ZingTruyen.Asia

Vo Cu Doi Con

Liên đứng dậy trong bộ mặt hoảng sợ lùi ra sau . Tay cô chỉ vào trong hộc bàn mà hét toáng lên :" Trong đó ...trong đó "

Theo cánh tay Liên chỉ Lan tiến lại gần xem chuyện gì xảy ra nhưng chả thấy gì .Trong hộc bàn chỉ là vài cuốn sách dạy học và mấy chiếc bút . " Nào có gì đâu ... Cô giáo Liên sao thế ?"

Lan đỡ Liên dậy kéo ra hộc bàn xem nhưng Liên không dám , bám chặt lấy tay đồng nghiệp chùn bước . Mồ hôi trên mặt tuôn rơi thành giọt , mặt tái xanh như tàu lá chuối . Chỉ thế thôi cũng đủ để thấy được Liên sợ như thế nào .

Sao lậy vậy chứ ? Sao lại không có cái gì ? Rõ ràng lúc nãy ...là một cái đầu người xõa tóc dính be bét máu nở một nụ cười gian tà với cô . Máu còn ra cả tay cô đây này . Nhưng khi vừa giơ tay lên kiểm chứng , máu thì không và chỉ có vết sứt nhẹ . Nhìn kìa nó đang dần lành lại , ôi không còn vết sứt nào nữa , chuyện gì đang xảy ra vậy ?

Thấy Liên không đáp Lan hỏi han :" Em có ổn không ? Hay sáng nay nghỉ dạy đi chỉ bảo hiệu phó đổi lịch cho "

" Thôi chị ạ không cần đâu . Em ổn mà , em lên lớp đây "

" Nếu mệt thì cứ bảo chị "- Lan quan tâm nói .

" Dạ "- Liên đóng hộc bàn cầm cặp táp lên lớp . Vừa bước vào cửa thì ' bụp ' . Một túi máu tanh không biết từ đâu rơi xuống đầu cô . Liên hét lên trong sợ hãi , từng giọt từng giọt máu từ trên đầu chảy xuống khiến cô giống như vừa tắm băng máu vậy .

Học sinh thấy cô giáo hét lên thì vội chạy đi tìm người giúp . Liên được đưa vào phòng y tế , chị Lan đồng nghiệp vừa lau máu cho Liên vừa lo lắng . Từ sáng đến giờ Liên lạ lắm , lúc nãy thì toàn nói những chuyện kỳ lạ giờ thì lại như tắm trong biển máu .

Liên bật khóc nức nở , vốn đã sợ mấy cái thứ ma quỷ từ nhỏ nên đối với cô sự việc này quá đỗi sốc .

" Liên , em nghỉ ngơi đi ! Tiết này chị đổi giáo viên cho "- Cô hiệu phó vỗ vai an ủi rồi cùng các giáo viên khác ra khỏi phòng nhường lại khoảng không yên tĩnh cho Liên nghỉ ngơi .

Liên nằm xuống cô quên đi cảnh tưởng rùng rợn ấy nhưng nó cứ xuất hiện trong đầu cô . Mặt cô biến sắc vì sợ hãi , mắt rũ xuống như người mất hôn . Bỗng thoang thoáng đâu có vang vọng một tiếng nói kinh dị , nó giống như ai đó đang đọc một bài thơ không có cấu trúc :
" Trâm vợ khải, là nạn nhân
   Khải chồng Trâm , là sát nhân
   Nợ máu phải trả bằng máu
   Nợ con phải trả bằng mạng
   Hahahahahahahahaha "

Tiếng cười ma mị rùng rợn phát ra từ bốn xung quang phòng , Liên quay trước quay sau liếc ngang liếc dọc nhưng không thấy ai . Bất ngờ khi lướt qua tấm gương đầu giường phát hiện một người phụ nữ xõa tóc chỉ để lại nửa khuôn mặt đang nở một nụ cười với cô , môi mấp máy đọc bài thơ :
  " Trâm vợ Khải , là nạn nhân
     Khải chồng Trâm , là sát nhân
     Nợ máu phải trả bằng máu
     Nợ con phải trả bằng mạng
     Hahahahahahahahahahaha"

Tiếng cười càng lúc càng to càng luca càng ghê rợn đến nỗi Liên nổi da gà , mặt bàng hoàng hoảng sợ . Theo phản xạ Liên quay ngắt đầu lại nhưng chẳng thấy ai ở đó cả . Cô ngoảnh lại nhìn gương thì người phụ nữ ghê rợn đó vẫn còn xuất hiện vả lại còn có dòng máu từ trên khóe miệng cô ta chảy xuống .

" Cô ...là ...ai ? Cô... muốn ...gì ? "- Liên run sợ mấp máy môi , phải gắng gượng mãi cô mới nói được .

" Tôi là ai ư ? Hahaha . Là người sẽ lấy mạng cả nhà chúng mày . Còn muốn gì ư ? Muốn giết chúng mày , bắt chúng mày phải trả con cho tao . Hahaha hahaha "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia