ZingTruyen.Asia

[HP] Ma Vương

Phiên ngoại

tieumei98

*Cảnh báo: Phiên ngoại 3 có spoil một chút về bộ Nhà khoa học điên ^^

....

....

Tui nói vậy thôi chứ mấy nàng cứ xem thoải mái =)))

--------------------------------------------------------------------------

PN1: Grindelwald x Dumbledore

Năm tư kết thúc, Dumbledore luôn cảm thấy ông không được khỏe lắm, luôn cảm thấy buồn ngủ, ngay cả đồ ngọt ông thích nhất cũng thấy ngán không muốn ăn. Phải biết đây là chuyện cực kỳ quan trọng, đóng đồ ngọt thơm ngon kia chỉ có thể nhìn không thể ăn là đau khổ biết nhường nào a!!!

Hai tháng tiếp theo ông càng ngày càng lười, càng ngày càng mệt, ngay cả đống đồ ngọt kia hiện tại nhìn thấy chỉ muốn nôn. Cảm thấy chuyện này thật sự không ổn ông quyết đến bệnh thất nhờ Poppy kiểm tra. Poppy nhìn chăm chú vào ông, ông ngại ngùng nhìn sang chỗ khác, cuối cùng Poppy nói: "Albus, ông có thai rồi."

...

...

...

"GELLERT!!!!!!!"

----------------------------------------

Harry ngạc nhiên nhìn thanh niên tóc nâu điển trai trước mặt: "... Hiệu trưởng?" Dumbledore gật đầu, cậu nghiêng đầu tò mò hỏi: "Ngài có việc gì sao? Sao lại chạy đến đây?" Dumbledore thở dài ngồi xuống ghế: "Harry à... Ta mang thai."

"... À, Grindelwald." Harry gật đầu tỏ vẻ đã biết, "Nói vậy ngài muốn đến đây trốn ông ấy cho đến khi sinh đứa nhỏ ra?" Dumbledore uể oải gật đầu, Harry cười nói: "Như vậy rất tốt, dù sao hiện tại đã nghỉ hè, xem như ngài đi nghỉ phép đi." Vậy nên, Dumbledore ở lại biệt thự Potter cả mùa hè.

Voldemort đau đầu nhìn thanh niên tao nhã đối diện: "Grindelwald, sao ông không đi tìm lão cáo già kia mà lại chạy đến chỗ ta?!" Grindelwald nhún vai: "Em ấy trốn đến biệt thự Potter rồi, cậu biết mà, Harry không cho ta vào." Voldemort nhíu mày: "Ông đã làm gì mà Dumbledore lại trốn ông như vậy?" Grindelwald ỉu xìu cúi đầu: "Em ấy mang thai." Voldemort nhướng mày: "Ồ... Lát ta sẽ đi tìm Harry." "Cảm ơn."

---------------------------------------------------

9 tháng sau.

"Này... nghe nói hiệu trưởng vừa sinh xong."

"A?! Tin tức từ đâu vậy? Có chính xác không?!"

"Chính xác!"

...

"Không thể nào, sáng hôm qua vẫn gặp thầy ấy mà, bụng cũng không to."

"Đúng đó, bụng bình thường mà?"

"Cậu làm sao có thể nhìn thấy bụng thầy ấy thông qua mớ quần áo quái dị kia được?"

...

"Ngu ngốc, cậu không biết trong sách bùa chú có một bùa gọi là bùa che dấu hả?"

"Vậy hả?! Vậy là thiệt sao?!!!"

"Oa không thể nào!!!"

"Bùa che dấu? Ai là Ravenclaw giải thích giúp mình cái!"

...

"Ai lại có can đảm đè một lão già ăn mặc quái dị đam mê đồ ngọt vậy?"

"Nghe nói là Dark Lord đời thứ nhất, Grindelwald."

"... À, vị này thì có thể."

...

Dumbledore hiện tại không quan tâm đến tâm trạng học sinh, hiện ông đang cho đứa nhỏ uống sữa, bé trai nho nhỏ mở to mắt nhìn ông, ngoan ngoan uống từng hớp sữa ông đút. Grindelwald ngơ ngác ngồi bên cạnh, thì thào: "...Ta làm cha rồi... Làm cha rồi..."

Harry từ ngoài vào nhướng mày, bỏ qua người nào đó còn đang bị vây trong trạng thái sung sướng, đưa cho Dumbledore một sợi dây chuyền: "Tặng cho thằng bé." Ông cười hiền hòa cầm lấy đeo lên cho đứa bé, bé tò mò nhìn thứ vừa được ba ba đeo lên, cầm lấy ngắm. Màu vàng đỏ, sáng lấp lánh, hình sư tử thật đẹp. Bé trai hai mắt tỏa sáng giơ sợi dây chuyền lên, cắn!

"Oa oa oa!!!!" Dumbledore giật mình vỗ nhẹ lưng bé: "Ngoan nào ngoan nào, thứ này không thể ăn." Grindelwald bị tiếng khóc kéo về thực tại, chạy đến: "Sao vậy cục cưng, ai làm con đau? Nói cho cha, cha sẽ xử lý nó."

Dây chuyền Gryffindor: ... Nằm cũng trúng đạn. Từ đầu tới cuối nó đã làm gì đâu QAQ!

Harry cười nhẹ đóng cửa lại, trong phòng một mảnh hỗn loạn.

PN2: Sau đó

Năm 2011, biệt thự Slytherin.

Barbara và Morriga khoanh tay đứng ở phòng khách, đối diện là Harry và Voldemort đang ngồi. Harry hiện tại là một thanh niên cực kỳ xinh đẹp, mắt xanh to tròn, mũi thẳng môi hồng. Ngoài danh hiệu Cứu Thế Chủ, cậu còn có một danh hiệu khác, phù thủy đẹp nhất giới pháp thuật Anh Quốc. Và, đứng thứ hai là Siver – dĩ nhiên rồi, thứ ba là Hermione cho ai thắc mắc.

Hermione lớn lên cực kỳ xinh đẹp, áp đảo hết toàn bộ những vị tiểu thư quý tộc thuần huyết. Hai chiếc răng thỏ trở thành một điểm nhấn làm gương mặt cô có vẻ tươi sáng và ngây thơ hơn. Hiện cô đang tranh chức vụ bộ trưởng Bộ Pháp Thuật, và con trai cô Scorpius Malfoy hiện đang học năm hai tại Hogwarts.

Quay lại nào, Harry ngồi chóng cằm trên ghế ngón tay thon dài gõ nhịp nhàng lên tay vịn. Lát sau cậu giương đôi mắt xanh xinh đẹp nhìn hai cô nhóc đối diện: "Một tháng." Hai cô nhóc mờ mịt nhìn cậu, "Hogwarts vừa khai giảng chưa tới một tháng, hai đứa liền gây chuyện. May mắn là lần này hai đứa chỉ biến mất một tuần, nếu không Alex và Bellatrix đã náo loạn rồi. Vậy, hai đứa đã làm gì, hử?"

Barbara mím môi, đôi mắt song sắc ngấn nước nhìn cậu: "Ba ba, tụi con không cố ý." Morriga không nói gì liếc sang nhìn ai kia đang diễn kịch. Harry nhướng mày cười khẽ, nói: "A, không cố ý sao. Vậy... vì không phải lỗi của cả hai, nên ba phạt hai đứa cấm túc một tháng. Thế nào?" Barbara bĩu môi nhưng hai mắt lại sáng ngời, may quá đi không bị phạt, chỉ bị cấm túc thôi. Morriga hơi nhíu mày: "Con có thể dùng hầm không?" Cậu cười nhẹ gật đầu: "Có thể, chỉ cần ở trong phạm vi biệt thự Slytherin, hai đứa muốn đi đâu cũng được."

Barbara hai mắt tỏa sáng hoan hô một tiếng rồi chạy đi, Morriga trầm mặt một chút rồi hỏi: "Ba ba... Tại sao tụi con lại không nhớ gì về khoảng thời gian sau khi mất tích?" Harry nhún vai đứng lên xoa đầu cô: "Ai biết được. Trễ rồi, con nên nghỉ ngơi đi." Morriga nghi ngờ nhìn cậu nhưng vẫn gật đầu rời đi, nếu ba ba không muốn cô biết thì cô sẽ không tò mò.

Harry nhìn theo bóng dáng cô, từ trong túi áo lấy ra hai viên cầu nhỏ, xoay nhẹ chúng trên tay. Voldemort đi đến ôm lấy cậu từ đằng sau: "Vì Merlin sao?" Cậu đặt hai viên cầu trên tay ngắm nhìn: "Ừ, Merlin yêu cầu."

-----------------------------------------------------

Sáng hôm sau có vài vị khách đến thăm biệt thự Slytherin. Một cậu bé với mái tóc bạch kim mềm mại dài ngang vai, đôi mắt màu bạc to tròn đầy gian xảo. Một cô bé với mái tóc đỏ được cột hai chùm, đôi mắt nâu xinh đẹp to tròn trong sáng ngây thơ. Hai thiếu niên giống hệt nhau, với cái mũi ưng lớn và đôi mắt vàng kim. Một cô bé tóc vàng uốn lượn, đôi mắt xanh biếc đầy đáng yêu, nhưng nếu nhìn kỹ có thể thấy cổ của "cô ấy" to hơn nữ sinh bình thường và trên cổ đeo một sợi dây chuyền hình sư tử màu vàng đỏ. Một người phụ nữ tóc đen xoăn dài quý phái. Bọn họ nghe tin cặp sinh đôi đã trở lại nên chạy đến, đừng hỏi vì sao hiện tại mới tháng mười mà họ lại có thể đến đây.

Bellatrix vừa đến không nói một lời liền bước lên lầu, địa điểm là phòng ngủ của Barbara. Alex cũng vậy, nhưng cậu chạy xuống hầm. Rosally mở to mắt nhìn hai người rồi nhìn Scorpius: "...Làm sao giờ? Tụi mình mà đi theo có khi nào bị hai người họ chỉnh chết không?" Daniel suy tư tính khả thi rồi gật đầu, Scorpius vươn tay hất nhẹ mái tóc mềm mại của mình: "Chúng ta đi tìm ba đỡ đầu." Rosally bĩu môi nói nhỏ: "Cậu muốn tìm Siver thì có."

----------------------------------------

Bellatrix vừa bước vào phòng liền thấy Barbara mặc một cái đầm ngủ mỏng màu đỏ, cô nhóc đang ngủ ngon lành trên giường với cái tư thế rất là... ba chấm. Bellatrix nhặt cái mền dưới đất lên phủi nhẹ rồi đắp cho cô nhóc. Cô đứng nhìn một hồi, quyết định, cởi áo choàng chỉ mặc một lớp áo lót mỏng bên trong, chui vô mền. Barbara bị cô đánh thức, mơ màng mở mắt, đập vào mắt là gương mặt xinh đẹp của Bellatrix, chớp chớp mắt rồi ôm lấy cô, ngủ tiếp.

----------------------------------------------

Alex vừa xuống hầm liền thấy Morriga đang chuẩn bị nguyên liệu, anh đến gần nhìn: "Phúc lạc dược?" Cô hơi ngừng rồi lại tiếp tục, anh thắc mắc hỏi: "Anh nhớ trong đơn hàng của em không có cái nào đặt làm phúc lạc dược." Cô không nói gì, tiếp tục chọn nguyên liệu. Alex yên lặng một chút rồi cùng cô chọn. Morriga ngẩn đầu nhìn anh rồi lại cúi đầu, hai tai đỏ lên. Hiện tại là tháng mười, sinh nhật Alex là tháng hai... Không biết làm kịp không đây, có thể cải tiến một chút không nhỉ.

----------------------------------------------

"Ba đỡ đầu, Siver có ở đây không ạ?" Scorpius lễ phép hỏi, Harry vừa đọc báo vừa ăn bánh ngọt lắc đầu: "Hôm trước Krum đến mời Siver tới Đức du lịch rồi." Cậu nhóc cực kỳ không có phong thái quý tộc trợn tròn mắt, nghiến răng: "Tên Krum chết tiệt. Hắn còn chưa bỏ cuộc nữa hả! Siver đã hứa chờ con lớn lên, nói trước mặt hắn. Sao da mặt hắn lại dày như vậy!!!" Harry nín cười nhún vai, đẩy dĩa bánh ngọt lên: "Ari, ăn không?"

Ariana hai mắt sáng lấp lánh, dư quang khóe mắt thấy Daniel đang cười nhìn mình, đỏ mặt hắng giọng nói: ".... Dạ thôi." Dừng một chút rồi thì thầm: " Lát nữa đi ạ." Harry nhìn Daniel cười nhẹ gật đầu kéo dĩa bánh lại, Ariana mắt đầy tiếc nuối hận không thể nhào lên đem cả cái bánh kia nuốt vào bụng. Harry nhìn đám nhỏ hưng trí bừng bừng trước mặt, ai thật nhớ khoảng thời gian khi còn đi học a....

...

...

...

Snape nhìn cậu bé xinh đẹp tóc đen bù xù, đôi mắt xanh ngọc đứng trong hàng ngũ tân sinh, nghiến răng thì thào: "HARRY POTTER!" Nhóm Scorpius, Rosally, Ariana, Barbara và Morriga ngồi ở dãy bàn ăn nhà mình bả vai run rẩy – nín cười. McGonagall gương mặt nghiêm nghị nhưng trong mắt toàn ý cười, cầm cuốn da dê đọc: "Harry Potter!" Các học sinh không lên tiếng không hưng phấn hay gì cả, mặc dù cái tên này khá nổi tiếng nhưng họ sẽ không nghĩ ai kia lại thu nhỏ thân thể, nhờ Merlin che dấu tuổi thật rồi nhập học đâu, đám động vật nhỏ sẽ nghĩ... có lẽ đây là con trai út của họ đi.

Mũ Phân Loại:... Hết chuyện rồi hay sao mà cậu ta lại chạy đến đây nữa! Ở đây có nhóm năm người Barbara là đủ đau đầu rồi! Cậu làm ơn về đi mà QAQ!!!

PN 3: Giả sử?!!

Giả sử con trai đáng yêu của Harry bên Nhà khoa học điên chế tạo một phi thuyền xuyên thời không rồi bay sang bên này.

-------------------------------------

"Nói vậy.... cha Sev ở bên này không đến với ba ba?" Một cậu bé khoảng mười hai tuổi, cực kỳ xinh đẹp với đôi mắt xanh ngọc trong suốt to tròn, hai má phúng phính đang vuốt cầm suy tư. Barbara gật đầu: "Phải đó, ba ba ở chung với cha chứ không có ở cùng giáo sư Snape. Vậy, không lẽ ở nơi đó ba ba không ở cùng cha sao?" Cô trợn mắt ngạc nhiên hỏi.

Adonis lắc đầu: "Ba ba bên tôi kết hôn với cả cha Snape và cha Voldy." Cả nhóm năm người ngạc nhiên mở to mắt. Kết hôn với cả hai? Ý là ba người sống chung với nhau á? Rosally chớp mắt hỏi: "Nè nè, vậy cậu là con của ai?" Cậu nhóc cười ngây thơ: "Tôi là con của ba ba và cha Voldy."

Morriga thắc mắc: "Vậy tại sao mắt cậu không phải màu đỏ?" Adonis nhìn cô, đôi mắt xanh ngọc chợt biến thành màu đỏ tươi như máu. Cả nhóm ngạc nhiên nhìn chằm chằm cậu. Cậu đỏ mặt cúi đầu: "Cái kia... chỉ cần dùng thuật che dấu là được" Lúc này chiếc vòng trên tay cậu đột nhiên phát sáng, cậu liếc nhìn mặt lập tức trắng bệt. Nhóm người Barbara nghi hoặc, gì vậy?

Adonis ra dấu im lặng rồi ấn nhẹ vào cái vòng, một màn hình trôi nổi hiện lên trước mặt cậu, trong màn hình là một cô bé khoảng mười ba mười bốn tuổi, mái tóc đen dài bù xù, đôi mắt đen sâu thẩm nhìn chằm chằm cậu. Adonis vươn tay gãi đầu, xấu hổ cười: "...Ch... Chị hai." Nhóm năm người khi màn hình xuất hiện lập tức mở to hai mắt tò mò nhìn, thấy cô gái bên trong lập tức ngạc nhiên, oa làm sao hay vậy?

"Adonis, em trộm chế tạo tàu không gian phải không? Khi nãy Amy và Silas phát hiện kho nguyên liệu thiếu rất nhiều." Adonis đáng thương nhìn cô, trong lòng lại nghĩ, hai đứa chết tiệt, sao chúng không ở trong hầm đọc sách hay pha chế dược mà lại chạy đến kho nguyên liệu làm gì, bình thường tụi nó đâu có hứng thú với thứ này. Trong nhà người có hứng thú với nghiên cứu chỉ có chị hai Aza, mình và Ambrose, nhưng hôm nay cả chị hai lẫn Amb đầu không có ở nhà mình mới dám chế tạo hết phần còn lại của phi thuyền. Đều tại hai đứa đó!

"Các trò tụ tập ở đây làm gì?" Một giọng nói trầm thấm lạnh lạnh vang lên, cả bọn giật mình xoay người nhìn, màn hình trôi nổi ở trước mặt Adonis nên cô cũng nhìn thấy người đến, cô hơi ngạc nhiên: "... Cha?"

....

....

Im lặng tuyệt đối!

--------------------------------------------------

"Ra vậy, nhóc là con của ta ở một thế giới khác. Đây là thứ gì? Rất thần kỳ." Voldemort cười nói với Adonis, cậu bé có vẻ không hề sợ hắn – dĩ nhiên, con hắn mà. Cậu gật đầu, ngữ điệu nói chuyện như trên bàn đàm phán: "Dạ, thứ này do ba của con tạo ra. Nó dùng điện năng và ánh sáng mặt trời làm năng lượng, dùng nó liên lạc sẽ không tốn pháp lực, không những vậy, nó còn có công năng tường lửa rất mạnh mẽ. Khi tường lửa được kích hoạt thì chỉ có pháp lực của chủ sở hữu mới có thể mở ra."

Dumbeldore gật gù: "Công nghệ Muggle kết hợp với giới phép thuật sao, rất thú vị." Voldemort cũng thấy vậy, nhưng có một chuyện làm hắn tò mò hơn: "Cô bé khi nãy là chị của nhóc, tại sao lại gọi Severus là cha?" Adonis chớp mắt nghiêng đầu suy tư, lát sau cậu nói: " Vì cha của chị ấy là cha Severus." Voldemort nhướng mày, Dumbledore cũng khá ngạc nhiên, ông hỏi: "Vì sao con cũng gọi Severus là cha?" Adonis ngây thơ trả lời: "Thì cha là cha thôi. Cha Voldy cha Severus, cả hai đều là cha của con. Trên danh nghĩa là vậy, còn theo huyết thống thì cha Voldy là cha ruột của con."

Snape nhướng mày: "Ta? Đừng nói với ta, ở thế giới đó ta và thằng nhóc con Harry Potter... là chồng chồng hợp pháp?" Adonis gật đầu. Mặt Voldemort đen lại, hắn vậy mà... lại đồng ý chia sẻ bảo bối của hắn? Tuyệt đối không có khả năng. Hắn thật muốn gặp bản thân ở thế giới kia rồi hung hăng cho hắn một cái Avada.

Lúc này chiếc vòng của Adonis lại nhấp nháy, cậu nhìn qua hai mắt lập tức sáng lên, nói với Voldemort: "Có gì muốn hỏi ngài cứ hỏi người này." Nói rồi ấn vào. Mọi người nghi hoặc tò mò không biết là ai liên lạc đến, màn hình hiện ra, một thanh niên tóc đen bù xù xuất hiện. Voldemort khi thấy cậu hai mắt lập tức mở lớn, Harry cũng nhướng mày.

Người trên màn hình – Harry Potter – tóc đen xoăn dài, đôi mắt ngọc bích to tròn long lanh ngây thơ nhìn mọi người, cười đáng yêu nói: "Adonis mau về thôi, hai cha của con sắp về rồi. Chắc con không muốn bị phạt chép nội quy Slytherin đâu nhỉ? Hoặc là xử lý mười thùng sên?" Adonis lập tức rùng mình.

Cậu quay sang nhìn những người khác ôn hòa nói: "Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ và chăm sóc Adonis, nhưng hiện tại bé phải về ăn tối. Khi nào rảnh bé sẽ lại đến chơi." Voldemort nhìn người trên màn hình chăm chú, không giống. Harry của hắn cũng ôn hòa tinh xảo, nhưng mà... người này có một cái gì đó làm hắn cảm thấy không giống. Hắn chỉ cần liếc sơ là có thể phân biệt được, nhưng lại không thể chỉ ra khác nhau chỗ nào.

Sau khi Adonis để chiếc vòng lại cho Voldemort, chỉ hắn cách sử dụng liền lên tàu rời đi, oa hai cha sắp về rồi, cậu không muốn xử lý mấy con sên ghê tởm kia đâu, với cả chép phạt nữa, phải mau chạy về a. Harry – trên màn hình – sau khi Adonis lên tàu rời đi liền quay sang nhìn những người khác, nhưng, lúc này tất cả mọi người đều nhận ra cậu có gì đó không giống.

Harry với đôi mắt xanh sẫm Avada cười ôn hòa: "Cụ Dumbledore, tốt nhất ngài không nên tính kế dụ dỗ hay lừa dối Adonis. Nếu cụ dám, tôi sẽ đến phá hủy thế giới của các người. Mọi người nữa, nhớ nhé!" Vẫn giọng nói đó, vẫn thái độ đó nhưng lại làm Snape, Voldemort, Grindelwald và Dumbledore cảm thấy nguy hiểm, cơ thể theo bản năng liền vào trạng thái đề phòng, Harry bên này ngược lại không cảm thấy gì, nhưng cậu biết "cậu" trên màn hình đang ở trong trạng thái nguy hiểm.

Rốt cuộc Voldemort cũng nhận ra cậu ta không giống chỗ nào, Harry của hắn trong đôi mắt luôn chứa một tia tinh ranh và trong sáng, còn cậu ta, mặc dù đôi mắt đó quả thật trong suốt sáng ngời nhưng ẩn sâu bên trong chính là bóng tối và điên cuồng vô tận. Đôi mắt hiện tại mới đúng là cậu ta. Dumbledore cười khổ, ông chỉ vừa nghĩ thôi, cũng không tính làm thật, có cần đáng sợ như vậy không. Cứ như trước mặt ông là một Dark Lord vậy.

Harry hài lòng với phản ứng của họ, đôi mắt biến hóa thành xanh ngọc trong sáng như bình thường, cười đáng yêu: "Nếu mọi người có hứng thú với những món đồ công nghệ này thì có thể liên lạc với Damian để trao đổi mua bán, số của thằng bé ở trong danh bạ. Mặc dù chỉ mới mười tuổi nhưng thằng bé rất có thiên phú ở mảng này, nên đừng xem thường bé nha, coi chừng bị bé ăn sạch đến xương cũng không còn đó." Nói xong liền ngắt liên lạc.

...

Nóichung, sau đó hai thế giới bắt đầu qua lại với nhau nhiều hơn, dĩ nhiên là chỉcó đám nhóc con bên kia chạy qua bên này. Nhưng nhờ vậy mà khoa học kỹ thuật củagiới phép thuật bắt đầu phát triển mạnh, hiện tại giới phép thuật hoàn toàn cóđủ năng lực thống trị giới Muggle, nhưng họ không làm. Nhờ những món đồ này họnhận ra đầu óc của Muggle quả thật... vượt qua sức tưởng tượng bình thường, giữlại và chung sống hòa bình sẽ có ích hơn – đây là Damian đề nghị. 

Hoàn.

----------------------------------------------------------

*Tung bông* *Tung bông* *Tung bông* Hoàn rồi ~ !!!!!!!   

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia