ZingTruyen.Asia

[vkook] 𝙺𝙸𝙼-𝙹𝙴𝙾𝙽

1.Chủ tịch Kim

ahlnarggie

...

Hansang University

Hansang University, là ngôi trường đại học nổi tiếng bậc nhất Đại Hàn từ khi sáng lập với chất lượng dạy học và điều kiện cơ sở vật chất đứng top đầu, luôn đạt được những chỉ tiêu cao và đánh giá tốt nhất đến từ các vị trí của phụ huynh và học sinh. Để có được những thành tích vang dội đó thì bên cạnh những nỗ lực và nhiệt huyết của giáo viên cùng học sinh thì không thể không kể đến nhà tài trợ chính và là một trong những cổ đông lớn nhất ngôi trường - Kim Taehyung, chủ tịch đời thứ tư của tập đoàn Kim Thị, cháu trai đích tôn của nhà sáng lập ra trường đại học Hansang.

Gần đây báo chí đang rầm rộ đưa tin về việc chất lượng giảng dạy của trường ngày càng giảm sút, do đó mà chủ tịch Kim sau một chuyến công tác dài ngày mệt mỏi đã đích thân ngồi phi cơ riêng bay một quãng đường xa từ Paris - Pháp quay về Hàn Quốc ngay sau khi kết thúc công việc bận rộn. Tại sân bay Incheon làm xong thủ tục liền sai người lái xe chạy thẳng về trường trước với mục đích khảo sát cách giảng dạy của giáo viên và cách học tập của mỗi mầm non đất nước hiện nay trong từng tiết học. Và hiện tại chiếc Mercedes của hắn đang chạy con dọc đường lớn để đến trường.

Chuyến bay dài làm Kim Taehyung hắn cạn kiệt mất một phần sức lực nên từ khi lên xe hắn lười nhác nằm ngửa cổ ra ghế, mi mắt nhắm hằn lại. Vị thư kí sau nhiều lần ghé mắt nhìn hắn ở gương chiếu hậu, đột nhiên đánh liều cất tiếng hỏi han.

- Chủ tịch, việc ngài đột nhiên đến thăm trường thế này liệu có làm ảnh hưởng gì không ạ? Chúng ta có cần báo trước một tiếng với bên phía nhà trường không?

Thư kí Cha, thư kí riêng của hắn cất tiếng hỏi nhưng Kim Taehyung vẫn yên yên ổn ổn nhắm mắt, chỉ mở miệng nói đôi lời với chất giọng trầm khàn có chút lười nhác do mệt mỏi.

- Không cần đâu, chúng ta chỉ đi khảo sát không báo trước ở một vài lớp xem như thế nào thôi. Lát vào nhớ đi cổng sau là được.

Vị thư kí gật đầu như đã hiểu, liền không làm phiền tới hắn nữa mà đạp ga chạy thẳng tới trường.

_______

08:09 am

Chiếc xế hộp bóng loáng màu đen tuyền chạy tới trường nhưng không đi thẳng từ phía cửa chính mà đi vào từ cổng phụ. Thư kí Cha tuy không hiểu lí do là gì nhưng mà vẫn làm theo ý của hắn, bởi vì anh ta thấu rằng Kim Taehyung là một người suy nghĩ chu toàn, thấu đáo, làm việc gì cũng có lí do của nó. Hắn hiện tại dùng cách này chính là có dụng ý riêng của hắn.

Ngay sau khi chiếc xe dừng bánh hẳn tại sân bóng rổ phía sau trường, Kim Taehyung mới dần mở mắt rồi bước xuống xe, ngay khi đi ngang qua cái cây cổ thụ to lớn sù sụ gần đó, Kim Taehyung loáng thoáng nhìn thấy một bóng lưng rất quen mắt, nó khiến hắn cảm thấy rất rất quen thuộc.

Hai con người Kim Taehyung và Cha EunSuk không đi đâu xa, cũng không lên phòng hiệu trưởng mà chui tọt vào bàn cuối một lớp gần đó ngồi yên quan sát suốt một tiết trời mà không ai phát giác ra. Thông qua năm mươi phút nghe lỏm không báo, Kim Taehyung nhận ra rằng cả tiết này đa số chỉ là nghe tiếng giáo viên nói còn lại học sinh thì chẳng khác gì một đám giang hồ thiếu người dạy mở hội chợ, bọn nam sinh nếu không nằm vật vờ ra bàn thì sẽ là chơi game, số nữ sinh tưởng hiền thục ngoan ngoãn thì ngược lại lại chỉ biết trang điểm và tám chuyện linh tinh trên trời dưới đất.

Đã là sinh viên của trường đại học top đầu rồi, học phí cũng không hẳn là đắt đỏ bởi vì chỉ tiêu được đặt ra ở đây là cho dù có là ai, bất cứ học sinh nào, giàu hay nghèo đều có thể đi học. Vì Hansang là trường đại học hàng đầu có tiếng tăm nên tỉ lệ học sinh tốt nghiệp xong đều có việc làm là khoảng 95%, và hình như vì lẽ đó mà khiến chúng trở lên kiêu căng, làm ngơ việc học hành. Hẳn là chúng đã quên mất đi câu nói mà Kim Taehyung đã nói lúc phát biểu khai giảng trường. Hắn đã nhấn mạnh rằng là đừng vì chủ quan được học trường tốt, dạy tốt hay bản thân đậu vào trường với điểm số cao ngất ngưỡng thì có thể lơ là, bỏ bê việc học. Chắc chắn coi lời hắn nói không ra gì, chữ nghe tai này lọt thỏm qua tai kia!

Thất vọng đi ra khỏi lớp đó, Kim Taehyung sải từng bước đi tìm thầy hiệu trưởng thì lại thấy cảnh ông ta cùng với cô giáo dạy văn Choi Imyeon đang làm chuyện xuân thu mờ ám trong phòng, hắn lúc ấy coi như tốt bụng tha cho đôi tình nhân không nói không rằng gì mà đi về.

Lúc đi ngang qua sân bóng rổ, hắn lại thấy bóng dáng người hồi nãy, làm hắn nhớ tới một người. Nhưng mà hắn nghĩ trái đất không thể nhỏ như thế được, đó chắc là không phải người hắn đang tìm đâu, nghĩ vậy hắn leo lên xe để về công ty. Ngồi trên xe Kim Taehyung day day phần thái dương, nhớ đến người mà hắn đang tìm và mong mỏi.

...

Lúc Kim Taehyung còn ở Paris, có một hôm hắn đi kí hợp đồng tại một quán bar khá là đắt đỏ. Tất cả mọi thứ đều diễn ra trong suôn sẻ nếu đối tác của hắn không phải nữ nhân, hắn còn tự mình chủ quan, yên tâm nghĩ rằng cô ta đã có chồng.

Vì vậy mà hắn đã không cảnh giác để cho cô ả chuốc thuốc mình, hại hắn phải ra tay đánh ngất một người phụ nữ, sau để hắn phải chật vật một mình cho đến khi hắn va phải một người, một người xa lạ nhưng lại không tạo ra cho hắn cảm giác bài xích, do đó mà Kim Taehyung đã lôi người đó quan hệ cùng hắn dù cho em ghét bỏ hắn, em cầu xin hắn, van hắn tha cho em. Cái kết cho sự van xin của em là hắn không thèm nghe em một câu từ nào rồi cưỡng ép em quan hệ dù cho hắn rất khinh thường loại người đi cưỡng ép người khác quan hệ thế này.

Hắn tự thấy bản thân là một gã tồi, sáng sớm tỉnh dậy không thấy em nằm bên, chỉ thấy máu và tinh dịch loang lổ một mảng đầy khắp trên ga giường. Hắn muốn đi tìm em để chuộc lỗi, nhưng hắn chẳng nhớ gì về em ngoài nốt ruồi nhỏ dưới khóe miệng xinh đẹp cùng tiếng rên rỉ ngọt ngào xen lẫn tiếng khóc nấc của em khi ở dưới thân hắn. Mà chút ít trí nhớ đó thì có tác dụng gì, làm sao để hắn tìm được em chứ ? Hắn đã đi tìm em suốt 3 tháng trời rồi.

Nghĩ đến lại thấy đau đầu, Kim Taehyung quyết định tạm thời không tìm người đó nữa, nhưng chỉ trong hôm nay thôi vì hắn mệt, mai hắn sẽ lại tìm tiếp. Thứ bây giờ hắn cần là một giấc ngủ nhanh chóng để lát nữa về công ty xử lí tiếp đống công việc ứ đọng suốt trong ba tháng trời hắn đi công tác kia.

Quay về phía ngôi trường nổi tiếng, ở dưới phiến đá sau sân bóng rổ đó, có một cậu con trai cầm trên tay tấm hình siêu âm cùng giấy chứng nhận, miệng lí nhí không thành tiếng, mắt thì khóc tới sưng vù cả lên..

- H-hức...con ơi..con đến với baba lúc này có phải hơi ác với baba không con..

___________


...

To be...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia