ZingTruyen.Asia

Vkook Hopemin Namjin Fanboy A Cuoi Anh Nhe

- Oppa, oppa à~~~~

Tiếng gọi ngày càng nhỏ chứng tỏ đã cắt đuôi được mấy bạn ARMY cuồng nhiệt kia. Lúc này chắc cũng đã giữa trưa, cả hai do chơi nhiều cũng đã mệt lã liền kéo nhau vào một quán ăn gần đó

- Ở đây có bánh gạo không chị? - JungKook lịch sự hỏi chị nhân viên

- Có, em muốn gọi bao nhiêu?

- Lấy em bốn phần

Taehyung ngạc nhiên, - Sao gọi nhiều thế? Ăn hết được không?

- Hết. Anh không ăn thì để em ăn cho

Nói rồi JungKook nhận lấy phần bánh từ tay chị nhân viên, cả buổi chỉ cắm cúi vào ăn không thèm để ý đến người ngồi đối diện. Taehyung thì chỉ mải mê ngắm con Thỏ Bếu kia mà quên mất việc ăn, cuối cùng đành vác cái bụng rỗng đứng lên tính tiền

Nhìn JungKook đang xoa xoa cái bụng no tròn của mình mà anh không thể nào nhịn cười được, đành quay mặt đi cười đúng 2 phút sau đó lấy lại vẻ bình thường nhìn cậu. Cuối tháng 11 nên dù là giữa trưa cũng có tuyết rơi, JungKook lại cực kì thích tuyết nên rủ Taehyung đi lên ngọn đồi KangNam ngắm tuyết

Tuy gọi là đồi nhưng ở đây cũng chỉ cao hơn 200m so với mực nước biển, con đường dẫn lên ngọn đồi do tuyết dày nên taxi không thể đi lên, hai bên đường thì được trồng những hàng cây anh đào, mùa đông mà có hoa anh đào nở cũng thật hiếm. Trên đường là những cặp tình nhân nắm tay nhau, phong cảnh thật hữu tình, hoàn toàn thích hợp để hẹn hò nha~~~

Taehyung nắm bắt được tình hình xung quanh liền cầm chặt tay JungKook với lí do "Cho giống với người ta!!". Cả hai đi đến đỉnh đồi thì mệt muốn rã rời gân cốt đành tìm một chiếc ghế đá mà ngồi xuống

Bỗng Taehyung lên tiếng, - Kookie...ừm...đã từng yêu ai chưa?

JungKook giật mình khi nghe anh hỏi như vậy, mắt cậu lóe lên tia hoảng hốt, chỉ cúi mặt xuống gật đầu

- Kể cho anh nghe được không?

JungKook ngửa mặt nhìn trời hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra, kể hết lại cho Taehyung nhưng tuyệt nhiên không hề nhắc đến việc cậu từng có ý định tự tử. Mắt JungKook bất giác xuất hiện viền đỏ, một giọt nước trong như pha lê lăn dài trên má hòa lẫn vào tuyết trắng càng làm cậu thêm phần ủy mị

Lau đi giọt nước mắt trên khuôn mặt ửng đỏ lên vì lạnh, Taehyung vòng tay ôm JungKook mà dỗ dành, truyền hơi ấm cho cơ thể đang run lên vì khóc

- Vẫn còn yêu sao?

- Không, chỉ là không thể quên được. Vẫn còn lưu một chút kí ức về anh ta, - JungKook ngước mặt nhìn Taehyung thở dài, - Nhưng chỗ trống trong tim giờ đã được lấp đầy bởi một người khác rồi

Có người khác rồi sao? Trong lòng Taehyung thầm nhủ 'Có khi nào là mình không nhỉ? Phải thăm dò nhóc con mới được'.

".....Tèng......teng......teng" Tiếng chuông điện thoại JungKook vang lên, liếc qua màn hình thì thấy tên một người, SeungJo

Taehyung nhìn cậu kiểu muốn hỏi - Anh ta lại gọi định để tán tỉnh em sao?

JungKook chun mũi nhìn lại - Không biết!

- Alo....ừm..... Anh gọi có chuyện gì vậy? - JungKook nghe máy

-............

- Ngày mai sao? Tôi rảnh

-............

Cậu lộ ra vẻ mặt khó xử, - Ừm.... Thôi được

-...............

- Không cần đâu, gửi địa chỉ đi tôi sẽ tự đến. Tạm biệt

Thấy JungKook đã tắt máy Taehyung mới lên tiếng, - Anh ta nói gì vậy?

- Mời em đến nhà ăn cơm, bảo là coi như ăn mừng dự án thành công, - JungKook cất điện thoại nói, - Dự án đó nhận được phản hồi rất tốt

- Đừng đi được không? Anh thấy không thể tin tưởng anh ta được

Cậu cười hì hì trước biểu cảm đáng yêu của anh, đứng lên kéo Taehyung đi khỏi nơi sặc mùi giấm chua này, - Đừng lo, em thấy anh ta cũng tốt mà!!!, - Câu nói của cậu không những không an ủi anh phần nào mà còn khiến anh mặt xụ lại một đống

Hai người chạy ra chỗ có nhiều tuyết nhất để chơi, nào là đắp người tuyết, chọi tuyết......v....v. Taehyung hào hùng nặn nguyên một con Thỏ tặng cậu, JungKook cũng không kém tặng lại anh một con Khỉ. Sau một buổi lăn lộn trên tuyết, Taehyung cũng ăn được không ít 'đậu hũ' của cậu, cả hai quyết định ra về

Nhà JungKook

JungKook về đến nhà cũng đã 5 giờ, vì là mùa đông nên trời đã bắt đầu tối. Ngửi ngửi được mùi đồ ăn tỏa ra từ trong bếp cậu đoán chắc JiMin đã về. Cởi áo khoác ra, JungKook chạy ngay vào bếp ôm eo JiMin giống kiểu chồng đi làm về ôm vợ đang nấu ăn, tình cảnh này rất dễ gây hiểu lầm nha~~

- Bỏ ra nào, - JiMin hung hăng quát

- Mày nấu gì mà thơm quá vậy?

- Nấu đồ ăn!! Mà bỏ tay mày ra đi, ghê chết đi được

JungKook bỏ tay ra, nếm thử món canh cá cay đã nấu xong được bày ở bàn, vừa ăn vừa nói, - Mày không cho tao ôm là để dành cho HoSeok hyung ôm chứ gì? Đồ vì trai bỏ bạn

JiMin bị nói trúng tim đen nên đâm ra im bặt, mãi sau mới lên tiếng - Vậy còn Taehyung với mày thì sao, cũng có khác gì đâu!! Xì

Lần này thì JungKook đứng hình thật rồi, nghe JiMin nói mới nhận ra gần đây cậu và anh quá thân mật: ôm, thậm chí là hôn (Hôn má a hôn má ^^). Cậu như dần nhận ra lúc nào cũng nghĩ về anh, cái thứ lấp đầy khoảng trống trong tim cậu hình như cũng là anh. JungKook không nói gì nữa lặng lẽ đi lên phòng mặc cho JiMin 'thảm thiết' gọi

Kí túc xá BTS

Taehyung về đến kí túc xá thì cũng vừa lúc SeokJin đang dọn cơm, không hổ danh bà mẹ của Bangtan, tất cả các món đều vô cùng đẹp mắt, hương vị còn hơn cả tuyệt vời khiến bụng ai đó không kiềm chế được mà kêu ~~rột~~rột~~

- Đi chơi vui quá ha! Lại đi với JungKook chứ gì? - SeokJin hỏi khi đang bê món cuối cùng ra bàn

Taehyung sững sờ, - Sao hyung biết?

- Nhìn mặt vui như vậy thì còn chuyện gì khác nữa chứ - NamJoon chĩa miệng vào nói thay vợ

"......Tình.....tinh.....tinh" Tiếng chuông điện thoại của NamJoon vang lên, là bố Bang. Cả 5 người nhìn nhau mà lòng thầm rít gào "Không biết chuyện gì đây?". Nuốt nước bọt 'ực', NamJoon dũng cảm bấm nút nghe

-............

- Dạ? - Mắt NamJoon lộ lên vẻ kinh ngạc tột độ

-............

- Vâng. Con biết rồi, con sẽ dặn mọi người

NamJoon tắt máy, liếc một lượt từ trái qua phải rồi dừng lại ở phòng chứa quần áo, - Chuẩn bị hành lí đi!

Yoongi mắt hí ngạc nhiên đến nỗi hai mắt mở to như mắt bò, - Đi đâu sao?

- Đi Mĩ....

End Chap 22

Hai chẻ đang hường phấn thế này

Au cũng không muốn có biến đâu

Đành để tụi nó hường thêm tí nữa

^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia