ZingTruyen.Asia

[OFFGUN] Ngài Chuột của cậu chủ Adulkittiporn (END)

19. (H)

GiaDy1


Cậu sợ anh không yêu cậu

Cậu sợ anh không cần cậu

Trong tình yêu, mọi thứ chính là,

Em tin anh sẽ không rời xa em

Cũng tin em có thể ở bên cạnh anh.

---

Căn phòng ngủ quen thuộc, chiếc giường quen thuộc.

Dép của cậu có lẽ đã rơi đâu đó, bàn chân trắng nõn giẫm lên quần tây của Off Jumpol, chói mắt.

Off Jumpol cởi caravat quăng qua một bên, bắt lấy bàn chân hư hỏng kia, áp cả người xuống, hôn cậu.

Tiếng môi lưỡi từ nụ hôn hoà tan vào không gian rộng lớn của phòng ngủ, Gun Atthanphan bắt lấy cổ anh đáp lại, bàn tay cậu luồn vào trong áo anh, cởi nó ra. Áo sơ mi của cậu cũng đã bị anh cởi ra quá nửa. Nụ hôn ướt át từ hầu kết trải xuống lồng ngực, cậu luồn tay vào tóc của Off Jumpol, chủ động lại nhiệt tình giao mình cho anh.

Em muốn nói cho anh biết em ở đây, em sẽ không rời xa anh nữa.

Thắt lưng cũng bị tháo ra vứt trên mặt đất, sau đó là quần, áo sơ mi nhăn nhúm nhẹ rơi lên trên. Cuối cùng là vỏ bao cao su.

Cậu mới bắn ra một lần trên tay Off Jumpol, cả người mềm nhũn, thở hắt. Đến khi cảm giác bị lấp đầy đã mất đi từ lâu trở lại cũng khiến cậu không khỏi co ngón chân lên.

Cậu đan tay vào tay Off Jumpol, nói: "Hôn em đi."

Thế là Off Jumpol đè người cậu xuống, cuồng nhiệt hôn như muốn nuốt trọn cậu vào nụ hôn này.

Nước bọt nơi khoé miệng Gun Atthanphan được Off Jumpol lau đi, bàn tay Off Jumpol đặt trên vai cậu, cậu nghe anh nói: "Giữ vững."

Sau đó lời nói bị thay thế bởi những tiếng va chạm của cơ thể và tiếng rên rỉ ngắt quãng.

Cơ thể mềm oặt không thể chịu nổi những đợt khoái cảm truyền tới, tay cậu nắm chặt lấy chăn bông, chỉ còn lại mắt cá nhân lắc lư theo động tác di chuyển. Cổ tay bị kéo một cái, càng vào sâu hơn.

Cậu rên lên một tiếng, cong ngón chân, khoé mắt đong đầy nước. Thế nhưng không biết từ khi nào Off Jumpol đã nắm lấy cổ chân cậu mà đòi hỏi nhiều hơn.

Trong phòng, trừ âm thanh giao hợp, nhiều hơn là tiếng khóc nức nở.

Gun Atthanphan bị lật người lại, ngã lên gối, những vệt nước mắt làm bao gối màu lam càng thêm đậm màu. Một nụ hôn nhẹ rơi trên vai. Cậu quay mặt lại hôn Off Jumpol, nói với anh.

"Em..., em muốn nhìn anh."

Muốn nhìn thấy mặt anh.

Thế là tư thế ra vào đổi thành mặt đối mặt, mắt cậu đã đỏ cả lên, nhưng vẫn vươn tay muốn ôm.

Ai có thể chịu nổi thế này chứ.

Off Jumpol ôm chặt cậu vào lòng, hôn lên xương quai xanh và lồng ngực cậu. Hàm răng khi liếm khi cắn nhè nhẹ, cảm giác được bàn tay Gun Atthanphan đang siết chặt lưng mình, anh lại mút một cái thật mạnh lên cổ cậu.

Đây là ngài chuột chỉ thuộc về anh.

Chân Gun Atthanphan vòng qua eo anh, xoay người vài cái đã bị người ôm lên tiếp. Ở tư thế ngồi, phần đó của Off Jumpol càng vào sâu hơn cho đến khi bắn ra toàn bộ.

Bao đã dùng xong bị cởi ra ném vào thùng rác, Off Jumpol định đứng lên ôm người yêu đi tắm nhưng lại bị người ôm chặt.

"Off Jumpol."

Gun Atthanphan cắn môi, nước mắt làm cho đôi mắt của cậu hơi mờ, cậu nói.

"Ngày mai...em không đi làm, hôm nay đã giao việc hết rồi."

Dường như cậu đã được sạc lại pin, kéo lại Off Jumpol nằm lên giường, Off Jumpol hiểu ý cúi xuống hôn cậu.

Anh bị kéo sâu vào sự nhiệt tình của Gun Atthaphan, hôn cậu rất mạnh bạo, vừa hôn vừa đẩy vào, miệng anh nuốt hết tất cả những tiếng rên rỉ của cậu vào bụng.

Trong cơn say tình, chỗ giao hợp càng lúc càng nhớp nháp bởi dịch thể. Gun Atthanphan bây giờ mới nhận ra câu 'không đi làm' của mình có bao nhiêu sát thương với Off Jumpol.

Tính ra chỉ trừ đêm trước khi cậu rời đi hồi trước ra, chưa bao giờ Off Jumpol mất kiểm soát như vậy.

Hai chân bị ép trước mặt, Gun Atthanphan để lại trên người Off Jumpol những vết cào trên da, có cái còn rướm máu.

Lúc sắp lên định, Off Jumpol kề môi sát vào tai Gun Atthanphan, hỏi: "Gun, em có thích anh không?"

Gun Atthanphan tìm môi anh, thì thào: "Thích."

"Sau này có bỏ đi nữa không?"

"Không, sẽ ở mãi bên anh."

"Ngoan lắm, chuột nhỏ của anh." Off Jumpol mút lưỡi cậu, sau đó bắn hết vào bên trong.

Gun Atthanphan thở hổn hển bởi dư âm của cơn cực khoái, khi được Off Jumpol bế lên, cậu ôm cổ anh.

"Papii."

"Hử? Em gọi gì cơ."

"Papii. Em yêu anh."

Tinh dịch dinh dính men theo đùi chảy xuống, Gun Atthanphan không quan tâm cậu cũng không biết tự dưng tại sao lại gọi anh bằng cái tên đó, cậu chỉ biết mình muốn hôn Off Jumpol.

Ba chữ 'em yêu anh' lại một lần nữa thả con dã thú dục vọng bên trong Off Jumpol ra. Lúc tắm anh suýt nữa lại đè người trong bồn làm thêm lần nữa. Nhưng mà lo cho cậu nên anh nhịn lại, chỉ dịu dàng tẩy rửa cho Gun Atthanphan rồi ôm người đã ngủ mê mệt về giường.

Trong lúc cho cậu ngâm mình trong bồn tắm, Off Jumpol tranh thủ ra thay drap giường, quần áo ngổn ngang và thùng rác cũng được đem ra ngoài. Gun Atthanphan đã ngủ say, nhưng tay vẫn nắm chặt góc áo Off Jumpol, giống như sợ rằng khi tỉnh dậy sẽ không còn thấy anh nữa.

Off Jumpol nằm xuống, Gun Atthanphan theo thói quen lăn vào lòng anh, vén những sợi tóc loà xoà trên mặt cậu ra sau tai, thả lỏng những ngón tay bám lấy áo mình, đảm bảo cậu nằm thật thoải mái.

Ngắm nhìn gương mặt cậu, nhẹ nhàng hôn một cái, thấy từ cổ đến ngực Gun Atthanphan đều là vết hickey anh để lại rồi, anh mới hài lòng ôm người thật chặt.

Trước khi chìm vào giấc ngủ, Off Jumpol chợt nhớ đến điều gì đó, anh quay người mở ngăn kéo tủ đầu giường, lấy ra một hộp nhẫn. Chiếc nhẫn cưới được anh một lần nữa đeo lên tay Gun Atthanphan.

Cậu đã ngủ từ lâu, bàn tay mềm mại đặt trong tay Off Jumpol, chiếc nhẫn cưới trên ngón vô danh loé sáng.

Off Jumpol hôn hôn mấy ngón tay, vui vẻ nhắm mắt ngủ.


Lúc chuông điện thoại vang lên, hai người vẫn còn ngủ say, Off Jumpol nhíu mày mở mắt tắt chuông cuộc gọi của JJ, thấy Gun Atthanphan vẫn chưa bị đánh thức, anh cẩn thận xuống giường, đi ra ngoài bắt máy.

"Có chuyện gì?"

"Chủ tịch, sắp 10h rồi, hôm nay anh không đến công ty sao?"

"Ừ, cậu cứ tự xử lý mọi việc đi, cái nào không xử lý được thì delay tôi tính sau, còn nếu không delay được thì báo cho tôi."

Off Jumpol dặn dò xong, cúp máy quay về phòng ngủ.

Gun Atthanphan không biết đã dậy từ khi nào, ngồi ngây ngốc trên giường, anh đi qua, vò vò tóc cậu, nhẹ giọng hỏi: "Sao lại dậy rồi, ngủ thêm một chút đi."

Gun Atthanphan nắm tay anh, nói: "Không có anh."

Không có anh, em không ngủ được.

Trái tim Off Jumpol bị lời nói của cậu làm cho tan chảy, anh vươn tay ôm cậu vào lòng, nói: "Anh đây, anh ngủ với em thêm một lát nhé."

Gun Atthanphan lắc đầu, cậu thì thào trong lòng anh rằng mình đói.

Off Jumpol vỗ vai cậu, dỗ cậu ngủ thêm lát nữa đi, anh đi làm đồ ăn sáng. Nhưng vừa đứng lên đã bị nắm góc áo.

Gun Atthanphan giang hai tay ra, nói: "Ôm."

Có lẽ cậu bị chứng 'thèm hơi' rồi, chẳng muốn rời xa Off Jumpol giây phút nào cả. Giống như là muốn bù đắp lại khoảng thời gian xa nhau, cậu lúc nào cũng muốn được anh ôm, được anh hôn hết.

Thì ra cậu yêu anh nhiều đến như vậy.

Thế là Off Jumpol phải để cậu vừa ôm vừa đánh răng rửa mặt, lại cõng cậu xuống lầu, đặt người lên ghế, vừa hay cho cậu thay anh nấu nướng trong bếp.

Beefsteak nóng hổi và sữa, còn thêm bánh mì phết mứt thơm lừng nhanh chóng được bày lên. Bibi chạy đến bên chân Gun Atthanphan, cậu bế Bibi lên vừa sờ nhóc vừa ăn. Sau đó lại trao cho Off Jumpol một nụ hôn ngọt thơm mùi sữa.

Nằm dài trên sofa xem một bộ phim chán ngắt, chờ Off Jumpol chuẩn bị xong cơm trưa bưng đến, hai người ăn xong đã hơn 2h chiều.

Off Jumpol không chạy thoát một cuộc họp online nên phải mở laptop lên họp. Gun Atthanphan chọn một góc camera không quay được, gối đầu lên chân anh ôm eo anh. Tiếng nói trầm bổng bên tai làm cậu buồn ngủ.

Lúc cậu dậy, Off Jumpol đã gập máy tính rồi, đang xem điện thoại, Gun Atthanphan rướn đầu nhìn, anh đang xem twitter không phải làm việc.

Cậu an tâm nằm lại, nghịch nghịch cúc áo của anh, sau đó mở từng cái một ra.

Gun Atthanphan đưa ngón tay sờ lên từng đường vân cơ bụng, hơi thở Off Jumpol dần gấp gáp như cảnh cáo cậu đừng làm bậy.

Ánh mắt cậu vô tội nhìn Off Jumpol, thu tay lại giấu đi, Off Jumpol lại xem điện thoại tiếp.

Gun Atthanphan thấy anh như thế lại to gan le lưỡi liếm liếm lên bụng anh, bé mèo phá phách bị bắt lấy mặt, ngẩng lên, liếm môi nói.

"Papii, chúng ta làm một lần có được không?"

Cái tên gọi nhiệm màu kia lại được cậu dùng tiếp. Cuối cùng thì đương nhiên không phải chỉ một lần rồi, từ sofa đến phòng ngủ, chỗ nào cũng để lại dấu vết yêu đương.

Gun Atthanphan mệt nhấc không nổi cả ngón tay, lúc bữa tối ăn cơm cậu được hẳn phục vụ đút tận miệng. Ăn no rồi, Off Jumpol ôm cậu đi ngủ.

Gun Atthanphan thầm nghĩ, mình hôm nay đúng là vô độ quá mà, nhưng được anh yêu thương được anh cưng chiều cậu thực sự rất hạnh phúc.

Nếu như có thể mãi mãi thế này thì tốt quá.

Trước khi chìm vào giấc ngủ luôn là nụ hôn của Off Jumpol rơi xuống môi.

Cứ như thế cậu mỉm cười, say ngủ.



Cuộc sống dần đi vào nề nếp, đi làm, tan làm, ăn cơm, yêu đương, đi ngủ.

Off Jumpol biết cậu vẫn luôn cần cảm giác an toàn, thế nên luôn cố gắng bằng mọi cách ở bên cạnh cậu để nói cho cậu biết anh ở đây.

Gun Atthanphan cũng rất có chừng mực, có hôm Off Jumpol ngứa ngáy tay chân cậu cũng không cho làm mà bắt anh đi ngủ.

Off Jumpol bây giờ còn kiêm chức "Papii" với nhiệm vụ yêu thương Gun Atthanphan hết mực, cậu muốn gì cũng sẽ cưng chiều.

Thỉnh thoảng bé chuột cũng có hơi nghĩ nhiều, nhưng đương nhiên sẽ không để Off Jumpol biết.

Sự nghiệp của Gun Atthaphan cũng rất thuận lợi, nhờ may mắn và cả nỗ lực, tập đoàn Poonsawat bây giờ đã có thể sánh ngang với khi dưới trướng ông Thirachai.

Được dịp bạn bè họp nhau, thấy gương mặt Off Jumpol tươi cười roi rói, ai cũng mừng thay anh.

Uống mấy ly rồi, Arm Weerayut hiếu kì hỏi: "Ê, thằng Off, mày có sợ cậu ấy lại bỏ mày đi nữa không?"

Off Jumpol nhìn rượu trong ly, dựa lưng vào sofa, đáp: "Sợ chứ."

"Nhưng nếu như em ấy đi nữa, tao sẽ bắt em ấy lại, khoá em ấy bên người để em ấy không thể đi chỗ nào cả."

New Thitipoom tằng hắng một cái: "Nói thì hay lắm, xem xem mày có nỡ làm thế không."

Off Jumpol bị dập lại, bực mình đá New Thitipoom một cái, còn xát muối lên vết thương lòng của cậu ta: "Sao, P'Tay nhà bạn đã về chưa?"

New Thitipoom buông ly rượu xuống, trừng anh, lẩm bẩm mắng Tay Tawan, Tor Thanapob và Arm Weerayut ngồi ngoài, lúc này chỉ tốt nhất là uống thôi, dù gì thì cũng đâu phải người trong cuộc. Tor Thanapob muốn phụ hoạ mắng hùa Tay Tawan một câu, tự dưng lại bị New Thitipoom nhéo tay.


Cuối cùng là 3 này sau, New Thitipoom khổ tâm quá hẹn Gun Atthanphan đến nhà uống rượu.

Hai người ngồi chung một cái sofa, cậu một ly tôi một ly, uống đến vui sướng, New Thitipoom uống đã đời rồi nấc một cái, nhắc đến Tay Tawan.

"Hôm đó tôi uống hơi nhiều, chơi đùa với mấy đứa bạn, tôi cũng không biết nó ôm eo mình. Vừa đúng Tay Tawan nhìn thấy, thế là nổi giận mắng tôi."

"Mắng đó, mắng, cậu có hiểu không? Mắng tôi không có đầu óc, xong đi luôn mấy ngày nay rồi."

New Thitipoom cười khổ lại rót tiếp cho mình một ly đầy, vừa giận vừa tổn thương.

Gun Atthanphan cụng ly với cậu ta, hỏi: "Thế sao cậu không đi tìm anh ấy? Xin lỗi cho đàng hoàng là được mà."

"Tên khốn đó không chịu nghe điện thoại của tôi."

"Vậy phải làm sao bây giờ?"

"Ai mà biết, hôm nay là 3 ngày rồi, chắc sẽ về thôi."

"Cậu đã chuẩn bị nhận lỗi chưa?"

"Xin lỗi qq gì, tôi không có sai." New Thitipoom ngửa cổ uống rượu, nói xong nhìn thấy Gun Atthanphan đang sửa cổ.

"Ngại cái gì đâu." New Thitipoom cười, rướn qua vạch cổ áo cậu ra: "Dấu cũng nhiều ghê ha."

Gun Atthanphan đỏ mặt, cầm ly lên uống chữa ngượng, một lúc sau, lại tò mò hỏi.

"Cậu có sợ sẽ có một ngày anh P'Tay không cần cậu không?"

New Thitipoom nghe cậu hỏi bật cười, tay đưa vào áo cậu càng vạch rộng cổ áo ra, Gun Atthanphan giật mình tránh né.

"Đã thế này rồi cậu còn sợ Off không cần cậu à?" Cậu ta nhìn Gun Atthanphan, cười xấu xa.

"Tôi...tôi chỉ nói nếu mà, nếu có người thứ ba xuất hiện thì sao?" Gun Atthanphan nuốt rượu, hỏi tiếp.

"Cậu không tin bản thân hay không tin Off?"

"Tôi...không tin bản thân, lỡ mà có một người tốt hơn tôi xuất hiện..."

"Gun Atthanphan, cậu đây là không tin Off mới đúng, nó yêu cậu đến điên đến dại, còn chưa đủ để chứng minh cậu có bao nhiêu tốt đẹp sao?" New Thitipoom vỗ mặt cậu, nói thẳng.

"Cậu rất tốt, rất ưu tú, thằng Tor cũng khen cậu, nói là em nó mà được bằng một nửa cậu thôi thì giao luôn công ty để nó gánh cho khoẻ.

"Mà tôi nói này, nếu cậu sợ Off sẽ có một ngày rời xa cậu, thế ngay từ bây giờ cậu phải để nó không thể xa cậu nữa đi. Cơ mà tôi thấy cậu lo bò trắng răng quá, nó còn thiếu điều muốn dắt cậu bên lưng quần kia kìa. Sao mà rời đi được chứ?"

Gun Atthanphan làm như không nghe thấy phần sau, hỏi lại: "Làm thế nào?"

New Thitipoom dán miệng bên tai cậu thì thào, nói đến khi vành tai Gun Atthanphan đỏ cả lên, phải uống một ngụm rượu cho bình tĩnh mới nghe New Thitipoom nói tiếp nổi.

Cuối cùng New Thitipoom vỗ vai Gun Atthanphan, giọng ngân dài: "Đừng lo mấy chuyện tương lai, cứ cố gắng sống tốt cho hiện tại là được. Cậu phải mạnh mẽ lên thì những điều kia sẽ chẳng có nghĩa lý gì cả."

Gun Atthanphan gật đầu, cụng ly với New Thitipoom.

Đến khi nghe tiếng mở cửa, Gun Atthanphan vẫn chưa kịp phản ứng, New Thitipoom đã đứng lên chạy ra ngoài, tiếp đó là bị người vừa vào kia đè lên cửa hôn.

"Đáng ghét, dám không đếm xỉa tới em ba ngày, hừ." New Thitipoom tức giận nói trách, ai ngờ một giây sau lại bắt đầu tủi thân, vừa xin lỗi vừa ôm lấy Tay Tawan.

Gun Atthanphan lấy đồ đạc của mình, đi ra, ngại ngùng gật đầu chào Tay Tawan một cái rồi ra ngoài.

Off Jumpol đã chờ cậu dưới lầu, Tay Tawan vừa vào cậu đã gửi tin nhắn cho Off Jumpol, anh vốn chờ cậu ở quán cà phê gần đó nhanh chóng sang ngay.

Mùi rượu trên người Gun Atthanphan toả ra trong xe, cậu ngồi vào trong, kéo cravat của Off Jumpol hôn lên môi anh, hôn đã đời lại được Off Jumpol giúp thắt dây an toàn, anh nói: "Còn quậy nữa anh làm em trong xe luôn đấy."

Gun Atthanphan chớp mắt, nghĩ đến lời New Thitipoom vừa nói lúc nãy, vênh mặt: "Cũng được đó."

Nhưng ngay lúc đó có một tiếng còi vang lên, Off Jumpol không nghe rõ hỏi cậu nói gì, Gun Atthanphan ngoan ngoãn lắc đầu bảo không nói gì cả.

Ở dưới nhà New Thitipoom làm, có hơi không hợp lắm.



Những ngày sau đó hai người bắt đầu bận rộn, Gun Atthanphan hợp tác với Tor Thanapob, kí một hợp đồng lớn xong là cả ngày thiếu điều dọn đến công ty ở thay nhà luôn vậy. Bên tập đoàn Adultkittiporn cũng đang phải hoàn thiện một hợp đồng, Off Jumpol phải đi công tác thường xuyên, ở nhà chưa được mấy ngày đã phải đi tiếp.

Thời gian gặp nhau tuy ít, nhưng biết được có một người khác đang cùng cố gắng với mình. Cảm giác này cũng thật tuyệt.

Một hôm, Gun Atthanphan họp xong, nằm trên sofa nghỉ ngơi, một dòng thông báo về tin tức giải trí thu hút lấy cậu.

[HOT] Thành viên nhóm nhạc thần tượng nam bị khui hẹn hò, nửa đêm hôn môi ra vào khách sạn.

Gun Atthanphan không có hứng thú muốn xoá thông báo, nhưng không biết trời xui đất khiến thế nào lại nhấn vào xem.

Lúc mở bài báo lên, đôi mắt cậu nhìn lên bức ảnh chụp kia, lạnh dần.

Là...Off Jumpol sao?

Cậu phóng nó lên thật to thật to, đến khi bức ảnh nhòe hết cả nét đi vẫn nhìn ra bộ quần áo quen thuộc đó. Nó là một đôi với bộ cậu đang mặc đây, bộ quần áo tình nhân trước đây không lâu hai người đã cùng đi mua.

Đúng.

Là Off Jumpol.

---

Sóng bắt đầu từ gió, gió bắt đầu từ Off Jumpol =]]]]]] 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia