ZingTruyen.Asia

[TCCT] ĐỒNG NHÂN TOÀN CHỨC CAO THỦ GIẢI THẾ GIỚI

C274 ĐỌ SỨC TRONG THIÊN LÔI ĐỊA HOẢ - C275 BỊP À? HAI LẦN BĂNG TUYẾN! - C276

QiuYinnn

CHƯƠNG 274: ĐỌ SỨC TRONG THIÊN LÔI ĐỊA HOẢ

Năm giây, nói ngắn thì cực ngắn, nói dài thì cực dài.

Nếu nói dài, thì mỗi giây Quân Mạc Tiếu ở trong muôn trùng vây đều làm người xem thấy mình như con kiến bò trên chảo nóng; nếu nói ngắn, thì khán giả và bình luận viên, đặc biệt là các bình luận viên cho biết: "Bọn tôi không kịp nhìn rõ cái gì!"

Tạm không nói đến sự giao lưu trên kênh đội của đội Trung Quốc trong lúc hai bên di chuyển, chỉ tính riêng đội Hàn Quốc, mỗi giây, mỗi nhân vật đều không ngừng ra chiêu, thao tác.

Thêm vào đó còn có sự ứng đối của Quân Mạc Tiếu và sự phối hợp của Nhất Thương Xuyên Vân. Nếu không có tám con mắt thì sao xem kịp, không có tám cái lưỡi thì sao bình luận nổi?

Nhưng năm giây này cuối cùng cũng qua, Quân Mạc Tiếu đã chống đỡ được đến lúc Vương Bất Lưu Hành đến cứu, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác nhìn kênh đội ngũ rồi mới nhận ra chuyện đáng nói.

"Quân Mạc Tiếu một mình chống lại đối thủ, nhìn thì thấy nguy hiểm, nhưng đội Trung Quốc cũng không bạt mạng đuổi theo thật nhanh."

"Đúng vậy, Pháp sư nguyên tố có Dịch Chuyển Tức thời, Mục sư có Xung Phong, Pháp sư chiến đấu muốn xông lên thì cũng có thể dùng Hào Long Phá Quân. Nếu đội Trung Quốc muốn đến sớm một hai giây thì vẫn làm được."

"Nhưng Diệp Tu không ra lệnh trên kênh đội."

"Chu Trạch Khải cũng không cảnh báo."

"Xem ra bọn họ đều cho rằng tình huống hiện tại không giúp đội Hàn Quốc giữ chân được Quân Mạc Tiếu, không đáng để đội mình phải phí đại chiêu."

"Tôi hiếu kì quá đi mất, trong lúc luyện tập trong đội, Diệp Tu có thể một chấp mấy được nhỉ?"

"Ha ha ha ha ha, chắc đội Trung Quốc không để lộ tin tình báo kiểu này ra ngoài đâu, chúng ta xem tốc độ tay của anh ấy trong năm giây vừa rồi đi... Ui, vẫn chưa đến 500?'

Phan Lâm thở phào nhẹ nhõm. Thở xong hắn mới bừng tỉnh đại ngộ: "Hoá ra, "chưa đến 500" vẫn là mức "tốc độ tay chưa đến mức quá cao, hao phí không lớn" đối với Diệp Tu à?"

Rõ ràng nếu đổi thành một tuyển thủ khác, tốc độ tay được đẩy lên đến mức này thì hắn đã chém gió tung trời rồi...

Dù thế nào, sau Nhất Thương Xuyên Vân và Quân Mạc Tiếu, lại có thêm một tay tấn công mạnh mẽ nữa đuổi đến. lúc này, đội Hàn Quốc phải đối mặt với hai lựa chọn: hoặc là cả đội lùi ra sau, chọn chiến trường khác; hoặc là nhân cơ hội đối thủ chưa tập hợp đủ rồi không tiếc giá nào xung phong lên phía trước!

Tiến?

Hay là lùi?

Thời gian cho đội Hàn Quốc quyết định không đến một giây. Từ xa xa, nhìn thấy khói tím bừng lên, nhìn thấy lửa đỏ bập bùng, nhìn thấy Vương Bất Lưu Hành nắm chặt chổi lao đến, kênh đội ngũ của đội Hàn Quốc nhảy ra dòng lệnh của Mục sư Nắng Nghiêng Xuân Thảo, người chỉ huy trận đoàn đội này.

Nắng Nghiêng Xuân Thảo: Xông lên.

Nắng Nghiêng Xuân Thảo: Đánh Thiện xạ.

Mọi người đều biết vì sao... Tuy bản đồ Thuỷ Liêm Động Hoa Quả Sơn này không nhỏ, nhưng chỉ vòng tròn bán kính 20 ô với ngai vàng là tâm mới là khu vực có thể cho đội ngũ có thế thoải mái tiến lùi, có thể che mắt có thể ngăn cách.

Nói cách khác thì, thiết kế của bản đồ này xoay quanh ngai vàng ở trung tâm và buff mà ngai vàng mang đến. Tranh ngai vàng chính là điều quan trọng trong quan trọng, thậm chí quyết định đến thắng thua trận này.

Mà Nhất Thương Xuyên Vân đã chiếm được ngai vàng, chiến thuật của đội Trung Quốc sẽ được phát triển xung quanh hắn. Có thể cướp thế công đánh một đợt, làm giảm mạnh lượng máu của Nhất Thương Xuyên Vân hoặc đánh hắn xuống thẳng khỏi ngai vàng, đây chính là điều cấp bách ngay lúc này.

Vậy nên ba tay cận chiến Sấm Nhỏ Mưa Rền, Diệu Thủ Không Không và Tìm Mệnh Đuổi Hồn cùng lao lên trước để cướp thế công.

Pháp sư nguyên tố lên trước vài bước, đứng ngay ngoài tầm bắn của Nhất Thương Xuyên Vân nửa bước rồi chỉ đầu pháp trượng xuống đất. Thiên Lôi Địa Hoả bừng lên, bao vây Quân Mạc Tiếu.

Ngay sau đó Hái Sao Trời lại lên trước vài bước, ẩn mình trong Thiên Lôi Địa Hoả. Rất nhanh, một luồng ánh sáng điện bổ xuống từ không trung, lao thẳng đến Nhất Thương Xuyên Vân. Mà Nhất Thương Xuyên Vân lại nắm chặt hai súng, Hoang Hoả Toái Sương xả đạn liên tục, làn đạn phá rách Thiên Lôi Địa Hoả, nhắm đến vài đối thủ cùng lúc..

Bắn trúng không?

Chu Trạch Khải nhìn màn hình chăm chú, nhưng Thiên Lôi Địa Hoả trên màn hình tạo ra lửa đỏ bập bùng trên mặt đất, kết hợp với mây đen vần vũ và sấm sét giáng xuống, gần như tất cả nhân vật trong đó đều biến thành bóng người tán loạn. Nhìn á? Không nhìn rõ...

Tầm nhìn của đồng đội sẽ tốt hơn một chút, nếu không thì vừa thấy Đạn Khói và Yên Ngọc là khỏi muốn đánh nữa luôn... Không phải đồng đội thì chỉ có thể nhìn thấy một màn ánh lửa và sấm sét giao nhau thành lưới, còn phía bên kia Thiên Lôi Địa Hoả có gì thì...

Vậy nên, Hái Sao Trời dựa vào kí ức để nhớ lại vị trí của ngai vàng, vẫn có thể ra chuẩn Địa Ngục Sấm Sét xuống đầu Nhất Thương Xuyên Vân; mà Nhất Thương Xuyên Vân muốn bắn trúng Pháp sư nguyên tố ở phía đối diện qua một chiêu Thiên Lôi Địa Hoả thì không hề dễ dàng.

Càng phiền hơn là: Chỉ cần tia sét đầu tiên của kĩ năng Địa Ngục Sấm Sét này giáng trúng, nó sẽ tạo ra kết giới khóa chặt mục tiêu để dẫn đường cho năm tia sét còn lại tự động đánh trúng!

Nhất Thương Xuyên Vân đứng trên ngai vàng không thể trốn tránh, chỉ có thể ăn trọn đại chiêu này. Lượng máu của hắn giảm đến mức làm người xem đau lòng; nhưng Thạch Bất Chuyển đã đuổi đến lại không kịp bơm máu cho hắn. Hắn nâng thập tự giá trong tay rồi thấp giọng ngâm xướng, chăm sóc cho Quân Mạc Tiếu và Vương Bất Lưu Hành đang bay trên dưới trái phải trong Thiên Lôi Địa Hoả.

Một tên Vương Bất Lưu Hành bay bướm nghệ thuật trên trời, một tên Quân Mạc Tiếu điên cuồng dưới đất... Câu nói đùa trước trận hình như đã thành hiện thực rồi.

Mà còn ở trong Thiên Lôi Địa Hoả nữa!

Ngay lúc Vương Bất Lưu Hành đến, Quân Mạc Tiếu vừa dùng Ảnh Phân Thân để trốn thoát đột ngột dừng bước, quay người lao lại chỗ cũ. Ô Thiên Cơ biến hình lạch cạch, từ hình thái song kiếm chuyển thành hình thái mà Diệp Tu quen thuộc nhất, chiến mâu. Mũi mâu rung lên, đâm vào hai người.

Đạo tặc Park Won Wook, Nhà quyền pháp Kim Tai Hee và cả Quỷ kiếm sĩ không bị Quân Mạc Tiếu tấn công, đội trưởng đội Hàn Quốc Choi Woon Yeol. Ba người, ba đôi mắt, cùng nhìn chằm chằm vào bóng ảnh của mũi mâu.

Đâm Liên Tiếp?

Hay Thiên Kích?

Ý nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu ba người. Trong ánh sáng rực rỡ của Thiên Lôi Địa Hoả, một chút ánh sáng của mũi mâu chỉ mờ nhạt như thế, mờ nhạt đến mức hoàn toàn không nhận ra rốt cuộc đây là kĩ năng gì. Không thể nhận ra chỉ dựa vào thị giác, vậy thì...

Diệu Thủ Không Không lùi lại nửa bước, Tìm Mệnh Đuổi Hồn mượn sự che chắn của Thiên Lôi Địa Hỏa để bắt đầu triệu hồi lực lượng quỷ thần, chỉ có Sấm Nhỏ Mưa Rền lao đến trong khi bá thể mà Xương Cốt Sắt Thép mang lại vẫn chưa biến mất.

Nắm đấm và mũi mâu giao nhau, trên đỉnh đầu vang lên âm thanh gào thét. Diệt Tuyệt Tinh Trần xoay tròn, cuộn trào, mang theo cả mây đen của Thiên Lôi Địa Hoả. Cả người hắn bừng lên ánh sét rồi rơi thẳng xuống.

Còn chưa chạm đất, một áo choàng như màn chắn đen sì đã trùm thẳng lên người Nhà quyền pháp!

_____________________

CHƯƠNG 275: BỊP À? HAI LẦN BĂNG TUYẾN!!!

Xương Cốt Sắt Thép của Nhà quyền pháp có thể chống được rất nhiều chiêu, duy nhất chỉ không chống lại được hiệu quả chụp bắt của Áo Choàng Bóng Đêm. Nhưng Nhà quyền pháp không lùi lại là vì hắn chắc chắn: Lúc này hắn có đồng đội trợ giúp.

Trảm quỷ nâng thái đao, luồng khí đen cuốn quanh thái đao Thương Giang Nguyệt, một đao chém lên trên. Mãn Nguyệt Trảm đối đầu với Áo Choàng Bóng Đêm, cường độ bằng nhau, độ đè tương đương. Một phát không chém được đối phương, một phát không phủ nổi xuống.

Mà Sấm Nhỏ Mưa Rền tập trung, dồn hết sức đối đầu với Quân Mạc Tiếu.

Nhưng nắm đấm với chiến mâu va chạm, kênh chung của đội Hàn Quốc lại đột nhiên nhảy ra dòng nhắc nhở của Diệu Thủ Không Không.

Lùi!

Lùi á?

Sao phải lùi?

Nhà quyền pháp còn chưa nghĩ xong, màn hình bỗng tối sầm, góc nhìn của hắn đã đảo lộn trời đất.

Áo Choàng Bóng Đêm! Sao có thể là Áo Choàng Bóng Đêm?

Choi Woon Yeol là đội trưởng đội Hàn Quốc, sao Tìm Mệnh Đuổi Hồn có thể chém trượt được?

Bên cạnh hắn, người điều khiển của Diệu Thủ Không Không lại thấy rất rõ. Phát Mãn Nguyệt Trảm của Tìm Mệnh Đuổi Hồn không hề chém trượt, nhưng cùng một lúc, cả Quân Mạc Tiếu và Vương Bất Lưu Hành ra hai phát Áo Choàng Bóng Đêm!

Vị trí mà hai người ra chiêu gần như tương đương, vậy nên, dù là Choi Woon Yeol cũng không thể nhìn một phát là ra, nhưng Đạo tặc hắn đứng nhìn ở phía xa xa lại thấy rõ, nên mới có thể hét lên để nhắc nhở.

Nhưng mà, không kịp nữa rồi!

Áo Choàng Bóng Đêm của Vương Bất Lưu Hành, Áo Choàng Bóng Đêm của Quân Mạc Tiếu chỉ lệch nhau một chút về vị trí và thời gian. Nhưng sự lệch nhau này lại giúp Áo Choàng Bóng Đêm của Quân Mạc Tiếu tránh được Mãn Nguyệt Trảm của Tìm Mệnh Đuổi Hồn, cùng lúc bao trọn lấy cả Sấm Nhỏ Mưa Rền và Tìm Mệnh Đuổi Hồn.

Mà Vương Bất Lưu Hành hiểu đồng đội sâu sắc lại dùng Chổi Lốc Xoáy ngay lúc đó, mang theo gió lốc ma pháp phạm vi lớn lao xuống!

Một nửa bản lĩnh của Đạo tặc nằm ở đống bẫy rập, Vương Bất Lưu Hành cứ bay trên không, đồng nghĩa với việc khả năng tấn công của Đạo tặc bị phế hơn nửa. Lúc này, ba tay cận chiến của đội Hàn Quốc chỉ có thể dựa vào Pháp sư nguyên tố tự tay điều khiển Thiên Lôi Địa Hoả để quấy nhiễu Vương Bất Lưu Hành và cứu trợ đồng đội!

Nhất thời, tiếng sấm ầm ầm, sét dệt thành lưới.

Vương Bất Lưu Hành bay lượn trong ánh sáng sấm sét.

Rất khó dùng từ ngữ để hình dung cảnh tượng này. Trên trời mây đen vần vũ, từng phát từng phát ánh điện lóe sáng rơi xuống, mà Vương Bất Lưu Hành trong ánh điện như đan dệt thành lưới ấy bay lên, chúi xuống, rẽ ngoặt, xoay vòng.

Áo choàng bay phấp sau lưng đã bị mây đen vần vũ trên đầu và lửa đỏ bập bùng dưới đất đốt thành màu tím sẫm, chỉ còn những dòng bùa chú được thêu bằng chỉ bạc vẫn lấp lánh như cũ. Theo sự bay lượn tốc độ cao của Diệt Tuyệt Tinh Trần, từng ánh sao lấp lánh không ngừng rắc xuống từ đuôi chổi.

Gần như mỗi tia sét đều sượt qua chổi, sượt qua áo choàng, sượt qua đầu vai Vương Bất Lưu Hành, làm người ta giật mình thon thót. Chỉ cần Vương Bất Lưu Hành bị trúng một phát, thì đông cứng được tạo ra bởi tia sét đủ làm Ma đạo học giả rơi tự do xuống đất!

Không ít người chuyển tầm mắt đến Quân Mạc Tiếu, có vẻ chỉ có cái ô to đến mức làm người ta kinh ngạc kia mới có thể che kín được Vương Bất Lưu Hành, giúp tấn công của hắn không bị đánh gãy.

Nhưng, Quân Mạc Tiếu đâu rồi?

Quân Mạc Tiếu đang lùi lại thật nhanh.

Cùng lúc đó, kênh đội ngũ nhảy ra lệnh của hắn.

Quân Mạc Tiếu: Tôi lùi, Tôn lên.

Nhất Diệp Chi Thu lao vào Thiên Lôi Địa Hoả, Khước Tà giương lên, không hề do dự nghênh tiếp thái đao của Tìm Mệnh Đuổi Hồn. Vương Bất Lưu Hành cứ bay lên bay xuống. Cả hai cuốn ba tay cận chiến của đội Hàn Quốc thành một vòng.

Mà Quân Mạc Tiếu ra khỏi Thiên Lôi Địa Hoả, đứng vững bên cạnh ngai vàng của Mỹ Hầu Vương rồi chỉ chiến mâu lên trước, trượt một vòng trong không trung.

Một đường sáng bạc lấp lánh dán vào mặt đất rồi trượt ra, dán sát vào rìa Thiên Lôi Địa Hoả.

Hắn chọn vị trí này thực sự xảo quyệt, không chỉ những người trong Thiên Lôi Địa Hoả không nhìn thấy, mà những nhân vật bên ngoài nếu không chú ý thì cũng sẽ bỏ qua Băng Tuyến trong ánh sáng che mắt.

Nhưng Băng Tuyến này làm người ta đổ mồ hôi nhiều, đổ mồ hôi điên cuồng, đổ mồ hôi như tắm thế nào, thì kênh đội ngũ của đội Hàn Quốc vẫn nhảy ra câu nhắc nhở kịp thời của Chuyên gia đạn dược.

Hoả Thụ Ngân Hoa: Băng Tuyến, đừng ra.

Ba tay cận chiến của đội Hàn Quốc tập trung hết sức. Thấy Nhất Diệp Chi Thu và Vương Bất Lưu Hành lùi ra, bọn họ lao lên trước vài bước. Nhưng vẫn chưa đến rìa Thiên Lôi Địa Hoả thì dừng lại. Chuyên gia đạn dược đã nhắc "đừng ra" thì chắc chắn Băng Tuyến ở bên ngoài. Đã vậy thì trong Thiên Lôi Địa Hoả chắc yên tâm được rồi...

Vang động trời đất!

Rắc rắc rắc, ba tiếng đóng băng liên tiếp vang lên.

Ba tay cận chiến biến thành ba khối bâng hoa lệ ở cách rìa Thiên Lôi Địa Hoả những ba ô.

Băng Tuyến, lại là Băng Tuyến!

Không có ngoại lệ, vừa chạm vào thì đóng băng ngay lập tức, kĩ năng duy nhất có thể đóng băng cùng lúc nhiều nhân vật, Băng Tuyến!

... Các tuyển thủ Hàn Quốc không hề hay biết, từ một phút trước, kênh đội ngũ của đội Trung Quốc đã nhảy ra câu lệnh của Diệp Tu.

Quân Mạc Tiếu: Băng Tuyến, tôi ngoài bà trong.

Ngoài Thiên Lôi Địa Hoả, dán sát vào phạm vi phép thuật của Thiên Lôi Địa Hoả chính là kĩ năng mà Quân Mạc Tiếu ép trên hình thái chiến mâu, Băng Tuyến cấp một; trong Thiên Lôi Địa Hoả, che giấu trong hiệu quả ánh sáng phép thuật ác liệt bao phủ mặt đất...

Là kĩ năng Băng Tuyến của Pháp sư nguyên tố chính tông Phong Thành Yên Vũ, sức mạnh lớn hơn nhiều, Băng Tuyến full cấp.

"Đây là..."

Dụ Văn Châu và Tiêu Thời Khâm sóng vai nhau ngồi dưới sân ngửa mặt lên xem trận đấu, liên tục lắc đầu.

Cũng không trách đội Hàn Quốc trúng chiêu, cái trò hai lần Băng Tuyến này, ngay cả khi là của đội mình, cũng vẫn...

Aizz, muốn chửi.

Bạn cũng không nói tên Tán nhân này phạm quy quá trời được. Trên lí luận thì Ma đạo học giả và Pháp sư nguyên tố, Pháp sư chiến đấu và Pháp sư nguyên tố cũng có thể phối hợp như vậy.

Chỉ có thể nói, bộ não của tên Diệp Tu này... khụ khụ.

Băng Tuyến lập công, Vương Bất Lưu Hành và Nhất Diệp Chi Thu lập tức xông lên, đến cả Quân Mạc Tiếu cũng bứt tốc lên trước. Nhưng Tán nhân không lao thẳng vào phạm vi của Thiên Lôi Địa Hoả, mà rẽ ngoặt theo rìa kĩ năng rồi dùng một tư thế lăn lộn thê thảm... Ở hai hướng khác, Vương Bất Lưu Hành bay cao lên không trung, Nhất Diệp Chi Thu ấn Khước Tà xuống thấp rồi lùi nhanh khỏi Thiên Lôi Địa Hoả.

Trong ánh sáng còn chưa thu lại, một con chim toàn thân bừng bừng lửa đỏ tung cánh bay lên.

Đại chiêu cấp 75 của Pháp sư nguyên tố: Chim Lửa. Lúc gặp chiêu này, không ai dám không trốn tránh. Đứng trước đường bay của nó chính là chịu trói. Tạm không nói đến hiệu quả thổi bay, thì cũng không thể phí phạm trị liệu của Mục sư vào đây.

Pháp sư nguyên tố Hái Sao Trời của đội Hàn Quốc dùng đại chiêu này để cứu trợ đồng đội cực kì kịp thời. Ba tay cận chiến của đội Trung Quốc không thể không lùi lại, trơ mắt nhìn ba nhân vật của đội Hàn Quốc bị đóng băng nhưng mình lại không thể làm gì.

Bọn họ không có cách nào, nhưng không đồng nghĩa với việc người khác không có cách. Một tiếng gầm vang giữa không trung, một nhân vật khác của đội Trung Quốc ra tay ác liệt.

Sở Vân Tú, Phong Thành Yên Vũ!

Thiên Lôi Địa Hoả, vẫn là Thiên Lôi Địa Hoả. Thiên Lôi Địa Hoả không sai một li với Thiên Lôi Địa Hoả của đội Hàn Quốc.

Pháp trượng của Phong Thành Yên Vũ chỉ xuống, ánh sáng rực rỡ che chắn những tay cận chiến của đội Hàn Quốc không lọt một ngọn gió. Chỉ những người có năng lực quan sát cực tốt mới có thể nhận ra, tất cả những tia sét, tất cả những ngọn lửa đều bùng nổ chuẩn xác vào ba khối băng đang bất động kia.

Trên hàng sau của hàng ghế tuyển thủ, Cao Anh Kiệt nhẹ nhàng thở ra một hơi, Kiều Nhất Phàm im lặng nhíu mày, Đường Nhu bặm chặt đôi môi hồng, mà Đới Nghiên Kỳ lại chun chun mũi, ngâm nga một tiếng.

Đợt Thiên Lôi Địa Hoả phải tự điều khiển bằng tay này, nếu có thể giao thẳng cho hệ thống điều khiển thì thoải mái biết bao! Đúng là giấc mơ của Pháp sư nguyên tố!

Nhưng nếu là cô thì... khả năng sẽ không phản ứng kịp cái "tôi ngoài bà trong" vừa nãy...

Haizz... tâm vẫn chưa đủ bẩn, phải không?

Dù sao thì mèo trắng hay mèo đen bắt được chuột thì đều là mèo ngoan; tay ngắn hay tay dài gây ra sát thương cho đối thủ thì đều là tuyển thủ giỏi. Dù sao Vinh Quang cũng không phải trò chơi của một người, ai tạo ra được thành quả cũng đều nhờ mọi người cùng hợp sức.

Ở nơi không ai chú ý, Nhất Thương Xuyên Vân đang đứng trên ngai vàng cao cao cũng đổi sang súng bắn tỉa, bắt đầu chơi một phát headshot.

_____________________

CHƯƠNG 276: CHU - NHẤT THƯƠNG - TỀ THIÊN ĐẠI THÁNH - XUYÊN VÂN - TRẠCH KHẢI

"Băng Tuyến này thả đẹp quá."

Đới Nghiên Kỳ đang trầm trồ khen ngợi, Triệu Vũ Triết trên khán đài cũng đang trầm trồ khen ngợi. Bên cạnh Triệu Vũ Triết, Lý Tấn của chiến đội Hư Không huých chỏ với Lý Hoa của chiến đội Yên Vũ, nói nhỏ:

"Xem ra thao tác của đội trưởng Sở phối hợp với Quân Mạc Tiếu ra Băng Tuyến thoải mái nhất nhỉ!"

"Chưa chắc..."

Chuyện liên quan đến đội trưởng nhà mình, Lý Hoa còn chưa mở miệng thì một cái đầu đột nhiên xà đến, Viên Bách Thanh cười hi hi chen lời vào: "Người thoải mái nhất chắc chắn không phải chị ấy."

"Vậy là ai?"

"Đội phó Trương..."

Trên khán đài, tiếng cười khúc khích vang lên giữa các thiếu niên. Không sai, lúc này Trương Tân Kiệt mới cảm tạ trời đất, từ lúc bắt đầu trận đấu đến giờ, tên Quân Mạc Tiếu cứ nhảy lên nhảy xuống không ngừng cuối cùng cùng đứng lại để ngâm xướng...

A di đà Phật.

Vội vàng bơm máu.

Nhỡ bơm máu mà bị tay dài của đối phương quấy nhiễu thì sao? Vẫn còn Nhất Thương Xuyên Vân mà?

Với sự tấn công vừa rồi của đội Trung Quốc, người vô lực bối rối nhất bên đội Hàn Quốc phải kể đến Chuyên gia đạn dược Hỏa Thụ Ngân Hoa.

Hắn cũng muốn quấy rối Thạch Bất Chuyển! Hắn cũng muốn chặn Phong Thành Yên Vũ! Nhưng thật sự không được, hắn đánh gãy được Quân Mạc Tiếu ngâm xướng Băng Tuyến là hoàn thành trách nhiệm của tay dài, chặn đối thủ đưa chiến tuyến về phía có lợi cho mình!

Vấn đề là, một tuyển thủ vốn không đứng ở hàng đỉnh cấp của Vinh Quang sao có thể hoàn thành được những điều trên trong tầm bắn của Súng Vương Nhất Thương Xuyên Vân. Nghĩ nhiều rồi...

Khó khăn lắm mới đợi đến lúc Nhất Thương Xuyên Vân chuyển hướng nòng súng. Hắn chuẩn bị bắn tỉa. Chuyên gia đạn dược biết, lần này hắn phải quấy rối đối thủ, sát thương gấp đôi khi headshot thật sự quá đáng sợ. Dù phải bán máu, hắn cũng phải quấy rối đối thủ thành công!

Vấn đề ở chỗ, Hỏa Thụ Ngân Hoa vừa mới ngắm chuẩn, định liều sát thương để xông lên, xả một loạt đại chiêu vào đầu Nhất Thương Xuyên Vân thì trước mắt bỗng hoa lên, chiếc ô to đến mức phạm quy của Quân Mạc Tiếu xoạt một phát chắn trước mặt hắn.

Chuyên gia đạn dược, bị Tán nhân, áp sát.

Hắn còn có thể nói gì nữa?

Trong khoảnh khắc góc nhìn đảo lộn trời đất, Chuyên gia đạn dược không nhìn thấy một trong ba khối băng ở xa xa, đỉnh đầu Tìm Mệnh Đuổi Hồn đã bắn tung hoa máu.

Barrett Bắn Tỉa, headshot lấy đi khoảng 30% máu, hai phát 60%, thêm cả lượng máu mất đi trong Thiên Lôi Địa Hỏa, cây máu của Tìm Mệnh Đuổi Hồn gần như đã chạm đáy...

Đây là chuyện mà bất kì người chơi Vinh Quang lâu năm nào cũng tính ra được. Các tuyển thủ trên sân muốn tính ra điều này cũng không khó, thậm chí không cần nhìn thấy nòng súng trường, tất cả những đội viên đội Hàn Quốc, đặc biệt là trị liệu, đều biết chuyện gì sẽ phát sinh ngay sau đây.

Thấy ba nhân vật trước mặt bị trói buộc trong Băng Tuyến, Nắng Nghiêng Xuân Thảo không màng giá nào xung phong lên trước, dán sát vào rìa Thiên Lôi Địa Hỏa của Phong Thành Yên Vũ rồi bắt đầu ngâm xướng. Trước mặt sáng bừng rồi lại tối đi, một tia sét giáng thẳng xuống.

Vương Bất Lưu Hành điều khiển rồi, trực tiếp vòng qua Chim Lửa. Hắn vừa giơ tay lên đã ném một phát Sao Xạ Tuyến xuống!

Trong gang tấc, Hái Sao Trời nhảy một bước lên trên, chặn trước mặt Nắng Nghiêng Xuân Thảo, dùng thân thể mình để chắn phép thuật cho đồng đội. Sau khi hoàn thành Thánh Trị Liệu Thuật, Nắng Nghiêng Xuân Thảo tranh thủ từng giây để dùng Thánh Thuẫn Thuật, lại một Thuật Hồi Phục Thánh Ngôn, cuối cùng cũng kéo lại được cây máu của đội trưởng nhà mình.

Tình thế trên sân biến đổi liên tục

Phan Lâm và Lý Nghệ Bác nhìn nhau, cả hai đều thấy mình ứng phó không xuể.

Còn chưa phân tích đợt chiến đấu lấy một địch nhiều đầy ảo diệu ác liệt của Quân Mạc Tiếu, lại muốn khen kĩ xảo bay lượn đặc sắc của Vương Bất Lưu Hành; mới phân tích được một tí sự ảo diệu trong chiến thuật tâm lí đằng sau hai chiêu Băng Tuyến, Nhất Thương Xuyên Vân đã đoàng đoàng hai phát, headshot. Quan trọng hơn là...

"Thế Nhất Thương Xuyên Vân đã đứng trên ngai vàng bao lâu rồi?"

"Hình như sắp 20 giây rồi... Đến rồi, ủa khụ khụ khụ khụ!"

Hai vị bình luận viên đã có thâm niên năm sáu năm trong nghề lại sặc một phát một cách không hề chuyên nghiệp, sau đó cùng cười đến mức không nói nên lời.

Trên màn hình, một đống "ha ha ha ha ha" chiếm trọn. Mà ở hiện trường, trên nửa khán đài bên phía đội Trung Quốc, tiếng cười bùng nổ.

Thậm chí đến cả các tuyển thủ chuyên nghiệp cũng nghiêng trước ngửa sau; trời cao phù hộ, bọn họ đã kiểm nghiệm bản đồ này từ trước, đã được spoil trước, nhưng phải gánh gánh nặng này quá lâu rồi, đến hôm nay cuối cùng cũng được cười!

Nhưng cũng không trách bọn họ cười lớn, ở gần ở xa, năm nhân vật của đội Trung Quốc được bao vây bởi ánh sáng đỏ tượng trưng của sức mạnh tăng cao, đây chính là buff ngai vàng đến một cách bất ngờ; mà người đang đứng trên ngai vàng, người khởi đầu cho buff này, Nhất Thương Xuyên Vân lại chịu một hiệu quả đặc thù...

Kim quan cánh phượng vàng tía.

Áo giáp hoàng kim.

Giày Bộ Vân.

Hiệu quả ngai vàng của bản đồ Thủy Liêm Động Hoa Quả Sơn còn mang theo một hiệu ứng phụ, bắt buộc thay đổi ngoại hình của nhân vật đứng trên ngai vàng.

Trừ cặp súng Hoang Hỏa Toái Sương hơi OOC ra, ngoại hình của Nhất Thương Xuyên Vân, khụ, trừ cả khuôn mặt ấy nữa, giống y như đúc với Tề Thiên Đại Thánh mà mọi người đã quen thuộc.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha..."

"Nếu cưỡng chế đổi vũ khí thành Gậy Như Ý thì mới là thần..."'

"Hoặc cho Nhất Diệp Chi Thu đứng trên ngai vàng cũng được!"

"Hoăc cho Quân Mạc Tiếu cũng được, cái Ô Thiên Cơ kia biến tới biến lui, càng giống Gậy Như Ý Kim Cô hơn đúng không?"

Nhất thời, tất cả sự chú ý đều tập trung vào Nhất Thương Xuyên Vân. Vương Bất Lưu Hành chiến đấu hết mình thế nào, Quân Mạc Tiếu áp chế Hỏa Thụ Ngân Hoa không nhấc nổi tay thế nào, thậm chí Pháp sư nguyên tố và Mục sư của đội Hàn Quốc áp sát nhau, nhờ sự che chắn của Thánh Thuẫn Thuật để trợ giúp đồng đội thế nào, không ai để ý.

Sự quật cường cuối cùng của Lý Nghệ Bác, hoặc nói là khả năng cố gắng duy trì sự chuyên nghiệp của bản thân cuối cùng của Lý Nghệ Bác, giúp hắn kéo chủ đề lại, phân tích tính hợp lý khi Nhất Thương Xuyên Vân đứng trên ngai vàng.

"Tôi biết, khi nhìn thấy hiệu quả đặc thù thay đổi ngoại hình của buff ngai vàng, rất nhiều người muốn thấy Quân Mạc Tiếu hoặc Nhất Diệp Chi Thu bên trên, nhưng đáng tiếc, điều này là không thể!"

Hắn không hề keo kiệt mà dội thẳng một gáo nước lạnh vào khán giả. Phan Lâm linh hoạt tiếp lời: "Tại sao vậy?"

"Quân Mạc Tiếu và Nhất Diệp Chi Thu đều thêm điểm khá đồng đều, không như Nhất Thương Xuyên Vân thêm điểm sức lực cực kì cao, như vậy mới có thể đẩy lợi ích đến mức cao nhất cho đồng đội." Lý Nghệ Bác đã tính toán toàn diện trước khi mở lời:

"Thêm nữa, một tay ngắn đứng trên ngai vàng đủ 30 giây hoàn toàn là tự trói tay trói chân chính mình. Chỉ có tay dài mới thích hợp với vị trí này. Lại cân nhắc đến năng lực sinh tồn và chuyện tấn công không dễ bị đánh gãy, trong đội Trung Quốc chỉ có Nhất Thương Xuyên Vân phù hợp với vị trí này."

Vậy nên, bộ đồ Tề Thiên Đại Thánh này chỉ có mình Súng Vương được hưởng thụ...

Tiếng cười cuộn trào ầm ầm gần như đã lên đến cực điểm, toàn bộ ánh sáng sáng từ hình chiếu 3D rơi xuống từ trần nhà. Khán giả, tổ bồi luyện, thậm chí cả các thành viên đội quốc gia đều cười nghiêng ngả.

Chỉ có những tuyển thủ trên sân không xuất hiện động tĩnh gì.

Đặc biệt là Chu Trạch Khải, màn hình trước mắt hắn là góc nhìn của Nhất Thương Xuyên Vân, tuyển thủ cũng không nhìn thấy nhân vật mình đang điều khiển trông thế nào

Vậy nên, đừng nói chuyện Nhất Thương Xuyên Vân bị thay đổi ngoại hình, kể cả có biến thành khỉ, chỉ cần độ cao không đổi, góc nhìn không đổi, thì hoàn toàn không thể quấy nhiễu Nhất Thương Xuyên Vân.

Lúc này, hắn chỉ một lòng một dạ điều khiển Thiện xạ trên màn hình, đếm thầm trong lòng:

1, 2. 3, 4!

Bốn giây đóng băng kết thúc, ba tay cận chiến của đội Hàn Quốc thoát thân khỏi khối băng, vung nắm đấm rút đao bổ đến!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia