ZingTruyen.Asia

Jookyun Monsta X White Sugar

43.

Cậu ấy nói:

"Changkyun, lại đây tớ ôm một lát."

"Changkyun, tớ đưa cậu đi chơi."

"Changkyun, mau theo tớ."

"Changkyun, cậu là đáng yêu nhất."

"Changkyun, tớ đây rồi."

"Changkyun, để tớ làm cho."

"Changkyun, tớ thích cậu."

"Changkyun, tớ yêu cậu."

44. 

Thêm một lần, chúng tôi lại xa nhau vì ngày lễ. Được về nhà, đối với tôi là chuyện rất vui, nhưng xa cậu ấy, lại là chuyện rất buồn. 

Dường như Jooheon cũng bận, tốc độ nhắn tin rất chậm. Tôi ngồi thơ thẩn đợi chờ thời gian trôi, chậm rãi gõ tin nhắn cho cậu ấy.

"Jooheon, tớ kể cho cậu một câu chuyện."

"Được, Changkyun của tớ muốn kể chuyện gì thế."

"Hôm nay tớ nghe được chuyện này: Có một chú hươu ở trong rừng, lúc đang đi dạo thì gặp bác thợ săn, bác cầm súng nhưng chú hươu lại nghĩ đấy là một quả bí ngô đấy. Cậu có thấy buồn cười không? Tớ yêu cậu. Sau đó, con hươu đã lại gần để tìm hiểu quả bí ngô đó. Sau đó, sau đó... tớ quên mất rồi. Tớ sẽ kể cho cậu nghe một chuyện khác vậy."

Lần này, Jooheon lại trả lời rất nhanh, tôi tò mò không biết cậu ấy sẽ nghĩ thế nào về câu chuyện của tôi. 

Tin nhắn hiện ra vỏn vẹn 4 chữ: "Tớ cũng yêu cậu."

Tôi ôm điện thoại cười ngây ngốc, cậu ấy thực sự rất để tâm đến tôi, giữa câu chuyện nhảm dài như vậy nhưng vẫn nhìn thấy câu tỏ tình của tôi aaaaaa... làm sao đây Jooheon, yêu cậu quá.

45.

Chúng tôi đã cùng nhau trải qua mùa đông, mùa hè, thêm một mùa đông, lại thêm một mùa hè, rồi lại đến mùa đông...

Tôi bây giờ, không còn ngần ngại khi nắm tay cậu ấy đi giữa sân trường nữa, đông người như vậy, cũng không ai thèm để ý đến chúng tôi, có thể cùng cậu ấy trải qua những ngày bình yên như vậy, là điều khiến tôi hạnh phúc nhất.

Lúc tản bộ, cậu ấy đột ngột dừng lại, ôm lấy mặt tôi. Vì trời lạnh, chóp mũi tôi đỏ chót, hai má cũng hồng lên, liên tục hà ra hơi trắng. Cậu ấy cười cười, hôn lên mũi tôi, lại lặng yên nhìn tôi rất lâu. Tôi hỏi có chuyện gì, cậu ấy chỉ nhẹ nhàng đáp: "Ánh mắt của cậu rất ấm áp, ấm áp đến nỗi làm tan chảy ánh trăng, cả tớ cũng vậy."

46.

"Cậu thích tớ bao nhiêu?"

"Nhiều."

"Nhiều là sao?"

"Nhiều là khi dự báo thời tiết nói ngày mai có mưa, tớ đều nghe thành ngày mai có cậu. "

Tôi rất hay hỏi Jooheon những chuyện trên trời dưới biển, đều là những bệnh của người đang yêu, vậy mà cậu ấy không có lấy một lời phàn nàn, lần nào cũng đút kẹo cho tôi ăn, tôi ăn nhiều đến mức muốn tiểu đường đây rồi.

Nếu có thể, tôi cũng muốn nói với cậu ấy, tớ thích cậu, không nói ra được rằng thích đến nhường nào, tớ chỉ biết mức độ mình thích cậu của ngày hôm trước, là tất cả những gì tớ yêu thích cộng lại cũng không sao hy vọng đạt được. Cậu là thứ nhất, mà còn là cách rất xa những thứ ở phía sau nữa.

47.

Tôi muốn được cùng Jooheon trải qua mỗi ngày đều bình yên an ổn, không muốn ai biết đến mối tình này. Nhưng cậu ấy có chút cởi mở hơn tôi, còn thường xuyên thể hiện tình cảm ở chốn công cộng, ngang nhiên ôm tôi, hôn tôi. Đi qua tôi còn nói to những câu nghe muốn chảy nước. 

"Trên thế giới có nhiều đất nước như vậy, mỗi đất nước lại có nhiều thành phố như vậy, mỗi thành phố cũng đều có thật nhiều người. Nhưng lại chỉ có cậu ở trong tim của tớ. Chankyun! Yêu~" - Sau đó, cậu ấy vòng hai tay lên đầu, tạo thành hình trái tim. Đang ở giữa lớp mà hét to, thu hút sự chú ý của bao nhiêu người, cậu ấy hại tôi không có lỗ để chui xuống. Nhưng mà... tôi vẫn thích.

48.

Hai chúng tôi, cũng như bao đôi tình nhân khác, cãi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt. Có một lần tôi hét ầm lên vào mặt cậu ấy, Jooheon mím chặt môi rồi quay đi. 

Tôi sững sờ, vì cậu ấy chưa bao giờ như vậy.

"Jooheon, cậu đi đâu?!"

Cậu ấy quay đầu lại, bước từng bước mạnh mẽ về phía tôi: "Người ta đi về phía đông, tây, nam hoặc bắc. Còn tớ đi về phía cậu." 

Vừa dứt lời, môi cậu ấy đã áp lấy moi tôi. Sự ngọt ngào nhanh chóng bủa vây, khiến tôi quên đi cơn giận vừa rồi. Cuối cùng, vẫn chỉ có ngọt ngào là dễ ăn nhất.

49.

Khi chúng tôi đã ở năm cuối đại học, ngồi trên sân thượng ngắm sao, tôi trăn trở về cuộc sống sau này. Tôi nói với Jooheon, cậu ấy trầm lặng hồi lâu. Tôi cũng yên lặng không nói nữa, chỉ nhìn vào đôi mắt của cậu ấy, lấp lánh ánh sao trong đêm tối. Tôi bật cười vì nhớ lại ngày đầu gặp nhau, đôi mắt bé tin hin này thực sự đã để lại ấn tượng rất sâu trong lòng tôi. Mỗi sự ấm áp, đau lòng, ngọt ngào, yêu thương, đều là ánh mắt này ôm ấp lấy tôi. 

Cậu ấy chậm rãi nói: "Chúng ta phải đi đến cuối đoạn đường, phải cưới nhau, phải đến khi sông cạn đá mòn, nắm chặt tay nhau, dù cho đến khi mừng thọ sáu mươi vẫn như cũ nói rằng anh yêu em."

Đây, chính là tình yêu.

50.

Jooheon thể hiện tình yêu với tôi rất nhiều, nhưng tôi lại không như cậu ấy. Nhiều lúc tôi sợ cậu ấy chạnh lòng, chỉ biết cách ôm thật chặt, hôn thật sâu. 

Hỏi tôi về mẫu người lý tưởng, thực ra là không có, tôi thích cậu ấy, vậy người tôi thích sẽ chỉ có mỗi cậu ấy thôi. Sau khi cậu ấy đến, cuộc đời của tôi đắng đều không quá đắng, ngọt lại vô cùng ngọt. Tôi muốn cho cậu ấy hết tất thảy sự dịu dàng đã tích cóp trong nhiều năm qua, muốn làm một bạn nhỏ ở phía sau cậu ấy, ở bên cạnh cậu ấy, yêu yêu thương thương.

----------------------------------------------------------------------

Lời tác giả: Series này đến đây có thể xem như hết thúc được rồi, cảm ơn những bạn độc giả đã sát cánh bên mình trong suốt thời gian qua <3

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia