ZingTruyen.Asia

Tong Hop Dong Nhan The King S Avatar

#1 – Thần trị liệu cũng không cứu được DPS ngu như cún

Ban đầu nhìn qua thì thấy group chat của Liên minh Trị liệu trông có vẻ là group bình thường nhất, chuyên nghiệp nhất cả liên minh, bởi lẽ có Trương Tân Kiệt làm quản lí. Tuy nhiên, đấy là ấn tượng ban đầu mà thôi, trên thực tế, các vị trị liệu của liên minh cũng chả bình thường cho lắm.

Hôm nay, theo thông lệ, Trương Tân Kiệt tổ chức buổi đi đánh phó bản, trong group chat bắt đầu loạn cào cào lên.

Nói đến việc đáng sợ nhất trong phó bản của Vinh Quang, chủ yếu vẫn là khi boss cuồng nộ, 360 độ không có góc chết, AOE thương tổn kinh người đến nỗi dù lợi hại mấy cũng không tránh được. May mắn là tất cả mọi người ở đây đều là trị liệu chuyên nghiệp, cho nên chơi bản 20 người thì chỉ cần 2 vú em là được. Vấn đề ở đây là, một đám trị liệu chẳng ai tự nguyên chơi DPS khi mà sở trường của mình là mục sư.

Cuối cùng, An Văn Dật chủ động nhảy ra nói, em muốn luyện tập đấu pháp, em chơi Mục sư. Mà Mục sư bậc thầy như Phương Sĩ Khiêm, dùng cách nói của Viên Bách Thanh thì là, anh giải nghệ rồi, bây giờ muốn chơi cái gì mà chẳng được, đến mức này thì anh hi sinh một chút đi.

Phương Sĩ Khiêm nhìn đồ đệ bây giờ cứng cánh biết đẩy trách nhiệm rồi, trong lòng sầu muộn quá trời. Vì vậy hắn đề nghị, dù sao vẫn cần một T, thế nên đồ đệ em mở acc Thủ hộ Thiên sứ đi, chưa được chứng kiến em chơi Thủ hộ Thiên sứ bao giờ. Viên Bách Thanh vô cùng đau khổ giải thích, ông anh ơi đi thi đấu ai lại dùng acc phụ Phòng Phong! Cơ mà trong group chẳng ai thèm nghe lời giải thích của cậu ta.

Trương Tân Kiệt mở acc Pháp sư Nguyên tố đứng ở cửa vào phó bản, Viên Bách Thanh, Phương Sĩ Khiêm và An Văn Dật cũng lần lượt vào đội. Sau đó là Thiện xạ của Phương Minh Hoa và Chuyên gia Đạn dược của Từ Cảnh Hi. Đợi một lúc thì cả hội cũng tập hợp đầy đủ, Trương Tân Kiệt cảm thấy chức nghiệp của mọi người cũng coi như hợp lí.

Mạc Sở Thần bỗng lên tiếng "Cuồng kiếm sĩ này là ai thế?". "Là em là em", một giọng nữ nhẹ nhàng phát ra, mọi người sửng sốt một lúc rồi mới nhận ra, chính là em gái hiếm hoi của nhóm, Chung Diệp Ly, ra là chơi cái nghề siêu đàn ông như cuồng kiếm sĩ. Có cá tính đấy!

Trương Tân Kiệt mặc kệ mọi người bàn tán, trực tiếp vào bản. Đối với Trương Tân Kiệt với khả năng chỉ huy cấp thần này, chỉ đạo một phó bản cũng không phải vấn đề. Nhưng Trương Tân Kiệt đã xem nhẹ một vấn đề, hiện tại cậu đang dẫn theo một đám DPS lởm, nhìn qua có vẻ cũng luyện tập hàng ngày, ra chiêu cũng đúng lúc. Nhưng mà, ra chiêu không đủ mạnh!

An Văn Dật lúc đầu cũng cảm thấy không sao, về sau phát huy bất thường. Giá trị thương tổn của boss rất cao, mana của cậu đã hao tổn một nửa, vậy mà máu của boss vẫn còn tới 70%. So với cậu thì Phương Sĩ Khiêm vẫn còn ổn chán, nhưng mà vẫn không đỡ nổi thương tổn của boss, kĩ năng dùng hết một nửa.

"Em thêm không đủ máu", trước đại chiêu của boss, An Văn Dật bất lực nói. Trương Tân Kiệt cảm thấy tình huống bây giờ không ổn, theo phán đoán của cậu, tuy rằng An Văn Dật rất vất vả nhưng dù sao cũng không đến nỗi thêm không nổi máu, với cả còn có Phương Sĩ Khiêm mà. Vừa nghĩ, nhìn qua thì thấy nhân vật của Phương Sĩ Khiêm ngã xuống, hẳn là bỏ mạng rồi.

Một đội 20 tuyển thủ chuyên nghiệp, đi bản sao giết boss 1...gần như...diệt đoàn. Trương Tân Kiệt cảm thấy có điểm không chịu nổi. "Tôi và Phương tiền bối chơi Mục sư, An Văn Dật chơi DPS, đánh một lần nữa"

Thay đổi nhân vật, 20 người lần thứ hai tiến vào bản. Boss 1 quả thực rất ngu ngốc, chỉ cần tấn công cực lực là được rồi, quan trọng là vú em phải thêm máu ổn định. Lúc bắt đầu rất thuận lợi, nhưng sau một lúc, Trương Tân Kiệt cảm thấy đây là chuyện quá sức mình. Boss có kĩ năng thương tổn cao, hơn nữa thường xuyên chuyển động, tài khoản này lại không có vũ khí bạc và trang bị xịn, nên lượng máu thêm không kịp.

Mana của Trương Tân Kiệt cuối cùng đã cạn, nhưng mà boss chỉ mới chạm máu đỏ. Một đám không có mục sư lại còn gặp boss cuồng bạo, bị đánh cho bay ra khỏi phó bản.

Mọi người túm lại bàn tán, thảo luận rốt cuộc vì sao mà đoàn diệt, oán giận chắc chắn trị số của boss có vấn đề.

Sau đó, Phương Sĩ Khiêm bình tĩnh đăng thống kê thương tổn. Người đánh ra thương tổn cao nhất là cuồng kiếm sĩ của em gái Chung, còn mấy ông anh già đầu thì chỉ là gió thổi mây bay.

Phương Sĩ Khiêm khụ khụ hai tiếng, sau đó dùng tư cách thần trị liệu mở miệng chê bai đám hậu bối.

"Tôi và Trương Tân Kiệt đều là thần trị liệu rồi, nhưng cũng không cứu nổi loại DPS rởm như các cậu"

Cuối cùng, mọi người vẫn thống nhất đóng phó bản. Đổi tài khoản, gọi người qua hỗ trợ đánh bản.

Về sau, mỗi khi Trương Tân Kiệt muốn mở hoạt động đánh phó bản trong group trị liệu cũng không dám chơi dại với một đám DPS lởm đời này nữa.

Dù sao Phương Sĩ Khiêm nói cũng đúng, thần trị liệu cũng chẳng cứu nổi DPS ngu như cún.

#2 – Cảm nhận về đội DPS

Trong group của Liên minh Trị liệu, em gái Chung trong lúc lướt weibo đã thấy một vấn đề, khiến mọi người nhiệt liệt thảo luận.

Mọi người thấy nhóm DPS của chiến đội mình thế nào?

Nhân tiện em gái Chung cũng nói luôn đáp án của mình, khiến cho các ông anh trong group dù khí phách mười phần cũng cạn cmn lời.

"Trong đội chúng em ngoại trừ Tôn Triết Bình, thì đều là lũ bỏ đi!!!!"

Vì sao lại ngoại trừ Tôn Triết Bình, mọi người dùng não một tí là hiểu, bởi lẽ Tôn Triết Bình người ta không có thi đấu đoàn đội. Thi đấu cá nhân hay lôi đài thì cần gì mục sư thêm máu.

Trương Tân Kiệt nhìn thấy câu hỏi này, tích cực tham gia trả lời "DPS nhà tôi rất hoàn hảo"

Phương Sĩ Khiêm trực tiếp phá game, đá đểu vị vú em không có chút oán giận này "Bởi vì cậu là người chỉ huy, chỉ đâu bọn họ đánh đó, đương nhiên là tốt rồi"

"Tui không phải chỉ huy mà cũng thấy tốt lắm đấy". Người tiếp lời chính là Phương Minh Hoa, nhưng mà vị này chơi ở Luân Hồi, có một vị đội trưởng siêu phàm chả cần phải động đậy tay chân, đương nhiên lời này nói ra cũng chẳng có ích lắm.

"Ha ha". Dám ở trong group trị liệu mà cười vào mặt ba ông lớn Phương Sĩ Khiêm, Trương Tân Kiệt và Phương Minh Hoa, thì chỉ có Từ Cảnh Hi.

Những người khác đều lặng lẽ thắp nến, mọi người đã đạt tới cảnh giới chẳng cần nói cũng hiểu, cho dù Từ Cảnh Hi nói gì thì mọi người đều chỉ thấy cũng tội mà thôi cũng kệ.

"DPS nhà tui rất là lợi hại nha, vừa mới lên sàn là không hiểu chạy đi đâu nữa, lại còn mỗi ngày la hét cái gì chủ nghĩa cơ hội"

Mọi người trong group đều thầm hiểu, okay chính là Hoàng Thiếu Thiên.

Nguyễn Vĩnh Bân, một anh dzai khác người, nói "Trong đội người thường xuyên chạy loạn là tui, đương nhiên, lúc sau họ cũng chẳng thèm để ý đến tui làm gì" (Thanh niên bị bỏ rơi của Hô Khiếu...)

Từ Cảnh Hi lại spam đầy oán hận "Đội trưởng còn có sở thích ném tui làm mồi cho quân địch nữa cơ mà! Còn có một DPS mở miệng ra là "Áp lực như núi" (Trịnh Hiên =)))))))) ), cậu ta không biết đứa bị áp lực lớn nhất cmn thế giới là vú em như tui sao!"

"Vốn nghĩ là khi Vu Phong đi rồi, tui cũng không cần lúc nào cũng chú ý lượng máu của cuồng kiếm sĩ rồi phối hợp các thứ, cuối cùng, đồ quỷ sứ Tiểu Lư kia vừa lên đấu đã xông lên nhảy loạn như khỉ, khiêu khích mẹ gì, làm như mình là ninja không bằng!" (Vu Phong ban đầu ở Lam Vũ, sau đó chuyển qua Bách Hoa)

Từ Cảnh Hi điên cuồng chửi bới, những người khác chỉ có thể thấy tội nghiệp, bởi cậu ta được gọi là vú em khổ sở nhất Liên minh trị liệu.

"Phối hợp với cuồng kiếm sĩ đúng là mệt chết mẹ, cùng Vu đội luyện tập lâu ngày mới có thể theo được một chút, có khi thiếu chú ý một chút là loạn tiết tấu ngay". Mạc Sở Thần sau khi Vu Phong chuyển về Bách Hoa rất buồn rầu vấn đề phối hợp, mấy kì sau, vẫn buồn không kém. Cậu ta dường như với Vu Phong là kiểu ông nói gà bà nói vịt, phối hợp với nhau lâu vậy rồi mà vẫn bị Trương Tân Kiệt làm cho rối loạn tiết tấu.

"Ai chơi cuồng kiếm sĩ thì easy quá rồi!", Chung Diệp Ly vừa nhìn thấy chữ "cuồng kiếm sĩ" là muốn giận tung trời. Bây giờ trong group bàn đến vấn đề phối hợp với cuồng kiếm sĩ, cô bé này chắc chắn là người tức giận nhất. "Nhưng mà vấn đề là cuồng kiếm sĩ nhà em đi đấu không mang não". (Cuồng kiếm sĩ Trảm Lâu Lan của anh nhà giàu Lâu Quan Ninh =))) )

"DPS nhà mấy cậu thì còn khỏe chán! Tui bây giờ lần nào cũng phải coi chừng cứu anh thích khách thích dùng Một Đòn Liều Mạng!" Tôn Minh Tiến vội vàng thể hiện sự buồn lòng của mình. "Đội trưởng hay chơi chiến thuật, còn cùng Bạch Thứ đùa giỡn, chỉ có tui lần nào cũng gấp muốn chết, cứ phải nhìn chằm chằm thanh máu để kịp thời hồi lại ý" (Anh thích khách Dương Thông tâm cũng hơi bẩn một chút xíu và anh trai MT kỵ sĩ Bạch Thứ =))) )

Mọi người không ngừng chê bai DPS nhà mình, thoáng cái đã tạo mấy trang lịch sử trò chuyện.

"MỘT VÚ EM TỐT THÌ KHÔNG THỂ OÁN GIẬN DPS!" – Phương Sĩ Khiêm dùng chữ màu đỏ cỡ lớn in đậm viết chiếm hết cả màn hình.

"Đúng thế, mấy cậu xem Tiểu An một câu cũng không có oán giận gì" – Phương Minh Hoa thuận thế đưa ra ví dụ, mọi người lật lại lịch sử trò chuyện, đúng là An Văn Dật chưa nói một câu nào.

Ngẫm lại đội DPS của Hưng Hân, nguyên một đội thần kinh, Khí công sư thì bỉ ổi, một lũ đánh nhau không muốn sống, chơi chiến thuật hại chết mục sư.... Nói như thế xem ra An Văn Dật so với Từ Cảnh Hi cũng khổ sở lắm chứ.

Ngay khi mọi người đang thương tâm thay cho An Văn Dật, một tin nhắn nhảy ra.

"Em làm vú em đều trực tiếp sai bảo DPS luôn mà"

Em xin chia sẻ một chút quá trình edit hai phần này. Hai phần này ngốn của em độ một một ngày, em nghĩ lí do chính có thể là do em mới đọc đến chương 13xx, nhiều nhân vật chưa đọc đến (hoặc là đọc rồi mà em quên mất... em vẫn não cá như vầy các mẹ ạ). Với lại, tính em hơi cầu toàn, nếu như edit để em đọc hiểu thôi thì chả vấn đề gì, nhưng em muốn các mẹ đọc cũng hiểu nữa, nên lại ngồi mò từng nhân vật một xem vì sao tác giả lại viết như thế. Làm xong em thấy chị tác giả siêu thật, nhớ được bao nhiêu nhân vật, em thì chỉ nhớ được các cháu nổi nổi thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia