ZingTruyen.Asia

Kiss Me Again Hoan



"Tại sao đột nhiên muốn đến đây chơi?" Kao hỏi một cách thận trọng, bước về phía quán cà phê khi nhìn biểu hiện của Pete.
Sau giờ học hôm nay, Pete đột nhiên đề nghị cả hai đi đến quán cà phê của P'Sun. Khi biết Pete không thích P'Sun, Kao hơi bối rối trước yêu cầu đi đến đây, nhưng vẫn nghe theo.
"Mày phải đối xử tốt với P'Sun. Đừng hành động thô lỗ." Kao nói với Pete khi họ đang ở trước cửa quán cà phê. Kao nhớ rằng Pete đã hành động khá thô lỗ đối với P'Sun ở lần gặp trước đó. Kao không muốn Pete để lại ấn tượng xấu với P'Sun.
Pete không nói gì với Kao, cau mày mở cửa kính.  Tiếng chuông trên cửa kính vang lên báo hiệu sự xuất hiện của họ và thật trùng hợp, P'Sun đã ở đó, chào đón họ.
"Kao! Pete! Xin chào!" P'Sun chào đón họ với nụ cười ấm áp vui vẻ thường ngày của anh.
Đáng ngạc nhiên, Pete cũng chào P'Sun với cùng một vẻ rạng rỡ, nhưng điều kỳ lạ là, cánh tay của Pete đang quàng qua vai Kao. P'Sun liếc nhìn cánh tay của Pete một lúc, bảo họ ngồi ở đâu đó, trong khi anh ta đi lấy thực đơn.
Pete chọn một chỗ ngồi ngay trước quầy, điều này thật kỳ lạ bởi vì Pete thường chọn những chỗ ngồi kín đáo vì nó không thích đám đông, nhưng Kao không hỏi Pete. Nghĩ rằng có lẽ Pete muốn thay đổi trong phong cảnh.
Kao nhìn quanh quán cà phê thấy hiện tại không có quá nhiều khách hàng. Không có gì lạ tại sao P'Sun lại đi nhận đơn đặt hàng. Anh thường đứng sau quầy pha chế đồ uống khi quán cà phê chật cứng khách hàng. Một lúc sau, P'Sun trở lại với thực đơn, đứng bên cạnh bàn của họ, đợi các chàng trai gọi món.
"Mày muốn uống gì Kao?" Pete đột nhiên nói với giọng điệu ngọt ngào đến đáng sợ, toàn bộ cơ thể của nó hướng về phía Kao, hoàn toàn phớt lờ P’Sun phía sau.
Kao đưa cho Pete ánh mắt  ‘mày đang chơi gì vậy?'  nhưng Pete lờ Kao đi, nụ cười ngọt ngào kỳ lạ vẫn ở trên môi Pete. Kao không còn cách nào khác là trả lời P'Sun đang đứng đó lúng túng chờ đợi họ gọi món.
"Uhhh em muốn một ly latte hazelnut nóng." Kao trả lời.
"Một Americano nóng." Pete nói, bây giờ nó lại nhìn P'Sun với nụ cười thân thiện gượng ép trên khuôn mặt.
P'Sun chỉ gật đầu với họ, bảo họ đợi vài phút trước khi đi ra phía sau quầy để làm đồ uống.
"Tao biết những gì mày  đang cố gắng làm Pete." Kao nói với Pete, cuối cùng cũng hiểu được lý do hành vi kỳ lạ của Pete.
Một nụ cười tự mãn xuất hiện trên khuôn mặt của Pete, lông mày nó nhướn lên khi nhìn về phía Kao.
"Gì?"
Kao thở dài nhìn Pete.
"Giữa tao và P'Sun không như mày nghĩ đâu." Kao giải thích.
"Sao cũng được. Tao vẫn không tin anh ta." Pete nói, không rời mắt khỏi Kao.
Nếu Pete biết ai thích ai hồi đó, mình tự hỏi Pete sẽ phản ứng thế nào.
Kao rùng mình khi nghĩ đến việc Pete phát hiện thực ra mình mới là người thích P'Sun chứ không phải ngược lại.  Địa ngục sẽ vỡ mất nếu điều đó xảy ra. Kao lắc đầu, ghi chú trong đầu, không bao giờ để Pete biết về điều này. Một số điều tốt hơn là giữ bí mật.  Cảm xúc của Kao đối với P'Sun đã mất từ lâu, đó chỉ là một trò đùa trẻ con, vậy tại sao phải bận tâm?
P'Sun trở lại với một cái khay đựng đồ uống của họ,  đặt đồ uống trước mặt các chàng trai.
"Mùi vị nó thế nào?" P'Sun hỏi, câu hỏi của anh nhắm vào Pete, vì đây là lần đầu tiên Pete nếm thử một ly cà phê do anh tự làm.
Pete gật đầu trong khi nhấm nháp tách cà phê nóng.
"Em thích hương vị độc đáo và mùi cà phê, đặc biệt cảm thấy phong phú." Pete khen ngợi, một lần nữa nhấm nháp cà phê.
P'Sun cười trước lời khen mà Pete dành cho mình. Sun biết Pete thường hay  lườm mình, nhưng hôm nay thì khác, hôm nay Pete có vẻ thân thiện với anh hơn.
"Kao, của mày thế nào?"  Pete quay về phía Kao, đã uống vài ngụm.
Trước khi Kao trả lời, Pete bất ngờ đưa ngón tay cái của mình về phía khóe miệng của Kao, lau nhẹ lên đó bằng ngón tay cái.
"Mày là một người lộn xộn." Pete nói với giọng điệu bình thường nhưng Kao biết rõ ý định của Pete khi làm điều đó.
Khuôn mặt của Kao đỏ bừng lên vì sự thân mật bất ngờ của Pete, đôi mắt Kao vô thức nhìn P'Sun, vẫn đang dựa vào quầy. Một nụ cười hiểu biết trên khuôn mặt của P'Sun.
Pete chỉ dừng lại xoa khóe miệng Kao sau vài giây trước khi tiếp tục với ly cà phê của mình. Kao nhận thấy một nụ cười chiến thắng trên môi Pete.
"Đồ ngốc." Kao lẩm bẩm.
Một tiếng hắng giọng đột ngột từ P'Sun khiến họ chú ý đến anh.
"Tôi sẽ để cả hai cùng thưởng thức cà phê của mình ngay bây giờ." P'Sun nói, nụ cười rạng rỡ vẫn còn trên khuôn mặt.
Sau khi quan sát hành vi kỳ lạ của hai chàng trai, anh chắc chắn rằng mình sẽ bị gắn mác là một kẻ thứ ba nếu  ở đó lâu hơn.

Ôi… tôi muốn trải nghiệm một tình yêu trẻ trung như thế một lần nữa.
P'Sun nghĩ trong khi anh bận rộn với các khách hàng khác trong quán cà phê.
Cả Pete và Kao ở lại đó thêm một chút, trò chuyện về những gì các cậu bé tuổi teen sẽ nói. Ngay cả sau khi cà phê của họ đã uống hết, họ vẫn tiếp tục nói chuyện.  Khi trời tối họ đứng dậy đi về phía quầy để trả tiền đồ uống. Cả hai chàng trai có một cuộc cãi vã vì Pete khăng khăng muốn trả tiền cho cả hai và  ngược lại. Cuối cùng, Pete đẩy một số tiền mặt về phía nhân viên thu ngân hơi sợ hãi, đe dọa nhân viên thu ngân phải lấy tiền của mình. Thấy quyết tâm ngớ ngẩn của Pete, Kao không dám chiến đấu nữa.
"Kao, đợi đã. Anh cần nói chuyện với em." P'Sun đột nhiên gọi to khi cả Pete và Kao đã ở trước cửa, chuẩn bị rời khỏi quán cà phê.
Pete không thể che giấu vẻ cau có trên khuôn mặt của mình khi nghe P'Sun gọi Kao, nhưng vẫn không ngừng huých vai Kao.
"Nhanh lên. Tao sẽ đợi trong xe." Pete nói. Giọng nói lạnh lùng thường ngày của nó quay lại, liếc nhìn P'Sun trước khi ra khỏi quán cà phê.
Kao thận trọng bước về phía P'Sun, nhận ra sự thay đổi tâm trạng đột ngột từ Pete.
"Có gì không P'Sun?"
"Anh chỉ muốn nói với em là không cần phải làm việc vào cuối tuần này vì Rain đã hứa sẽ giúp anh."
"Ồ được, chắc chắn rồi, nhưng nếu anh vẫn cần sự giúp đỡ của em, anh có thể gọi cho em."
P'Sun lắc đầu thích thú với lòng tốt của Kao.
"Luôn luôn là siêu anh hùng khi anh gặp rắc rối hả?"  P'Sun nói đùa.
"Ah …..P'Sun, anh đang trêu chọc em."
P'Sun chỉ cười thầm với Kao.
"Vậy thì em sẽ đi ngay bây giờ ..."
"Chờ đã."
Kao nhìn người trước mặt, đột nhiên cảm thấy hơi khó hiểu tại sao người này trông rất khó xử. Cứ như thể P'Sun sắp thú nhận tội lỗi của mình.
"Uh ... Em và Pete ... uhh, làm ơn nói với Pete đừng ghen tị với anh. Sau tất cả, anh đã xem em như là em trai thôi, như cách anh nhìn thấy Rain." P'Sun lúng túng nói, trong khi mỉm cười với  Kao.
Mặt Kao đỏ bừng ngay lập tức trước lời nói của P'Sun.  Kao không mong đợi người này chú ý đến những điều đang diễn ra giữa mình và Pete.
Có phải chúng tôi quá rõ ràng?
Kao đột nhiên hắng giọng, lúng túng ho.
"Uhm ... vì vậy anh…  ổn với chúng em là ... uh.." Kao lắp bắp trong lời nói của mình, không biết làm thế nào để gắn nhãn mối quan hệ giữa mình và Pete. Họ vẫn chưa chính thức.
P’Sun bất ngờ thở dài khiến Kao cảm thấy lo lắng. Kao không biết liệu P'Sun có ổn với mối quan hệ cùng giới hay không. Kao sợ rằng P’Sun là một trong những người chống lại ý tưởng về mối quan hệ đồng tính.
"Điều gì khiến em nghĩ rằng anh sẽ như vậy? Miễn là tình cảm là tương hỗ thì có gì sai khi ở bên nhau?" P'Sun nói bằng giọng dịu dàng thường ngày.
Lời nói của P'Sun khiến Kao cảm thấy một chút xúc động. Kao biết rằng nhận được sự ủng hộ và khích lệ từ những người quen biết và coi trọng sẽ rất có ý nghĩa. Nghe những lời của P'Sun, nhìn thấy nụ cười khích lệ từ anh ta khiến Kao cảm thấy P’Sun thân thiết như anh trai mình.
"Cảm ơn P”Sun." Kao chân thành nói.
P'Sun chỉ gật đầu và mỉm cười.
"Bây giờ đi đi, trước khi Pete ghen tị và xông vào đây."
Kao cười thầm, biết Pete đã uống quá nhiều giấm trong xe trong khi chờ đợi mình. Pete còn có thể nhìn lén mình qua cửa sổ xe.

Sau khi một lần nữa cảm ơn P'Sun, Kao ra khỏi quán cà phê, đến nơi Pete vừa đỗ xe. Khi Kao đi vào trong xe, nó được chào đón với khuôn mặt u ám đến từ Pete. Kao nhịn cười nhìn Pete đang hờn dỗi. Pete trông rất dễ thương khi hờn dỗi như thế.
"Gì lâu thế?" Pete hỏi khi thấy Kao không bắt đầu cuộc trò chuyện. Tay nó kéo phanh, lái xe đi khỏi đó.
"P'Sun bảo tao đừng đi làm vào cuối tuần này vì Rain sẽ giúp anh ấy." Kao nói với Pete một nửa sự thật.  Không biết tại sao Kao lại ngại nói với Pete một nữa sự thật khác.
Mình sẽ nói với Pete sau ....
Kao mong Pete sẽ thay đổi biểu cảm ảm đạm của mình sau khi nói cho Pete biết lý do.
"Tại sao lại hờn dỗi thế hả?" Kao chọc vào má Pete.
Trái tim của Pete đã trở nên mềm yếu trước sự nghịch ngợm bất ngờ của Kao, nhưng vẫn giữ khuôn mặt ngạo nghễ vì nó vẫn ghen tị khi thấy Kao cười nói chuyện với P'Sun qua cửa sổ xe hơi. Mặc dù Pete không nghe thấy họ nói gì, Pete vẫn cảm thấy hơi ghen tị.
"Đừng hờn dỗi!"  Kao phàn nàn khi thấy Pete vẫn im lặng.
Pete vẫn im lặng, tiếp tục hành động hờn dỗi của mình trước khi bất ngờ hỏi Kao: "Vì vậy, mày không có công việc vào cuối tuần này?"
Kao gật đầu.
"Vậy chúng ta nên hẹn hò vào cuối tuần này."
"Tao muốn học"
Pete thở dài khi nghe lời bào chữa của Kao.
"Nghiên cứu là niềm vui cuộc sống của mày?"
"Đúng."
"Vậy tao là gì?"  Pete hỏi, thật tình cờ họ đang ở đèn đỏ nên Pete quay đầu về phía Kao để nhìn biểu hiện của Kao, nhưng Kao lại quay mặt về phía cửa sổ.
Pete nghe thấy Kao lẩm bẩm điều gì đó, nhưng giọng nói quá nhỏ nên Pete nghe không rõ.
"Mày nói gì?"  Pete hỏi.
Lần này Kao quay đầu lại nhìn Pete, đôi má ửng hồng của Kao khiến trái tim Pete tan chảy.
"Được rồi, đi hẹn hò vào cuối tuần này." Kao nhỏ giọng nói, nhưng lần này Pete nghe thấy. Một nụ cười đắc thắng hiện trên môi Pete.
"Được rồi cưng, chúng ta hãy hẹn hò vào cuối tuần này." Pete nói một cách vui vẻ trong khi Kao cau mày với biệt danh ngớ ngẩn này.
~ ~
"Nghiên cứu là niềm vui của cuộc sống của mày?"
"Đúng."
"Vậy tao là gì?"
"Niềm vui của trái tim tao."


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia