ZingTruyen.Asia

[ThorKi] The Crown Prince and the Beast

9.2

cone654

Đây là một phần trong kế hoạch của Loki củng cố địa vị của mình trong lòng Thor. Cần phải nhắc Odinson nhớ rằng số phận cả hai gắn bó chặt chẽ với nhau và Thor nên lấy làm vui vì điều đó. Loki sẽ hữu ích. Cậu phải như vậy; tương lai cậu phụ thuộc vào điều đó.
Thor hắng giọng như thể có thứ gì đó kinh khủng mắc kẹt ở họng gã. "Ta không biết điều gì sẽ làm cha ta hài lòng vào lúc này, ngoại trừ...."
"Tôi biết." Loki gật đầu. "Chúng ta nên nói với ông ấy là tôi có thai."
Làn khói trắng cùng một âm thanh kinh ngạc bật ra từ môi Thor. Gã dừng lại trên con đường đầy băng tuyết, và Loki vẫn đang nắm lấy tay gã cùng dừng lại bên cạnh. "Vậy chúng ta sẽ làm gì," Thor nói, "khi bụng em không to lên trong nhiều tháng sau?" ( Cỏ: thì làm cho nó to lên thật chứ có gì đâu mà lăn tăn=)) )
"Có một vài lựa chọn." Loki bắt đầu liệt kê chúng trên đầu ngón tay. "Tôi có thể giả vờ bị một tai nạn đáng tiếc nào đó – anh biết đấy, tôi là một diễn viên giỏi mà; hoặc chúng ta có thể kéo dài thời gian hơn bằng cách nói rằng phải mất, hmm, bảy hoặc tám tháng thì Jotun mới lộ bụng bầu; hoặc chúng ta đánh bại chị gái anh và thoát khỏi trò chơi hôn nhân này trước khi nó thành vấn đề cần lời giải thích. Cá nhân tôi thích cái cuối nhất. Anh nghĩ sao?" Loki nghiêng đầu sang một bên hỏi.
Đôi mắt màu xanh ngọc giả của Thor lướt nhìn nền đất trắng xóa tuyết. "Cái cuối cùng không cho chúng ta nhiều thời gian để thực hiện," gã nói. Sự đau khổ khiến mặt gã nhăn lại, làm gã kém đẹp trai hơn so với những đường nét cơ bản Aesir cho phép.
Loki ngước lên nhìn đám người đứng bên cửa sổ. Khán giả vẫn đang say mê xem kịch. Cậu kéo tay Thor, dẫn gã đi tiếp con đường ngoằn ngoèo cho đến khi phía sau cả hai bị che bởi một hàng rào băng khổng lồ. Hãy để đám khán giả ngu ngốc đó nghĩ rằng cả hai đang hôn nhau lén lút dưới trời tuyết. Sẽ dễ dàng hơn để nói về những bí mật khi không có ai theo dõi. Loki bước lại gần người chồng quái vật của mình, hơi thở lạnh buốt của cả hai hòa vào nhau, gió lạnh thổi đến khiến lông mi hai người run rẩy. Cậu khẽ nói trong sự tĩnh lặng của khu vườn.
"Tôi biết tại sao dạo này anh hay ủ rũ," Loki nói. "Trách nhiệm đè lên vai anh. Thật khó khăn khi gánh vác mọi thứ một mình. Hãy để tôi giúp anh. Nói cho tôi biết tôi có thể làm gì đi."
Thor mở miệng, rồi lại thôi. Bàn tay gã đặt trên tay Loki, nơi đang nắm chặt lấy tay Thor.
"Không có gì cả," cuối cùng Thor nói. "Ta nhận ra rằng ta phải tự mình làm điều này. Ta sợ việc nói dối em đang mang thai sẽ khiến em gặp nguy hiểm."
"Tôi đã gặp nguy hiểm rồi," Loki chỉ ra. "Thêm một chút cũng không sao."
"Đây không phải là một trò chơi, tính mạng của em sẽ bị đe dọa! Đừng coi thường nó như vậy!" Thor gầm gừ, trong mắt chợt lóe lên tia điên cuồng.
Loki lùi lại một bước. Cậu không thể che giấu vẻ mặt bàng hoàng và sốc của mình. Loki biết điều này là khá hiếm nhưng sự thịnh nộ của Thor như thể san bằng được cả một thành phố. Thật khó để che giấu những cảm xúc mạnh mẽ như vậy; Loki biết điều đó hơn ai hết. 
"Xin lỗi," Thor gấp gáp nói khẽ. Bàn tay dịu dàng vuốt ve tay Loki, mân mê đầu ngón tay. "Chỉ là—vị thế của ta, hiệp định hòa bình, và cả Hela— hiện tại tất cả đều quá nguy hiểm. Em không cần tham gia vào những chuyện như vậy."
Đôi mắt đỏ của Loki nheo lại. Cậu cần Odinson hoàn toàn tin tưởng mình. Thái tử của Jotunheim sẽ không để tương lai của mình bị định đoạt bởi con thú này.
Khuôn mặt Loki dịu lại. Kiên nhẫn, cậu tự nhủ.
"Có lẽ anh nói đúng," Loki nói như rót mật. "À, nhắc mới nhớ." Cậu rút tay mình ra khỏi tay Thor và làm điệu bộ vỗ nhẹ vào áo choàng rồi thọc tay vào chiếc túi nhỏ ở thắt lưng, lấy ra một chiếc chìa khóa sắt nhỏ. Đó là chìa khóa phòng giam của Loki. "Tôi vốn định đem cái này trả lại cho anh."
Đây là một canh bạc đối với Loki. Nhưng theo những gì cậu tính toán thì sẽ tốt hơn nếu cậu tình nguyện đưa chiếc chìa khóa cho Thor hơn là để gã cưỡng ép lấy lại. Dù bằng cách nào thì cậu cũng sẽ lại bị giam trong căn phòng đó thôi. Nhưng ít nhất với một chút tình nguyện cậu sẽ cho Thor thấy mình xứng đáng với vị trí đồng minh của gã. Loki hy vọng hành động nhỏ này sẽ tăng thêm thiện chí của Thor với cậu.
Môi Thor hé mở. Gã lấy chiếc chìa khóa từ bàn tay lạnh cóng của Loki, nâng niu nó trong lòng. "Đêm đó," gã nói, thở ra hơi khói, "khi em bỏ trốn - em đã lấy cái này lúc chúng ta ôm nhau."
"Phải?" Loki nhướng mày. Đó là điều hiển nhiên; tại sao Odinson lại nghi ngờ nó vậy?
"Lẽ ra ta nên biết," gã thì thầm. "Làm sao mà em lại có thể...?" gã lắc đầu, mái tóc bù xù tung bay. 
"Ôi, đừng khắc khe với bản thân quá." Loki vỗ vai Thor. "Anh không phải là nạn nhân đầu tiên của những ngón tay tinh nghịch này đâu." Cậu cố nở một nụ cười, nhưng Thor không đáp lại.
Thay vào đó, Thor ấn chiếc chìa khóa vào tay Loki, ánh nhìn khó hiểu hiện lên trong mắt gã. "Cảm ơn," Thor nói, "nhưng ta nghĩ em nên giữ nó."
Loki nhìn chằm chằm chiếc chìa khóa, rồi nhìn Thor, rồi lại nhìn chiếc chìa khóa. Cậu không hiểu con quái vật này đang làm gì. "Ý anh là anh đã đổi ổ khóa sao?" cậu hỏi.
"Không." Thor siết chặt tay Loki. Kim loại vừa lạnh vừa cứng như cắt vào da gã. "Ý ta là ta nên cho em sự tự do mà ta có thể cho em."
Một tràng cười sảng khoái biến thành sương mù trong không khí. Loki chờ đợi phần còn lại của trò đùa nhưng nó không đến. Trán cậu nhíu lại. "Anh nghĩ như vậy là khôn ngoan khi để tôi tùy ý ở hay ra khỏi phòng sao?"
"Ta không biết," Thor nói, "nhưng ta nghĩ điều đó đúng. Em sẽ cố gắng trốn thoát một lần nữa, đương nhiên, nhưng ta sẽ không đổ lỗi cho em. Và ta không nghĩ em sẽ làm thế trong khi mùa đông này. Ít nhất là ta hy vọng như vậy."
Loki nghĩ về điều này. Chắc chắn đây là dấu hiệu tốt cho thấy sự tin tưởng của Odinson đã tăng thêm một bậc. Tuy nhiên cậu cũng không thể không nghi ngờ nó liệu có phải là một bài kiểm tra nào đó không.
"Vậy thì, tôi được phép đi bất cứ nơi nào tôi muốn? Tất cả các hành lang của cung điện."
Thor gật đầu. "Ta sẽ báo trước em không được khám phá dãy nhà riêng của cha ta. Trừ nơi đó ra em được phép đi lại tự do."
Điều này sẽ có ích. Một mình đến thư viện, cậu có thể tìm được những thông tin cần thiết để giải thoát Nữ hoàng.
Loki nhướn mày. "Và nếu tôi muốn khóa cửa không cho ai vào,thì đó cũng là quyền của tôi sao?"
Thor di di đôi ủng được gia công tỉ mỉ xuống nền tuyết làm nó kêu lạo xạo. "Ừ," gã nói. "Nhưng Heimdall vẫn sẽ có chìa khóa riêng, tất nhiên vì công việc của ông ấy cần nó, nhưng nếu em muốn cấm ta vào phòng em—" Quai hàm của Thor nghiến lại như thể cổ họng gã chua rát. "Ta sẽ không ép buộc em."
Loki chớp mắt trước khuôn mặt nhăn lại của Thor. "Tại sao tôi phải cấm anh?" cậu hỏi. Một khoảnh khắc thật lòng thoáng qua, cậu thậm chí còn chưa từng nghĩ đến nó. "Chúng ta vẫn còn cuốn sách phiêu lưu chưa đọc xong mà."
Odinson đang định trả lời thì tiếng bước chân trên tuyết truyền đến tai. Loki quay lại, cậu thấy Allfather, to lớn hơn cả cuộc đời trong chiếc áo khoác lông chồn vĩ đại, đang đi về phía họ cùng đoàn tùy tùng thường lệ của ông. Loki nhét lại chiếc chìa khóa vào túi và một lần nữa đặt tay lên cánh tay căng cứng của Thor. Họ xích lại gần nhau hơn dù không ai trong cả hai nhận ra điều đó.
"Con trai của ta!" Odin bùng nổ. "Cuối cùng thì con cũng đã xuất hiện. Trông con có vẻ rất phấn khởi sau những nỗ lực của mình nhỉ?" Con mắt duy nhất của ông nhìn chằm chăm Loki như một cái ghim xuyên qua một con bướm. "Còn cậu, Loki Nhỏ Bé, cậu thế nào?"
Đây là lần đầu tiên Nhà vua nói chuyện trực tiếp với cậu, nhưng Loki không để lộ ra vẻ sửng sốt nào. Cậu có những thứ khác quan trọng hơn để xem xét.
"Con khỏe, thưa Cha," Loki nói, và đặt một bàn tay mảnh mai lên bụng. Cậu nở một nụ cười thanh lịch trên môi. "Con xin lỗi vì đã giữ Hoàng tử quá lâu bên mình."
Thor đứng bên cạnh hít một hơi lạnh. Loki ném cho gã một cái nhìn sắc lẻm. Phải, cậu đang tiến hành kế hoạch của mình. Và cậu cầu nguyện Odinson có thể diễn theo.
Odin nhìn chằm chằm vào cái bụng phẳng lì của Loki, rồi lại đưa mắt nhìn lên. "Tất nhiên, đó là điều không tránh khỏi. Và kết quả là? Cậu có...?"
Loki vỗ nhẹ bụng. "Sáng nay, con đã kết thúc kì phát tình. Và con không nghi ngờ gì về kết quả của nó. Chồng con gợi ý nên ra ngoài đi dạo để con hít thở không khí trong lành." Cậu nhìn Thor với ánh mắt hy vọng. "Anh ấy thật tốt khi nghĩ đến sức khỏe của con."
Odin vô cùng vui mừng. Khuôn mặt ông như biến thành một mặt trời rạng rỡ. Ông ngẩng đầu lên trời, reo lên rồi sau đó ôm lấy đám cận thần ở xung quanh.
"Cháu ta đến rồi!" ông ấy đã khóc. "Cảm ơn các vị thần Norn!" Ông hất tay Loki ra khỏi tay Thor, ôm lấy gã. Thor vẫn đứng yên như một bức thượng khi Allfather siết chặt mình. "Con có nghĩ đứa bé con trai không? Ta đã cầu nguyện cho con có một đứa con trai, nhưng con gái cũng không sao."
"Đứa bé có thể không phải là con trai hay con gái, cha biết đấy," Thor thì thầm. "Chúng ta có thể được tặng một em bé xinh đẹp có hình dáng như Loki." Mắt gã chạm mắt Loki trước khi đảo đi.
Loki đứng thẳng người lên một chút, quai hàm siết chặt lại. Theo ý kiến ​​​​của cậu, gã thô kệch này nên im lặng. Đúng là nó có thể sẽ như thế, nhưng mọi thứ đã đủ căng thẳng, không cần đưa thêm giới tính kỳ lạ của cậu vào câu chuyện dối trá đó làm gì.
"A!" Odin lùi lại một chút để nhìn Thor. "Tôi đã quên mất điều đó. Tất nhiên, không sao cả." Ông quay sang đoàn tùy tùng của mình và ra hiệu cho sự ủng hộ của họ. "Phải không? Bất kỳ đứa trẻ nào cùng huyết thống với ta đều đáng được trân trọng!"
Những tiếng thầm và gật đầu. "Đó sẽ là đứa bé may mắn!" ai đó đã nói thế. Các cận thần tiến lên bắt tay Thor và chúc mừng Loki với những nụ cười giả tạo. Loki đón nhận nó một cách duyên dáng trong khi Thor cứng đờ như một khúc gỗ.
"Thư giãn đi," Loki thì thầm với gã trong những lời chúc tốt đẹp. " Điều này sẽ tốt."
"Thật sao?" Thor quay lại, mặt gã nhợt nhạt.
"Đến đây, đến đây," Allfather nói, kéo Thor về phía cung điện. "Con đã rời khỏi cung điện chính của ta quá lâu. Có rất nhiều điều con cần nghe, chúng liên quan đến các vấn đề của đất nước. Hãy đi nhận báo cáo từ các cố vấn của ta và nói cho họ tin tốt lành của con đi."
Loki định đi theo chồng nhưng Odin đã ôm chặt lấy cánh tay cậu lại.
"Hãy để Thor lo công việc của nó," ông nói. "Ta sẽ dẫn con đi dạo phần còn lại của khu vườn, được chứ?"
Thor và Loki giao tiếp bằng mắt, rồi mắt gã mở to cầu xin.
"Cha—" Thor bắt đầu.
"Chúng ta sẽ tự xoay sở được, phải không?" Odin vỗ nhẹ vào bàn tay lạnh cóng của Loki. "Sau tất cả, ta muốn dành thời gian để làm quen với Thái tử đây. Bây giờ con là một phần của gia đình ta." Ông nói với một nụ cười toe toét lộ ra qua bộ râu rậm rạp của mình.
Loki nở một nụ cười với Thor. "Đi đi. Đức vua và em sẽ tận hưởng không khí căng thẳng trong giây lát. Hẹn gặp lại."
Thor do dự nhưng vẫn rời đi khi Loki trừng mắt cảnh cáo. Đoàn tùy tùng bao vây Odinson và đưa gã trở lại cung điện, để Loki một mình với cha chồng, Vua của Asgard. Cậu nghiến răng chịu đựng sự đụng chạm của người đàn ông này. Có biết bao Jotun đã chết vì những sắc lệnh tàn độc của ông? Có biết bao nhiêu người đã bị giết bởi chính tay ông ta trong nhiều trận chiến những năm qua? Nó làm cho Loki buồn nôn.
Nhưng vì lợi ích của chính mình—và cả Thor—cậu khoác tay Odin, rảo bước dạo qua hàng băng mùa đông như một tù nhân mẫu mực.
"Ở đây thật đẹp," Loki bắt chuyện trước.
"Đẹp như ở Jotunheim không?" Odin hỏi.
Loki không cho phép ngoại bản thân tức giận. Cậu tự xoa mình bằng cách tưởng tượng bản thân đang ăn một thứ gì đó giống như kẹo bơ cứng: ngọt ngào, hơi ngấy và có thể mắc nghẹn trong cổ họng. "Sự khác biệt làm cho mỗi thứ đều có một vẻ đẹp riêng. Ngài có đồng ý không?"
Một tiếng cười lớn vang lên. "Laufey đã đúng. Con là một nhà ngoại giao bẩm sinh, người Khổng Lồ Nhỏ Bé."
Loki không biết đó là lời khen hay lời xúc phạm nữa. Vậy nên cách khôn ngoan nhất là giữ im lặng.
Odin dẫn cả hai đi vào một con đường rợp bóng cây tuyết phủ. "Ta biết cuộc hôn nhân với con trai ta không phải là cuộc hôn nhân trong mơ của con; thằng bé chắc cũng cảm thấy thế. Dù nó không phàn nàn, nhưng ta chắc chắn. Thor đã khiêm tốn như thế trong nhiều năm qua. Kể từ khi..." Mắt ông lướt nhìn một con chim đang tung cánh bay trong không trung. Loki chắc chắn rằng mình đã trôi trong dòng suy nghĩ vài giây, nhưng rồi Odin bắt đầu lại. "Dù sao đi nữa, ta rất vui khi thấy con như thế này. Con đã không còn buồn như lúc mới đến."
Loki cắn vào má trong. Biết ngay mà! Allfather đã dẫn dắt nó thành cậu chuyện Loki vui vẻ tự nguyện lên một con thuyền để đến Asgard. Dù khó chịu cậu vẫn đáp lại.
"Vâng, con rất vui khi có một đứa bé," cậu nói, suy nghĩ nhanh. "Đã có lúc con nghĩ rằng một điều như vậy sẽ không thể xảy ra với con."
"À, phải." Odin gật đầu với chính mình. "Kích thước của con." Họ rẽ vào một khúc quanh, bên cạnh là một chiếc hồ bao có lớp nước bị phủ bởi một lớp băng mỏng kêu răng rắc. Loki thấy khu vườn này có bức tượng Frigga.
Cả hai gần đến cái cây già cổ thụ to lớn thì Odin lại lên tiếng. "Chắc con nghĩ ta là một lão già ngu ngốc nhỉ, làm mọi việc chỉ vì lời hứa sẽ có một đứa cháu." Loki định mở miệng phản đối nhưng Nhà vua vẫy gạt đi. "Không, đó là sự thật. Ta là một kẻ ngốc, và ta đã phạm quá nhiều sai lầm. Ta không mong đợi đứa trẻ này sẽ xóa bỏ chúng, nhưng ta muốn nhìn thấy một điều gì đó tốt đẹp trước khi thời gian của ta kết thúc." Con mắt duy nhất của ông đảo đi chỗ khác, rướm nước.
Loki không thể không thấy thương hại cho người đàn ông già cả này. Ông ta khao khát thứ không hề có thật trong bụng Loki. Cậu biết khi sự thật bị bại lộ, ông ta sẽ sốc mà chết. Chà, vậy thì sao? Người tàn ác thì sao mà được sống thảnh thơi, Loki tự nhủ. Asgard sụp đổ là tất cả những gì cậu quan tâm. Chỉ cần thoát được, cậu sẽ không thương tiếc điều gì cả.
Nhà vua sụt sịt thật to và chạm vào tay Loki đang đặt ở khuỷu tay mình. "Ít nhất con trai ta đã làm được một việc đúng đắn," ông nói với một nụ cười. "Ta thừa nhận, ta đã nghi ngờ nó. Nó thường xuyên làm ta thất vọng."
Một ý nghĩ như thế không nên có vào lúc này. Nếu Allfather chuyển sự yêu thích từ Thor sang Hela thì không ổn. Cần phải thay đổi cách nghĩ của ông về đứa con trai ương ngạnh của mình. Loki tập trung suy nghĩ. Không ai có thể tưởng tượng được, Thái tử Jotunheim lên tiếng bảo vệ danh dự cho Odinson.
"Thực ra con trai Ngài không vô dụng đến thế đâu," Loki nói. "Vượt qua những thăng trầm và đau khổ của cuộc đời, anh ấy là một người thông minh—"
(Khi cậu và hắn nói chuyện trong bức tường, Loki đã sắp rơi vào mánh khóe của Thor.)
"-chu đáo-"
(Một bữa trưa với cá và bánh mật ong rán trên đồng cỏ êm dịu.)
"-từng trải-"
(Một con thú đứng dưới cơn mưa yêu thích của mình.)
"—quan tâm—"
(Cuốn sách trên tay, cơ thể ấm áp của Thor áp sát vào người cậu.)
"—lịch thiệp."
(Bàn tay to lớn vuốt phẳng chiếc áo choàng trên vai cho cậu.)
"Anh ấy sẽ là một người cha tốt."
(Nhấc đứa bé lên ngựa.)
"Và một người bạn đời tuyệt vời."
(Mái tóc tết đã được tháo ra kể từ khi Loki nói cậu thích nó như vậy hơn.)
Loki vấp chân và dừng lại với những suy nghĩ của mình.
Không thể nào.
Tất cả những gì cậu nói đều không— Không phải là lời nói dối ư?
Đã có gì xảy ra với cậu vậy?


Cỏ: giây trước battle cực mạnh với chồng giây sau gặp ba chồng liền gọi anh xưng em ngọt xớt. Có chồng, con tôi thành ảnh đế lúc nào không hay:)))))))))))))

10⭐ = 1 chương mới, có cmt thì sẽ update nhanh hơn🌝

21/12/2022

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia