ZingTruyen.Asia

Trầm mê

Ngoại truyện 3. Chuỗi ngày không được ăn "thịt"

maynguyen05


- Em đang đùa anh đấy à?

Jiyong như muốn hóa đá vì câu nói của Seungri trong khi cậu vẫn vô cùng bình thản.

- Anh yên tâm đi, đúng một tháng sau em sẽ trở về.

- Vợ à, chẳng lẽ em còn giận anh vì mấy cái dấu hôn đó sao?

- Đúng. Tất cả những lần em bị xấu hổ vì anh em đã dồn lại để tính hết một lần đấy.

- Em có nói quá không vậy?

Seungri thở hắt ra một cái, nhìn cái tên đang giả vờ vô tội kia mà chỉ muốn đấm cho vài cái:

- 2 lần ở nhà anh bị chú quản gia nhìn thấy, 3 lần khi Hanna và Soon Ho hyung đến chơi, thêm mấy lần ở nhà Seung Hyun hyung và Dae Sung, lúc mọi người tổ chức tiệc nướng ở Happy, rồi còn lúc Young Bae hyung và Hyo Rin về nước, rồi lúc chúng ta đi nghỉ mát ở Bali, rồi còn...

- Ah ah ah. Anh nhớ rồi. Nhưng anh đâu có làm gì quá đáng đâu chứ. Anh chỉ...hôn...em...thôi...mà...

- Hửm?

Jiyong bĩu môi nũng nịu, ngước lên thấy Seungri đang lườm hắn liền lí nhí bổ sung:

- Thì sau đó cũng có tiến xa một chút.... nhưng mà em phạt anh một tháng là hơi quá đấy. Làm sao anh chịu nổi khi phải xa em lâu thế chứ.

Jiyong mỉm cười xu nịnh nhưng cũng chẳng thể thay đổi được ai kia.

- 3 ngày thôi nhé? – Jiyong giơ tay trả giá

- ....

- 5 ngày thì sao?

Không thèm liếc.

- Được rồi. Một tuần.

Seungri giơ tay định kết thúc cuộc gọi liền bị Jiyong quýnh quáng ngăn lại.

- Vợ à, chờ đã...hai tuần... hai tuần được không? Anh không nhịn lâu hơn được đâu.

Jiyong đau khổ đưa ra giá chót. Seungri liếc nhìn màn hình, mỉm cười ngọt ngào với hắn khiến hắn cứ ngỡ cậu đã đồng ý nên tỏ ra vô cùng mừng rỡ.

- Một – tháng. Trong thời gian này nếu anh dám tìm em thì án phạt sẽ là vô -thời - hạn - đấy.

Rầm.

Jiyong cảm thấy như vừa có thứ gì rớt trúng đầu mình, cảm giác toàn thân cứng đơ như tượng.

- Nhưng hôm nay là sinh nhật anh mà, em ở lại với anh đi, mãi hẵng đi được không?

Hắn cố vớt vát chút hi vọng cuối cùng. Hắn mặt dày lên tiếng, cố tình dùng giọng điệu như trẻ con đòi kẹo và bộ mặt cún con để mong nhận được sự cảm thông từ cậu nhưng xem ra Seungri chẳng hề bị lay động.

- Không - là - không.

Có điên mới ở lại đấy. Nếu cậu đồng ý với hắn thì chỉ e ngày mai đến cái giường cậu còn không lết xuống nổi chứ đừng nói là đi.

- Nè, phạm nhân trước khi lên pháp trường còn được ăn một bữa thịnh soạn cuối cùng còn anh sắp phải xa em những 1 tháng mà em không cho anh được chút đặc quyền nào sao?

- Em đã cho anh ăn cả một bàn tiệc rồi còn gì.

Thật là...sao con Gấu ngốc này vẫn cứ cố tình chịu hiểu vậy chứ. Jiyong đưa tay đỡ gáy, đầu óc hắn bây giờ cứ choáng hết cả lên.

- Thế nhé. Tạm biệt chồng yêu của em.

Seungri vẫy tay chào hắn, đang định tắt cuộc gọi thì cậu chợt nhớ ra điều gì đó nên liền tươi cười nhìn hắn:

- Ah! Jiyong à, chúc mừng sinh nhật anh. Em yêu anh. Moahhhh

Seungri đột nhiên thay đổi sắc mặt 180 độ, thậm chí cậu còn chu miệng hôn vào màn hình trước khi cúp máy. Jiyong lúc này đang cảm thấy vô cùng khổ sở, cố gắng điều hòa hô hấp. Seungri vừa mới nghiêm khắc, lạnh lùng là thế mà chưa đầy một phút sau lại lập tức trở nên ngọt ngào, đáng yêu như thế. Con Gấu này thật rất biết cách chi phối cảm xúc của người khác, vừa mới đưa hắn lên tận mây xanh rồi lại nhanh chóng kéo hắn nằm bẹp dí trên mặt đất, cứ như thế này không chừng hắn sẽ tâm thần phân liệt mất.

Một tháng không có cậu, đùa hắn sao?

........

Seungri bây giờ đã yên vị trên máy bay, đêm nay không được ôm cậu chắc là tên kia sẽ khổ sở lắm đây. Vốn dĩ sinh nhật năm nào cậu cũng phải hi sinh lấy thân làm quà, để hắn đè xuống giường "khui quà" cả đêm. Tên này bình thường đã luôn ăn cậu sạch sẽ nên khỏi nghĩ cũng biết khi đến những dịp đặc biệt cậu sẽ còn bị hắn ăn thảm hại đến mức nào.

Kwon Jiyong, một tháng tới em xem anh làm sao qua khỏi đây?

 Seungri nhếch môi một cách thỏa mãn rồi tựa đầu vào ghế ngủ một giấc, cuối cùng cậu cũng có được một giấc ngủ yên bình sau ba năm làm quà sinh nhật cho hắn.

~~~~~~~~

Jiyong cứ nằm trằn trọc, lăn qua lăn lại trên giường cả buổi mà chẳng tài nào ngủ được. Bình thường đã quen ôm cậu ngủ, nay phải ngủ một mình quả thật chẳng thoải mái chút nào. Hơn nữa, nhờ hắn nuôi tốt nên Seungri dạo này trắng trẻo, mập mạp hẳn ra, ôm rất thích, lại thêm cặp mông căng tròn vỗ sướng cả tay (chắc ai cũng biết anh Rồng có niềm đam mê mãnh liệt với cặp mông quyến rũ của kon Gấu >.<) Còn cái gối này, vừa cứng lại vừa thô sao có thể so với con Gấu nhà hắn được chứ. Chỉ mới một tuần không có cậu mà hắn đã bức bối thế này rồi, hơn 20 ngày sau hắn biết phải làm sao đây?

~~~~~~~

- Seungri à, anh không ngủ được.

- Vậy anh uống một ly trà gừng đi, sẽ dễ ngủ hơn đó.

- Không phải. Không được ôm em nên anh không ngủ được.

- Được rồi. Nằm xuống, nhắm mắt lại, em sẽ hát cho anh nghe.

.......

- Vợ à, em mau về đi.

- Còn chưa được nửa tháng mà.

- Nhưng anh nhớ em lắm.

- Đừng làm bộ mặt đó với em, không có tác dụng đâu.

.......

- Anh cảm thấy khó chịu quá.

- Vậy anh đi tắm đi.

- Không phải chuyện đó, em hiểu anh đang muốn nói gì mà.

- Ah. Anh chịu khó dùng tay đi nhé.

- Seungri aaaaa....

........

Seungri vừa nhấp một ngụm trà vừa thong thả xem xét bản báo cáo trợ lý Kim mới gửi sang. Trước khi đi cậu đã sắp xếp, bàn giao ổn thỏa mọi việc trong công ty, thời gian này tranh thủ nghỉ ngơi một chút cũng tốt. Tuy nhiên cậu có muốn tập trung tận hưởng cuộc sống cũng không được vì vị kia nhà cậu hầu như ngày nào cũng gọi điện, nhắn tin nài nỉ, hối thúc cậu trở về, nhiều lúc thấy cũng tội mà thôi cũng kệ, lần này nhất định phải cho tên kia khốn đốn một phen mới được.

~~~~~~~~

- Dạo này anh có ăn uống đầy đủ không đấy?

- Nếu em lo thì mau về với anh đi.

Jiyong mỉm cười lấy lòng, Seungri khẽ liếc hắn một cái, tiếp tục lau khô mái tóc. Jiyong chăm chú nhìn theo từng cử động nhỏ của cậu, tại sao chỉ lau tóc thôi mà cũng câu dẫn thế chứ. Hơn nữa chiếc áo sơ mi cậu đang mặc lại mở bung 2 nút trên, vô tình để lộ ra xương quai xanh một phần khuôn ngực của cậu.

- Hôm nay nóng thật đấy.

Vừa nói Seungri vừa giũ giũ cổ áo, sau cùng cậu cởi phăng cả những chiếc cúc còn lại. Jiyong khẽ nuốt khan một cái, màn hình laptop dường như sắp bị hắn nhìn đến thủng luôn rồi.

Không xong rồi.

Hắn phải đến chỗ cậu ngay thôi. Với khả năng của hắn tìm ra chỗ cậu đang ở chỉ là chuyện nhỏ. Mặc kệ cậu có đồng ý hay không, hắn thật sự không nhịn được nữa rồi.

- Jiyong à, em biết anh có thể tìm ra chỗ của em nhưng anh đã không làm vậy và em rất xúc động vì điều đó. Em biết anh nhớ em và em cũng rất nhớ anh nhưng phạt thì vẫn phải phạt. Tuần sau em sẽ về mà, anh ráng chờ thêm một chút nữa nhé. Tới khi đó em sẽ đền bù cho anh, được không?

Seungri mỉm cười nói tiếp:

- Tuy nhiên, nếu anh dám phá luật thì em sẽ tăng thêm thời hạn thi hành án phạt của anh đấy. Mà nói thế thôi chứ em biết Jiyong của em sẽ không làm thế đâu, phải không?

Seungri cố tình nhấn mạnh ở cuối câu, ngữ khí của cậu vô cùng nhẹ nhàng nhưng cũng đủ khiến Jiyong vỡ mộng. Hắn khẽ giật giật khóe môi, ý nghĩ vừa mới nhen nhóm đã ngay lập tức bị cậu dội cho một gáo nước lạnh, cứ như là cậu đang đi guốc trong bụng hắn vậy. Không ngờ cũng có ngày Kwon Jiyong hắn bị một con Gấu Mỡ hành cho sống dỡ chết dỡ như thế này.

~~~~~~~~

Jiyong ngã người xuống giường, ôm cái gối có dán hình của cậu vào lòng, cố gắng chìm vào giấc ngủ.

Còn 5 ngày nữa thôi. Khi cậu về hắn nhất định sẽ đòi lại gấp đôi.

=====

chap sau Gấu sẽ trở về, dự là sẽ hot lắm đây >ㅁ<

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia