ZingTruyen.Asia

[SasuNaru] Đâu là nơi tôi thuộc về?

8. Gặp lại

MPhngNguynTh5

Những điều xảy ra trước mắt khiến cậu hoang mang, những điều này đáng lẽ cậu không nên thấy, người hầu cận bên Sasuke hắn tên là Sai, kẻ phụ trách dọn dẹp chiến trường. Không thể trông mặt mà bắt hình dong, cậu tự nhủ càng tránh gặp mặt càng tốt.
...

Tại một căn phòng...

Naruto mừng rỡ khi gặp được Kakashi, cậu mỉm cười đến gần, cúi chào:

- Em chào thầy, Kakashi- sensei.

Naruto thầm nghĩ khi trông thấy bộ dạng của anh: "Tối qua chắc thầy ấy cũng không ngủ ngon, mình có thể thấy đám mây đen thật dày đặc"

Kakashi đến gần cậu:

- Trên người em có mùi hương quen thuộc nhỉ? Hôm qua em ở cùng hoàng tử suốt sao?

Naruto dè dặt, đứng xa ra một chút:

- Dạ, vâng... Là nói về một số việc có ích cho em ạ. Thầy à vì thế em không biết mọi người đang ở đâu, nên thầy dẫn đường giúp em được không ạ?
...

Naruto cúi đầu chào tạm biệt thầy, sau đó gõ cửa phòng. Không ngờ người mở cửa cho cậu lại là Kiba. Naruto ngạc nhiên, vui mừng ôm lấy anh xuýt xoa:

- Kiba!!?... Không ngờ chúng ta lại chung phòng... Haha...

Kiba ôm lấy cậu, tay nắm thành đấm chà chà, nụ cười trên môi nhưng trán anh nổi gân, giọng điệu trách móc:

- Cậu lúc nào cũng biến mất dạng ha. Tớ thật muốn đánh cậu một trận. Vào đây Naruto... Mau lên...

Cả hai cười đùa vui vẻ một lúc, sau đó Kiba chuẩn bị nấu ăn. Trong nhà tắm, Naruto nhắm mắt dưỡng thần, thư giãn, tay cậu chạm lên cổ, xoa xoa, thầm nghĩ: "Cảm giác tự sờ không thoải mái bằng lúc đó", nghĩ đến cậu có chút ngượng, nhỏ giọng trách móc:

- Chắc chắn phòng hắn có gì đó mờ ám. Hơn nữa, chẳng có tốt lành gì... Thân là hoàng tử lại giết người bừa bãi.

Naruto bước ra ngoài, khăn ấn nhẹ những vệt nước còn sót lại trên cổ, mặt,... Cậu thong thả vào bàn ăn mỉm cười vui vẻ nói:

- Hôm nay cậu đã tớ nhiều món như vậy sao~~... Thương cậu nhất đấy *bắn tim*

- Cậu chỉ giỏi nịnh, ăn đi... Cứ biến mất như thế, cũng không ăn uống tử tế gì luôn.

- Hê ~~ Cậu biết rồi à... Thế nên là tha cho con ma đói này nha Kibaaaa~~~

Kiba nhìn đăm chiêu:

- Giờ này còn sớm, có muốn đi thư viện với tớ không?

Naruto vui vẻ, gật gật:

- Tất nhiên nha~
...

Cả hai khoác tay nhau đi đến thư viện, nơi đây cũng rộng rãi không kém thư viện thành phố.

Bên trong thư viện lúc này có vẻ vắng vẻ. Bên quầy thủ thư cũng chẳng thấy ai, thế là cả hai tách ra đi xung quanh tìm sách, những dòng sách nói về thuật cổ xưa có sức hút mạnh mẽ với Naruto, như có gì đó thôi thúc một cuốn sách đặt gần trên cùng, cậu với tay lên nhưng chưa tới được chỉ thiếu một chút nữa thôi. Cậu thử sức nặng của cái kệ, tạo thế bật người lên vừa lấy được cũng là lúc trượt chân, định bụng xoay một vòng tiếp đất nhưng phía sau lại có người, cậu nhắm nghiền mắt. Cảm nhận bản thân ngã nhào lên người nọ, quyển sách bay lên rớt vào đầu cậu theo đó mà cúi xuống, lúc mở mắt ra mới biết mình đã hôn người ta. Naruto nheo mắt nhìn, có chút chột dạ nên buột miệng gọi tên:

- Sasuke!!?

Naruto nghĩ: "Thôi toang..."

Định thần sau cú ngã vừa rồi, cậu chống tay định ngồi dậy nhưng bất chợt hai eo bị giữ lấy, tư thế đảo ngược, người nọ giữ hai tay cậu như gọng kìm ép sát xuống đất. Nhận thấy hắn tiếp tục hạ đầu thấp dần, cậu nhắm nghiền mắt quay qua trái. Hắn gần đến mức cậu cảm nhận từng làn hơi mát lạnh phả vào da, hắn hít một hơi sau đó giữ lấy cằm cậu quay về phía trước. Giọng nói trầm, giọng điệu có phần thờ ơ, lạnh lùng cất lên:

- Mùi hương đêm qua... Quả thật là do ngươi để lại... Mở mắt ra... Naruto.

Naruto cảm nhận bàn tay mát lạnh đang giữ lấy cằm mình, cậu đánh liều đá vào vùng hạ bộ của hắn. Đúng như mong đợi, hắn buông lỏng hai tay, cậu thuận thế nhanh chóng ngồi dậy lùi về sau. Naruto bình tĩnh nói:

- Hoàng tử... Thật sự xin lỗi... Chỉ là tôi không quen nói chuyện trong tư thế đó, có chút gượng gạo... Haha.

Sasuke cau mày, khó chịu. Naruto sợ là dùng lực mạnh quá lại vướng phải phiền phức, cậu viện cớ cầm lấy cuốn sách định chuồn nhưng... Tay hắn đã giữ một nửa cuốn sách.

Cả hai im lặng một lúc... Naruto thầm nghĩ: "Nơi đây vắng vẻ như vầy, nhịn hắn cũng lâu rồi nên nhân lúc này nói móc hắn vài câu cho bỏ tức". Nói là làm cậu quay lại nửa quỳ xuống bên hắn, giác quan sớm đã niêm phong lại nên đừng mơ dùng được nhãn thuật, giọng cậu có chút khiêu khích, nhấn mạnh từng câu quan trọng.

- Hoàng tử... Chỉ là một cuốn sách có cần phải như vậy không... Ngài cũng thật là ba lần bốn lượt lúc nào cũng hành động phóng túng như vậy.. Nói đúng ra là... Tôi một chút hứng thú cũng không có cho ngài. Bên ngoài đầy rẫy người đẹp như vậy... Ngài tha hồ chọn lựa mà chơi đùa, hành tung như thế nào... Chẳng phải có người lo lót rồi sao.

Sasuke cười khẩy, hắn kéo quyển sách lại khiến cậu mất trớn, tiếp đó nắm lấy cổ áo kéo lại gần, giọng nói thì thầm vào tai khiến da gà cậu nổi lên theo từng cậu chữ:

- Ngươi đã biết nhiều như vậy. Sao chúng ta không cùng nhau tìm hiểu sâu hơn nữa, biết đâu bên dưới lớp áo này cũng đẹp như gương mặt ngươi thì sao?

Naruto đẩy hắn ra, giật lấy cuốn sách, miệng mỉm cười nhưng ánh mắt lại rõ thù địch, nói:

- Chỉ nhìn bề ngoài tôi không nghĩ da mặt ngài lại dày như vậy. Vẫn nên giữ lại một chút tôn nghiêm cho bản thân ngài, cuốn sách này tôi lấy trước, không hẹn gặp, tạm biệt.

Naruto đứng lên bỏ đi, cậu nghe giọng Kiba nên nhanh chóng đi về phía anh ta, giọng thì thầm:

- Kiba... Nhỏ giọng thôi

Cả hai đi đến quầy thủ thư lần nữa, lần này trong quầy có hai nữ thủ thư. Cô gái nhỏ với mái tóc tím than, bận đồng phục đơn giản, áo sơ mi và váy ngắn, bên ngoài khoác lên chiếc áo len màu tím đơn giản, tóc cài hoa tử đằng nhỏ, đôi mắt trong sáng, ánh tia tím nhạt. Hai tay cô ôm chậu hoa xinh đẹp đặt lên bàn bên cạnh sau đó tiến đến bắt chuyện, giọng nói trong trẻo dễ thương có phần rụt rè, mang một chút lúng túng vẫn giữ lễ nghi, cất lên:

- Xin chào các vị... Thật xin lỗi khi để hai người phải đợi ạ. Đây là giấy điền thông tin để làm thẻ, có thể mượn trả sách, và là thẻ ra vào ạ.

Kiba đờ người ra ngắm nhìn cô gái nọ, Naruto gọi mãi một lúc mới tỉnh lại. Cậu mỉm cười với vẻ mặt tinh quái:

- Tớ mượn sách xong rồi, về trước nhá. Phía tay trái có những dòng sách về các loài hoa tử đằng đấy. Nhớ nghiên cứu kĩ nhá.

Kiba lúng túng:

- Naru... Anh chợt nhớ ra mình chưa mượn đủ sách... Kẹp tóc ấy... Hợp với em lắm...

Hinata mỉm cười, có chút ngượng, hai má cô ẩn hồng, đáp:

- Cám ơn ạ... Nghe nói anh thích hoa... Em có thể dẫn anh đi xem...

...

Những cuốn sách nói về các loại nguyên tố, các loại kỹ năng đang tồn tại trong dị giới này, các hướng dẫn học chiêu thức xuất các loại nguyên tố,... Chuyến đi này tuy gặp chút rắc rối nhưng không ảnh hưởng nhiều đến việc chọn sách.

May mắn thêm nữa cậu tìm được một cuốn sách khá cũ, tựa đề là các loại nguyên tố hiếm, cùng lúc đó là các bài viết về khả năng của ma cà rồng. Đặc biệt hơn là cuốn sách cổ có sức hút, bề ngoài bìa cứng, màu đỏ sẫm trông khá mới, tuy nhiên giấy sử dụng bên trong đã rất cũ, nếu không phải họ bảo quản tốt thì chắc chẳng còn gì để mà xem nữa.

Vì thỏa mãn sự tò mò cậu đã đọc cuốn sách cổ ấy đầu tiên, lật vài trang xem, một lát sau, cậu đơ người đặt cuốn sách xuống. Naruto hoang mang, thầm nghĩ: "Đây là những gì mà Kurama nói... Tại sao lại trùng hợp như vậy."
.
.
.
Còn tiếp

Cám ơn mọi người đã ghé qua đọc ạ 😘

Thích thì vote cho Miêu ta nhé 🐱

Đã chỉnh sửa.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia