ZingTruyen.Asia

[Wenrene] - 『 Time walking through memories .』

12.

_Jamessnow_

Đôi mắt của Seungwan nheo lại dưới ánh đèn của phòng bệnh, sự chói loà vào đồng tử khiến em choáng váng và quay cuồng. Seungwan phập phồng lồng ngực cố gắng hô hấp, dần dần bên tai em nghe những âm thanh xung quanh rõ ràng hơn.

Khi mà đã nhìn rõ được mọi thứ, Seungwan cảm nhận được vạt áo của mình có vài giọt nước rơi xuống, bên gò má trái của em có vài ngón tay lành lạnh vuốt nhẹ. Âm thanh của Joohyun vang lên như một tiếng chuông làm tim Seungwan hẫng nhịp.

_Em tỉnh rồi Seungwan à, chị vẫn ở đây bên em.

Seungwan nheo mắt nhìn Joohyun, khuôn mặt xinh đẹp như nàng thơ mới qua một thời gian ngắn đã tiều tuỵ ít nhiều. Nước mắt của nàng vẫn rơi, Joohyun mếu máo vừa khóc vừa cười như một đứa trẻ.

Bất giác khoé mắt Seungwan cay cay, em gật gật đầu với nàng. Joohyun lại càng mếu máo hơn hồi nãy, coi bộ nàng đã run sợ và tủi thân rất nhiều.

Ánh mắt mọi người xung quang ngưng lại trên người Joohyun, ngạc nhiên có ngẫm nghĩ cũng có. Joohyun tuy thân thiết và rất gần gũi với mọi người nhưng để đến mức độ nàng mất bình tĩnh như ngày hôm nay thì chưa ai có thể ngờ được.

Joohyun dường như nhận ra tất cả ánh nhìn đang đổ dồn về phía mình nên nàng bối rối lau vội hai bên má lấm lem nước mắt, coi bộ ngượng ngùng và khó xử lắm.

Bác sĩ kiểm tra tổng quát cho Seungwan và nói không có gì nguy hiểm nữa thì cả nhóm mới thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng vết thương của Seungwan khá nghiêm trọng nên thời gian phục hồi được phỏng đoán là khá lâu. Mọi người rối rít cảm ơn khi bác sĩ rời đi rồi sau đó vây quanh giường bệnh của em.

_Cậu làm mọi người đứng tim đấy Seungwan à.

Seulgi phụng phịu gõ gõ vào cánh tay đã được bó bột cẩn thận của Seungwan, nghĩ lại khoảnh khắc hoảng loạn vào tối ngày hôm qua cô không khỏi hoảng hốt.

Seungwan nheo mắt cười, ra hiệu cho mọi người mở mặt nạ oxi của em ra. Joohyun liền đứng dậy, thật cẩn thận mà nâng đầu em để tháo dây mặt nạ oxi ra khỏi mặt em. Seungwan thở gấp đôi ba hơi rồi cũng dần bình ổn lại, cổ họng em khát khô muốn mở miệng nói vài câu mà nghẹn lại.

Vẫn là Joohyun, nàng cắm ống hút vào chai nước rồi cho Seungwan uống thật chậm rãi. Tất cả các quá trình đó nàng không hề hé môi lấy một lời, chỉ chăm chút cho Seungwan từng li từng tí trong im lặng.

Khi cảm nhận được cuống họng mình đã trơn tru sau khi uống nước, Seungwan mới hé môi chầm chậm nói ra từng từ.

_Mình ổn mà ... đã làm mọi người lo lắng rồi ...

Giọng nói khản đặc không tròn từ của Seungwan và khuôn mặt mỉm cười yếu ớt nơi em khiến các thành viên vừa như trút được gánh nặng đau đáu, vừa khiến mọi người ai nấy đều rưng rưng nước mắt.

_Chị cười gì chứ, đã đau đến mức như vậy rồi còn cố tỏ vẻ.

Kim Yeri vừa rơm rớm nước mắt vừa gườm gườm Seungwan ra vẻ tức giận lắm. Con bé luôn luôn không vừa lòng cái kiểu nhẫn nhịn và làm như không có gì của Seungwan, mặc dù con bé luôn thể hiện vẻ nhăn nhó và thậm chí là muốn giảng giải cho Seungwan nhưng thực chất Yeri luôn lo lắng và không muốn Seungwan đối xử với bản thân mình như vậy.

Theo quan điểm của Kim Yerim thì thích là phải giành lấy, đau là phải la lên cho mọi người biết. Con bé không hài lòng ở chỗ cô chị hát chính luôn nhường thứ mình thích cho người khác, hơn hẳn là Seungwan luôn tỏ vẻ là bản thân ổn và không muốn làm phiền người khác.

_Cô khóc xấu kinh khủng lên ấy Kim Yerim.

Chỉ chờ có khoảnh khắc này, Joy liền chọc quê em út không nể nang. Báo hại Yeri vừa xấu hổ quẹt vài giọt nước mắt vừa chề môi với Joy. Ấy thế mà Park Sooyoung lại vừa cười hí hí vừa hư hỏng chọc chọc vào nách của em út vừa trêu chọc tiếp.

Tiếng la oai oái vì bất bình của Kim Yerim và tiếng cười khả ái (?) của Park Sooyoung bắt đầu vang khắp phòng bệnh.

_Chị đừng có nói em, lúc nãy chị cũng khóc lóc la làng như quả phụ đấy còn gì !

Yeri không chịu thua, vừa dùng tay cản lại những chú chọc léc của Joy vừa làm một mặt khinh bỉ tố cáo bà chị. Không chịu thừa nhận, cô nàng chân dài bắt đầu tìm kiếm đồng minh.

_Cô nói láo không sợ rụng mỏ hay gì ? Chị phải làm chứng cho em Seulgi unnie !

_Thôi chứng cứ gì nữa. Cái mỏ cô là khóc lóc to nhất cái bệnh viện này luôn đó 🙄

_Yahhh, hai người vu oan cho tôi !

Sự chối bay chối biến của Park Joy đều bại lộ bởi đôi tai đang đỏ ửng của cô nàng, Seungwan bị chọc cho cười khúc khích bởi màn tấu hài trước mắt.

Thế nhưng em lập tức nhăn mày bởi vì cảm nhận được rõ rệt cơn đau ở gò má, cánh tay và hông của mình. Seungwan nhận thức được tình trạng của bản thân mình nghiêm trọng đến mức nào. Đột nhiên lại xảy ra tai nạn phiền phức và không đáng có thế này.

Đang đờ đẫn thì Seungwan cảm nhận được những ngón tay lành lạnh của ai đó đang siết lấy bàn tay của mình. Em ngơ ngác quay qua nhìn thì đã thấy bàn tay với vết thương đỏ rực trên ngón tay của Joohyun đập vào mắt. Seungwan nhìn thẳng vào mắt nàng, như dò hỏi vì sao tay nàng lại có vết cắt sâu đến như vậy, em muốn gặng hỏi sao nàng lại không băng bó cẩn thận mà để vết cắt sưng tấy lên như vậy.

Nhưng nhận lại từ ánh mắt của Joohyun em chỉ thấy sự chăm chú và xót xa. Seungwan bỗng thấy mình ngơ ngác trong ánh nhìn của nàng.

Joohyun nhìn em thắm thiết ... em tự hỏi có phải là do em hoa mắt hay không. Ánh mắt của nàng không hề rời khỏi em nửa giây nửa phút nào.

Joohyun nhìn Seungwan như thể ... nếu chỉ có mỗi nàng với em ở cùng nhau nàng sẽ lập tức nhào đến mà ôm em trọn vào lòng, nàng nhất định sẽ ôm em thật chặt.

Tim của Seungwan hẫng nhịp trong ánh mắt và cái mím môi thoáng qua của nàng. Phút chốc em cứ thế chìm sâu và cứ nhìn Joohyun đến đờ đẫn.

Được Seungwan hồi đáp lại khiến khoé mắt của Joohyun cay cay. Đến giờ phút này nàng đành buông bỏ bao sự phòng ngự từ trước đến giờ. Joohyun bất lực thừa nhận là nàng đã phải lòng Seungwan mất rồi ...

Vậy nên nàng mới trông mong sự khoẻ mạnh và sự hạnh phúc của Seungwan, nàng đã trông mong em tỉnh dậy nhiều đến nhường nào.

Chỉ cần Seungwan vẫn ở đây, chỉ cần nàng vẫn cảm nhận được hơi ấm của em. Joohuyn sẽ chờ đợi không ngại nắng mưa, thậm chí là khi trời đột nhiên đổ tuyết lạnh cóng.

Chỉ cần em vẫn bình yên hiện hữu ngay trước mắt nàng ...

.

.

Chị không thể thổ lộ rằng mình đã nhớ em đến nhường nào,

Tình cảm chị giấu trong tim không ngày nào quên được.

___
2022/5/13.

mọi người có khoẻ không ? mùa hè nóng nực nhớ cẩn thận cảm nắng nhé

😉❤️💙

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia