Ly, ánh mắt lại sắc bén như một thanh đao.

Mọi người nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, nhìn như cực kỳ nhẹ nhàng, thực ra lại là miệng nam mô, bụng bồ dao găm, (miệng nói một đường, bụng nghĩ một nẻo) sắc bén đến vô cùng. Lời nói này của Mộ Chỉ Ly không thể nghi ngờ là đã đi trước Yến Hồng Hãn một nước cờ, nếu như Yến Hồng Hãn không mua thứ gì, ngược lại sẽ bị mất mặt rồi.

Chỉ là, hàng hóa trong thương hội Thiên Huyền quý giá đến như thế nào? Nếu là cuộc làm ăn lớn, cái giá cả kia đều là giá trên trời. Trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ hứng thú, nhìn hai người phía sau, không biết này đợt giao phong rốt cuộc là ai thắng ai bại.

"Gã nam tử mặc đồ đen này cũng không rút lui được rồi, Mộ Chỉ Ly vẫn là nổi danh mồm mép tép nhảy như lò xo, Mạc trưởng lão của điện Sất Trá cũng bị nàng chọc tức đến hộc máu." Một người hăng hái hừng hực nói.

"Ta thấy nam tử mặc đồ đen kia cũng có mười phần lực lượng, thế lực sau lưng sẽ không đơn giản, kết quả cuối cùng vẫn còn chưa biết được đâu."

"Nhìn bộ dáng, dường như sẽ không động thủ, cùng với suy nghĩ của ta cũng không giống nhau nhiều lắm." Một giọng nói tiếc nuối truyền ra, làm như có chút tiếc nuối bởi vì không thể nhìn thấy một trận đánh nhau lớn.

Yến Hồng Hãn nhìn Mộ Chỉ Ly, trong lòng âm thầm kinh ngạc, tuổi Mộ Chỉ Ly này cũng hơi nhỏ, vậy mà đối mặt khiêu khích như vậy, lại vẫn có thể lạnh nhạt như thế, phần tâm tính này thật không đơn giản. Chỉ là không biết, tàn đồ có thật ở trên tay nàng hay không?

"Hôm nay đến đây, thật ra ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi." Yến Hồng Hãn cười đến rạng rỡ, thế nhưng trong mắt lại lộ ra một tia lạnh lùng nghiêm túc.

Mộ Chỉ Ly giương mắt, nhìn Yến Hồng Hãn, không biết hắn có gì vấn đề. Yến Hồng Hãn nghiêng người, chậm rãi nói bên tai Mộ Chỉ Ly: "Cô nương, tàn đồ kia chính là của ta, không biết ngươi có thể trả lại cho ta hay không? Nếu là vì vậy mà phá hủy Thương hội Thiên Huyền, tin tưởng cho dù là ta hay là ngươi cũng sẽ không muốn nhìn đến."

Mộ Chỉ Ly bèn giật mình, Yến Hồng Hãn đã đứng lại, cười mà không nói nhìn Mộ Chỉ Ly.

Thì ra là, người này ở trong nhóm người mặc đồ đen mà lúc trước nàng đã cùng giao thủ, thời gian dài như vậy chưa từng xuất hiện, nàng dường như đã quên mất bọn họ. Nàng rời đi Tuyệt Tình cốc lâu như thế, hôm nay trở lại cũng chỉ mới có mấy ngày, hắn đã tìm được nơi này rồi, có thể thấy được bọn họ coi trọng tàn đồ như thế nào.

Cho đến tận bây giờ, bọn họ vẫn không biết được cái tàn đồ kia rốt cuộc là vẽ cái gì, ba tờ bản đồ khâu ở chung một chỗ nhìn không ra bất kỳ đầu mối, mà bọn họ vốn có là không quá hai tờ tàn mưu đồ, nhưng như thế khẩn trương, nhất định biết được đầu mối.

Mộ Chỉ Ly nhỏ giọng hẳn xuống, dùng âm lượng mà chỉ hai người mới có thể nghe được mà hỏi: "Lúc trước cũng có một nhóm người hỏi thăm ta về chuyện tàn đồ, cái tàn đồ kia rốt cuộc là vẽ cái gì? Có thể làm cho các ngươi coi trọng đến thế?"

Nụ cười yếu ớt hiện lên trên bờ môi của Mộ Chỉ Ly, đôi mắt trong suốt, bộ dáng thẳng thắn vô tư này thật ra lại khiến cho Yến Hồng Hãn có chút kinh ngạc. Hắn vốn tưởng rằng Mộ Chỉ Ly sẽ tìm mọi cách để phủ nhận, không nghĩ tới nàng lại có thể thẳng thắn thừa nhận như vậy, so với nữ tử hắn đã từng gặp trước đây có sự chênh lệch không nhỏ.

"Tàn đồ này đối với cô nương cũng không có tác dụng gì, không bằng trực tiếp lấy ra, để tránh tổn thương hòa khí."

"Lời này của công tử sai rồi, tàn đồ này chính là ta đoạt được từ trong tay Phó Dịch Hùng, cũng không phải là từ trong tay ngươi. Bây giờ Phó Dịch Hùng đã chết, tàn đồ tất nhiên là của ta, chẳng lẽ ngươi vừa nói ta đã phải trả lại?" Mộ Chỉ Ly đáp trả lại, trên dung nhan tinh xảo độc nhất tỏa ra ánh sáng chói mắt: "Huống hồ, Phó Dịch Hùng là lấy được tàn đồ từ trong buổi đấu giá, cũng không phải là cướp đoạt được."

Trong chớp mắt, giọng nói của Yến Hồng Hãn trầm hẳn xuống: "Như vậy ý của ngươi là không muốn giao ra tàn đồ phải không?"

"Đồ đạc của ta, tất nhiên không thể nào ngươi vừa nói ta đã phải lấy ra." Mộ Chỉ Ly nhún vai, giọng nói cao lên mấy phần: "Vị công tử này, để thuận tiện thì ngươi muốn mua thứ gì cứ nói thẳng ra đi, cho dù ngươi muốn mua hết tất cả những hàng hóa trong thương hội Thiên Huyền về cũng không có vấn đề gì."

Mọi người đang đứng tại chỗ nghe thấy lời Mộ Chỉ Ly nói..., kinh ngạc nhìn Yến Hồng Hãn, hắn đúng là muốn mua nhiều đồ như vậy sao? Đó là giá trên trời đến mức nào? Nghĩ tới khả năng này, mọi người cũng không xem náo nhiệt nữa, ngay lập tức mua đồ vật cần thiết, nếu không sau đó có thể không mua được nữa rồi.

Mộ Chỉ Ly liếc mắt nhìn mọi người đang xem náo nhiệt một chút, nàng cũng không thích bị trở thành trò cười của bọn họ.

Khóe miệng Yến Hồng Hãn chợt giương lên, trong con mắt đen trắng rõ ràng xẹt qua một tia sáng âm u: "Mộ cô nương thật đúng là có khí phách, chỉ là hôm nay ta đến đây chỉ thuận tiện mua một viên Bồ Đề Đan mà thôi."

Vừa dứt lời, trong ánh mắt khinh bỉ hoặc kinh ngạc của mọi người, Yến Hồng Hãn mua một quả đan dược, ngược lại nhìn Mộ Chỉ Ly, điên cuồng cười một tiếng: "Thật không dám dấu diếm, tiền bạc trên người ta chỉ đủ để mua một quả đan dược, chỉ là có thể nhìn thấy Mộ cô nương, cũng đáng rồi!"

Hắn lướt qua bên cạnh Mộ Chỉ Ly, tiêu sái bước chân đi ra ngoài cửa. Ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài rực rỡ, cùng với cái màu đen sâu thẳm kia hoàn toàn trái ngược.

"Phì, lúc trước hắn ta còn cuồng vọng như vậy, ta còn tưởng rằng hắn là người tiền nhiều như nước, thì ra là chỉ mua một quả đan dược, quả thực là lừa thiên hạ!" Một nam tử giễu cợt nói.

"Đầu năm nay thật đúng là loại người nào cũng có, lại còn đắc ý như vậy, thật không làm cho người ta kính trọng nổi vài phần đây."

Nghe mọi người bàn tán, Mộ Chỉ Ly nhìn thân ảnh càng lúc càng xa kia, trong đầu lại nghĩ đến một câu mà lúc Yến Hồng Hãn sát bên người nói kia, không khỏi khẽ cười một tiếng, quả nhiên là người thú vị, người bình thường chắc chắn sẽ không thể nào thực sự phóng khoáng được như hắn.

Nửa tỉnh nửa ngà ngà say nửa điên cuồng, đời người phóng khoáng đi một lần.

Hắn thật đúng là đủ phóng khoáng, đối mặt với sự cười nhạo châm chọc của mọi người, hắn lại hoàn toàn không sợ hãi, cho dù là chuyện cực kỳ mất mặt trong mắt người khác, hắn cũng không chút nào để ý. Hai câu này quả nhiên là ứng với hắn, chỉ là, cõi đời này người có thể thực sự phóng khoáng cũng chẳng có mấy người.

Ích Hàn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cười khẽ một tiếng, có chút nghi ngờ hỏi: "Chỉ Ly, ngươi đây là đang cười cái gì? Nam tử kia với ngươi có thù oán sao?"

Mộ Chỉ Ly xoay đầu lại, thấy vẻ mặt khó hiểu của Ích Hàn, cười nói: "Không cảm thấy người này rất có ý tứ sao? Hành vi phóng đãng ở ngoài, vậy chính là nói hắn rồi."

Ích Hàn bĩu môi: "Nói giảm nói tránh thì là hành vi phóng đãng ở ngoài, nói không dễ nghe thì là đồ không biết xấu hổ."

"Chúng ta trở về đi thôi."

"Vậy hắn sẽ không đến đây nữa phải không?" Nếu như mỗi lần đều xuất hiện như vậy, thế thì thật đúng là rất phiền toái.

Mộ Chỉ Ly lắc đầu: "Người như hắn sẽ không làm chuyện này nữa, lần gặp mặt tiếp theo, việc phải làm chính là đối kháng chính diện." Ngay cả cường giả như lão nhân Quang Minh, lão nhân Hắc Ám mà nàng cũng dám đối mặt, chẳng lẽ lại sẽ lo lắng những thế lực khác ở Chủ thế giới sao? Tu luyện giả ở trong trụ sở bí mật đã được huấn luyện một thời gian rất lâu, đi ra ngoài biểu hiện dường như cũng không tồi.

Ích Hàn im lặng, Chỉ Ly luôn cho hắn một cảm giác sâu không lường được, quan hệ giữa bọn họ dường như đã đủ để tin cậy, nhưng hắn cũng vẫn luôn hiểu Chỉ Ly có cái gì đó mà hắn không biết được. Những thứ này cũng không ảnh hưởng tới tình bạn của bọn họ, bởi vì không liên quan đến mình, cho nên không nói cho mình. Chỉ là, trong lòng như trước vẫn có vẻ cô đơn.

Nhưng mà, ngay lúc Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn đi ra bên ngoài cửa, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện ở trước mặt hai người.

Một nụ cười xinh đẹp hiện lên trên khóe miệng Mộ Chỉ Ly, mang theo chút khát máu, cũng mang theo chút giễu cợt.

"Mộ Chỉ Ly, gần đây ngươi trốn tránh cũng không dễ dàng nhỉ." Mạc Vũ Vân cười lạnh, sâu trong đôi mắt đen thui mang theo một tia lạnh như băng, nữ tử trước mắt này đã làm cho hắn tổn thất mất hai gã đệ tử ưu tú, hơn nữa lại biến hắn thành trò cười của mọi người.

Hắn trở về điện Sất Trá kể từ lúc sự kiện Vạn Hoa kết thúc, thân phận kia và trước đây đã hoàn toàn khác biệt, bây giờ lại là càng xuống dốc không phanh. Tất cả đều là do Mộ Chỉ Ly ban tặng, chỉ có lấy máu của nàng mới có thể rửa sạch hết tất cả những sỉ nhục này!

Mộ Chỉ Ly giễu cợt cười một tiếng: "Ta muốn trốn ngươi? Nói đùa gì vậy! Lúc sự kiện Vạn Hoa ta đã tuyên bố cho ngươi cứ đi về phía ta, chỉ là sau đó Mạc trưởng lão lại vẫn không có tin tức, thật ra đã khiến ta có chút thất vọng rồi."

Gương mặt Mạc Vũ Vân trương ra đến đỏ bừng, tức giận ở trong lòng lập tức dâng lên, cái khuôn mặt kia cũng trở nên vô cùng dữ tợn: "Mộ Chỉ Ly, ngươi chờ đi, chỉ cần Mạc Vũ Vân ta còn, ngươi tuyệt đối sẽ không có một ngày tốt lành nào!"

Tình hình giữa ba người đã dẫn tới sự chú ý của không ít người, cho dù là Mộ Chỉ Ly hay là Mạc Vũ Vân, danh tiếng ở Bồng Lai cũng đều không nhỏ, mọi người chỉ nhìn một cái đã có thể nhận ra hai người, người biết được xung đột giữa hai người lại càng không ít, trong một thời gian ngắn, xung quanh đã tạo thành một vòng vây.

Sắc mặt Mạc Vũ Vân đã cực kỳ khó coi, lúc này lại không thích hợp nổi giận, cố đè tức giận trong lòng xuống, ngược lại vòng qua Mộ Chỉ Ly đi vào bên trong thương hội Thiên Huyền.

Thân hình Mộ Chỉ Ly hướng về bên phải một bước, chặn đường đi đến của Mạc VũVân lại: "Mạc trưởng lão đây là muốn làm cái gì?"

"Nếu thương hội Thiên Huyền mở cửa làm ăn, ta tới mua vài món đồ chắc cũng không sao." Mạc Võ Vân Liên trừng mắt nhìn lại, lần này các môn phái cũng phái người đến đây mua Bồ Đề đan, các môn phái đều mua, tất nhiên điện Sất Trá cũng không thể để bị bỏ lại phía sau.

Nếu không phải môn phái cần thiết, hắn thật không muốn đến Thương hội Thiên Huyền, tới đất của kẻ thù mua đồ, cảm giác, cảm thấy trong lòng muốn buồn nôn.

Bên góc của khóe môi cũng nhếch lên một đường cong, Mộ Chỉ Ly khẽ cười một tiếng, ngược lại nói: "Tại sao không có quan hệ, đây chính là rất có quan hệ. Mạc trưởng lão, ngươi cho rằng lấy quan hệ giữa chúng ta, ta sẽ bán đồ cho ngươi sao?"

Mộ Chỉ Ly cười đến vô hại, lại làm cho lòng người cảm thấy lạnh lẽo.

"Lời này của ngươi là có ý gì?"

Mộ Chỉ Ly quay đầu, nói một tiếng vào bên trong thương hội: "Chưởng quỹ, nhớ rõ không được bán đồ cho Mạc trưởng lão của điện Sất Trá, chúng ta không làm vụ buôn bán này."

"Đã hiểu rõ, thưa tiểu thư!" Chưởng quỹ vội vàng lên tiếng trả lời.

Mộ Chỉ Ly nhướng mày: "Mạc trưởng lão, ý của ta, ngươi hẳn là hiểu?"

"Ngươi dám!" Mạc Vũ Vân gầm lên thành tiếng: "Ngươi đây là đang làm địch với cả điện Sất Trá!"

Mộ Chỉ Ly không để ý tới hắn mà nhìn lên trên bầu trời, đầu lưỡi liếm liếm cánh môi: "Mạc trưởng lão, mỗi lần lúc ngươi nói hai chữ ' ngươi dám ', có lần nào ta không làm sao? Lại nói tiếp, những lời này từ trong miệng Mạc trưởng lão ta nhưng là đã nghe được đến lần thứ ba rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia