ZingTruyen.Asia

[Markhyuck/ Edit] OneShort Collection

Câu chuyện bên giường

doriser34

Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi đâu khi chưa có sự cho phép.

https://bujiewendeshaonianl.lofter.com/post/4bc9adc1_1cd4a4b4a

1

Gần đây buổi tối khi ngủ, tôi luôn mơ mơ màng màng cảm thấy bên cạnh có một thân hình nóng bỏng, mang theo nhiệt độ nóng rực.

Người đàn ông ngồi bên giường tôi, chỉ chiếm một vị trí nhỏ. Rồi như dùng tay lướt qua mặt rồi cổ tôi, đến vai tôi, sau đó kéo chăn bị tôi đá ở bên giường, đắp lại cho tôi, nhét vào. Lúc này tôi luôn muốn cố gắng vươn tay ra, giữ chặt lại khi người đó định rời đi, hỏi anh là ai, muốn làm gì, tại sao luôn luôn đến trong khi tôi đang ngủ.

Bởi vì người kia thật sự rất giống Lý Mã Khắc, cái đầu tròn trịa, mái tóc sáng bóng, thân ảnh gầy gò, cằm có đường cong sắc bén, làm cho tôi kìm lòng không được muốn gần hơn một chút.

Đây là giấc mơ gần đây của tôi, thậm chí tôi không biết đó là một giấc mơ hay nó thực sự là Lý Mã Khắc thường xuyên đến phòng tôi. Tôi thường tự giễu nghĩ, Lý Mã Khắc ngay cả ánh mắt dư thừa cũng không muốn cho tôi, làm sao có thể vẽ vời thêm chuyện mà đến phòng của tôi chứ.

"Lý Khải Xán, bàn chải đánh răng của cậu đặt nhầm vào cốc của anh ."

Tôi dụi dụi mắt, mở cửa phòng, chưa đi được mấy bước đã bị trách móc, không cần quay đầu lại nhìn tôi cũng biết đó là tiếng của Lý Mã Khắc.

Gần đây Lý Mã Khắc có mua một cốc súc miệng mới, rất giống với cái mà tôi đã sử dụng trước đây, bình thường tôi luôn đánh răng nhanh để còn đi chơi game nên có lẽ là tiện tay đặt bàn chải đánh răng trong một ly màu sắc tương tự.

Tôi có chút chột dạ, lo lắng Lý Mã Khắc cho rằng tôi làm vậy để thu hút sự chú ý của anh. Xoay người, cố tình ưỡn ngực lên, hùng hồn nói, "Ai nói là em đặt nhầm, rõ ràng là cốc của anh không đặt đúng vị trí. "

Tôi ngay cả bước tiếp theo nên làm như thế nào cũng đã có dự định sẵn trong đầu, nếu Lý Mã Khắc nói cái gì đi nữa thì tôi cũng liền ngoan ngoãn cúi đầu nhận sai, đi đến bếp chiên cho anh một đĩa trứng chiên thật ngon. Nhưng Lý Mã Khắc lại không như mọi khi, đến một câu trả lời cũng không nói. Tôi nhìn Lý Mã Khắc lấy bàn chải đánh răng của tôi ra khỏi cốc của mình rồi đặt nó vào cốc trống rỗng của tôi, sau đánh răng rồi biến mất ở cuối hành lang.

Tôi nhìn bóng lưng Lý Mã Khắc, lại vừa vặn nhớ tới hình bóng người trong giấc mộng vừa rồi.

Kim Đình Hựu đi đến bên cạnh tôi, xem kịch nói "Lý Khải Xán, em lại chọc Mã Khắc tức giận sao? "

Tôi đột nhiên cảm thấy rất buồn bã, không biết là tức giận với bản thân mình, hay tức giận với Lý Mã Khắc dường như luôn luôn làm cho tôi cảm thấy xấu hổ. Anh thường dễ dàng mà kích động cảm xúc của tôi, nói một số lời nói khó hiểu rồi nhanh bỏ đi để tôi ở lại suy nghĩ lung tung. Tôi cũng rất ghét như thế này bởi vì Lý Mã Khắc mà chính mình bị dao động, giống như một học sinh trung học có tính nhạy cảm ,quá để tâm tới hành động của mọi người xung quanh.

Không giống như mọi người nghĩ, tôi và Lý Mã Khắc không thân thiết như trước máy quay

Cuộc sống riêng tư của Lý Mã Khắc dường như những ánh sáng rực rỡ vui vẻ của chính bản thân mình đều ở trước công mặt công chúng. Phần lớn thời gian là trừng đôi mắt to tròn của mình, đội mũ lưỡi chai hay là kéo mũ ảo khoác lên rồi trầm mặc trong khi đám người chúng tôi trai cãi ồn ào, không nói một lời. Tôi nhớ rất rõ ràng Lý Mã Khắc chỉ muốn che giấu bộ dạng của bản thân mình. Ngay cả khi ngồi ở góc sô pha dài, mũ thấp đến mức che khuất mắt, bởi vì tôi luôn luôn không thể không nhìn về phía anh. Cho dù là tôi một giây trước vừa làm trò đùa cho mọi người cười rộ lên thì một giây sau tôi vẫn sẽ nhìn về phía Lý Mã Khắc, xem khuôn mặt giả của anh có thể bởi vì trò đùa của tôi mà xuất hiện một vết nứt hay không.

Trước kia tôi rất thích quan tâm Lý Mã Khắc, ví dụ như nói rằng tôi yêu anh và muốn ở bên cạnh anh mãi hoặc là sau khi ra ngoài không tắm rửa, không thay quần áo mà nằm liền trên giường anh để muốn chọc anh ấy tức giận. Nhưng không có ngoại lệ, tất cả ta đều thất bại, Lý Mã Khắc là đại sư tứ lạng bạt thiên cân, dễ dàng có thể làm cho nỗ lực của tôi uổng phí.

Tứ lang bạt thiên : bốn lạng đánh ngàn cân, đây là một trong những nguyên lý căn bản của thái cực quyền.

Tôi tự xưng là một người tinh tế và nhạy cảm, có thể làm một em trai khéo léo hiểu chuyện, cũng có thể làm một người anh trưởng thành có trách nghiệm. Điều duy nhất khiến tôi không thể làm chính là nhìn thấu người tôi thích, Lý Mã Khắc.

Nhận ra sự thật này làm cho tôi cảm thấy rất thất vọng, ngay cả trước mặt Lý Mã Khắc cũng tỏ ra ít tự tin hơn.

2.

Lúc đi ngang qua phòng Từ Anh Hạo, tôi liếc mắt nhìn bên trong một cái, vừa vặn nhìn nhìn thấy một góc áo của Lý Mã Khắc bên giường, tôi rất xấu hộ mà bất động.

"Các anh đang xem cái gì vậy?" Tôi rón rén đi vào, sau đó đột nhiên ép đầu vào giữa hai người.

Hai người bọn họ đều bị tôi làm cho hoảng sợ, Từ Anh Hạo lập tức khép tạp chí trong tay lại, chỉ là cái bìa lộ liễu kia cùng lỗ tai đỏ bừng của bọn họ vẫn là bán đứng mình, tôi rất nhanh ý thức được bọn họ rốt cuộc là đang nói chuyện cái gì.

"Làm sao vậy, em cũng muốn cùng nhau xem." tôi ngăn cản động tác Từ Anh Hạo đem quyển tạp chí kia nhét lại dưới gối, ở giữa hai người bọn họ cố gắng tìm cách chen vào ngồi giữa.

" Nói nhỏ một chút" Từ Anh Hạo rất nhanh cho tôi nhập cuộc, tiếp tục đề tài vừa mới bị tôi cắt đứt, "Đang chọn gu con gái cho Lý Mã Khắc. "

Trái tim tôi đập thình thịch. Không có khoa trương, thực sự là thoáng cái bị rò rỉ một nhịp đập lớn, tôi cảm thấy không khí trong phòng ngột ngạt, hít thở không thông. Tôi lén nhìn thoáng qua Lý Mã Khắc ngồi ở bên tay phải, anh vẫn là bộ dáng kia, không có biểu tình gì, khô khốc cười một chút, ngay cả đối với Từ Anh Hạo trêu chọc cũng không có đáp lại, chỉ là sờ sờ mũi, một câu cũng không nói.

"Mã Khắc thích loại con gái ngực to eo nhỏ này, đúng không?" Từ Anh Hạo chỉ vào một trang tạp chí, đùi và ngực trắng nõn của các cô gái ngập toàn bộ tờ giấy.

Trước kia lúc tôi vừa bước vào tuổi dậy thì cũng rất thích xem thứ này, lần đầu tiên thủ dâm, lần đầu tiên xem phim, tôi đều là tự mình mò mẫm tới. Tôi hầu như không có cuộc sống trường học, ở một mức độ nào đó thiếu giao tiếp và tiếp xúc với các bạn học cùng tuổi. Tôi cũng không có hỏi qua các anh hay tiền bối bất cứ thứ gì liên quan đến chuyện này, giống như trong một đêm, tôi liền bước qua dòng sông lớn lên sau đó trở thành người theo một ý nghĩa nhất định. Cho đến sau này tôi thích Lý Mã Khắc, đó là một câu chuyện khác.

"Hả, em không giống em lại thích các chị gái trắng trẻo mềm mại." Tôi không cam lòng yếu thế trả lời.

Trong thực tế, tôi thích những chàng trai mặc áo len, luôn luôn giống như một cây nhỏ, kiên cường đứng thẳng, sẽ không bao giờ có rắc rối, dường như chỉ cần đứng ở nơi đó là có thể thu được hết thảy hành động của tôi.

Tôi quay đầu nhìn Lý Mã Khắc, đối diện với ánh mắt nhìn chằm chằm của anh. Ánh mắt âm u giống như bầu trời đen kịt ập đến trước hay ngày. Mái tóc sáng bóng của anh dưới mũ áo của áo hoodie lộ ra một chút, tựa hồ là ngọn lửa nhỏ từ trong lòng tôi thoát ra, thiêu cháy tóc mai của Lý Mã Khắc.

"Em không xem"

Lý Mã Khắc khép cổ áo của mình lại, di chuyển đến bên giường. Tôi thấy anh ấy đứng dậy, ống quần ngủ quá dài che khuất mắt cá chân. Yết hầu của anh di chuyển theo nhịp, thật sự rất đẹp.

Chờ khi tôi nghe được tiếng đóng cửa mới mở miệng, "Anh, Lý Mã Khắc thật sự nói anh ấy thích loại này? " tôi chỉ chỉ một trang Mà Từ Anh Hạo còn đang thưởng thức.

Tôi cúi đầu nhìn thoáng qua ngực chỉ là một mảnh bằng phẳng.

"Không biết ." Từ Anh Hạo dường như là thói quen, vẫn như cũ đắm chìm trong thế giới của mình.

Tôi vỗ vỗ vai Từ Anh Hạo, cũng đứng lên.

Tôi rất khó để miêu tả tâm tình trong lòng tôi bây giờ, thích người anh cùng nhóm hay là thích thẳng nam thì dù gì trên thực tế cũng không có sự khác biệt lớn.

Tôi coi việc thích Lý Mã Khắc là một cuộc hành trình rất dài, điểm xuất phát thì không biết hay thậm chí kết thúc cũng là một khái niệm rất mơ hồ. Thật khó cho tôi để xác định những gì mình có và mong muốn và một cái gì đó. Tôi thường nghĩ, nếu tôi có thể cùng Lý Mã Khắc làm bạn cả một đời có vẻ như cũng rất tốt. Cứ như vậy mười mấy năm trôi qua, tôi vẫn có bình thường cùng anh vai kề vai, có lẽ trong hôn lễ của anh tôi còn có thể làm phù rể, cùng nhau nói chuyện vui vẻ. Chúng tôi vẫn là anh em tốt, vẫn là một cặp đôi tuyệt vời trước ống kính.

Nghĩ như vậy, tôi lại không buồn nữa.

3.


Tôi mở ra một bộ phim mà tôi đã mê gần đây, nguyên nhân không có gì khác, đơn giản là giọng nói của người đó thực sự rất giống với Lý Mã Khắc ngay cả đôi môi trông rất giống nhau, thường làm cho tôi nhìn chăm chú đến xuất thần..

101 khoảnh khắc thần sầu trên weibo cuối năm.

Đây là một bảng xếp hạng những era của idol được nhiều người xem nhất thì sẽ lọt vào cái bảng xếp hạng này ( mình cũng không rõ weibo lắm cái này là nhờ bạn giải thích hộ keke)

4.

Khi ngủ tôi cảm thấy có cảm giác lạnh, là loại cảm giác quen thuộc từ tay đến chân đề lạnh lẽo. Tôi đoán chừng chính mình lại đá chăn, muốn mò mẫm đem chăn ở cuối giường đắp lại, lại phát hiện chăn đã thần kỳ trở lại trên người.

Tôi lặng lẽ mở mắt ra một chút, sau khi nhìn thấy cái đầu sáng chói đến bóng tối cũng không thể che được kinh hãi mà mở to mắt.

"Đông Hách, đánh thức em dậy sao?" Lý Mã Khắc dường như không sợ tôi phát hiện ra đó là của anh rồi sau đó ngồi nhẹ nhàng bên giường của tôi.

Lý Mã Khắc rất ít khi gọi tên thật của tôi, phần lớn là của Lý Khải Xán, ở trước ống kính, rất nhiệt liệt hô to. Nhưng lần này là khác không có ánh sáng của đèn flash chiếu rội, cũng không có tầm mắt của mọi người nhìn chằm chằm, Lý Mã Khắc nhìn về phía tôi gọi Đông Hách.

"Anh xin lỗi," Lý Mã Khắc không hề chờ tôi trả lời.

"Làm em sợ rồi. Xin lỗi, gần đây anh mất ngủ, nên muốn đến phòng em xem thử"

Tôi liên tưởng đến bóng lưng lúc trước nhìn thấy, thì ra đó cũng không phải là ảo giác.

"Không có, anh." Tôi nâng nửa người trên lên, dựng gối lên, tựa vào đầu giường, giữ chặt góc áo của Lý Mã Khắc khi chuẩn bị rời đi.

"Đừng đi, cùng em nói chuyện một chút đi." Cuối cùng tôi đã có đủ can đảm để nói điều đó.

Lý Mã Khắc hình như rất nhẹ nhàng thở dài một hơi, theo động tác của tôi lại ngồi trở về. Cả hai chúng tôi đều ăn ý không bật đèn ở đầu giường, ngay cả trong bóng tối, cũng có thể nhìn thấy đôi mắt lấp lánh của Lý Mã Khắc, giống như phát ra ánh sáng.

"Xin lỗi, anh Mã Khắc." Tôi rất nghiêm túc mà nắm lấy tay Lý Mã Khắc, giống như đã diễn trước trong đầu tôi ngàn lần "Mặc dù không biết tại sao, nhưng rất muốn nói với anh lời xin lỗi. "

Lý Khải Xán tôi có rất ít thời gian nghiêm túc như vậy, tôi vốn định nói là, nếu em thích anh mà chuyện này làm cho anh cảm thấy rất phiền phức. Em rất xin lỗi. Nhưng tôi không dũng cảm như tôi nghĩ, nhìn vào khuôn mặt của Lý Mã Khắc, tôi không thể nói bất cứ điều gì.

"Anh có phải chán ghét em không?" Lý Mã Khắc không nói gì, ta lại cẩn thận bổ sung một câu.

Giây tiếp theo chào đón tôi là một vòng tay ấm áp trong ngực, trong đầu tôi miêu tả nhiệt độ của Lý Mã Khắc giống hệt nhau, ấm áp, làm cho tôi không bao giờ muốn rời khỏi anh một lần nữa.

"Đông Hách, ..." Thanh âm của Lý Mã Khắc rầu rĩ, cách bộ đồ ngủ thật dày, tôi nghe không rõ lắm.

Trong khoảnh khắc đó, tôi đột nhiên cảm thấy không quan trọng. Lý Mã Khắc có ghét tôi hay không, dù tôi là một đứa trẻ thích làm điều xấu, những điều này không quan trọng. Tại thời điểm này tôi hy vọng thời gian có thể dừng lại ở bây giờ thì tốt, không phải là bình minh, không phải đi đến phòng tập , cũng không đi để quay một chương trình tạp kỹ mới. Tôi sẽ luôn luôn có được Lý Mã Khắc trong khoảng khắc này, đầu của anh dựa vào vai của tôi, giống như một cún con lớn đầy lông, lấp đầy vòng tay và trái tim của tôi.

"Anh rất thích em." Lý Mã Khắc trả lời.

"Anh không thích những cô gái có ngực to eo nhỏ, cũng không thích cô gái trắng treo mềm mại. "

"Tôi chỉ thích em."

Mặc dù tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của Lý Mã Khắc trong bóng tối, nhưng tôi chắc chắc biết rằng đôi tai Lý Mã Khắc đều đỏ lên, giống như khi anh ấy xấu hổ.

Sau đó, tôi biết rằng câu nói đó đã kết thúc hành trình dài của . 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia