ZingTruyen.Asia

[Soonhoon] [Hozi] | TỪNG CHÚT MỘT ĐỀU LÀ ANH

Chương 10: Kế hoạch lãng mạn

hmoahhh

Sáng hôm nay Soonyoung dậy sớm hơn mọi hôm. Đôi tay vụng về của Soonyoung không tài nào là áo phẳng phiu được như anh Jisoo nên Soonyoung đã dậy sớm hơn một chút. Cuối cùng thì áo cũng được là xong, dù không quá hoàn chỉnh nhưng đây là lần là áo phẳng nhất mà anh đã làm. Soonyoung chậc lưỡi xem như tán thưởng cho mình rồi sửa soạn ra ngoài. Đêm qua đã thức muộn lại còn phải làm xong công việc vậy mà hôm nay anh vẫn ngập tràn năng lượng.

Hôm nay thời tiết vẫn đang se lạnh. Soonyoung mặc một chiếc áo gió to kèm chiếc khăn choàng với ý định sẽ nhường cho Jihoon.

"A đồ ngốc cậu không biết chăm sóc bản thân sao? Thời tiết thế này mà cũng quên ăn mặc cẩn thận cho được."

Soonyoung đứng trước cửa nhà Jihoon và vẽ ra cảnh cậu bước ra lại phong phanh bộ đồ thể thao mà quên mất trời đang sang đông, để rồi anh lại có dịp thể hiện sự chu đáo của mình. Anh bật cười trước chính ý tưởng của mình rồi nhanh chóng chuẩn bị gặp Jihoon.

Nhưng mà, hình như Jihoon không có ở nhà...

"Jihoon à, cậu đang ở đâu thế?"

"Studio." – Jihoon có vẻ vừa bị đánh thức.

"Cậu đến studio sớm như vậy làm gì chứ?" – "Kế hoạch đầu tiên hỏng rồi hả?"

"Là hôm qua không có về nhà. Có chuyện gì sao?"

"À tớ muốn rủ cậu đi ăn sáng, tớ đang ở trước nhà cậu nè."

"Thôi lười lắm không đi đâu, cậu đi đi."

"Cậu làm việc suốt đêm như vậy, không ăn sao mà được, tớ mua đem đến cho cậu nhé." – "Đổi kế hoạch."

"Ừm... tuỳ cậu, tớ ngủ đây."

Soonyoung đi mua m cơm rang kim chi và trà sữa nóng rồi nhanh chóng chạy đến studio của Jihoon.

Đứng trước studio, Soonyoung thở phào một cái rồi chỉnh chỉnh áo. Lúc này anh có vẻ lúng túng hơn bình thường. Dù trước đây bản thân đã xác định được tình cảm của mình dành cho Jihoon nhưng đến bây giờ thì anh mới thật sự dám đối mặt với tình cảm ấy. Đúng là đứng trước người mình thích ai cũng sẽ trở thành kẻ ngốc, cả Soonyoung ngày thường không biết ngượng là gì giờ cũng đang hồi hộp đối mặt với tình cảm của chính mình. Soonyoung gọi điện cho Jihoon bảo cậu ra ngoài lấy đồ ăn mà giọng ấp úng hơn ngày thường. Anh nghe giọng ngái ngủ có phần bực dọc của cậu mà bật cười. Jihoon giờ đây trong mắt anh chỉ toàn là những mảng đáng yêu thôi, dù cho cậu có đang cáu gắt.

Đúng như Soonyoung dự đoán, Jihoon mặc một bộ đồ thể thao đơn giản bước ra. Khuôn mặt cậu lộ rõ vẻ mệt mỏi sau một đêm làm việc không ngủ.

"Chào buổi sáng, Jihoon." – Soonyoung cười thật tươi.

"..."

Có tiếng quạ đen bay ngang đầu Soonyoung.

"Cơm này, cả trà sữa nữa." – Soonyoung chìa túi thức ăn anh vừa mua cho cậu.

"À, cảm ơn." – Jihoon đáp sau khi ngáp một hơi. – "Tớ vào nhé, cậu đi làm đi."

"Khoan đã Jihoon." – Soonyoung ngập ngừng bước đến bên Jihoon và tay tháo chiếc khăn choàng trên cổ mình đưa về phía cậu. – "Thời tiết chuyển lạnh mà cậu lại ăn mặc phong phanh như vậy, nhỡ ốm thì sao?"

"Ặc..." – Jihoon đơ ra vài giây để nhận thức việc anh đang làm và nhanh chóng nắm lấy chiếc khăn mà anh định đưa cho cậu. "Tớ không lạnh, trong phòng có lò sưởi. Ngược lại là cậu, lạnh đến trên mặt thấy rõ luôn cả mạch máu, tôn lên được cái cục thâm to đùng trên mắt luôn mà còn bày đặt nhường cho tớ. Lo tự chăm sóc bản thân đi."

Con quạ đen vừa rồi đang bay ngược về ngang đầu Soonyoung.

"Trả này, đi làm đi, tạm biệt."

"Anh Jihoon, chào buổi sáng! – Jihoon vừa ngoe nguẩy quay lưng định vào trong thì có tiếng gọi khiến cậu phải trở lại. – "Đây là bạn của anh ạ?"

"Chào buổi sáng Yujin, đúng rồi cậu ấy là bạn của anh."

Sau khi nghe được Soonyoung là bạn của Jihoon cô gái mới thận trọng dở khẩu trang ra nở một nụ cười tươi rói cúi đầu chào Soonyoung.

"Chào anh, em là Ha Yujin, em là ca sĩ vừa debut được 3 tháng, rất mong anh cũng sẽ ủng hộ."

"Chào em, anh là Kwon Soonyoung, tất nhiên anh sẽ ủng hộ em rồi, những bài hát em hát còn là tác phẩm của Jihoon nữa mà." – "Ca sĩ trẻ xinh đẹp mới debut không lâu mà Jihoon làm việc cùng?"

"Yujin à, anh đã sửa lại phần điệp khúc hợp với tông giọng của em hơn rồi. Hôm nay em có thể thu âm được rồi đấy." – Jihoon cắt ngang cuộc trò chuyện ngắn ngủi của Soonyoung và Yujin.

"Cảm ơn anh, Jihoon. Em sẽ hát thật hay để không phụ lòng anh. Vậy, tạm biệt anh Soonyoung nhé!"

Soonyoung có cảm giác hình như Jihoon không muốn anh và Yujin nói chuyện với nhau lâu. Chết thật, Jihoon thật sự có tình cảm với cô ca sĩ kia sao? Cô ấy quả thật rất xinh xắn, lại mỗi ngày tiếp xúc với Jihoon, khả năng này có thể xảy ra lắm.

Kệ, đến đâu thì đến, phải nói cho Jihoon biết.

Soonyoung vừa đến nơi làm việc liền nhắn tin hỏi Jihoon ăn có ngon không, dặn dò nhớ mặc cho ấm. Quả thật anh đã tiếp thu thật tốt mấy lời câu quan tâm đơn giản nhưng lại ngọt ngào vô cùng ở trên mạng. Có điều Jihoon vẫn là Jihoon của mọi hôm thôi.

"Tớ chia cho Yujin một nửa rồi và cả cốc trà sữa nữa, cô ấy khen ngon lắm, còn tớ thì không thích đồ ngọt đâu."

"Ầy, có cậu da giấy mới lạnh ấy. Tớ cảm thấy thời tiết thế này tốt lắm. Mà này, đừng làm phiền tớ nữa, tớ đang bận muốn chết đây."

Hôm nay quạ đen bay qua bay lại trên đầu Soonyoung nhiều lần quá.

__________

"A, anh Soonyoung chu đáo với anh quá, có cả trà sữa này..." – Yujin chưa nói hết câu thì chiếc bụng của cô nàng ngay lập tức phản chủ kêu lên một tiếng ọt rõ to.

"Em chưa ăn sáng hả?" – Jihoon cười cười trước sự bẽn lẽn đáng yêu này.

"Dạ..." – Yujin quay trước sau trái phải rồi nói thật lí nhí với Jihoon. – " Em đang ăn kiêng đó, em thèm cơm lắm mà chị quản lý khó ơi là khó."

"Em ăn chỗ này đi, anh không nói với chị ấy đâu. Dù gì hôm nay thu âm, em cũng cần có sức khoẻ tốt thì giọng mới tốt nhất được."

"A thật hả anh... À không được đâu, của anh Soonyoung mua cho anh mà."

"Không sao đâu, anh ổn mà. Em đói bụng mà cứ ăn đi." – Jihoon biết thừa cái tính tình của Yujin, miệng bảo thế thôi chứ thật sự rất muốn.

"Em ăn một nửa nha, em tăng cân nhiều quá là chị ấy sẽ biết ngay." – Yujin quả thật rất là nhớ cơm.

"Được."

"..."

"Được rồi cô nương, uống cốc trà sữa đó đi. Anh không thích đồ ngọt."

"Cảm ơn anh Jihoon, anh là người anh trai tuyệt vời nhất của em."

Jihoon mỉm cười, giây phút đó Yujin thấy anh Jihoon đích thị là anh trai của mình. Có điều cô sắp đối mặt với vẻ mặt nhăn nhó của chị quản lý vào lần cân tiếp theo rồi. Aww, được ăn cơm, uống trà sữa là nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia