ZingTruyen.Asia

[TCCT] ĐỒNG NHÂN TOÀN CHỨC CAO THỦ GIẢI THẾ GIỚI

C262 - C263 LẦN CHUYỂN HƯỚNG THỨ BẢY? - C264 XIỀNG XÍCH CHỚP ĐIỆN TỪ SAU LƯNG

QiuYinnn

CHƯƠNG 262: TINH HÀ DAO ĐỘNG

Hải Vô Lượng yên lặng vào trong nước.

Hồ nước dưới mặt đất của bản đồ Bóng Ma Trong Nhà Hát Kịch là sự tổng hợp của hồ nước trong nhạc kịch và hồ nước dưới mặt đất của Nhà Hát Paris thực tế. Chủ thể tạo thành được tham khảo Nhà Hát Paris, còn vô số những vật trang trí tinh xảo được dựa vào thiết lập cơ bản trong nhạc kịch.

Từng cánh cửa, từng cột trụ ba bốn người ôm không xuể giữa mặt nước hồ sâu sáu mét, chống đỡ cho cả nhà hát kịch.

Trên tường, trên cột trụ là rất nhiều những giá nến tỏa ra như cành cây. Trên đó có vô số những ngọn nến trắng với ánh lửa dao động, chiếu rọi cả một vùng mặt nước đen thẳm.

Hải Vô Lượng vào trong nước, tạo ra một đợt vòng sóng trên mặt hồ, làm bóng ngược của những cây nến lay động như sao trời rơi xuống.

Tinh hà dao động.

Trận đấu nhất thời yên tĩnh, hàng chục nghìn cặp mắt của khán giả nhìn chăm chú vào hình chiếu 3D, chỉ có tiếng khen ngợi như một đợt gió nhẹ thoảng qua.

"Phương Duệ chọn chiến trường này không tồi!" Phan Lâm vừa mở miệng đã khen ngợi: "Nước dủ sâu, có tường vây, có cột trụ, có ánh sáng giao nhau đủ để che mắt và làm mê hoặc đối thủ. Đây là một nơi cực kì thích hợp cho Phương Duệ phát huy đặc điểm chiến thuật của mình!"

"Nếu đối thủ là nghề khác thì đúng là vậy." Ngược với Phan Lâm, Lý Nghệ Bác lại không lạc quan như thế, giọng nói hơi hơi ngập ngừng:

"Nhìn xem, đối thủ cũng xuống rồi kìa..."

Cỏ Trắng Tàn cưỡi trên chổi, xuyên qua cánh cửa nhỏ ở một bên khác của sân khấu rồi bay xuống thật nhanh.

Lao vào chiến trường mà đối thủ đã chọn sẵn chính là đại kị, nhưng Ma đạo học giả dám đi xuống vì: Một là không muốn bị phán thái độ thi đấu tiêu cực khi kết quả tổng đã tụt lại phía sau khá nhiều, hai là hắn đủ tự tin.

Ma đạo học giả, biết bay!

Tôi ở trên không trung, có đủ cách để tấn công ông, Khí công sư nhảy từ dưới nước lên thì cao lắm cũng chỉ được nửa mặt đất. Tuy tôi bay không cao nhưng ông cũng không thể chỉ vươn cánh tay ra là đánh được!

Ông có bao nhiêu kĩ năng tầm xa, có bao nhiêu cái Tróc Vân Thủ để bắt được tôi giữa không trung?

Trên sân tạm thời yên tĩnh, Hải Vô Lượng lặn xuống nước rồi biến mất tăm hơi. Cỏ Trắng Tàn lại cưỡi chổi bay đi bay lại vài vòng, cảnh giác quét góc nhìn xuống dưới mặt hồ. Ánh nến dao động, mỗi một điểm biến hóa đều làm các tuyển thủ không dám lơ là.

Một vòng, hai vòng...

Một phút, hai phút...

Thời gian ba phút vừa ngắn vừa dài qua đi. Hai bên vẫn một ở giữa không trung, một trong làn nước; hai bên đều xoay vòng vòng, nhưng vẫn chưa từng tiếp xúc.

Khán đài bắt đầu xôn xao, đầu tiên là nghiêng đầu ghé tai, rì rầm bàn luận, sau đó, từng ánh đèn điện thoại sáng lên... Cũng may vì thời gian gấp rút nên không có ai bỏ qua ngoài hút thuốc, đi WC.

Không phải khán giả không kiên nhẫn, mà là họ không hiểu được sự tính toán khi hai tuyển thủ di chuyển chiến thuật. Khán giả cũng không nhìn rõ, không nghe thấy mỗi đợt gió nhẹ dưới nước, mỗi tiếng sóng vang lên làm tuyển thủ đổi hướng, trốn tránh và quay đầu thế nào.

Hình chiếu 3D, màn hình lớn trên đỉnh đầu và hệ thống loa trong nhà thi đấu vẫn khác một trời một vực với màn hình trước mặt các tuyển thủ trong phòng tối và tai nghe với độ nhạy cao trong hoàn cảnh cách âm.

Khán giả ở hiện trường hết cách. Khán giả xem tivi chỉ có thể gửi toàn bộ hy vọng của mình lên người bình luận viên. Đạo diễn ho khan liên tục trong tai nghe, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác với điều kiện xem trận cũng không tốt hơn các khán giả bao nhiêu, cũng chỉ có thể vắt óc suy nghĩ, cố gắng làm thời gian giao thủ trên sân nhiều hương vị hơn một chút:

"Tuyển thủ hai bên đánh cực kì cần thận... Tuyển thủ Ma đạo học giả của đội Hàn Quốc không có cách nào khác ngoài đợi đến thời cơ tốt nhất để ra tay; còn tính cách của Phương Duệ không phải loại sẽ chủ động lao đầu ra tấn công... Chỉ đạo Lý, từ cách nhìn của anh, hai bên sẽ lao vào nhau lần đầu ở vị trí nào ạ?

"Được rồi chúng ta phân tích lối tư duy của hai tuyển thủ một chút nhé." Dù không có manh mối gì, Lý Nghệ Bác cũng tiếp lời rất thành thục:

"Từ mặt chiến thuật mà nói, tốt nhất là tấn công thành công từ sau lưng. Nhưng trong hoàn cảnh đặc thù của địa hình hồ nước dưới mặt đất, một người bay giữa không trung phải cúi xuống nhìn, một người lặn sâu trong nước phải ngửa lên xem. Không dễ để đánh lén sau lưng trong hoàn cảnh này. Vậy phải chọn một địa hình có lợi với bản thân, ví dụ muốn đối phó với Ma đạo học giả thì tốt nhất không nên ra tay từ trong góc..."

Đột nhiên Cỏ Trắng Tàn đè thấp chổi, lao xuống thật nhanh. Hắn giơ tay bắn ra một đợt sáng rực rỡ; cùng lúc đó mặt nước tối đen như mực lại dâng lên một cột nước trong suốt lấp lánh!

Sao Xạ Tuyến, Pháo Gầm!

"Bắt được ông rồi!"

Sau màn hình, hai tuyển thủ sau hai nhân vật cùng hô lên.

Hai đôi mắt chăm chú cùng phản chiếu ánh sao lấp lánh trên mặt hồ.

Đáng tiếc, hai chiêu của hai tuyển thủ cùng đánh vào khoảng không. Cỏ Trắng Tàn cúi người rồi nghiêng chổi trốn thoát rất nhanh; còn Hải Vô Lượng vừa thấy Sao Xạ Tuyến sượt qua đầu vai thì lập tức chìm xuống nước.

... Bóng sáng lắc lư trên mặt nước thật sự làm người ta khó nhắm chuẩn.

Kwon Ren Jun hơi hơi nhíu mày. Tiếng nước vang lên bì bõm trong tai nghe. Hải Vô Lượng lặn xuống trong làn sóng, vừa rẽ ngoặt một hai phát đã biến mất trong tầm mắt của Cỏ Trắng Tàn.

Hồ nước sâu 6m tối om, đường nước thông bốn phương tám hướng. Hải Vô Lượng gần như có thể trốn vào bất kì chỗ nào... dưới nước, sau cột trụ, dưới giá nên hoặc dưới một con thuyền nào đó lướt qua.

Đối ngược với đó, Cỏ Trắng Tàn muốn tìm thấy hắn thì lúc nào cũng phải nhìn quanh, tập trung chú ý.

Đây chính là một trận đấu sự kiên nhẫn. Một người giữa không trung, một người chìm dưới mặt nước, không nhanh không chậm bơi thành từng vòng. Kwon Ren Jun gần như dồn toàn bộ sức lực vào thị giác và thính giác, đặc biệt là thính giác. Hắn chỉ hận tai mình không thể chui thẳng vào màn hình, dán vào đầu Cỏ Trắng Tàn để nghe ngóng.

Tuy vậy hắn cũng biết, dù tập trung đến mức nào, cũng không làm âm thanh lớn hơn được.

Kiểu gì ông cũng phải ra thôi. Hắn vừa khiển Cỏ Trắng Tàn chuyển góc nhìn, Kwon Ren Jun vừa nghĩ chắc chắn.

Khoảng cách tấn công của Cỏ Trắng Tàn không xa như thế, mà tên kia cũng không thể tấn công mình xuyên qua làn nước sâu 6m. Kiểu gì ông cũng phải phá nước xông ra, dù không đánh tôi thì ông cũng phải thở.

Vậy nên vị trí của ông chắc là... vừa tiện trốn vừa tiện đánh lén làm tôi bất ngờ. Chắc giờ ông đang ở...

Ma đạo học giả đột ngột quay người, vung tay áo. Một Bình Thủy Tinh Dung Nham rơi xuống từ áo choàng xanh thẫm thêu đầy những vì sao của hắn, bùng nổ ngay bên hông một con thuyền đang âm thầm tiến đến.

Ngay sau đó, một bóng người phá nước xông ra từ hông thuyền.

_____________________

CHƯƠNG 263: LẦN CHUYỂN HƯỚNG THỨ BẢY CỦA ĐIỀU KHIỂN CHỔI?

Tất cả mọi người trên hàng ghế tuyển thủ đang nín thở.

Không chỉ nín thở, còn dựng thẳng tai, cố hết sức phán đoán động tác nhân vật dựa vào những hiệu ứng âm thanh được phóng to trong trận đấu. Trời mới biết khó đến mức nào, gần như không làm nổi...

Hoàn cảnh xung quanh ồn quá. Có hàng chục nghìn fan hâm mộ, hàng chục nghìn cái cổ họng đang la hét: kinh ngạc, hô hoán, ồn ào, xen lẫn cả tiếng thở...

Mỗi khán giả đều có vô số tình cảm muốn thể hiện ra ngoài.

Còn âm thanh Khí công sư bơi lội trong nước và tiếng gió tạo ra từ áo choàng? Mấy âm thanh chi tiết này chỉ có tuyển thủ mới không lơ là, chứ khán giả thì... Xin lỗi, chả ai nghe đâu.

Dù sao nghe hay không nghe cũng có khác gì nhau đâu.

Mà đôi tai của các tuyển thủ ở đây đã bị headphone có độ nhạy rất cao và phòng thi đấu yên tĩnh được cách âm cực tốt chiều hư, căn bản không thể nhận ra nhân vật đã lặn đến chỗ nào chỉ dựa vào hệ thống loa trên sân.

Dù âm thanh được bên phát sóng truyền đến cùng lúc với trong trận, nhưng nhà thi đấu ồn ào thế này thì không nghe ra nổi.

"Thôi lúc về nghe lại vậy." Lư Hãn Văn ảo não thở dài. Cậu hơi dựa vào bên phải rồi dùng khuỷu tay huých huých Cao Anh Kiệt, nói khẽ:

"Ê, là cậu thì cậu có xuống nước không?"

Cao Anh Kiệt nhún nhún vai.

Trên lý thuyết thì Ma đạo học giả đánh dưới nước cũng không gặp bất lợi gì... Thiết lập trong Vinh Quang là: Mỗi nhân vật đều tự biết bơi, trình bơi của Ma đạo học giả cũng không kém người khác. Nếu thật sự bị ép xuống nước thì hắn cũng đối phó được.

Nhưng, là một nghề xem trọng chuyện bay lượn và coi việc đổi hướng trên không trung là ưu thế lớn nhất, lực cản của nước chắc chắn sẽ làm sức chiến đấu của Ma đạo học giả yếu đi.

Hai năm nay, Vi Thảo chưa từng chọn bản đồ nước làm bản đồ sân nhà.

Thêm đống ánh sáng làm người ta hoa mắt này nữa, muốn lao xuống nước trong bản đồ sân nhà của đối phương à?

Cậu cũng không ngố.

Trên sân, Cỏ Trắng Tàn quả nhiên không xuống nước, ném Bình Thủy Tinh Dung Nham xong. Hải Vô Lượng phá nước xông ra từ một bên hông thuyền, nắm đấm hướng thẳng lên trước... Còn chưa lại gần, trước mắt bỗng tối sầm, Áo Choàng Bóng Đêm trùm qua đầu hắn!

"Ứng biến tại chỗ?"

"Dẫn dụ quân địch?"

Diệp Tu và Dụ Văn Châu sóng vai thấp giọng thảo luận. Tuy bên trái Diệp Tu là Tiêu Thời Khâm, bên phải Dụ Văn Châu là Trương Tân Kiệt, nhưng là hai người hiếm hoi hiểu rõ về tất cả các nghề trong Đội Quốc Gia, hay thậm chí là cả Liên Minh chuyên nghiệp Trung Quốc, hai người thảo luận với nhau mới mang lại hiệu quả cao.

Nhưng lúc này ngữ khí của hai người cũng không chắc chắn lắm: Thời gian giao chiêu quá ngắn, tư liệu quá ít, bọn họ cũng không có đủ thời gian để phán đoán được thói quen, ý thức và tâm lí của đối thủ. Bây giờ nói ra miệng, cả hai đều chỉ nắm chắc năm phần.

Nếu trên sân là đối thủ trong nước, thì vừa nhấc tay là họ đã nhận ra hắn định thả khói độc hay nổ pháo hoa luôn.

Nhưng dù là ứng biến tại chỗ hay dẫn dụ quân địch, thì Phương Duệ cũng đều có chuẩn bị. Áo Choàng Bóng Đêm vừa ra, thân hình của Hải Vô Lượng đột ngột vặn xoắn trên không trung, lăn lộn một phát rồi đá vào khoảng không.

Sau cú đạp, Hải Vô Lượng hướng xiên xuống dưới, thoát khỏi Áo Choàng Bóng Đêm trong gang tấc. Ngay sau đó, cú đạp thứ hai, cú đạp thứ ba liên tục rơi xuống rìa áo choàng, mượn lực từ tư thế đó rồi bật lên cao.

Kĩ năng Nhà quyền pháp, Ưng Đạp!

Trong tình huống không có buff của trang bị, Ưng Đạp chỉ có thể ra nhiều nhất năm cú đạp. Nhưng Hải Vô Lượng đạp ba phát đã dừng lại. Chỉ nhìn thao tác thì không đoán ra được hắn không thêm điểm cho kĩ năng hay cố tình ngắt chiêu. Sau cú đạp thứ ba, thân hình đang xoắn lại của Hải Vô Lượng đột nhiên thả lỏng, hai tay mở rộng.

"Hải Vô Lượng thành công áp sát rồi! Cỏ Trắng Tàn..."

Áo Choàng Bóng Đêm trùm vào khoảng không, Cỏ Trắng Tàn ra kĩ năng hệ Pháp gì cũng đều không kịp.

Tuy phần lớn các đạo cụ ma pháp của Ma đạo học giả không cần ngâm xướng, nhưng những đạo cụ ma pháp này đều là tấn công AOE, nếu rơi xuống mặt đất thì tốt, chứ muốn tấn công đối thủ đang nhảy nhót trong không trung thì chưa đủ mạnh... Đợi đến lúc Bình Thủy Tinh Dung Nham bùng nổ trên mặt đất rồi bốc lên, thì Hải Vô Lượng đã kịp đấm cho hắn mấy phát rồi...

Mà độ đè của đạo cụ ma pháp rất yếu, chỉ cần cận chiến vỗ một phát thì Bình Thủy Tinh Dung Nham nổ trên người cũng không chặn nổi đòn tấn công tiếp theo của đối thủ.

Mình cũng không phải Pháp sư chiến đấu, nếu không đối thủ rút tay về thì đâm chiến mâu ra là được...

Lúc này, điều duy nhất Cỏ Trắng Tàn có thể làm kịp là vung chổi, rút xuống giữa không trung!

"Bộp bộp bộp bộp..."

Âm thanh dồn dập không ngừng vang lên giữa những ánh nến dao động không ngừng trên mặt nước.

Nghĩ đến chuyện một bên dùng chổi, một bên dùng nắm tay, lúc này hiệu ứng âm thanh cũng như tiếng măng trúc xào thịt. Đương nhiên, qua sự phóng đại của sóng nước và các đồ trang trí, dù là tiếng măng trúc xào thịt thì cũng tốt hơn lúc trước nhiều, nếu mang theo nhịp điệu thì có thể làm thành nhạc.

Phát đầu tiên, tấn công thường của chổi đối đầu với Liệt Không Chưởng của Khí công sư.

Phát thứ hai, vẫn là tấn công thường của chổi, cán chổi xoay đầu, hướng xuống dưới rồi đối đầu với Quyền Xung Kích của Nhà quyền pháp. Nhất thời độ đè của hai chiêu đều không đủ, Ma đạo học giả bổ sung thêm phát thứ ba rất nhanh.

Phát thứ tư, lần chuyển hướng thứ sáu của chổi... (Lúc trước Cỏ Trắng Tàn đã chuyển hướng hai lần trong khi ném Bình Thủy Tinh Dung Nham và ra Áo Choàng Bóng Đêm). Lần này đối đầu với Quyền Móc của Lưu manh.

Sau đó, Khí công sư giơ tay để trước ngực, đẩy ra!

Vén Mây Chưởng!

Chiêu này được hắn hơi tích lực. Rất nhiều kĩ năng của Khí công sư đều có thể tích lực để tăng sát thương. Điều Khiển Chổi đã chuyển hướng sáu lần, đối phương bắt buộc phải chạm đất mới có thể tiếp tục tấn công, hắn vẫn đủ thời gian tích lực!

Vén Mây Chưởng mang theo hiệu quả đầy lùi cực mạnh, nếu Ma đạo học giả trúng chiêu này thì cả người sẽ nện ầm một phát lên trần nhà rồi đông cứng tại chỗ. Mà Cỏ Trắng Tàn đang nắm chặt chổi giữa không trung đã không thể chuyển hướng thêm nữa.

Trúng không?

Giữa, cây chổi trong tay Ma đạo học giả lại chuyển hướng, đâm thẳng đến ngực!

"Sao vẫn chuyển hướng được vậy..."

Vấn đề này vừa nhảy ra đầu lưỡi Phan Lâm, còn chưa kịp ra khỏi miệng thì tình hình trên sân lại thay đổi.

Bị chổi đâm trúng ngực, Hải Vô Lượng đông cứng giữa không trung rồi rơi ngửa xuống đất; mà chiêu Vén Mây Chưởng được hắn kịp thời điều chỉnh phương hướng từ trước đã trúng vào đầu vai Ma đạo học giả.

Ma đạo học giả không có chỗ mượn lực giữa không trung, bị chiêu này vỗ cho lăn lộn, cả mặt đập thẳng vào trần nhà. Hắn hơi dừng lại một chút, sau đó giữ nguyên tư thế ngửa mặt như thế rồi rơi thẳng xuống đất, đương nhiên cũng cùng rơi vào đông cứng!

Đây là...

"Long Nha!"

Diệp Tu ở hàng đầu tiên, Vương Kiệt Hy ở hàng sau đồng thanh.

Hê, cái trò đã dùng một lần ở trận trước mà lần này còn muốn thành công à, làm gì có chuyện dễ như thế?

_____________________

CHƯƠNG 264: RA XIỀNG XÍCH CHỚP ĐIỆN TỪ SAU LƯNG

Không tránh được chiêu Long Nha này á?

Sao có thể?

Cứ nhìn triêng Phương Duệ có thừa thời gian thao tác Vén Mây Chưởng hơi hơi chuyển hướng là biết chiêu này không nằm ngoài dự liệu của hắn. Mà cứ cho là trò vung ngang chổi ra Long Nha sau khi đạt tới giới hạn của Điều Khiển Chổi nằm ngoài dự liệu của Phương Duệ đi, thì cũng không nhanh đến mức hắn không phản ứng được.

Ma đạo học giả bay bên trên và Khí công sư bật nhảy phía dưới đều trúng chiêu!

Dùng Vén Mây Chưởng để đỡ Long Nha, cấp độ kĩ năng bằng nhau, độ đè như nhau, chỉ có thể nói là ngang tài ngang sức, tuyệt đối không thể không đỡ nổi. Nhưng như vậy thì được lợi gì cho Khí công sư?

Hai chiêu va vào nhau, kết quả tất yếu là hai bên bật ra hai phía trên dưới. Nếu Khí công sư muốn kéo giãn khoảng cách thì đồng nghĩa với việc tặng cho Ma đạo học giả, đặc biệt là Ma đạo học giả theo đường đạo cụ một không gian đủ để tấn công!

Vậy nên, Vén Mây Chưởng hơi chếch!

Bất chấp chuyện mình phải ăn chiêu Long Nha rồi đông cứng, cũng phải cho đối phương lăn nửa vòng tròn rồi đập thẳng vào trần nhà.

Trên màn hình đã diễn ra cảnh tượng đúng ý Phương Duệ. Trần nhà càng lúc càng xa tầm mắt hắn. Cỏ Trắng Tàn lăn lộn như con quay, lao thẳng vào trần nhà. Dù Hải Vô Lượng vẫn trong trạng thái đông cứng tạm thời, cũng không ngăn được hắn duỗi ngón tay để chuẩn bị cho chiêu tiếp nhau của Hải Vô Lượng.

Ông không kịp đâu... quay người, đổi góc nhìn và góc tấn công. Chắc chắn ông không thể nhanh hơn tôi!

Khí công sư yên lặng ngâm xướng. Trên màn hình, cột màu xanh thể hiện tiến độ ngâm xướng của hắn mới lên được một nửa thì đột nhiên biến mất. Một chuỗi ánh điện chuẩn xác chỉ thẳng xuống đầu hắn từ sau lưng Ma đạo học giả, đánh gãy ngâm xướng.

"..."

"..."

Hai vị bình luận viên ngồi đối diện nhau trong phòng phát sóng, bình luận viên Thụy Sĩ đang lảm nhảm không ngừng trong tai nghe của Trà Tiểu Hạ đều thất thanh.

Cả người Cao Anh Kiệt chấn động, gần như nhảy vọt lên vì kinh ngạc. Trước mặt cậu, tuy Vương Kiệt Hy không làm ra chuyện gì xấu hổ, nhưng hai mắt hơi híp lại lại không kiềm chế được mà bắn ra ánh sáng sắc lẹm.

Chiêu này, Xiềng Xích Chớp Điện ra từ sau lưng!

Là kĩ năng tích lũy được rồi thiết kế sẵn cục diện để ra chiêu, hay chỉ là trùng hợp trong lúc bất lực? Phân tích tính khả thi của mấy cái này cũng vô nghĩa. Điều quan trọng là... Nếu đổi thành mình, mình có làm được không, có dám làm không?

Đúng vậy, đây chính là ý nghĩa của Giải Thế Giới.

Trận đấu trong nước, kể cả trận đấu nửa sau mùa giải thì một đội cũng chỉ có vài ba tuyển thủ đỉnh cấp, cơ hội để va chạm vào nhau một cách kịch liệt nhất cũng đếm trên đầu ngón tay.

Mà Giải Thế Giới này cao thủ như mây, mỗi giây mỗi phút đều ép bản thân phải tiến bộ, mới có thể tranh thủ được cơ hội thắng!

Còn về chuyện công kích hệ Pháp, hoặc bất kì công kích hệ nào khác trong Vinh Quang có thể ra từ sau lưng hay không?

Đương nhiên có thể!

À ngoài những kĩ năng bị giới hạn hướng tấn công như Lạc Hoa Chưởng bắt buộc phải ra thắng trước mặt, thì tất cả những kĩ năng còn lại đều không bị giới hạn về phương hướng.

Ra từ sau lưng cũng được, nhưng độ chuẩn xác đáng thương của những chiêu đó làm các tuyển thủ không bị ép đến mức bất đắc dĩ thì sẽ không chọn ra chiêu từ sau lưng.

Lần này Cỏ Trắng Tàn lại dùng một chút thời gian như thế để tấn công từ sau lưng. Tấn công sấm sét nổi tiếng có thời gian ngâm xướng ngắn, tiền trảm hậu tấu, đương nhiên đã cướp trước đòn tấn công của Hải Vô Lượng.

Ngâm xướng của Khí công sư bị đánh gãy, Hải Vô Lượng rơi vào đông cứng, sống lưng thẳng tắp nện vào mặt thuyền; Ma đạo học giả giẫm một phát lên trần nhà, xoay người rồi điều khiển chổi bay lượn cực nhanh, ném một Bình Thủy Tinh Dung Nham xuống.

Ngay sau đó, một đợt kĩ năng cực kì thuận lợi lao ầm ầm xuống.

"Lần này Phương Duệ chịu thiệt không nhỏ nhỉ?"

"Ừ, nhìn máu của Hải Vô Lượng giảm ầm ầm kìa."

"Nhưng đúng là Xiềng Xích Chớp Điện này khó đoán thật."

"Đúng vậy. Đối phương đánh đến mức này thì anh ấy cũng chỉ có thể chịu thiệt. Vấn đề hiện tại là Hải Vô Lượng làm thế nào để phá cục diện...'

Trên người Hải Vô Lượng là nước mưa tí tách, lửa đốt bừng bừng.

Dung nham bập bùng trên mặt thuyền, mặt nước xung quanh vỗ ì oạp vào mạn thuyền, vừa vỗ vừa bừng lửa. Trên đỉnh đầu Hải Vô Lượng là một đám mây trắng, một đám mây đen trôi lững lờ lẫn vào nhau.

Nếu không phải nhân viên công ty Vinh Quang đã điều chỉnh màu sắc của hỗn hợp Mưa Giáng Hàn Băng và Băng Khô Mưa Axit thành xám nhạt từ trước, thì lúc này khán giả đã nhìn thấy một đống hạt mưa màu xanh lam không ngừng rơi xuống trong khoảng mosaic chuyển động.

... Đúng vâỵ. Tuy Mưa Giáng Hàn Băng và Băng Khô Mưa Axit được tạo thành từ mây đen và mây trắng, nhưng hạt mưa rơi xuống đều màu xanh lam, vừa nhìn qua thì không phân biệt nổi cái nào với cái nào...

Băng hỏa giao nhau, vây công trên dưới, nhưng vẫn chưa phải là chí mạng. Chí mạng ở chỗ Mưa Giáng Hàn Băng có thể đánh gãy ngâm xướng, mà rất nhiều kĩ năng của Khí công sư trùng hợp lại phải ngâm xướng...

Hải Vô Lượng còn chưa dùng Xương Cốt Sắt Thép!

Trên màn hình lớn, Hải Vô Lượng ngã trên thuyền, cố gắng hết sức cuộn tròn bản thân để giảm diện tích chịu sát thương. Con thuyền yên lặng trôi theo dòng nước, Cỏ Trắng Tàn điều khiển chổi theo sau, ung dung tấn công không ngừng.

Một giây, hai giây...

Dần dần, dung nham bên mạn thuyền bị ném lại phía sau, mà Mưa Giáng Hàn Băng và Băng Khô Mưa Axit vô lực đứng nguyên tại chỗ.

Khắc thuyền tìm kiếm phiên bản Vinh Quang... cũng chỉ đến thế.

Hải Vô Lượng đột ngột lật người, nhảy ùm một phát xuống nước. Hắn vừa xuống nước đã rẽ ngoặt cực nhanh. Xoạt xoạt xoạt liên tục vài phát nổi lên, chìm xuống, lướt ngang rồi đột nhiên xông lên trước, giơ tay, ném ra...

Ánh sáng huyền ảo bùng nổ giữa không trung. Sau khi tấn công, Cỏ Trắng Tàn lập tức khiển chổi lên cao, nhưng chỉ vừa bắt đầu đã đột ngột cắm đầu xuống, vào trong nước.

Trong nước, Hải Vô Lượng ló cái trán ra từ dưới thuyền, hai tay giơ thẳng lên phía trước, duy trì tư thế hai tay mở rộng đối xứng, trùng hợp vừa ngâm xướng Tróc Vân Thủ.

Sau khi dính kĩ năng chụp bắt, thì chiến trường dưới nước là thiên hạ của Khí công sư.

Cỏ Trắng Tàn vô lực, chỉ có thể lao vào nước; mà Hải Vô Lượng vẫn duy trì trạng thái chụp bắt, ngón trỏ và ngón giữa của tay còn lại đã chọc thẳng vào người Ma đạo học giả.

Đoạn Mạch!

Từ lúc mùa mười bắt đầu, đây chính là đại chiêu mà Phương Duệ quen dùng!

"..."

Lần này đến lượt đối phương xui xẻo. Nửa câu trước của Phan Lâm còn chưa kịp ra thì mặt nước cuộn tròn, trước mặt Hải Vô Lượng trống không. Cỏ Trắng Tàn đã xuất hiện trên mặt nước sau lưng Phương Duệ hơn 10 ô.

Dịch Chuyển Tức Thời!

Ngắt Tróc Vân Thủ, ngay lúc Đoạn Mạch đến, Ma đạo học giả cuối cùng cũng phải dùng chiêu ép vũ khí bạc trận này của mình, đại chiêu giữ mạng số một của hệ Pháp!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia