ZingTruyen.Asia

Tokyo Revengers Bontake Thuan Phuc

⚠ WARNING : Có yếu tố 18+, bạo lực, máu me, cân nhắc trước khi đọc‼️

⊰ 𝙲𝚑𝚊𝚙𝚝𝚎𝚛 8.

Ánh đèn mờ ảo trong căn phòng lớn, âm thanh thở dốc nặng nề vang lên, Takemichi không ngừng vận eo, con ngươi bị tình dục chôn vùi, lộ vẻ gợi tình.

"Bé cưng, rên vài tiếng cho anh nghe nào"

Giọng nam nhân trầm thấp gợi cảm, hắn ôm chặt eo Takemichi, sờ soạng vuốt ve xuống bờ mông cong nẩy của ai kia. Lại mơn trớn cặp đùi trắng nõn tràn đầy dấu hôn màu đỏ tím, vừa nhìn liền biết rất được yêu thương.

"Ưm~ ah nhanh- vào~"

Mikey câu khóe môi, đảo khách thành chủ lật Takemichi nằm xuống giường, hai tay hắn nắm lấy đùi cậu, cự vật to lớn trần trụi cọ sát hang động hồng hào.

"Em nói xem, nếu để các đồng nghiệp nhìn thấy cảnh này của em thì sẽ thế nào?"

Hai mắt Takemichi tràn ngập hình bóng của Mikey, em câu lấy cổ hắn, như thành kính lại như hờ hợt dâng lên môi hắn một nụ hôn tràn đầy dục vọng.

"Ngài sẽ làm thế sao?"

Mikey tách chân Takemichi, không chút lưu tình đâm vào, cự vật như gã không lồ ngủ say nhiều năm bị đánh thức, bắt đầu tung hoành tuần tra lãnh địa.

Vách thịt mềm mại, hang động nhỏ bé siết chặt lấy gã khổng lồ, cảm giác ẩm nóng truyền qua làn da gã, khiến gã càng bành trướng cơ thể hơn.

"Ưm ư~ ah~"

"Không đâu bé cưng, ít nhất chúng không có tư cách này"

Người dưới thân không ngừng rên rỉ, nơi riêng tư không ngừng co rút khi bị nam nhân cắm sâu vào, cảm giác ngứa ngáy khuếch tán qua làn da từng chút từng chút truyền đến hệ thần kinh, khiến cả đầu ngón chân trọn trịa của cũng phải co lại.

Tác dụng của thuốc khiến Takemichi hoàn toàn chìm đắm trong dục vọng, miệng em hé mở lộ ra đầu lưỡi hồng hào, nước bọt chảy từ khóe môi xuống, bị em vươn lưỡi liếm mất. Takemichi vận eo, luận động theo Mikey, vách thịt mềm mại liên tục co rút, âu yếm, ôm lấy, bao bọc cự vật gân guốc, phủ lên nó xúc cảm bị tình dục nhuốm màu.

Mikey cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của Takemichi, mút mát từng chút mật ngọt bên trong. Âm thanh giao hợp không vọng ra trong căn phòng không hề có cách âm.

"Cục cưng, ngoan lắm"

Tiếng rên rỉ nũng nịu cùng tiếng cười trầm thấp không chút che giấu truyền đến tai những kẻ ở bên ngoài.

Kakuchou siết chặt nắm tay, mắt nhắm rồi lại mở, tâm tình vô cùng phức tạp, cuối cùng gã thở dài, xoay người đi mất.

Rindou ngồi trên ghế sô pha, lăn lộn khẩu sủng trên tay, tâm trạng không hề tốt đẹp chút nào: "Boss dạo này ngày càng buông thả"

Ran ngồi đối diện hắn nhướng mày: "Không, phải nói là biết hưởng thụ mới đúng"

Rindou nhún vai, liếc mắt đánh giá anh trai mình: "Thằng cún đó làm anh hứng thú à?"

Ran không phản bác, gã ngả người ra phía sau, thoải mái đáp: "Từ lần đầu gặp anh đã muốn đè nó làm rồi, chỉ tiếc bị boss coi trọng trước, chậc!"

Rindou như nhớ đến gì đó, gương mặt tuấn mỹ hiện lên nụ cười lạnh: "Thế anh chưa thấy thảm trạng của lão già Kanzuo rồi, mất hẳn thân dưới cơ mà, đã thế còn bị ép uống thuốc kích dục"

Kanzuo là người mà Mikey giao cho Takemichi xử lý, lão già đó từng dưới trướng của tổ chức, sau lại to gan cắt xén hàng hóa bán ra ngoài, thu tiền riêng cho mình.

Số tiền tổn thất đó mặc dù không lớn nhưng lão cấu kết với bang khác đã xem như phản bội Phạm Thiên. Trước đó Rindou đã dụ dỗ lão ký hợp đồng, chỉ cần xong việc thì số tài sản trên cá nhân của lão sẽ dần bị họ ăn như tầm ăn lá.

Chuyện của Takemichi chỉ có một, chính là lấy con chip giao dịch hàng hóa của Kanzuo, cậu làm rất xuất sắc, trước khi rời đi còn thiến cả phần dưới của lão già này, tặng thêm cho gã một đêm tình dục đầy đáng nhớ.

Đám vệ sĩ bên ngoài không hề hay biết, sau khi Takemichi cùng cô gái kia rời đi, mới tá hỏa đem ngươi vào bệnh viện.

"Lão già không ngán thứ gì mà, nghe bảo còn chơi cả trẻ em"

Nói đến đây, Ran bật cười híp mắt: "Chắc chú cún con kia biết được, nên xả giận đây mà"

Vừa dứt lời, cửa bị đẩy ra, Sanzu một thân đằng đằng sát khí tiến vào, gương mặt không mấy vui vẻ quát: "Con chuột kia đâu? Bảo nó cút ra cho tao"

"Boss đang tận hưởng niềm vui đấy, mày ngon thì bảo cún con kia cút ra xem"

Ran hướng mắt về phía căn phòng đối diện, môi cong lên cười vui vẻ bảo.

Sanzu nghiến răng, đá mạnh vào bức tường bên cạnh: "Mẹ kiếp! thằng cống rãnh đó"

"Làm sao? Nó chọc gì mày?"

Sanzu không trả lời Rindou, gã tiến đến ngồi vào ghế sô pha, trầm tư thật lâu.

"Hah~ nhanh- sướng quá ah~"

Gân xanh trên trán nổi lên, Sanzu mắng một câu thô tục liền ngồi dậy ra ngoài.

Ran cùng Rindou liếc nhìn nhau, ở trong mắt đối phương thấy được tia tò mò hứng thú.

"Giờ em đã biết chưa, thú cưng của Phạm Thiên rất thú vị"

Ran cười hì hì, đứng dậy ra khỏi cửa để lại Rindou nhíu mày suy nghĩ.

Mong mọi người ủng hộ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia