ZingTruyen.Asia

Thập Niên 70: Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ Con ( Từ Chương 251 đến 450 )

Chương 436

kimmi-le

"Đã quên dặn nó hỏi rõ ràng chút." Bác gái Tào nói. Con người trời sinh dễ dàng sinh ra sự sợ hãi với những sự vật không biết: "Thế này nếu lạc đường thì biết làm sao?"

Đại Hoa cũng vậy, nhưng hiển nhiên cô ấy rất yên tâm về Tào Dũng: "Bác gái, bác yên tâm, anh Tào biết mà."

Bác gái Tào nghe vậy thì tươi cười, càng nhìn Đại Hoa càng cảm thấy hài lòng.

Cô gái này thật sự là không kén chọn, làm người chịu khó hiền lành, còn có một công việc chính thức, không chê thân phận đã cưới hai đời như Tào Dũng, đối đãi với Tào Tiểu Quang rất tốt... Cũng không biết đời trước cháu trai của bà ấy tu được phúc gì, vậy mà có thể tìm được một cô gái tốt như vậy!

Có điều là, xuất thân kém chút.

Hà Chiêu Đệ bởi vì lời Đại Hoa nói mà không dám làm loạn, nhưng lại dùng công phu sư tử ngoạm đòi ba ngàn đồng lễ hỏi, mặc dù luôn miệng nói là muốn cho con gái một cái bảo đảm, nhưng thái độ đó rất giống muốn bán con gái.

Bác gái Tào nhớ tới thì nhíu chặt mày, cũng không biết đời trước Đại Hoa tạo nghiệp ác gì mà đụng phải một người mẹ như thế.

Có điều không sao hết, chờ Đại Hoa gả vào rồi, khẳng định là Tào Dũng, Tào Tiểu Quang sẽ đối xử rất tốt với Đại Hoa, bọn họ sau này sẽ là chỗ dựa của Đại Hoa!

Nghĩ như vậy, ánh mắt bác gái Tào nhìn vào Tào Tiểu Quang trong lòng Đại Hoa, nhẹ giọng nói: "Tiểu Quang, hiện tại người không nhiều lắm, con cũng xuống đi một lát đi, đừng để chị Đại Hoa mệt."

Tào Tiểu nghe vậy, lập tức giãy dụa đi xuống từ trên người Đại Hoa, cậu bé đi xuống cũng không quên ôm lấy đùi Đại Hoa, trốn ở đằng sau cô ấy tò mò nhìn thành phố lớn vừa phồn hoa vừa xa lạ.

Đại Hoa cười xoa tóc của cậu bé.

"Đi thôi, chúng ta đi qua ngồi xe buýt." Tào Dũng hỏi được đường đã trở về rồi.

Mấy người đi theo sau lưng anh ấy đến trạm xe buýt.

Vừa tới trạm xe buýt, đã nghe vài tiếng bíp bíp.

"Đại Hoa!"

Đại Hoa nghe được giọng nói quen thuộc thì kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy Thẩm Y Y bước xuống từ trên một chiếc xe.

"Thím hai, tại sao thím tới đây?" Đôi mắt Đại Hoa sáng lên, ngay cả Tào Tiểu Quang cũng không quan tâm, chạy về phía Thẩm Y Y.

"Ông bà nội biết hôm nay cháu đến, dặn dò thím và chú hai của cháu tới đón." Thẩm Y Y ôm cô ấy một cái, cười nói: "Cửa trạm quá đông người, thím sợ bỏ lỡ mọi người, nghĩ là mọi người sẽ ngồi xe buýt đến đây, nên đã đến bên này trông chừng."

"Thím hai, thím thật tốt!" Đại Hoa ngượng ngùng nói, thấy Lý Sâm cũng bước xuống từ trên xe, gọi lớn một tiếng: "Chú hai!"

"Đại Hoa." Lý Sâm gật đầu một cái.

"Đây là Tào Dũng đi?" Thẩm Y Y nhìn về phía mấy người xách theo hành lý cùng tiến đến, ánh mắt dùng ở người đàn ông ở phía trước nhất.

Đại Hoa tìm một người đàn ông đã kết hôn đồng thời đã có con, Thẩm Y Y đã biết được từ chỗ cha Lý, mẹ Lý.

"À, à, đúng." Đại Hoa lộ vẻ hơi bối rối, quay đầu nhìn Tào Dũng, kéo anh ấy đến trước mặt Thẩm Y Y, vẻ mặt căng thẳng nhìn Thẩm Y Y.

Người khác không biết, nhưng Tào Dũng là người yêu ở bên Đại Hoa thì biết người thím hai này của Đại Hoa quan trọng cỡ nào với Đại Hoa, cũng biết Đại Hoa nói muốn dẫn anh ấy đến cho ông bà nội xem thử, nhưng thật ra là càng muốn dẫn anh ấy đến cho thím hai của cô ấy xem thử.

Thái độ của người thím hai này cư xử với anh ấy, ở một mức độ rất lớn nào đó sẽ có tính quyết định vận mệnh của anh ấy.

Tào Dũng cũng không nhịn được hơi co quắp: "Thím...Thím hai."

Vừa dứt lời, anh ấy đã cảm thấy chú hai Đại Hoa lườm qua một cách không thân thiện lắm. anh ấy càng thêm thấp thỏm. Người... chú hai của Đại Hoa này có phải không hài lòng với anh ấy không?

Thật ra là anh ấy đã suy nghĩ nhiều.

Dáng vẻ bối rối của anh ấy dành cho Thẩm Y Y, nếu không phải anh ấy gọi thím hai, và là cùng bạn gái tới gặp phụ huynh nhà gái thì đều sẽ cho là anh ấy đang muốn thông báo.

Về phần Thẩm Y Y, chỉ nghĩ là Tào Dũng gặp phụ huynh nhà gái nên căng thẳng. Thân thiện vươn tay: "Xin chào, tôi tên Thẩm Y Y, đây là chồng tôi, chú hai của Đại Hoa, còn có con gái của tôi, Tiểu Bối. Tiểu Bối, đây là chị cả họ của con đó, con còn nhớ chị cả không?"

Hiển nhiên là Tiểu Bối không nhớ, nhưng vẫn rất ngoan ngoãn gọi: "Chị cả."

Đại Hoa thấy Thẩm Y Y không có toát ra cảm xúc không thích với Tào Dũng, cuối cùng đã thở phào một hơi, xoa đầu Tiểu Bối: "Tiểu Bối đã lớn thế này rồi."

Cười giỡn hai câu với Tiểu Bối, Đại Hoa lại nói: "Chú hai, thím hai, đây là con trai của anh Tào, tên là Tiểu Quang, đây là bác gái của Tào Dũng, bác gái, đây là chú hai, thím hai của cháu."

"Bác gái, Tào Dũng, xin chào." Thẩm Y Y chào hỏi với bác gái Tào.

Bác gái Tào không ngờ chú hai, thím hai của Đại Hoa còn trẻ như vậy, ăn mặc đặc biệt có khí chất, so với quần áo xám xịt trên người bọn họ đúng là hai đẳng cấp.

Đặc biệt là thím hai của cô ấy, thoạt nhìn còn nhỏ hơn Tào Dũng... Vừa rồi Tào Dũng làm thế nào nói được hai chữ "thím hai" ra khỏi miệng?

Trong lòng bác gái Tào thầm kinh ngạc, bước lên phía trước nói khách sáo hai câu.

Sau đó Thẩm Y Y đã bảo bọn họ lên xe trở về.

Đại Hoa không có nói cụ thể với người nhà họ Tào là gia đình Lý Sâm, Thẩm Y Y làm cái gì ở thủ đô, cho nên khi ngồi xe trở lại tứ hợp viện, nhìn thấy một khu nhà lớn như vậy, người nhà họ Tào đều kinh hãi, cảm thấy những món quà trên tay mình có chút phỏng tay, dường như quà họ chuẩn bị hơi keo kiệt.

Đại Hoa cũng kinh ngạc, cô ấy biết chú hai, thím hai đang làm ăn ở thủ đô nhưng không nghĩ tới cuộc sống của bọn họ tốt hơn nhiều trong tưởng tượng của cô ấy.

Cha Lý, mẹ Lý không thích vụ hôn nhân này, thái độ đối xử với người nhà họ Tào có chút lãnh đạm, chỉ là Đại Hoa đã dẫn người tới đây rồi, không nên làm quá cứng nhắc.

Cho nên bọn họ hát vai mặt đỏ, Lý Sâm, Thẩm Y Y ở bên cạnh phối hợp hát mặt trắng với bọn họ, tức là bày tỏ lập trường của bọn họ, đồng thời cũng không tới mức vạch mặt.

Người nhà họ Tào có chú ý tới, có điều bọn họ cũng biết nhà mình đã bắt cóc cô cháu gái trong sạch của nhà người ta. Điều kiện trên mặt hôn phối, nhà mình không sánh bằng đối phương.

Chẳng những không tức giận, mà bác gái Tào và Tào Dũng còn hơi cao hứng và vui mừng.

Đây mới là thái độ người nhà nên có, mới là thật tình suy xét vì Đại Hoa.

Mà không phải giống mẹ Đại Hoa là Hà Chiêu Đệ, một bên ngoài miệng thì hô hào không đồng ý, một bên lại yêu cầu lễ hỏi giá trên trời, dường như chỉ cần đưa tiền là có thể bán con gái. Đó mà là người nhà cái nỗi gì!

Cho nên thái độ người nhà họ Tào dành cho cha Lý, mẹ Lý là tiếp nhận toàn bộ, thái độ còn càng thêm khiêm tốn chân thành. Bác gái Tào là một kẻ già đời lão luyện sống có lễ nghĩa, không bao lâu đã dỗ dành phá được phòng bị của cha Lý, mẹ Lý mạnh miệng mềm lòng, khó chịu còn lãnh đạm.

Thẩm Y Y thấy thế thì cảm thấy rất buồn cười, cô nhớ mẹ Lý trước lúc người nhà họ Tào đến đã ra lời thề son sắt là tuyệt đối không cho người nhà họ Tào sắc mặt tốt nào, không ngờ người ta nói vài câu dễ nghe là đã dỗ được bà đến mức tìm không ra Nam Bắc.

Lại nhìn sang Đại Hoa, Đại Hoa đang chơi với con trai Tào Dũng là Tào Tiểu Quang, Tào Tiểu Quang rất dính Đại Hoa, hơi xấu hổ, sợ người lạ, nhưng rất thích Tiểu Bối không chênh lệch với cậu bé nhiều, hơn nữa dáng vẻ rất đáng yêu. Khi ở trên xe đã đánh bạo móc kẹo ra muốn làm bạn tốt với Tiểu Bối.

Chỉ là sau khi về đến nhà, Khoái Khoái, Lạc Lạc không vui vì chị út đã bị một anh trai xa lạ cướp đi, muốn cướp lại chị út, nhất quyết là Tiểu Bối phải chơi với bọn nó.

Tào Tiểu Quang bám theo sau, kéo Đại Hoa chạy đi theo sau Tiểu Bối.

Thẩm Y Y: "..." Thấy Lý Sâm cũng đang trò chuyện với Tào Dũng, cô đi vào phòng bếp nấu cơm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia