ZingTruyen.Asia

Nhung Cau Chuyen Hop Voi Tam Trang Em

Đến một lúc nào đấy, khi những hạt mưa nặng trĩu trên từng đám mây, và đám mây nghĩ rằng nó không thể cố thêm được nữa, nó sẽ để hạt mưa rời đi. Bởi vì cho đến cùng, nó không thể níu kéo những ý chí muốn ra đi được. Nếu níu kéo thêm, nó sẽ càng tổn thương, mỗi lúc một nặng thêm chính là mỗi lúc một đau thêm.

Cho nên, em sẽ học cách bình lặng như anh, học được cách coi tình yêu là một vật có cũng được, không có không cưỡng cầu như cách anh đối với nó. Đôi lúc không níu kéo nữa, lại là một sự giải thoát. Em biết ai yêu nhiều hơn người đó sẽ thua. Bàn đấu này, em đã chắc mình sẽ thua. Em nhớ như in câu anh nói, người bị lụy là người không đáng được coi trọng. Em biết rồi, em tự hạ thấp bản thân mình xuống không có giá trị gì cả.

Rất nhiều lần trước khi đi ngủ, em nói rằng: chúc anh ngủ ngon, chúc anh mơ đẹp. Nhưng em giận dỗi không nói em rất nhớ anh, em giận anh lắm, mà anh không dỗ em. Còn đêm nay, em không nói em yêu anh, em cũng không nói em nhớ anh, bởi vì, em thực sự không nhớ anh nữa. Em làm đau mình đủ rồi. Em muốn yêu bản thân mình hơn.

___________________________
Cre: Although

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia