ZingTruyen.Asia

|taegi| - 𝘭𝘪𝘮𝘦𝘳𝘦𝘯𝘤𝘦

15

Nin_1306

"min, cậu ở trong đó đúng không, mở cửa cho tôi với, tôi cần cậu giúp"

yoongi trong phòng nghe có người gọi, là giọng nữ cho nên không khiến yoongi mấy sợ hãi. cậu mở cửa chỉ đủ lọt mỗi cái đầu ra ngoài

"chuyện gì thế una?"

người tên una hấp tấp, bộ dạng như muốn chạy đi lắm rồi.

"cậu giúp tôi lên lầu khách kiểm tra xem còn ai chưa xuống sảnh được không yoongi, tôi đáng lẽ đang đi lên đó mà tổng quản ở dưới giật ngược tôi xuống, hết cách rồi cậu giúp tôi đi, nếu không tổng quản mắng tôi chết, yoongi ahhh, giúp tôi được không?"

una chấp hai tay lên trước mặt mà xoa xoa trong thành khẩn vô cùng.

cậu biết chứ, dù gì hôm nay đông người nhiều việc như thế, cậu cũng là phận tôi tớ, giúp đỡ một chút mới đúng, không phải ngồi mát ăn bát vàng thế được.

yoongi gật đầu đồng ý

"cô cứ xuống dưới đi, lầu khách để tôi đi kiểm cho"

una mừng rỡ, cười sán lạng chạy đi, không quên quay đầu lại vẫy tay với cậu

"yoongi, cảm ơn nhé"

----------

lầu khách chính là lầu có nhiều phòng nhất, yoongi vừa đi vừa gõ cửa hỏi han đa số các phòng đều không có tiếng đáp lại, mọi người hầu như xuống sảnh hết rồi.

đi được thêm một đoạn, còn tầm ba phòng nữa là hết rồi

nhưng chân yoongi không thể nhấc lên nổi khi phía truớc có người đang chậm rãi bước về phía cậu.

yoongi mau chạy đi thôi, mau rời khỏi đây

nhưng đôi chân lì lợm của cậu chỉ trơ ra không thể nhấc lên nỗi, người phía trước càng gần cậu hơn, gã hai tay bỏ túi quần ung dung đi từng bước, đến khi đối diện cậu gã mới lên tiếng chào hỏi

"bé cưng, lâu quá không gặp"

thấy gã đã sợ, nghe giọng càng hoảng hơn, lúc này đây yoongi mới có thể cử động chân, muốn nhanh chân chạy đi, cậu phải thoát, phải tránh xa tên này, điên cuồng và bệnh hoạn, cậu chỉ cầu mong bây giờ có ai đi lên để cậu có thể truy cứu thôi.

nhưng làm gì có ai muốn lên đây khi ở dưới ăn ngon và chơi đùa vui vẻ đến như thế

yoongi chạy đi được một đoạn thì gã cũng theo kịp cậu, nắm lấy tay quăng mạnh vào tường, dồn min yoongi lại như lần trong phòng của hắn

"bé cưng, gặp ta sao lại bỏ chạy, chẳng phải là đến tìm ta?"

yoongi kịch liệt lắc đầu

"tôi có lệnh lên kiểm tra, th...thả tôi ra đi"

henry một tay nâng cằm yoongi lên, nhìn xoáy thẳng vào mắt cậu mà nói

"nói dối, thân phận như cưng mà có quyền đặt chân lên đây?"

gã miết cằm yoongi, giả vờ mà nói

"hay em nhớ ta? nhớ lại cảnh khoái lạc ngày ấy mà quay lại tìm ta muốn chơi đùa tiếp, phải không nào?"

yoongi lắc đầu, hét lớn

"câm miệng lại, im đi, đồ khốn nạn, mau câm miệng lại"

Henry chuyển từ cằm thành bịt miệng yoongi lại, cúi người cắn xuống lỗ tai cậu

"miệng xinh thì không nên chửi bậy, nhất là với người bạn tình của cưng"

yoongi nổi da gà, bắt đầu tay chân không tự chủ mà quơ quào tứ tung, miệng liên tục gọi kim taehyung.

"kim, cứu em, kim, ngài lên đây cứu em với"

"mày kêu ai là kim vậy thằng ranh?"

không phải giọng của henry, là giọng của một người con gái, yoongi nhìn người trang điểm lộng lẫy, váy áo xinh đẹp kia đang bước đến, ả cành đến gần yoongi mới nhận ra là ai.

una!

không sai, una là người đã ngủ cùng henry và là người đang say đắm kim taehyung.

cũng là ả và henry đã lừa cậu vào tròng, henry sẽ có cậu và ả sẽ có ngài kim. vẹn cả đôi đường.

una đi tới túm lấy tóc yoongi giật ngược ra, giọng điệu như nữ hoàng hướng cậu mà nói

"phận như mày mà gọi ngài ấy bằng họ? biết xấu hổ không?"

yoongi vẫn chưa hết bàng hoàng, una lại túm chặt tóc cậu hơn.

"mày có quyền gì mà ở phòng của ngài ấy? mày có quyền gì mà sáng đêm dính sát ngài ấy? mày có thấy mày ghê tởm lắm không hả yoongi? nhìn lại mình đi, thân là đàn ông mà cái trong trắng nhất vẫn không còn. bây giờ mày như một con chó đực bám riết chân chủ cầu ăn thôi, thứ hèn hạ như mày mà xứng với ngài? nằm mơ đi!"

una buông tay ra khỏi sớ tóc của yoongi, trên tay vẫn còn vướng vài sợi tóc, ả vờ chùi chùi tay vào tường như thể cậu là thứ dơ bẩn mà ả vừa chạm vào vậy.

"hèn hạ!"

ả quay sang henry mà nói

"lần này ráng ăn cho nốt nhé, tôi xuống dưới với phu quân tương lai đây"

henry bắt đầu luồn tay vào áo cậu, nhắm đến nơi tư mật mà động vào, Yoongi bị động chạm hai chân như nhũn ra, cậu sợ hãi hét lớn, tay vẫy vùng đến kiệt sức mà người kia vẫn không buông tha cho cậu.

rồi bỗng una lùi lại, mặt mũi tái xanh, vỗ vỗ Henry

"chạy, chạy đi"

Henry đang trong cơn mê man cơ thể yoongi đến lời una nói cũng nghe không lọt tai.

đến khi tay đang sờ soạn bị bàn tay lớn khác nắm lại, gã quay sang thì đã bị đấm một cú đau điếng.

"kim taehyung!"

taehyung khi nãy vừa hay nhìn thấy una váy áo xinh đẹp mà không đi xuống đại sảnh mà lên lầu khách, hắn không nghĩ nhiều cũng mặc kệ đi tới mời rượu khách. nhưng vừa quay mặt đã va phải phục vụ, rượu cũng đổ lên hết lên áo ngoài.

phục vụ rối rít xin lỗi nhưng taehyung chỉ phẩy tay rồi bỏ đi về phòng muốn thay áo. chỉ có điều mở cửa ra thì không thấy yoongi đâu, dự cảm không lành hắn lật đật chạy đi tìm cậu. vừa hay tìm thấy cậu chính là cảnh henry dồn cậu vào góc tường, una thì đang nắm chặt tóc cậu mà buông lời sỉ nhục đến khó nghe. từng câu từng chữ taehyung đều nghe không sót một lời, tay nắm lại thành đấm, móng tay ghim vào da đến suýt bật máu.

taehyung điên cuồng nhào tới đấm đá túi bụi henry, henry vốn trở tay không kịp nên yếu thế, chỉ biết nhận từng cú đấm và chửi rủa của kim taehyung.

"thằng chó! mày lại dám động vào em ấy, tao nói mày biết ngoài tao ra kẻ động đến min yoongi đều sẽ phải trả giá, mày cả gan động vào em ấy hai lần, mày chính là chán sống, khốn nạn"

henry dường như muốn ngất đi, may là yoongi chạy tới ngăn hắn lại. tuy người này hành hạ cậu đủ đường nhưng gã là con trai công tước, gã mà có chuyện gì taehyung chắc chắn sẽ bị trừng phạt.

"kim, hắn ta mà bị gì thì nguy hiểm sẽ tìm đến kim gia, ngài dừng tay lại đi, đủ rồi mà, kim, ngài nghe em đi"

taehyung nghe lời yoongi buông kẻ đang nằm thở hổn hển dưới sàn nhà ra, quay lưng lại từng bước tiến đến una, ả nãy giờ chứng kiến taehyung đánh henry mà xanh mặt.

"ngài-"

"câm mồm!"

taehyung lập tức quát, không kiêng dè ả là phụ nữ, nắm tóc ả giật ra sau như khi nãy ả nắm tóc yoongi.

"ta không muốn tên của ta phát ra từ miệng đàn bà đê tiện như ngươi"

"ngươi nói yoongi không xứng vậy ngươi có xứng?"

"ngươi nói yoongi vậy có nhìn ra bản thân cũng chỉ là đàn bà thối bám chân đàn ông thôi không, đừng lên tiếng dạy dỗ ai ở đây, chỉ cần ta cho phép min yoongi có thể làm bất cứ thứ gì, không cần có quyền hay không có quyền, nghe rõ chưa"

"ngươi mơ mộng đến chức kim thiếu phu nhân? mơ mộng hão huyền, ngươi chính là không có cửa, ta cũng không phải là phu quân của loại người như ngươi"

una nghe taehyung bênh vực yoongi thì cố ý đánh gãy hắn bằng câu

"nhưng nó chính là bệnh hoạn, nó ngủ với đàn ông"

una chính thức bị ăn một cái tát, phụ nữ hắn sẽ nương tay, nhưng người lăng mạ người thương của hắn sẽ không bao giờ được tha thứ.

"ta cũng chính là bệnh hoạn như lời ngươi nói!"

una bàng hoàng nhin kim taehyung, ánh mắt vờ đáng thương mà nói

"nhưng ngài rõ ràng là yêu thích ta"

"một là min yoongi hai là không ai cả, không phải cậu ấy thì không ai ngoài cậu ấy"







Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia