ZingTruyen.Asia

[HP] Phương pháp duy nhất phân biệt cặp song sinh - HOÀN

Trò đùa thứ ba mươi lăm

YenHy_3105

Biên dịch: Yên Hy

Fred nói đến "Nhà của chúng ta" thật sự rất mê người, Wendy thường xuyên nghĩ nếu bọn họ nhà, sẽ xây thành hình dáng gì, đồ trang trí trong nhà sẽ thế nào.

Hẻm Xéo càng lạnh tanh, người đi đường càng giảm dần, cho Wendy càng nhiều thời gian để ngẩn người tưởng tượng.

Thẳng đến tháng sáu, tin hiệu trưởng Dumbledore chết truyền đến, đem hết thảy bình tĩnh đều đánh vỡ.

Wendy và Fred cùng nhau về lại Hogwarts, đợi tạm biệt cụ Dumbledore.

Wendy ngồi trên ghế đẩu trên sân cỏ, cô cho tới bây giờ không nghĩ tới chính mình lại một lần nữa đặt chân về Hogwarts là tham gia lễ tang, cô thậm chí còn không thể tiếp nhận cụ Dumbledore cứ như vậy rời đi.

Trong thời kỳ đặc biệt này, Albus Dumbledore không chỉ là một hiệu trưởng, ông còn là một phòng tuyến đối kháng với Chúa tể Hắc ám. Có ông ở đây, thì sẽ an toàn, thì sẽ có hy vọng.

Dumbledore qua đời, làm cho cả Giới ma thuật đều lâm vào khủng hoảng và bi thương.

Hôm nay là một ngày đầy nắng rực rỡ, nhưng trong lòng mỗi người đều lạnh như băng.

Wendy nhìn đến Harry sắc mặt tái nhợt, Hermione vùi đầu khóc thầm, giáo sư McGonagall gắt gao mím môi, đến khi Hagrid ôm di thể Dumbledore thong thả đến gần, trước mắt Wendy đã là một mảnh mơ hồ.

Dumbledore đã chết, biến thành một khối thi thể lạnh lẽo, chôn ở Hogwarts ông yêu sâu đậm nhất.

*

Mùa hè này nóng bức như vậy, ngôi nhà trên đường Privet ở ban đêm dường như cũng tỏa ra sức nóng hấp thụ vào ban ngày, trên đường một mảnh yên tĩnh, giống như người mọi người trong khu này đồng thời rút vào trong nhà.

Harry nhớ lại khoảng thời gian yên bình của chính mình, lòng cậu đầy phiên muộn, chỉ có thể xách theo lồng sắt của Hedwig, nói chuyện với con chim cú mèo đang rúc đầu dưới cánh.

Cho đến khi một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc truyền đến, Harry nhìn xuyên qua kính thủy tinh, thấy được một nhóm người dần xuất hiện trong không kkhis. Trong lòng trào ra một cảm giác khó nói, kéo cửa ra sau.

Bỗng chốc chen vào mười mấy người, Harry cảm thấy hô hấp của mình không thông thuận nữa, sau một cuộc thăm hỏi sức khỏe lộn xộn, cậu dẫn bọn họ vào phòng bếp.

Mọi người đều hi hi ha ha, ngồi ở ghế tựa chuyện trò vui vẻ, trên kệ bếp, Harry cũng nương ngọn đèn quan sát nhóm bạn cách thật lâu mới gặp này.

Wendy chui ra từ phía sau Fred, tò mò nhìn phòng bếp của Muggle , tầm mắt đảo qua dụng cụ nhà bếp sáng bóng, chỉnh tề xếp trên kệ, không nhịn được cảm thán: "Sạch sẽ quá, nhóm Muggle đều tự tay quét dọn sao? Mẹ chị luôn giận dỗi nhà Wright không có gia tinh, bà ngay cả quơ đũa phép cũng cảm thấy phiền toái."

Harry có chút kinh ngạc khi ở trong nhóm này nhìn thấy Wendy, nhìn không được nhìn cô nhiều lần, lại bị Wendy phát hiện.

"Vốn chị muốn thay Hermione đến." Wendy giải thích, "Chị cảm thấy không thể để một cô gái trẻ hơn mình mạo hiểm. Chị còn lớn hơn con bé tận hai tuổi."

"Nhưng những lúc như vầy sao có thể thiếu em được." Hermione cười tủm tỉm nói tiếp, "Em cũng không muốn từ bỏ, Mondungus nghe nói rằng ai đó sẵn sàng chủ động tham dự, liền kêu la không đến."

"Thật sự không kịp đợi để gặp em."Wendy khoa trương nói, "Hơn nữa cho tới bây giờ chị chưa từng thấy qua nhà của Muggle , trải nghiệm hiếm có cỡ nào."

Harry khẽ nở nụ cười, nhưng cảm thấy chính mình tươi cười nhất định rất chua xót.

Cuộc trò chuyện rôm rả của mọi người bị gián đoạn bởi Moody, ông nói với Harry về kế hoạch của bọn họ, Harry chỉ cho mười ba người này là vệ sĩ của mình, cho đến lúc Moody lấy ra một lọ thuốc giống như bùn trong chiếc áo choàng.

"Không!" Harry lớn tiếng nói, "Không được! Tôi làm sao có thể để mọi người mạo hiểm lớn như vậy."

Đương nhiên từ chối của cậu không có bất kỳ tác dụng gì.

****

Đọc chương này full tại wordpress nhà tôi.

Link wordpress: h4847.wordpress.com

****

Cách lấy pass:

Vào Menu -> Pass -> Một bước hướng về phía người -> Rồi giải pass.

LƯU Ý: Ko comment share pass ở đây. Nếu có ta sẽ xóa comment đó ngay hoặc ta sẽ đổi sang pass mới. Xin cảm ơn


***

Hy: Tôi lại hoàn thêm được bộ truyện nữa, cảm ơn tất cả mọi ng đã ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua. Chúc mọi ng năm mới vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia