ZingTruyen.Asia

Longfic(HunHan) Anh Thật Biến Thái ! Oh Sehun

chap 38 ♔HOÀN ♚★♥튱又凹웃

HanHyoBin

Dành tặng: YukiBui
Mamamaboo
ChanBaekciuiu123
Zyx2710
LinTrn257

★☀ TẠI Lễ cưới :

" Sehun tao khuyên mày nên suy nghĩ lại đi, có được không ?" tiếng nói của Chanyeol cùng Kai đang ngồi trong phòng chú rể ,,chỉ còn hai giờ nữa là Lễ cưới bắt đầu rồi .Sehun đang đứng soi mình vào chiếc gương rồi thắt calavat ..Anh vẫn không thèm nghe Chanyeol nói gì nữa..dù có nghe đi chăng thì bây giờ có thay đổi được gì nữa đâu.

Chanyeol và Kai ngồi đó thờ dài biết rõ là vân yêu người ta,tại sao cứ hải trốn trách ,không chịu thừa nhận cơ chứ..sao cứ phải chịu đau khổ chỉ vì lòng tự tôn của mình như vậy .

" Chanyeol nói đúng đó .Sehun bọn tạo không đành lòng nhìn
mày lao vào cuộc hôn nhân không tình yêu này "

" hai thằng mày đến đây để tham dự Lễ cười của Tôi hay đến chất vẫn tôi vậy ...."
Sehun Lạnh lùng lên tiếng . Anh bây giờ không muốn nói đến chuyện này nữa...

" sehun mày Có biết bây nhìn mày chẳng khác nào một tên khốn một tên đần độn ngu xi nhất mà tao từng..... "
Chanyeol chưa nói hết câu thì Kai đã kịp bịt mồm lại và kéo đi để lại một câu:

" Sehun bọn tao đã nói hết lời mà mày vẫn không chịu nghe... thôi thì việc mày bọn tao không xem vào nữa... mày quyết định như thế nào là do mày.. chỉ cần mày không hối hận là được.. bọn tao đi đây..... hạnh phúc nha bạn hiền " dứt lời Kai kéo Chanyeol đi mặc cho anh kêu...

" ya!!!! Tao chưa nói hết mà... cái thằng này.. bỏ tao ra....bỏ ra..."

" mày im đi.. đừng có la nữa.. nếu còn la nữa.. tao cho máy dụng răng bây giờ!!! "

Sehun một mình trong phòng suy nghĩ về những
Gì mà Kai vừa nói, thực sự mà nói anh cũng không biết mình bị cái gì nữa... lúc đầu anh nhìn thấy Luhan anh rất vui mừng lúc đó chỉ muốn cậu yêu thương năm xưa thôi nhưng nhìn thấy hai đứa con song kia của cậu anh không khống chế được sự tức giận vì đấy không phải là con của mình mà con của người khác .chỉ nghĩ đến việc cậu cùng người đàn ông khác Ôm ôm ấp áp nhau trên giường là anh muốn nổ tung lên cái đầu rồi..

" A A A A AA "

Sehun lét lên, hất tung mọi thứ trong phòng.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
★☏ Sân Bay Incheon "

Trong sân bay lúc này diễn ra một cảnh rất chi là bá đạo.. Baekhyun và D.O cùng nhau ôm lấy Luhan mà khóc giống như một đứa trẻ ngồi ăn vạ vậy.. Còn Taehyung và Taemun đang giành giật nhau con BoZin màu trắng hai nhóc không chịu nhường ai cứ giật qua giật lại như kiểu kéo cưa lừa xẻ..kết quả Taehyung khỏe hơn nên giành được được từ đứa em lực kéo quá mạnh Taemun
ngã lăn xuống đất tiện thể ngồi đó mà ăn vạ.

" Hic hic hic... không chịu đâu... trả cho em đi... hic hic.. "

Taehyung sợ nhất được nước mắt, nhìn thấy em khóc nó vội vàng nói:

" Teamun anh xin lỗi... đừng khóc nín đi... anh thương nha..đây nhường cho em nè. " Taemun phải xuống nước nhường lại cho nhóc em mít ướt này.. Taemun biết mình đã thành công việc đánh lừa anh vì nhóc biết anh nó không sợ trời không sợ đất chỉ sợ nước mắt nước mắt thôi kaka....
Vội chộp lấy con Bozin từ tay anh trai rồi đứng lên vừa chạy vừa " la lêu lêu.... anh bị lừa rồi Nha ...hahaha "

Taemun nhóc không ra nước mắt... trong lòng không kêu la " ôi trời đất Quỷ thần ơi.. lại mắc mưu nữa rồi.. "

" Ya.....Taemun... đứng lại... lần em chết chắc với anh.!!!!!!

Bên này.....

Luhan khổ sợ lắm mới làm cho hai người bạn mình ngừng khóc... cậu đâu muốn rời xa mọi người nhưng vì Lý do nào đó cậu phải buộc phải rời khỏi nơi này một lần nữa.

" Hanie... cậu đi nhớ giữ dìn sức khỏe đóa nha...phải ăn uống đầy đủ.... không được bỏ bữa..... " Baekhyun nói đến đây mặt như sắp phát khóc đến nơi, may mà cậu còn bình tình cảm xúc lại.

" Baekki ah...cậu đừng lo lắng cho tớ.. tớ biết chăm sóc cho mình mà .... cậu cũng phải sống thật tốt nhé. " Luham lấy bạn Baekhyun nhẹ giọng nói.

" D.O cậu cũng vậy nhé... "

" uk..đi mạnh giỏi nhé Luhan "

" Đến giờ mình phải đi.... mình sẽ thường xuyên chat video cho các cậu mà... mình đi đây... ..."
Dứt lời cậu quay lưng đi để che đi giọt nước mắt chuẩn bị rơi xuống, Luhan không để người khác nhìn thấy vẻ mặt yếu đuối ngay lúc này. vừa chuẩn bị đi cậu nghe thấy người gọi sau lưng cậu:

" Luhan.. Luhan... "

Cậu quay đầu lại hóa ra là chanyeol và Kai.. mà sao lại đến đây chứ không phải đi tham dự Lễ cưới của Sehun sao...

" Hai anh đến đây làm gì? Không phải đang ở chỗ Sehun sao.. " Baekhyun lên tiếng nói.. người cần đến thì không đến..

Chanyeol gãi đầu cười " Hi... Luhan đi tất nhiên bọn anh phải ra tiến chứ!!! )

" thế Sehun đâu... không đến cùng hai anh sao!! ) D.O chen vào.

" Sehun...... " Kai nói không nên lời..

Luhan thấy Kai lúng túng thì cậu cũng thừa biết Anh sẽ chẳng đến.. " Cảm ơn đã ra tiến em nha....mọi người ở lại nhớ giữ dìn sức khỏe nha... đến nơi em gọi... Tạm biệt!! " Luhan cười nhẹ... Một Cái..

" Taehyung,,, Taemun ah.. lại đây chào các chú đi con... "

Hai nhóc nghe thấy tiếng baba gọi liền nhanh chóng tới cúi chào: " chúng con chào các chú.... bye... bye...chúng con đi đây ạ.. "

Baekhyun ngồi xuống xoa đầu hai nhóc " uk...hai con đi nhé.. chú sẽ rất nhớ hai con đấy. "

" hai con cũng sẽ rất nhớ các chú mà ... " Taemun vụng về xoa xoa bàn tay nhỏ bé của nhóc lên đầu Baekhyun như cậu vừa làm với nhóc vậy..

" Taehyung tặng cho hai chú một người một cây kẹo mút này nhé... " Lần lượt nhóc đưa cho D.O và Baekhyun riêng chỉ mỗi Kai và Chanyeol là không có..

" nhóc con... kẹo của chú và chú Kai đâu " chanyeol bất mãn nói

Nghe vậy Taehyung ngước lên tinh nghịch nói " dạ... hai chú Có đẻ được đâu mà được ăn kẹo ạ "

( au: (⊙o⊙))n một người dùng
Cả 5 người không hẹn mà cười lớn .....
Trời ạ mới 5 tuổi mà đã biết cách ăn nói như vậy tương lai nhất định sẽ...... sáng lạng.

" máy bay sắp cất cánh rồi.. mình đi đây... "

Luhan nói rồi kéo vali đi.. Hai nhóc cũng cúi đầu chào lần cuối... nhanh chóng đi theo sau baba Luhan ..

" Sehun ah.........anh phải thật hạnh phúc nhé.. .Vĩnh Biệt "
.
.
.
.
..
.
.
.
.
" LUHAN.... LUHAN...AH...LUHAN...... " VỪA đặt chân vào sân bay miệng không gọi tên cậu mắt nhìn tứ phía mong rằng là cậu chưa đi.... Sehun hủy hôn Lễ vội vàng chạy đến đây.. Kai và Chanyeol nói đúng nói đúng anh không để mất Luhan một lần nào.. mặc kệ đó là con của ai đi chăng nữa chỉ Luhan anh chấp nhận tất cả..

" Sehun anh còn đến đây làm gì nữa " giọng nói của Baekhyun vang lên.

" Luhan ...đâu.... em ấy... đang ở đâu?? " Sehun nói hơi thở đứt quãng vì chạy nhiều trán đầy mồ hôi..

" Oh Sehun anh hỏi được sao...Hừ.. Luhan cậu ấy đi rồi ... Vĩnh viễn xa rồi anh... cậu ấy sẽ không bao giờ về đây nữa.. anh vừa lòng chưa!! " D.O tức giận hét vào mặt Sehun. Rồi cùng Baekhyun ly khai.

" mày chậm một bước rồi Sehun " Kai thở dài một cái rồi cũng đi Luôn.

Anh ngã quỵ xuống đất ánh mắt đen láy phủ một tầng nước mỏng, anh khóc rồi.. bây giờ anh thật sự hối hận rồi ,,,Luhan mãi mãi rời xa anh rồi.. cuộc đời anh từ bây giờ sẽ toàn một màu đen không có ánh sáng. Anh nhớ nụ cười của cậu, nhớ ánh mắt, nhớ bờ môi lúc hờn dỗi trông rất đáng yêu, nhớ giọng nói ngào mỗi khi gọi tên anh kia nữa... Luhan ah anh phải làm sao đây mất em rồi anh biết sống sao...

" Sehun ah...."

Giọng nói phát ra nghe sao mà quen vậy... Sehun hướng về phía âm thanh đó... Anh như chết lặng ngay tức khắc.
Luhan đang đứng trước mặt anh... Sehun ôm chặt lấy cậu như sợ rằng cậu chỉ là một ảo giác.

Luhan bất ngờ bị ôm chặt đến nỗi thở không ra hơi. Miệng lắp bắp " Sehun em không thở được "

Sehun vẫn vậy ôm cứng lấy cậu giọng khàn khàn " Luhan đừng đi... xin em..đừng bỏ anh, anh sai rồi... tất cả là lỗi tại anh là anh không tốt.. anh không quan tâm đó là con của ai...anh chỉ biết anh yêu em và không mất em. "

Luhan nghe anh nói như vậy trong lòng liền nở hoa... hóa anh vẫn còn yêu cậu,,, ơ khoan đá không đúng:

" Anh nói cái gì... con nào? Con ai chứ? "

Anh hơi giật mình đẩy cậu ra nói " con của em chứ ai.. "

Luhan há mồm nhìn anh ơi trời ơi... hóa ra là anh hiểu nhầm cậu rồi. Hèn chi biểu lộ ra cái bản mặt như vậy..

" anh nói không đúng ah..."

" đúng cái đầu anh ấy... ...Là. con của ấy đấy... Đại Ngốc ạ... "

Sehun sốc nặng cậu Có phải đang đùa anh không sao có thể chứ... " em...em...thật sao em lừa anh đấy chứ!! "

" khùng này.....em mà thèm đi lừa anh chi cho mệt.. hừ "

Sehun hạnh phúc ôm cậu lần nữa cười như chưa bao giờ cười ý " Nai Ngốc... anh vui lắm... anh cảm ơn em và cũng rất xin lỗi em.. Anh yêu em nữa "

Cậu cũng vui mừng ôm chặt lấy anh mỉm cười hạnh phúc: " Em cũng yêu anh Sehun! "

Luhan thầm cảm ơn vì mình đã làm mất hộ khẩu cho nên cậu và anh mới như thế này đây...

Hai người đứng ôm nhau nữa sân bây thu hút nhiều sự chú ý của mọi người.. Ngay cả Taehyung và Taemun cũng vậy nha. Cả hai vừa mới từ nhà vệ sinh ra nhìn thấy cái baba mình bị người khác ôm.. lòng cảm thấy khó chịu .

" chú là ai...sao lại giám ôm baba của tôi ? Taehyung lạnh lùng chừng mắt lên nhìn người đàn ông lạ mặt..

Anh và cậu vội vàng bỏ nhau ra..

" Taehyung.... con đây là Appa.. gọi một tiếng Appa đi con cả Taemun nữa mau qua đây.. " Cậu nhẹ nhàng nói

" Con không có Appa.... đây không phải Appa của con.. " Taehyung hét lên nói rồi quay lưng ra chỗ khác ...

" Con không được nói vậy!! " Luhan tức giận nói

" Luhan em đừng mắng con.. .là anh sai trước mà " Sehun đừng bên cạnh... nghe chính miệng con mình nói như vậy anh rất đau lòng nhưng chính anh là người có lỗi trước mà.. nên phải chịu thôi .

Khác với anh trai mình Taemun Có vẻ rất thích nhìn Sehun dơ hai cánh tay nhỏ bé kêu : " Appa . ...Appa.. ôm con " Nhóc được ôm vào lòng thích thú như con mèo nhỏ làm nũng. Sehun nhìn tiểu bảo bối trong lòng... hạnh phúc.. không thôi.

Luhan nhìn anh cười như vậy cũng cười theo..

"Nai Ngốc.... chúng ta sẽ sống như một gia đình thực sự nhé.. anh sẽ không để ba mẹ con em phải chịu đau khổ nữa "

" vâng... chắc chắn phải vậy rồi... Còn về Taehyung anh không cần lo đâu ... một thời sau nó chấp nhận anh thôi mà "

" Anh cũng mong vậy... Nai Ngốc ạ "

Cả 4 người cùng nhau rời khỏi Sân bay trong niềm hạnh phúc riêng mỗi Taekhyung mặt lạnh đi đằng sau thôi .. kaka

Hạnh phúc mĩ mãng......

☆ HOÀN ★

Hoàn.... rồi... au cũng sắp thành cú mèo rồi...
Xin lỗi ạ....
Không biết có nên phiên ngoại k t..

Ngon ngon nhe...nhớ vote cho au nha
.OK

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia