ZingTruyen.Asia

Quyen 7 Edit Xuyen Nhanh Nam Than Bung Chay Len Mac Linh

Edit : Sa Nhi
=============

Sau khi Hoa Lạc Bất Tẫn chia tay với Dạ Văn Tiêu thì lập tức ở bên Tương Mộ.

Hồi trước, sau khi Hoa Lạc Bất Tẫn được điều động chuyển công tác, mới biết được Tương Mộ là cấp trên của mình.

Có câu nói gì mà, gần quan thì được ban lộc đó sao.

Quan hệ của hai người, mặc kệ là ở trong game hay ngoài game, đều nhanh chóng phát triển.

Chưa gì đã phát triển đến tình trạng nói chuyện cưới hỏi luôn.

Thời gian chuẩn bị hôn lễ, Hoa Lạc Bất Tẫn cũng online game ít hơn.

Nhưng vào ngày hôn lễ diễn ra, Tương Mộ lại đột nhiên mất tích.

Không chỉ có như thế, cô ta còn bị dẫn đi điều tra, mặc dù cuối cùng cũng được thả ra, nhưng cũng đã bị mất hết mặt mũi trong hôn lễ.

Hoa Lạc Bất Tẫn làm cách nào cũng không thể liên lạc với Tương Mộ được nữa.

Người của phía cảnh sát nói cho cô ta biết, công ty của Tương Mộ xảy ra vấn đề, hắn ta đã ôm tiền chạy rồi.

Hoa Lạc Bất Tẫn nghe mà đần hết cả người.

Trước đó Tương Mộ tất cả đều bình thường, công ty cũng không có vấn đề gì, sao lại ôm tiền chạy?

Về sau Hoa Lạc Bất Tẫn nghe ngóng được, là có mấy hạng mục xảy ra vấn đề, bởi vì chuyện xảy ra quá đột ngột, mắt xích tài chính của công ty Tương Mộ đứt gãy, lỗ thủng nhanh chóng mở rộng.

Tương Mộ biết mình không thể ngăn nổi, nên ôm hết số tiền còn lại chạy trốn.

Chuyện này trong kịch bản cũng có phát sinh, nhưng lúc ấy Hoa Lạc Bất Tẫn đã có Tần Lạc.

Cô ta lợi dụng Tần Lạc, nhanh chóng giúp Tương Mộ ổn định được thế cục.

Bây giờ không có Tần Lạc, Tương Mộ và Hoa Lạc Bất Tẫn bèn trực tiếp mỗi người  một ngả thôi.

-

【 Chị gái nhỏ, chị thật đê tiện. 】

"Ta làm sao?" Sơ Tranh lạnh mặt: "Ta chẳng qua chỉ là làm cho chuyện này phát sinh sớm hơn, bọn chúng mất đi bàn tay vàng là Tần Lạc, chuyện này mà trách ta à? Chuyện này phải trách mi thì có, là mi tự phát thẻ người tốt cho ta."

【.....】 Nó nó, nó nó nó...

Đây đều là nồi của nó!

Tức chết hệ thống rồi!

"Lại nói, không phải mi muốn bọn chúng bị xui xẻo sao?"

Sơ Tranh cảm thấy chuyện mình làm không hề sai chút nào.

Cô đều dựa theo yêu cầu mà làm còn gì!

【.....】 Nhưng làm gì có ai lén lút sau lưng như cô chứ!!

Cô cứ trốn trốn tránh tránh, người ta làm sao mà thấy là do cô làm!!

Hệ thống của ngài đã tự bế. jpg

-

Hoa Lạc Bất Tẫn không tìm thấy Tương Mộ, thế là lại lên game tìm Dạ Văn Tiêu.

Sơ Tranh cho là Dạ Văn Tiêu sẽ không tha thứ cho Hoa Lạc Bất Tẫn mới phải.

Nhưng cô không ngờ, Dạ Văn Tiêu thế mà lại tha thứ cho cô ta.

Sơ Tranh: "....."

Nón xanh đội thoải mái lắm sao?

Chẳng lẽ đây chính là chân ái trong truyền thuyết?

Nón xanh dù đội nghìn vạn lần, cũng vẫn thương em như mối tình đầu.

Hoa Lạc Bất Tẫn đại khái cũng không ngờ Dạ Văn Tiêu yêu mình sâu đậm đến như vậy, nhanh chóng gặp mặt cùng Dạ Văn Tiêu.

Cùng ngày hôm đó thìlăn giường.

Dạ Văn Tiêu đến thành phố của Hoa Lạc Bất Tẫn, chờ ngày hôm sau lúc Hoa Lạc Bất Tẫn tỉnh dậy, phát hiện đầu giường đã đặt mấy tờ tiền, đã không thấy bóng dáng Dạ Văn Tiêu đâu nữa, cả người lại ngây ngẩn đần thối.

Hoa Lạc Bất Tẫn vốn đâu biết Dạ Văn Tiêu ở thành phố nào, nhà ở đâu, chỉ có thể vào game tìm người.

Kết quả, Dạ Văn Tiêu đã block cô ta từ đời nào.

Hoa Lạc Bất Tẫn thật sự không còn cách nào, chỉ có thể lên kênh thế giới.

【 Thế giới 】 Hoa Lạc Bất Tẫn: Dạ Văn Tiêu, anh đừng có làm quá tuyệt tình!

Hoa Lạc Bất Tẫn ở thế giới gào cả nửa ngày, trừ đám quần chúng hóng hớt ra, thì Dạ Văn Tiêu hoàn toàn không lộ diện.

【 Thế giới 】 Hoa Lạc Bất Tẫn: Dạ Văn Tiêu, tôi biết anh đang online, anh đừng tưởng rằng cứ trốn tránh mãi là được, tôi nói cho anh biết, tôi đã mang thai con của anh.

【 Thế giới 】 Quần Chúng Ăn Dưa: !!!!!!!!

【 Thế giới 】 Trường Giang Trường Giang Mị Là Ngân Hà: !!!!!!!!

【 Thế giới 】 Điêu Dân To Gan: !!!!!!!!

Trên thế giới toàn bộ là một đống dấu chấm than.

Đại khái là lời Hoa Lạc Bất Tẫn nói quá khiếp sợ, cuối cùng Dạ Văn Tiêu cũng hiện thân.

Nhưng hắn ta không lên thế giới.

【 Mật 】 Dạ Văn Tiêu: Lúc này mới qua mấy ngày mà cô đã mang thai con của tôi rồi?

【 Mật 】 Hoa Lạc Bất Tẫn: Dạ Văn Tiêu, anh có ý gì? Ngủ với tôi xong rồi không dám nhận à?

【 Mật 】 Dạ Văn Tiêu: Trước kia khi cô cắm sừng tôi  không phải rất sảng khoái à? Tôi còn tiêu nhiều tiền trên người cô như thế, dù thế nào cô cũng phải hầu hạ tôi thoải mái một lần chứ.

【 Mật 】 Hoa Lạc Bất Tẫn: …...

Người mà bình thường vẫn luôn dỗ dành cô ta, đột nhiên nói chuyện khó nghe như vậy, Hoa Lạc không thể thích ứng kịp.

Đáy lòng không khỏi cảm thấy ghê tởm buồn nôn.

【 Mật 】 Hoa Lạc Bất Tẫn: Dạ Văn Tiêu, anh đúng là thằng cặn bã!

【 Mật 】 Dạ Văn Tiêu: Cô thích nói thế nào thì tùy, về sau đừng có tìm tôi nữa.

【 Mật 】 Hoa Lạc Bất Tẫn: Dạ Văn Tiêu, sao anh có thể làm thế!

[ Xin lỗi, bạn không còn là bạn tốt của đối phương, tin nhắn gửi đi thất bại. ]

Hoa Lạc Bất Tẫn nhìn dòng thông báo, mãi một lúc lâu sau cũng không thể tin nổi.

Sơ Tranh cũng không ngờ Dạ Văn Tiêu sẽ có cái thao tác lẳng lơ này, chỉ có thể nói, cô đã quá coi thường sức chiến đấu của vị tra nam này rồi.

Cho dù lúc trước nguyên chủ có không chết, thì kết hôn với vị này, sau khi cưới cũng sẽ bị làm cho tức chết.

Hoa Lạc Bất Tẫn cũng không phải đèn đã cạn dầu.

Cô ả lại ngoi lên diễn dàn tố cáo Dạ Văn Tiêu lừa tình.

Lầu 1: Đi ngang qua

Lầu 2: Xếp hàng

...

Lầu 6: Chủ thớt chính là Hoa Lạc Bất Tẫn à?

Lầu 7: Lúc trước ở bên Dạ Văn Tiêu, về sau lại thông đồng với Tương Mộ, cho Dạ Văn Tiêu người ta đội nón xanh, cô bị thế cũng là đáng đời.

Lầu 12: Đậu má! Đại thần Dạ Văn Tiêu ngủ với người ta rồi không nhận à!

Lầu 15: Loại chuyện không biết xấu hổ này mà còn dám lấy ra nói, quá không biết nhục rồi!

Lầu 19: Dạ Văn Tiêu giỏi nhỉ.

Lầu 24: Trước đó không phải cô đã ngoại tình với đại thần Tương Mộ trước sao, cả hai bên trong chuyện này  đều chẳng phải thứ tốt lành gì.

Lầu 25: Đồng ý với lầu trên.

...

Tầng lầu càng đắp càng cao.

Nhưng người bênh Hoa Lạc Bất Tẫn cũng không nhiều, ngược lại có một số người chơi nam mở miệng bỡn cợt cô ta, dùng toàn từ ngữ cực kỳ buồn nôn.

Hoa Lạc Bất Tẫn tức giận đến một ngày cũng chưa ăn cơm.

Cô ta cũng không dám để online, chỉ có thể ẩn thân.

【 Mật 】 Nam Diên Bắc Bè: Hoa Lạc... Hội trưởng gọi cô về Công hội.

【 Mật 】 Hoa Lạc Bất Tẫn: Có chuyện gì?

【 Mật 】 Nam Diên Bắc Bè: Cô cứ về đi.

Nam Diên Bắc Bè không nói, chỉ bảo Hoa Lạc Bất Tẫn về trước đi.

Hoa Lạc Bất Tẫn trở lại Công hội, phòng nghị sự đang không có nhiều người, đều là những người quen thuộc với Hoa Lạc Bất Tẫn.

Còn lại chính là Hội trưởng và Lan Tâm trước đó đã thay chức Trưởng lão cấp cao của cô ta.

"Hoa Lạc." Hội trưởng trầm giọng nói: "Thời gian trước cô lên mạng rất không ổn định, chuyện trong Công hội, cô cũng không hề quan tâm."

"...... Tôi có việc." Hoa Lạc Bất Tẫn nói: "Hội trưởng, tôi….."

Hội trưởng xua tay: "Nếu cô đã có việc, vậy trước tiên cứ xử lý cho tốt đi, chuyện của Công hội chúng tôi cũng tự giải quyết được….."

Hoa Lạc Bất Tẫn nghe một lát, nhanh chóng hiểu được ý tứ của Hội trưởng.

Đây là muốn khai trừ cô ta.

"Hội trưởng, khi Công hội thành lập tôi đã ở đây, giờ anh lại muốn đuổi tôi đi!?"

Hội trưởng: "Hoa Lạc, tôi cũng biết, nhưng bây giờ tâm tư của cô đã không còn đặt trên Công hội, cô có biết xếp hạng tháng trước của Công hội chúng ta thế nào không?"

"Tôi....."

Khoảng thời gian này cô ta làm sao có thời giờ quan tâm những thứ này.

Hội trưởng: "Cô cứ nghỉ ngơi một thời gian cho ổn trước đi."

Hoa Lạc Bất Tẫn đương nhiên không muốn, nói với hội trưởng cả nửa ngày.

Thậm chí cuối cùng còn mở miệng cầu xin, mong Hội trưởng nể tình cô ta đã theo chân Công hội đi đến tận giờ mà cho cô ta thêm một cơ hội.

Hội trưởng vẫn không có ý tứ xuống nước.

Hoa Lạc Bất Tẫn nắm chặt tay, cắn răng nói: "Được, tôi biết rồi."

Cô ta mở bảng Công hội ra, không chút do dự chọn ‘Rời khỏi Công hội’.

Hoa Lạc Bất Tẫn sa sầm mặt mũi rời khỏi Công hội.

Có mấy người chơi đi ra cùng muốn khuyên nhủ Hoa Lạc Bất Tẫn, lại bị Hoa Lạc Bất Tẫn quát cho một trận.

Bọn họ vốn có lòng hảo tâm, bị quát như thế, không cần phải nghĩ cũng biết tâm tình khó chịu thế nào.

Hai bên tan rã trong không vui.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia