ZingTruyen.Asia

Hp Tu Do Quay Tro Lai Tiep

Học trò Tom trả lời đến thẳng thắn, nhưng vấn đề khác lập tức nhảy vô đầu hắn: Hermione Granger từ đâu biết được cái tên Tom Marvolo Riddle này? Vấn đề nhật ký ở năm hai bị xử lý mờ nhạt, Hermione không nên biết được cái tên đối ứng cùng Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy kia.

Tom phản ứng rất nhanh, kéo bức ảnh trong tay Hermione qua. Hả, toàn thể thành viên đội Gobstones Hogwarts, tên cũng có ở trên đây. Voldemort hối hận, mình tại sao phải đến tham gia đội Gobstones nhàm chán cực điểm kia, còn để lại một bức hình như vậy. Nhưng Hermione Granger làm sao biết Tom Marvolo Riddle cùng Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy có quan hệ, hắn vẫn tìm không ra một nguyên do. May mà Hermione có nhược điểm, cô căn bản không có luyện qua Bế quan bí thuật, làm cao thủ Chiết tâm trí thuật, Voldemort tự tin tuyệt đối nhìn lén đầu óc cô.

Sau khi xem xong, Tom lại nhẹ nhõm một chút, Hermione hoàn toàn dựa vào trực giác nói ra, chỉ vẻn vẹn trông thấy một gương mặt quen thuộc bất bình thường, lại liên tưởng đến Eileen Prince có thể có quan hệ mật thiết cùng Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, tự mình suy đoán ra thôi, phiền phức chính là Tom quên vẫn còn một tấm ảnh chụp chung có thể bị moi ra như vậy, thuận miệng chứng thực giác quan thứ sáu của tiểu thư Granger.

Tom dư sức cho Hermione một cái bùa xóa ký ức, hơn nữa tuyệt đối có thể làm đến thần không biết quỷ không hay.

Nhưng thấy cô bé này đã kinh hoàng đến độ như một con thỏ lông toàn thân dựng thẳng, để không thương tổn đầu óc một thiên tài, công việc xóa ký ức tạm thời vẫn không thể tiến hành lúc cô đang bị dọa chấn kinh.

Lúc này, học trò Voldemort lần đầu tiên trong cuộc đời cảm ơn kỳ thi cuối kỳ, ngoại trừ Hermione, các học sinh khác đều cúi đầu ôn bài, ngoại trừ Harry cùng mình, không ai chú ý Hermione thất thố.

" Cô ấy cố quá sức ngất xỉu." Vẻ mặt xin lỗi của Harry bị các học sinh xung quanh hiểu thành lo lắng cho bạn học. Đương nhiên, cơ bản không có ai nhìn ra được Hermione là trúng nước thuốc an thần bình thường, đó là công cụ nhỏ Harry mang theo bên mình.

Cùng Harry khiêng Hermione mê man rời khỏi thư viện tới một đoạn hành lang, nâng đũa phép lên, Tom quyết định xóa ký ức Hermione, nhưng ở trong hành lang lại bất cẩn đụng giáo sư Slughorn đang chuẩn bị đi tắt đến nhà kính, làm bọn họ không thể không đi vòng.

Kết quả họ không thể không đưa Hermione đến nơi tuyệt đối an toàn —— tầng hầm, dưới ánh nhìn chăm chăm của Snape, giải quyết đoạn ký ức chết người của Hermione.

Đừng biến chỗ của ta trở thành nơi xử lý nguy hiểm, biểu tình Snape là nói như vậy.

Tom không thể không nói rõ phát hiện lớn của Hermione, nhưng khi nghe thấy Eileen Prince bị Hermione đoán là trợ thủ đắc lực kiêm chiến hữu thân thiết của Tom Marvolo Riddle, Snape bắt đầu cười lạnh, dọa Harry vội vã đưa Hermione vẫn còn hôn mê đi.

Học trò Tom ở lại bắt đầu suy nghĩ, có phải mình còn bỏ sót sơ hở gì không.

Đương nhiên là còn, thật sự quá nhiều.

Mình sau khi trở về từ cô nhi viện kia, quả thực quá tự tin, từ trước tới giờ không nghĩ tới chuyện gương mặt y khuôn đời trước của mình có thể mang đến phiền phức gì hay không.

Kỳ thực mình sớm nên cảnh giác, Moody có thể nhận ra mình, bạn học năm đó của mình cũng tuyệt đối không chỉ một người có thể nhận ra bộ dạng hiện tại của mình, có lẽ bây giờ rất ít người có thể liên hệ học trò ngoan Tom Marvolo Riddle năm đó cùng Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, nhưng khả năng này không phải không có. Hơn nữa mình quên, hiện tại kẻ địch lớn nhất chính là một hồn phiến của mình, cả thiên hạ đâu có chuyện một phần của mình lại không biết mặt mũi hồi xưa của mình? Qua loa nói mình là thân thích của ai đó có thể giải thích diện mạo như vậy, nhưng đó chỉ có thể dùng để lừa bịp con nít, thậm chí ngay cả đứa con nít nhạy bén một chút cũng không thể gạt được.

Bill Weasley cùng kho bạc số 1200 đã bị chú ý, đó có phải nói rõ mình đã gặp phải phiền phức không muốn người biết rồi? Kỳ thực có những bí mật thật sự giống như tờ giấy, đâm một cái liền thủng.

Rất nhanh, học trò Voldemort không hồi tưởng xem mình còn có sơ hở gì nữa, vì đó thật sự quá nhiều.

Đang chuẩn bị rời khỏi hầm, ngoài hầm có người nói mật khẩu vào cửa, đi đến.

Là Draco Malfoy chính bản, nhóc Malfoy trông thấy Tom ở đây, hơi bất ngờ, nhưng không nói thêm cái gì.

" Cha đỡ đầu, chỗ thầy có bình pha lê cách ly chất độc gấp tám lần không? Bình của con đã dùng hết." Malfoy có chút ngượng ngùng nói.

Sắc mặt Snape hòa ái dị thường, y từ một cái giá cầm xuống một hộp to, đặt mười hai cái chai bên trong trước mặt con đỡ đầu, sau đó hỏi. "Đây là lọ chuyên dụng cho chất độc cao độ, trò muốn dùng nó đựng gì ta không quan tâm, nhưng nhớ cho rõ, trò hiện tại là người thừa kế duy nhất của nhà Malfoy, tiếp xúc quá nhiều với những vật phẩm kịch độc đó, hậu quả tự trò biết."

" Cha đỡ đầu, con không phải muốn nghiên cứu thuốc độc, là Hagrid trông coi khu vực săn bắn kia, ông ấy mấy ngày nay đang chăm sóc một con nhện độc tám mắt vô cùng lớn, sáng sớm hôm nay nó chết, Hagrid định chôn nó, con muốn thử lấy một chút nọc độc của nó." Malfoy cảm kích, tay cầm đống lọ.

" Ta và trò cùng đi! Động vật khác còn được, nhưng lấy nọc độc nhện khổng lồ tám mắt sau khi nó chết cần kỹ thuật vô cùng tinh thâm, hai bên răng nó còn giấu răng ngược, răng ngược này không cần đâm phá da, chỉ vẻn vẹn chạm tới là chết người, cũng chỉ có người khổng lồ lai tay chân thô dày như Hagrid mới có thể không trúng độc bỏ mình." Snape xoay người từ trong ngăn kéo lấy ra một đôi găng tay rất mỏng, học trò Voldemort nhìn ra được đó là găng tay độc dược chế tác từ màng da người cá, y đặt găng tay hai nghìn vàng khó mua được này vào tay Malfoy để cậu ta mang lên, sau đó đứng dậy đi hướng ra phía ngoài.

Tom cũng muốn mở mang tầm mắt nhìn xem con nhện hắn đời trước từng thấy kia, bộ dạng nó sau khi lớn lên mình vẫn chưa thấy được, chỉ thấy có đám con cháu nó lúc cuối cùng đời trước, một đám đáng ghét khát máu.

Tới chỗ, Tom tuy đã chuẩn bị tâm lý tốt, cũng biết trong hiện thực có thể không giống miêu tả trong tiểu thuyết, càng biết hiệu ứng cánh bướm có thể tạo thành tình trạng bất đồng thực tế, chẳng hạn như con nhện kia có thể sống lâu hơn nguyên bản mấy ngày. Nhưng lúc đối mặt với con nhện vua này, vẫn bị nó làm hoảng sợ.

Quan niệm thẩm mỹ cơ bản Tom vẫn phải có, dù đời trước mình từng biến thành mặt rắn, nhưng con nhện tám chân hướng lên trời trước mắt quả thực khiến người ta lạnh xương sống cực đại. Thân thể như voi nhỏ, lông chân hướng lên trời như cây nhỏ, hơn nữa tử khí nặng nề làm Tom từng thấy vật khổng lồ như tử xà Saarland cũng cảm thấy khó có thể tiếp nhận, thứ này quả thực quá xấu xí.

Hagrid có lẽ là quay về chòi chuẩn bị công cụ chôn cất con vật này, cây dù phép của gã vẫn chưa đủ để đào ra một cái hố.

Snape làm mẫu, sau đó để Malfoy đeo găng tay màng da vũ trang cũng chiết thử một chút nọc độc ra —— nọc độc nhện độc khổng lồ tám mắt là nguyên liệu độc dược hiếm thấy, chưa từng được bán trên thị trường, dù Snape luôn không muốn tư lợi, nhưng lực hấp dẫn của độc dược đối với y vẫn làm y nhịn không được lấy đi chất độc quý giá đó —— nếu không nguyên liệu quý giá này sẽ biến thành phân bón trong đất, đây là sự hoang phí mà bậc thầy độc dược quyết không thể tha thứ.

Tom tuyệt đối không muốn tiếp cận con nhện độc kia, trong đầu hắn vẫn là món đồ chơi nhỏ như chó con nhìn thấy ở chỗ Hagrid năm đó.

Kết quả đến lúc Snape cùng Malfoy lấy đủ nọc độc rời khỏi, còn lại học trò Tom ở tại chỗ hồi tưởng chuyện năm đó, hơn nữa hối hận vì mình năm đó quên diệt khẩu con vật này.

Hagrid cầm công cụ đào bới đi tới, cái xẻng phụ gia bùa chú phát ra ánh sáng nhạt, con mắt sưng to như trái bưởi sau khi nhìn thấy xác con nhện khổng lồ, lại bắt đầu hạ xuống nước mắt hột to.

"Chào, cậu là tới tiễn đưa Aragog sao?" Người khổng lồ lai cảm kích nói với học trò Tom.

Mình có lỗi với người khổng lồ lai này rất nhiều, trong đầu Tom rất tỉnh táo, nhưng lý trí nói với hắn, nếu ngốc thêm mấy phút trước mặt con quái vật tám chân kia, mình sẽ phải nôn mửa.

Phương pháp giải quyết có hai cái: hoặc mau chóng rời khỏi, hoặc mau chóng giúp chôn con nhện này.

Trong lòng còn mang áy náy với Hagrid, Tom dùng đũa phép đào ra một cái hố to, giúp Hagrid chôn con vật chịu oan thay mình hơn năm mươi năm này, kết quả được Hagrid vạn phần cảm kích ôm một cái —— cái ôm khiến người ta cảm thấy xương cốt cũng muốn nát. Cuối cùng, Tom còn bị tóm vào trong chòi gỗ Hagrid, Hagrid uống rượu, Tom uống sữa nai Hagrid chuẩn bị cho hắn, sau đó nghe Hagrid kể lại Aragog là một "đứa bé" lanh lợi đáng yêu đến cỡ nào.

Hagrid một mình uống rượu, rất nhanh liền uống quá nhiều, nặng nề ngã xuống. Tom rửa sạch mùi rượu và nước bọt Fang dính trên người mình, sau đó tăng thêm thần chú phòng cháy cao cấp cho chòi gỗ, vừa định rời khỏi, một con cú mèo lớn lông lá lùm xùm bay vào từ cửa sổ mở toang. Con cú mèo này Tom vô cùng quen thuộc, là Errol của nhà Weasley, một con cú mèo nhà có thể coi là cao tuổi. Cú mèo đầu óc lẩm cẩm cũng không nhìn rõ tình trạng trong phòng, bỏ lại một cái gói liền rời khỏi.

Dù không có sở thích xem trộm thư tín người khác, nhưng Tom biết, Arthur Weasley lúc này đưa đồ cho Hagrid, rất có thể có liên quan tới Hội phượng hoàng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia