ZingTruyen.Asia

Thật tệ,tình yêu của Mafia(Bạo Lắm Nha Tình Yêu Của Mafia)

Chương 28

Uyen_Nghi_Hoang

Đi ngay bây giờ ạ?” Lop hỏi.

Đúng ngay giờ nếu anh không đưa tôi đi tôi sẽ gọi taxi "Kim nói với giọng nghiêm nghị.

Vâng tôi đi ngay ạ,” Lop nói nhanh. trước khi lao thẳng lên xe với Kim

Cậu Kim muốn đi đâu ạ?” Lop hỏi khi lái xe.

Chủ nhân của anh ở đâu? Tôi biết anh biết, ”Kim nói, hơi loạng choạng bước lên.

"Tôi biết. Nhưng chúng ta đến đó, lỡ như sếp đang trên đường về nhà thì sao ạ? ”Lop hỏi ngược lại.

Đi tìm anh ấy,” Kim dửng dưng đáp. Ngay bây giờ, Kim đã cực kỳ quẫn trí. Vì Kim không biết Kamol đang nghĩ gì và cảm thấy gì Kim ngồi siết chặt tay nhau suốt chặng đường. Mặc dù mắt anh ấy đang nhìn ra khỏi xe nhưng tâm trí và đang đi lang thang bối rối về bản thân và Kamol mất nhiều thời gian Lop đưa Kim đến quán rượu của Kamol. Lop thở phào nhẹ nhõm. khi anh ấy thấy xe của Kamol đậu điều này có nghĩa là Kamol vẫn ở trong cửa hàng, không đi đâu cả khi xe đã đỗ hoàn toàn. Kim nhanh chóng xuống xe. Kim bước thẳng đến cửa ra vào phía sau quán ngay lập tức.

Cậu Kim, anh đến bằng cách nào?” Kit hỏi, giọng anh căng thẳng khi thấy Kim bước vào trước khi nhìn Lop, người đã lắc đầu và cau mày

Anh đang ở đâu vậy Kamol?” Kim hỏi với giọng khó chịu.

Anh Kim, tôi nghĩ anh nên về trước. Sếp dạo này rất bận, muốn đẩy nhanh công việc để hoàn thành nhanh chóng. Tôi không nghĩ rằng cậu Kim muốn phiền sếp một chút nào. ”Kit nhỏ giọng thuyết phục Kim về nhà.

"Thật bận, gấp gáp đến nỗi không thể nói chuyện với tôi một hai phút phải không? Đi đi, tôi sẽ lên gặp Kamol," Kim trầm giọng nói. Gương mặt anh căng thẳng rõ ràng.

Kim đẩy Kom ra khỏi lối đi và lập tức đi thẳng đến cầu thang dẫn lên tầng hai. Bản thân Kit cũng không dám ôm chặt lấy cơ thể của Kim. Kim bước lên cầu thang đến phòng khách mà họ đã đến trước đó.

Cánh cửa phòng chờ ngay lập tức được mở ra. Bởi vì Kim không nghĩ phải gõ cửa khi đang trong tình huống này. Khiến Kamol đang ngồi cùng cấp dưới của mình phải lập tức nhìn lên.

"Kim" Kamol sốc gọi Kim. Kamol không nghĩ rằng rằng Kim biết mình ở đây và tìm đến

Tôi có chuyện muốn nói với anh,” Kim nói với giọng run rẩy. khi  nhìn thấy khuôn mặt của Kamol Kim có một cảm giác dâng lên trong lồng ngực. Kamol quay lại nhìn cấp dưới của mình trong phòng. gật đầu ra hiệu mọi người ra khỏi phòng trước mọi người bước đi, nhưng với tinh thần tốt. Kamol đưa tay lên thái dương. Anh không nghĩ Kim sẽ tìm mình ở đó.

Sao vậy, làm sao em đến được đây?” Kamal lo lắng hỏi. Kim nhìn Kamol quan sát. Kamol ngồi xuống ghế sofa với vẻ mặt mệt mỏi. Mắt Kim sáng lên khi nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Kamol. Một thái độ không giống như mọi lần gặp gỡ hay bên nhau.

Tôi không đến được à?” Kim hỏi.

Em có thể đến, nhưng anh không hiểu tại sao em lại đến. Anh rất bận, em biết đấy, ”Kamol nói lại. Kim mím môi lại.

Tối qua anh không về nhà. Mặc dù anh đã nói với tôi rằng anh sẽ quay trở lại, ”Kim hỏi trước khi hỏi những gì trong đầu cậu.

Xin lỗi, anh đã uống quá nhiều,” Kamol nói nhẹ nhàng.

Anh đã nói dối,” Kim run rẩy nói. khiến Kamol ngồi xuống anh ta lập tức ngước lên và nhìn Kim đang đứng.

Nói dối gì vậy?” Kamol nghi ngờ hỏi.

Tối qua anh không say. Nhưng anh không muốn về nhà anh không muốn nhìn thấy em phải không? ”Kim hỏi lại. Cố gắng nuốt cục nghẹn để không cho Kamol biết.

Kim, bình tĩnh lại có gì từ từ nói chuyện,” Kamol nói với giọng căng thẳng.
Về nhà trước đi, OK, ở nhà có chuyện gì em nói đi?” Kamol nói lại.

Vậy làm sao chúng ta có thể nói chuyện? Khi anh không về nhà? ”Kim hỏi. làm cho Kamol vẫn còn một chút hoài nghi

Anh biết tất cả, phải không?” Kim run rẩy hỏi. Đôi mắt anh ngân ngấn những giọt nước trong veo. Kim cảm thấy rất tệ rằng anh ấy đã không nói với Kamol mọi thứ một mình
Đừng im lặng, Kamol! Nói cho tôi biết, anh biết tất cả mọi thứ, phải không? ”Kim hỏi lại.

Em đang nói gì vậy? Anh không hiểu. ”Kamol hỏi với giọng trầm. Nhưng Kim biết rằng Kamol biết và hiểu ý của Kim. Chỉ có Kamol giả vờ không biết. Mà Kim không hiểu tại sao Kamol lại phải làm ra vẻ thiếu hiểu biết.

Tôi biết mọi thứ từ anh Danil anh biết tất cả mọi thứ giữa tôi và Day .. ”Kim định nói tiếp.

Đừng nói nữa, Kim! Về nhà thôi, anh đã nói là chúng ta sẽ nói chuyện ở nhà, ”Kamol cắt ngang. trước khi Kim nói xong. khiến đôi mắt của Kim trở lên ngấn lệ

Nhưng tôi muốn nói chuyện bây giờ. Đây, tôi không muốn đóng cửa Kamol. Tôi luôn muốn nói với anh nhưng tôi không có cơ hội để nói tôi thậm chí còn không nghĩ rằng thế giới sẽ chật hẹp đến thế này, ”Kim nói với giọng run rẩy.

Đừng nói nữa Kim, hãy giữ nó đơn giản. Hãy nghe anh. Hãy về nhà. Tối nay hãy nói chuyện sau, được không? ”Kamol cố gắng thuyết phục Kim về nhà trước. Bởi vì anh ấy cũng có những vấn đề cần giải quyết trước công việc của Kim. Kim nghe thấy điều đó trở nên không hài lòng. Nước mắt chảy dài trên má mà Kamol không thấy bởi vì bóng dáng cường tráng quay đi hướng khác tự thôi miên chính mình.

Hức… anh .. giận em. hoặc anh không thể chấp nhận anh nói cho em biết, Khun Kamol hức... anh nói cho em biết hức... Nhưng nếu em phải đoán, anh sẽ không thể chấp nhận được ”, Kim nức nở nói. Kamol ngay lập tức quay lại nhìn Kim.

Kim, tại sao em lại khóc? Đừng như thế này. ”Kamol vươn tay nắm lấy cánh tay Kim nhưng Kim đã bỏ trốn. Với một cái gật đầu chậm rãi trong nước mắt

Hức .. Tôi hiểu rồi .. Tôi hiểu tình trạng của mình bây giờ.” Kim nói khi bước ra khỏi phòng khách. Nhưng Kamol đã nắm lấy cánh tay của Kim trước.

Kim, em đang hiểu lầm,” Kamol nói với giọng khó chịu cố gắng giữ lại Kim lsij Nhưng Kim đã chống lại Kamol

Ô… để tôi đi!” Kim nức nở. Khiến Kamol cảm thấy lồng ngực hơi tê dại.

Tru… Tru… Tru

Điện thoại của Kamol đổ chuông. khiến Kamol hơi đơ người khi quay lại nhìn.

... Ivan ...

Kamol vô tình buông bàn tay đang nắm giữ Kim khi nhìn thấy số gọi đế. bởi vì nó là con số mà anh ấy đã chờ đợi trong nhiều ngày

“Kim !!” Kamol lớn tiếng gọi Kim. Khi Kim vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của Kamol và nhanh chóng bước thẳng ra khỏi phòng. Điện thoại của Kamol đổ chuông liên tục và Kamol phải trả lời cuộc gọi này. Hình bóng rắn chắc nhấc điện thoại chạy ra cửa phòng chờ và thấy Kim bước xuống cầu thang. Thuộc hạ của Kamol đã bị choáng váng bởi vì không biết chuyện gì đã xảy ra trong phòng chờ

Lop !! đưa kim về nhà cẩn thận đừng để Kim đi đâu, ”Kamol hét lớn.

Vâng !!” Một giọng nói lớn trả lời ngay lập tức.

'Kom này gọi và thúc giục Day hãy nhanh chóng đến với tôi !! Anh đi với vợ à? Anh chậm quá! ”Kamol lại hét lên. trước khi đóng cửa để nhận một cuộc gọi từ Ivan Ngay cả khi anh muốn theo dõi Kim Nhưng Kamol phải hoàn thành vấn đề mà anh đã bắt đầu.
..
..
Anh Kim, anh đi đâu vậy?” Lop chạy theo Kim đến bên đường.

Đừng làm phiền!” Kim hét lên với Lop, vẫn còn nức nở. Lòng bàn tay mảnh khảnh của anh nâng lên và bất cẩn lau những giọt nước mắt trên mặt cậu.

Về nhà với tôi, tôi cầu xin anh nếu anh Kim không quay lại. Tôi chắc chắn sẽ bị đòn. ”Lop lên tiếng khiến Kim mềm lòng và thương cảm.

Được rồi, được rồi, đưa tôi về nhà,” Kim nói, nức nở. cho đến khi anh ấy không thể cảm thấy thương hại vì tôi chưa từng thấy Kim khóc như thế này bao giờ. Kim bước lại xe và ngồi dậy. Lop lập tức chở Kim về nhà khi về nhà Kim đi thẳng vào phòng ngủ. Giữa sự bàng hoàng của Dì và những người khác cũng không ít. Khi nhìn thấy Kim bước đi, mắt anh đã sưng và đỏ.

Lop Khun Kim, chuyện gì vậy?” Dì ngay lập tức bước đến và hỏi Lop.

Tôi cũng không biết nữa. Nhưng  có  vẻ cậu Kim và sếp cãi nhau, "Lop nói với một giọng điệu căng thẳng.

Ngài đang tranh cãi về điều gì vậy? Còn khóc thế này nữa. ”Dì lo lắng rên rỉ. Về phần Kim, khi bước lên phòng ngủ, cậu mở tủ quần áo. Lập tức lấy túi của chính mình ra. Kim giữ quần áo của mình trong một chiếc túi cùng với những thứ cần thiết khác. Kim cảm thấy bị xúc phạm và hối hận vì Kamol đã hành động như vậy với mình. Nhưng Kim thừa nhận rằng mình đã sai điều đó không nói cho Kamol biết toàn bộ câu chuyện không có gì ngạc nhiên khi Kamol cảm thấy tồi tệ hoặc không thể chấp nhận được. Kim nhìn lần cuối các phòng ngủ xung quanh. trước khi mang túi của mình xuống

"Anh đi đâu?"Lop hỏi khi thấy Kim xách cặp xuống

"Tôi sẽ trở lại căn hộ của mình," Kim nói với một giọng trầm. và giả vờ đi bộ xung quanh Lop Nhưng Lop đã chặn nó.

Không, thưa ngài. Sếp đã ra lệnh cho cạu Kim không được đi đâu cả. Cạu Kim đến đây để nói chuyện với tôi trước. ”Lop vội vàng nói.

Tại sao tôi phải ở lại? Tôi đã làm cho sếp của anh cảm thấy tồi tệ và anh ấy có lẽ không cần tôi nữa. ”Kim nói, Lop lắc đầu.

Cậu Kim chắc đã hiểu lầm"Lop cố thuyết phục một lần nữa. Nhưng Kim dường như không lắng nghe chút nào. Kim bỏ đi và Lop quyết định lấy túi của Kim và giữ nó.
Xin lỗi, cậu Kim. Nhưng tôi không thể để cậu Kim ra khỏi đây. ... Ai quanh đây! ”Lop gọi những người khác. Nhiều thuộc hạ của Kamol bước vào.

Mọi người để mắt tới cậu Kim. Đừng để cậu Kim ra khỏi đây. Sếp đã ra lệnh như vậy”, Lop nói với mọi người. Mọi người lập tức gật đầu công nhận. Kim quay lại nhìn Lop van xin. Nhưng Lop lắc đầu.

Xin lỗi, tôi phải làm nhiệm vụ của mình,” Lop nói, và Kim mím môi. trước khi bước lên phòng ngủ một lần nữa. Lop thở phào nhẹ nhõm.

Huhuhu.....,” giọng thổn thức của Kim vang lên. Trong phòng ngủ một lúc trước khi im lặng
..
..
..
Ngài đi đâu vậy ngài Kim?” Lop hỏi ngay khi thấy Kim bước xuống phòng ngủ lần nữa.

Tôi sẽ đi dạo không cần phải sợ. Tôi sẽ không trốn thoát, ”Kim nói với một giọng trầm. trước khi bước ra sau nhà Kim không muốn nằm trong căn phòng đầy kỷ niệm giữa cậu và Kamol. Vì càng ở lâu càng đau nên Kim xuống nhà đi dạo. Kim đi về phía Chuồng Cọp Bengal.

Ngài Kim, ngài không thể đi đến chuồng cọp ạ?” Một trong những thuộc hạ của Kamol hỏi khi thấy Kim đi về phía chuồng cọp.

Chà, không cần phải lo lắng. Tôi quen với chúng ”Kim đáp nhẹ nhàng. Đôi mắt đẹp vẫn đỏ hoe và sưng tấy.

Hãy để tôi đi với ngài.” Thuộc hạ của Kamol lo lắng nói, Kim đứng lặng trước khi gật đầu đồng ý. Kim bước thẳng đến chuồng cọp. Anh nhìn thấy Whipcream nằm trong một chiếc lồng không quá xa lồng sắt. Kim tiến lại gần chuồng cọp. với một bàn tay trong và một đôi mắt đẹp nhìn Whipcream với vẻ buồn bã. Whipcream xoa mặt lớn lên tay Kim cùng với việc di chuyển đến gần hơn như thể muốn xoa dịu nối buồn của Kim khiến Kim cười nhẹ. Sau đó cúi xuống và từ từ ngồi xuống. Whipcream xoa đầu vào lồng thép Kim vuốt lưng, gãi cổ cho đến khi tay anh có thể chạm tới, trong khi Clemo, vẫn nằm trên khúc gỗ, nhìn anh một cách bình tĩnh.

// Tôi muốn ôm chúng mày mà không có rào cản // Kim khẽ lẩm bẩm. Mắt anh nóng trở lại. Trước khi quyết định quay sang cấp dưới của Kamol

Mở lồng cho tôi. Tôi sẽ vào trong. ”Kim nói, không khỏi suy nghĩ. Kim muốn vào trong muốn ôm Whipcream và Clemo bởi vì không biết liệu có thể ôm họ một lần nữa hay không. Nếu Kamol không thể chấp nhận câu chuyện của Kim Kim sẽ phải quay lại chỗ cũ, nhưng đó là một rủi ro lớn vì Clemo vẫn chưa tiếp cận Kim như Whipcream.

"Liệu nó có tốt không? P'Kom không có ở đây. ”Thuộc hạ của Kamol ngập ngừng.

"Mở ra đi, tôi đã nói rồi không sao." Kim phải trầm giọng nói. Khiến thuộc hạ của Kamol đi về phía cửa chuồng cọp. Kim lập tức đứng dậy làm theo.

Đóng lồng lại đi, tôi muốn ở trong với hai đứa này. Anh không phải lo lắng Tôi không sao, ”Kim nói lại với thuộc hạ của Kamol.
(Ít ra thì cũng chỉ là bị hổ giết.) Kim tiếp tục nghĩ trong đầu. Thuộc hạ của Kamol căng thẳng nhưng không muốn làm trái lệnh của Kim thế là anh ta lui ra đứng ngoài chuồng đóng cửa nhốt Kim vào trong chuồng cọp. Kim bước đến Whipcream và ngồi xuống khúc gỗ

Anh định tự sát à?” Giọng nói trầm ấm của Danil vang lên. Điều này khiến Kim quay lại thì thấy Danil đang đứng bên ngoài cái lồng cách đó không xa.

"Tôi chỉ đang chơi với Whipcream," Kim trả lời, cảm thấy tức giận với Danil. Nhưng mặt khác, anh cho rằng mình chỉ đang tức giận. bởi vì nó là sự thật

"Hai người này dễ chơi với nhau như thế nào? Tại sao, biết Kamol biết tất cả mọi chuyện, cậu lại muốn chết?", Danil hỏi lại. Kim mím môi lại. Danil đứng đó nhìn anh với vẻ mặt lo lắng. Khi nhìn thấy Whipcream, anh bước thẳng đến chỗ Kim.

"Tôi đã nói rằng bạn nên ra ngoài," Danil nói một lần nữa. Nhưng Kim không quan tâm Whipcream đi thẳng tới chỗ Kim và xoa xoa cơ thể Kim. trước khi dúi đầu vào ngực Kim điều này khiến Danil hơi choáng váng. Kim cảm thấy ấm áp không thể tả nổi khi chạm vào Whipcream khiến nước mắt anh lại trào ra

Anh phải hài lòng. Vì đã nói cho Kamol biết sự thật về tôi, anh đã biết tất cả mọi thứ. ”Kim nói với giọng run rẩy. Danil khoanh tay đứng nhìn vô hồn trước khi quay lại nhìn cấp dưới của Kamol

Anh ra ngoài đi, tôi muốn ở với anh chàng này một mình,” Danil nói với thuộc hạ của Kamol.

"Nhưng .." Thuộc hạ của Kamol giả vờ phản đối.

"Đi!! Hay là ngươi dám trái lệnh ta? ”Danil lớn giọng nói. Khiến cho thuộc hạ của Kamol phải lùi bước và bỏ đi. nhưng không xa lắm Danil bước lại gần chuồng cọp một chút.

Những gì cậu hỏi vừa rồi tôi sẽ nói có tôi rất hài lòng, nhưng cậu cũng nên cảm ơn tôi điều đó làm cho cậu biết và hiểu Kamo không thể chấp nhận điều này khi anh ta biết tất cả sự thật. Cậu cũng sẽ không được nhắc về nó nữa. Tôi đã làm cho mắt cậu sáng lên. ”Danil nói với giọng hơi chế giễu.

Vâng, mắt tôi vẫn đang mở,” Kim nói với giọng run rẩy. Tay anh không ngừng xoa Whipcream trước khi có thể nghĩ ra điều gì đó Vì vậy, quay lại tìm Danil.

Cậu thực sự muốn tôi thoát khỏi cuộc sống của Kamol?” Kim hỏi ngược lại.

"Đúng," Danil trả lời ngay lập tức.

"Tôi đã nói với cậu rằng tôi sẽ chỉ đi nếu Kamol không cần tôi nữa. Và bây giờ tôi nghĩ anh ấy có lẽ không muốn tôi nữa ”, Kim nói.

Vậy là anh sẵn sàng rời Kamol, nhưng vì lợi ích gì?” Danil ngay lập tức hỏi ngược lại.

Đúng vậy, tôi sẽ rời bỏ anh ấy… nếu tôi có thể rời đi,” Kim nói nhẹ nhàng.

"Tôi sẽ tự đưa cậu đi, được không?", Danil đề nghị bởi vì nghe nói rằng Kamol đã ra lệnh cho lính canh giữ Kim. mà Danil hiểu ngay rằng Kamol không muốn để Kim đi. Chỉ có Kim nghĩ rằng Kamol không muốn bản thân cần mình. Danil sẽ sử dụng những gì Kim nghĩ Đưa Kim ra khỏi cuộc sống của Kamol.

Làm cách nào để đưa tôi ra ngoài? Vì có quá nhiều người đang theo dõi tôi nên tôi không hiểu, mặc dù họ rõ ràng không thể chấp nhận trường hợp của tôi. Nhưng anh ấy vẫn phái người trông chừng tôi ”, Kim nói với giọng run run.

Kamol muốn nói chuyện rõ ràng với anh. Kamol không thích làm bất cứ điều gì để kìm hãm. Cần phải giải tỏa nó đến cùng. Nếu cạu không muốn bị tổn thương bởi những lời nói của Kamol tôi nghĩ tốt hơn hết là cạu nên nhanh chóng đi ra khỏi đây, ”Danil nói như một chất xúc tác cho Kim. bởi vì anh ấy không muốn Kim nghĩ rằng Kamol thực sự không để Kim thoát ra khỏi cuộc sống của Kamol.

Và ngoài ra, tôi chắc chắn có thể đưa cậu đi. Cậu không cần phải lo lắng. ”Daniel nói một cách tự tin. Gương mặt Kim thoáng buồn.

Vâng, tôi sẽ rời khỏi đây. Nhưng tôi có thể nói lời tạm biệt với họ trước không? ”Kim hỏi. Danil gật đầu. Kim quay lại nhìn Whipcream tự bao giờ, nước mắt chảy dài trên gò má mềm mại. khi tôi biết rằng tôi phải thực sự rời khỏi đây

Tôi sẽ đi trước..heh .. Whipcream. Rất tiếc, tôi đã không chơi với bạn nhiều hơn, ”Kim nói trong tiếng nức nở. Anh ta giật mình khi thấy Clemo đứng dậy từ những khúc gỗ. Kim ngồi đơ người. Dù nước mắt chảy dài anh vãn không dám di chuyển khi thấy Clemo đến gần. Danil cũng nhìn anh với vẻ lo lắng.

Tôi nghĩ tốt hơn là cậu nên ra ngoài trước. Clemo thậm chí không muốn bất cứ ai xung quanh, "Danil nói. Bởi vì Danil hoàn toàn không thể chơi với hai con hổ này. Ngay cả Whipcream cũng không đến gần Danil như cách anh ấy đối với Kim. Bởi vì Clemo đã nhảy tại một thời điểm mà anh ta đứng yên, Clemo có thể không thể làm bất cứ điều gì một mình.

Một con hổ Bengal trắng lớn càng lúc càng tiến lại gần. Whipped cream cũng chuyển sang gửi một số thông tin liên lạc tới Clemo. Kim nhắm mắt lại, nghĩ rằng mình chắc chắn đã bị Clemo dụ dỗ. Nước mắt chảy dài dần.

Clemo !!” Danil gọi Clemo bằng một giọng trầm. Nhưng Clemo vẫn đi về phía Kim.
..
..

Hơi lạnh từ lưỡi liếm lên đôi má rạng rỡ của Kim những vệt nước mắt Kim choáng váng trước khi từ từ mở mắt Clemo cọ vào mặt Kim điều này khiến Kim cười mà rơm rớm nước mắt.

Ôm .. Clemo, Whipcream,” Kim kêu lên, ôm chặt lấy Clemo. Một con hổ lớn ghen tị mỗi khi Kim đến thăm. Hôm nay quay lại rúc như muốn dỗ dành. Whipcream và Clemo cả hai lại rúc vào nhau và thanh minh cho Kim. Danil ngạc nhiên nhìn anh.

Đủ rồi, mau ra đi để tôi về gấp.” Danil tiến lại gần gọi Kim một lần nữa. bởi vì anh ấy sợ rằng Kamol sẽ trở về trước

Grừ!” Clemo gầm lên khi quay đầu về phía Danil như thể muốn bảo vệ Kim. Điều này khiến Danil nhanh chóng lùi ra khỏi lồng. Danil nuốt khan khi nhìn thấy ánh mắt giận dữ của Clemo.

Đừng, Clemo,” Kim ngừng nức nở. Khiến Clemo lại phải lui về Kim. Kim ôm và vuốt ve hai con hổ.

" Tôi sẽ không ở bên các bạn nữa ... Tôi sẽ nhớ các bạn rất nhiều," Kim nói.

Tạm biệt Clemo, Whipcream,” Kim nức nở. Kim nghĩ chắc anh đã bị mù. Khi cậu nhìn thấy những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Whipcream làm ướt cả mái tóc của cậu. Kim bước ra khỏi cửa lồng. Whipcream nhìn theo Kim cho đến khi Kim ra khỏi lồng với cánh cửa đóng lại. Một đôi mắt đẹp nhìn hai con hổ bằng ánh mắt u ám. Kim bước đến gần Danil một lần nữa. Hai con hổ cũng đi dọc thành chuồng theo sau Kim.

"Tôi đã sẵn sàng. Đưa tôi ra khỏi đây. ”Kim nói, Danil gật đầu. Trước khi bàn kế hoạch đưa Kim ra khỏi nhà Kamol Mà Danil bảo Kim đừng lấy đồ ra ngoài. vì Danil sẽ là người lấy đồ ra sau bây giờ để Kim đi trước. Kế hoạch của Danil không gặp nhiều khó khăn. Chỉ để Danil sử dụng thuộc hạ của Kamol để làm những việc như vậy ra khỏi con đường để đi bộ đến nhà để xe cưùng với việc có vệ sĩ riêng để bẫy chúng. Luôn giả vờ nói chuyện hoặc đặt câu hỏi. Khi nào thuận tiện Danil để Kim trốn vào cốp xe trước. Sau đó Danil sẽ là người đưa Kim đi ra ngoài mà mọi thứ đã thành công như kế hoạch Kim bây giờ đang ở trong thùng xe mà Danil đã lái ra khỏi nhà Kamol.

lách cách ..

Danil mở cốp xe. khi lái xe đủ xa từ nhà Kamol

"Ra ngoài và ngồi trong xe," Danil nói nhỏ. Kim nhảy ra khỏi mui xe và ngồi dậy với Danil.

Anh có ra ngoài một mình không?” Kim hỏi, khi thấy rằng Danil là người lái xe duy nhất.

Không tôi đã cho vệ sĩ của mình. Làm trì hoãn các thuộc hạ của Kamol trước? ”Danil nói với một giọng trầm. Kim ngồi nhìn chằm chằm ra ngoài cửa kính ô tô.

Này, cậu có thực sự yêu Kamol không?” Danil hỏi khi Kim ngồi im lặng một lúc.

Tôi có thể không câu trả lời không?” Kim trả lời, khiến Danil nhíu mày bối rối.

Tại sao?” Daniel tò mò hỏi.

Vì lời này, tôi không muốn nói với người khác. Và nếu người tôi muốn nói lời này không muốn nghe. Tôi thà giữ nó cho riêng mình, "Kim nói nhẹ nhàng.

Còn anh thì sao, anh Danil, anh có yêu Kamol không?” Kim hỏi ngược lại. làm cho Danil im lặng

Và tôi phải nói với anh điều gì? Anh vẫn chưa nói với tôi anh định đi đâu? ”Danil yêu cầu đổi chủ đề.

Vậy hãy đưa tôi đến chung cư. Tôi sẽ thu thập quần áo Tìm một nơi xa để nghỉ ngơi một thời gian”- Kim thản nhiên nói, lúc này ý thức của Kim đã hoàn toàn tê liệt và mờ đi vì khóc.

Hmm,” Dan đáp trong cổ họng. và sau đó làm một khuôn mặt căng thẳng Danil cũng cảm thấy có điều gì đó đọng lại trong tim mình. nhưng không nghĩ để nói ra Kim đã chỉ đường cho Danil cho đến khi anh đến chung cư. Danil đã đậu xe ở bãi đậu xe dưới chung cư. tiếp giáp với thang máy Kim bước ra khỏi xe. và đi vòng qua phía người lái xe

Cảm ơn vì giúp tôi,” Kim nói nhẹ nhàng.

"Cậu đã đưa ra quyết định đúng đắn ra khỏi cuộc sống của Kamol bởi vì anh quá sạch dfối với vòng tròn của tôi, "Danil nói với giọng đều đều. Kim cười miễn cưỡng. trước khi quay lại để đi bộ đến thang máy Danil sẽ lái xe ra ngoài. Nhưng ánh mắt của Danil cảm thấy có điều gì đó bất thường. của một chiếc ô tô đang đậu nhưng đã nổ máy

Chết tiệt...
Tiếng bánh xe di chuyển ra khỏi bãi đậu rất lớn. và sau đó lao đến một điểm dừng gần Kim. Hai người đàn ông mặc đồ đen xuống xe lao thẳng vào khóa Kim.

"Các người là ai!! Thả tôi ra! ”Kim hét lên khi bị nhốt. Danil ngay lập tức đậu xe và chạy về phía anh ta.

"Thả anh ta ra," Danil nói lớn. Sẵn sàng lên đường giúp Kim ngay lập tức.

Hết chương 28

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia