ZingTruyen.Asia

Nhật Ký Yêu (Full)

Ngoại truyện 1

channnpull

Ngại truyện này mình có lấy ý tưởng một số ngôn tình đã đọc :> ,có thể hơi quen quen ><
Cảnh huấn rất ít nha~
Chúc mọi người buổi sáng tốt lành

Ngoại truyện : Xin chào bé con !

-A, chúng ta đi Trung Quốc! Nhất định phải đi Trung Quốc!- Khả Ân hứng thú la hét inh ỏi

- Trung Quốc hiện giờ rất ô nhiễm, đi Pháp hay Hàn Quốc, Nhật Bản đi!

- Không, không, Trung Quốc có Vạn Lí Trường Thành, đến lúc đó anh phải cõng em đi hết mới được!

-"...."

- Chẳng phải anh bảo sẽ cõng em hết cuộc đời sao?

- Em muốn chấm dứt cuộc đời anh sớm hơn dự kiến?

- Em không biết đâu, đi Trung Quốc!- Khả Ân hét lên rồi đặt vé máy bay.Trác Viêm cũng không phản đối, ý định của cô cũng không có gì quá đáng lắm.

Sau khi kết hôn được một tháng,hai người vốn dĩ sẽ đi hưởng tuần trăng mật ngọt ngào ở Trung Quốc.Ai ngờ rằng , vừa đặt chân vào cửa Khách sạn, Khả Ân liền bị đau bụng đến chết đi sống lại ><,làm cho mọi người sợ muốn chết !!!

Cuối cùng vội vội vàng vàng trở về nhà,chuẩn bệnh mới biết được hóa ra đã có thai hai tuần . Vậy là kế hoạch tuần trăng mật vô cùng vui vẻ đã bị tan thành mây khói TvT,nhờ sự xuất hiện của bảo bối nhỏ .

Người ta hay nói lòng dạ phụ nữ như mò kim đáy biển, phụ nữ khi mang thai càng thấy rõ ràng.

Điển hình chính là Lâm Khả Ân tiểu thư, ba giờ sáng bỗng nhiên tỉnh lại muốn nghe kể chuyện kháng chiến ngày trước, nửa đêm không ngủ được bỗng nhiên tỉnh dậy lại còn muốn ăn ô mai gừng và bánh ngọt, sáng sớm mới sáu giờ đã đứng dậy muốn đi ngắm hoa Tường Vy, nếu Trác Viêm không đồng ý, cô liền ôm cái bụng nhỏ ra sức kêu đau a đau quá a, anh thật hết cách với cô, chỉ có thể đi theo cô. Khả Ân còn yêu cầu nhiều hơn, ba giờ sáng nhất định phải là Trác Viêm kể chuyện cô mới nghe, nửa đêm, bánh ngọt hoa quả nhất định phải là Trác Viêm tự tay làm cô mới ăn,hại một tổng giám đốc như anh phải đi học khóa làm bánh ngọt TvT,thật là mất mặt nha~.

Cứ như vậy, ở nhà Khả Ân vui vẻ quấn lấy Trác Viêm, ở công ty thì mọi người cứ tìm Trác tổng, khiến cho Trác Viêm rơi vào tình trạng kiệt sức, mới có ba tháng, bụng của Khả Ân còn chưa thấy to ra chút nào mà Trác Viêm đã gầy đi mất 10 kg rồi.

~~~oOo~~~

Công chúa nhỏ ra đời vào một buổi sáng đẹp trời,ánh nắng ấm áp xua tan đi cái lạnh của màn đêm.Vì vậy,sau khi tụ hội đủ ý kiến của mọi lão giai nhân trong nhà,quyết định đưa ra cái tên : Trác Dương ~.

Khả Ân thật là buôn bực nha~, tên gì mà giống con trai muốn chết.Cô đi kháng nghị với Trác Viêm,anh còn bồi thêm một ký kiến cực kỳ không logic :

-Em họ Lâm vậy đặt tên con là Trác Lâm Chung đi.

"..."-*Lơ đi* Cô đành để bé con chọn vậy.

Thế nhưng chuyện ở phía sau càng làm cô tức thêm, bé con bỏ qua những cái tên đầy nữ tính cô cố ý mất một đêm để chọn như Trác Như Quỳnh ,Trác Vy,...mà nhắm ngay cái tên Trác Dương mà chỉ vào . Cười khanh khách như rất là vừa lòng.Thôi vậy !

Càng lớn lên,bé con càng cực kỳ phá phách giống con trai,làm cho cô và Trác Viêm thật đau đầu.

Mới 1 tháng tuổi, con bé đã lập được chiến tích oanh liệt, tè dầm ra máy tính của ba mà không bị quăng ra cửa sổ.

Được 3 tuổi, con nhóc đã đi lăng xăng cùng trời cuối phố. Chỉ cần 1 trong 2 người không khóa cổng cẩn thận thì y như hôm đó nó bỏ nhà ra đi, cả nhà lại phải đăng tin "tìm trẻ lạc". Trác Viêm không la mắng gì con nhóc cả, cứ dung túng cho nó quậy phá. Ngay chính mình cũng bị nó quậy. Tài liệu quên cất vào hộc bàn thì bị nó lôi ra vẽ bậy lên đấy, may hơn tí xíu thì bé con giấu vào gầm bàn, sô pha, tủ lạnh... sau khi làm bản hợp đồng mới mới tìm ra. Khả Ân thì khỏi nói, vừa mới chợp mắt được một chút,căn phòng đã bị bé con bới tung cả lên. >< .Cô buồn bực gửi qua bà nội .Nghe đâu sau vài ngày Trác Phu nhân phất cờ đầu hàng,đem bé con trả lại nguyên vẹn cho Khả Ân ><

~~~oOo~~~

Trác Dương 6 tuổi vào tiểu học,đánh nhau với bạn bị cô giáo mời phụ huynh, khiến cô và Trác Viêm bỏ dở công việc để chạy ngay đến trường thì thấy bé con đứng ở góc nhà,quần áo lấm lem,mặt đều có vết trầy xước, con bé không hề biết sợ,thậm chí còn le lưỡi trừng mắt trêu chọc làm cho bạn đứng bên cạnh khóc thét lên.

Mặt Trác Viêm nhanh chóng đen lại,xin lỗi với cô giáo rồi nắm tay bé con về nhà. Trác Dương ngây thơ ngước mắt nhìn papa đại nhân :

-Ba a~, sao mặt ba đen thế a~,có phải bị ung thư sắp chết rồi hay không ?

"..."

"..."

Khả Ân chịu thua rồi.

~~~oOo~~~

Về đến nhà, sau khi Khả Ân bôi thuốc và thay quần áo cho Trác Dương, dắt bé đến phòng lãnh tội với papa đại nhân.

Trác Dương đứng nghiêm nhìn ba mẹ trước mặt,ách,sao mặt ai cũng căng thẳng thế này ~

-Dương Dương,nói cho papa nghe,tại sao con đánh bạn.-Trác Viêm nhìn phiên bản thu nhỏ của mình trước mặt cũng rất buồn cười,nhưng cố làm giọng nghiêm khắc.

-Nha~,bạn đánh Dương Dương trước.

Bốp...Một bạt tay vào mông khiến bé con nước mắt lưng tròng.

-Vậy con không biết mách cô à.

-Chú Trác Minh nói mách cô không phải là quân tử,quân tử là phải đánh trả lại .

-Chú nói bậy,Dương Dương đừng nghe-Khả Ân dở khóc dở cười.

-Nha~,chú không có nói bậy,hôm trước bạn đánh Dương Dương,chú Trác Minh thấy trả thù giúp Dương Dương,bạn đó không bao giờ dám đánh Dương Dương nữa.

"..."

"..."

Hóa ra nguyên nhân là từ thằng nhóc thối kia >< ,dạy hư con của cô rồi.

Mà Trác Minh bên kia đang ung dung ăn dưa lưới bỗng cảm thấy cơn gió lạnh thổi qua,ách xì một cái.

-Dương Dương, bé ngoan là không được đánh bạn,con muốn làm bé hư hả ?

-Papa mama à, chú Trác Minh còn nói,làm bé ngoan không có ăn được ,cũng không có lợi ích gì nha~.

"..."-Trác Viêm ôm trán,thở dài :

-Vậy bé ngoan sẽ được ăn kẹo,sẽ được ông già nô en tặng quà vào đêm giáng sinh,Dương Dương không muốn à ?

Bé con nghĩ nghĩ một lát,ngước đôi mắt to tròn lên :

-Muốn nha~,đương nhiên là muốn,Dương Dương muốn ông già nô en tặng quà.

-Vậy con biết lỗi chưa ?

Bé con mím mím môi :

-Ưn,Papa đừng giận >< ,Dương Dương biết lỗi rồi >< .

-Ừ,vậy Papa phạt Dương Dương có được hay không ?

*Gật gật*

-Anh à,con biết lỗi rồi mà-Khả Ân vốn định xin nhưng Trác Viêm trừng mắt nhìn bèn ngậm ngùi im lặng.

Bốp...

Bốp...

Bốp...

Bốp...

Bốp...

Trác Viêm kéo bé con đứng trước mặt mình , đánh năm bạt tay vào mông bé.Dù lực rất nhẹ nhưng bé con bị một phen dọa sợ khóc thét lên.Khả Ân đau lòng bế bé xoa xoa lưng cho con.Trác Dương ngước mắt lên thấy papa mặt lạnh không thèm nhìn mình thì dùng đôi chân nhỏ leo lên giường, hai tay ôm lấy cổ Trác Viêm hôn chụt một cái vào má anh giống như mẹ hay làm nha~.

Trác Viêm thấy bé như vậy cũng không giận được nữa , kéo váy nhẹ nhàng bôi thuốc vào mông phớt hồng của con.

-Papa,ông già nô-en có tặng quà cho Dương Dương hay không ?

Ôi trời,hóa ra con bé nhận lỗi vì ông già nô-en nha~.Trác Viêm mỉm cười xoa đầu bé :

-Ừ ,tất nhiên là có.

-Dương Dương à,con không thương mama hay sao-Khả Ân buồn bực muốn chết nhìn hai cha con đầy tình cảm,giống như mình là tiểu tam TvT.

Trác Dương nhảy xuống kéo Khả Ân cúi người,cũng một động tác chụt vào má cô khiến nước bọt chảy đầy . Bé con cười khanh khách,Trác Viêm và Khả Ân cũng bật cười.

~~~oOo~~~

Tớ chính thức đi ngủ đông ahihi ^‿^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia