ZingTruyen.Asia

【THIẾU NIÊN CA HÀNH ĐỒNG NHÂN VĂN】ALL x TIÊU SẮT

Lôi Tiêu 09《Lưu tự vi mộng》

weinieshiyouai

Ngày thứ hai sau khi Lôi Vô Kiệt đến Thiên Khải thành, Tư Không Trường Phong cùng cây Ngân Nguyệt thương đã lâu không thấy huyết quang của hắn cũng đến Thiên Khải - tòa thành hắn đã từng không muốn trở về. Hắn nhìn tấm bảng màu vàng của Thiên Khải thành, hừ lạnh một tiếng, mang theo thương bay về phía vương phủ, nếu không phải vì đồ nhi nhà mình, cả đời này hắn cũng sẽ không đến cái địa phương quỷ quái này nữa!

.

"Ta cảm thấy ngày lành của ngươi đã hết." Vô Tâm cảm giác được một cỗ khí tức cường đại tới gần vương phủ cười nói với Lôi Vô Kiệt đang sắc thuốc cho Tiêu Sắt trong sân, "Nếu như ta đoán không sai, Thương Tiên tới."

Lôi Vô Kiệt dừng tay quạt lại, lập tức cười khổ, "Ta đã sớm đoán được sẽ có ngày này." 

Lúc trước hắn làm tổn thương trái tim Tiêu Sắt, trưởng bối và bằng hữu của Tiêu Sắt làm sao có thể dễ dàng buông tha hắn như vậy.

"Đừng nóng vội, Thương Tiên phỏng chừng là nhanh nhất, còn có những người khác phải đến muộn một chút, cũng không biết ngươi có chống đỡ được đến khi mọi người tập hợp đông đủ không!" Vô Tâm vỗ vỗ bả vai Lôi Vô Kiệt lời nói thấm thía, "Đương nhiên, tiểu tăng cũng là một thành viên trong đó. Lôi thí chủ, con đường theo đuổi vợ của ngươi, gánh nặng mà đường xa a!" Nói xong, liền đem thuốc Lôi Vô Kiệt sắc xong đổ ra, bưng chén thuốc đi tìm Tiêu Sắt.

Lôi Vô Kiệt dưới đáy lòng thở dài, chỉ cầu Thương Tiên bọn họ đánh nhẹ một chút, nếu thật đem hắn đánh chết, Tiêu Sắt làm sao bây giờ...

.

Tiêu Sắt thấy hôm nay là Vô Tâm bưng chén thuốc đi vào, lại liên tưởng đến cỗ khí tức cường đại mà hắn vừa cảm giác được kia khẽ cười, "Xem ra là tới làm chỗ dựa cho ta."

"Ngươi cư nhiên còn cười được? Ngươi không sợ Thương Tiên còn có những người kế tiếp muốn tới đem Lôi Vô Kiệt đánh chết a?" Vô Tâm ngược lại có chút kinh ngạc với phản ứng lần này của Tiêu Sắt, hắn vốn tưởng rằng Tiêu Sắt sẽ rất lo lắng cho Lôi Vô Kiệt, nhưng hiện tại xem ra, Tiêu Sắt hình như còn rất vui mừng??

"Sư phụ bọn họ có chừng mực, ta không lo lắng. Hơn nữa hắn lúc trước đối với ta như vậy, ta làm sao có thể tiện nghi hắn như vậy?" Tiêu Sắt đem thuốc uống một hơi cạn sạch, khổ đến hắn lại muốn ói, nhanh chóng lấy ra một khối đường Lôi Vô Kiệt cho hắn nhét vào trong miệng, dùng để ngừng nôn.

Vô Tâm nhìn Tiêu Sắt trên giường trong mắt giảo hoạt, bất đắc dĩ lắc đầu, thật đúng là tiểu hồ ly không muốn chịu thiệt a! Hắn đột nhiên có chút đau lòng vì Lôi Vô Kiệt ngốc nghếch tìm một người vợ khôn khéo như vậy, cuộc sống sau này thật khó khăn! Bất quá nên đánh vẫn phải đánh!

"Bất quá ta vẫn luôn không hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc thích Lôi Vô Kiệt ở chỗ nào a?" Vô Tâm có chút tò mò, hắn vẫn cảm thấy người như Tiêu Sắt, dù thế nào cũng phải tìm một người có tư duy đồng tần với hắn đi, ai biết cư nhiên coi trọng một tiểu ngốc tử như Lôi Vô Kiệt, thật sự là làm cho hắn có chút kinh ngạc.

"Đại khái là bởi vì trên người hắn cỗ khí chất thiếu niên đi." Tiêu Sắt cười cười, đó là hắn đã từng có đồ vật, nhưng là hiện tại hắn đã tìm không trở lại, cho nên hắn muốn từ trên người Lôi Vô Kiệt, lại hảo hảo mà cảm thụ một hồi thuộc về thiếu niên nhiệt liệt cùng thuần túy.

.

Trong viện, Lôi Vô Kiệt nhìn Tư Không Trường Phong cầm thương đứng đối diện hắn, chỉ cảm thấy gáy mình lạnh cả người, hắn cười gượng hai tiếng nói, "Tam sư tôn, buổi sáng tốt lành a!"

"Tốt lành? Ta cũng không tốt a~" Tư Không Trường Phong hung hăng cắm Ngân Nguyệt Thương xuống đất, nhìn Lôi Vô Kiệt, trong mắt hiện lên một tia ghét bỏ, như là đang nói đồ nhi ta sao lại coi trọng một tiểu ngốc tử như ngươi, "Ngươi làm đồ nhi ta bị thương, ta còn có thể tốt?"

"Tam sư tôn, bất kỳ trừng phạt nào Lôi Vô Kiệt ta đều nhận, nhưng ta thật sự thích Tiêu Sắt, kính xin Tam sư tôn thành toàn cho chúng ta!"

Nhắc tới Tiêu Sắt, trong mắt Lôi Vô Kiệt tràn đầy nghiêm túc, hắn biết tương lai người sẽ tới đều là thân hữu của Tiêu Sắt, hắn thật sự muốn cùng Tiêu Sắt sống cả đời, cho nên hắn nhất định phải được mỗi người bọn họ tán thành!

"Hừ, tiểu tử, muốn cưới đồ đệ của ta, cũng phải xem ngươi có tư cách và bản lĩnh đó hay không!" Tư Không Trường Phong tùy ý vung ra một thương ném Lôi Vô Kiệt ra ngoài, "Ta hôm nay không đánh ngươi, trước tiên đi xem đồ đệ bảo bối của ta, đợi đến khi bọn Cơ huynh tới, lại chậm rãi cùng ngươi hảo hảo luận bàn một chút!" 

Cuối cùng mấy chữ Tư Không Trường Phong cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi thốt ra, Lôi Vô Kiệt ngã trên mặt đất, chỉ cảm thấy sau lưng mình đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt, trên mặt kéo ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, "Ta biết, tam sư tôn..."

Cứu mạng a!《Vãn Lai Tuyết》chỉ dạy hắn như thế nào dỗ vợ, không dạy hắn làm sao thu phục người nhà mẹ đẻ của vợ a! Chiếu theo tình huống này xem ra, hắn không bị đánh chết chỉ sợ cũng muốn nửa tàn, đến lúc đó làm sao cùng Tiêu Sắt thành thân a!

____________

Tác giả: Đếm ngược thời khắc Lôi Vô Kiệt bị đánh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia