ZingTruyen.Asia

[HP] Ma Vương

CHƯƠNG 7 + 8

tieumei98


Hi ~ Hôm nay up cho mấy nàng 2 chương luôn nè ~ 2 chương này là hôm qua tui nổi hứng viết đó nha ~

-------------------------


CHƯƠNG 7:

KHÔNG ĐỀ!

Sau khi ra khỏi tiệm của bà Malkin, Harry và Hagrid bắt đầu đi mua dụng cụ học tập: sách vở, vạc, cân,... Sau khi xong xuôi, Hagrid nói với Harry muốn đi mua quà sinh nhật cho cậu. Cậu tỏ vẻ cậu có thể đi mua đũa phép một mình và thế là hai người tách ra.

Harry đi đến tiệm đũa phép. Cậu thở dài, nơi này thật... cậu không ngại nó bẩn, chính là, không thể làm nó mỹ quan hơn chút sao? Quả nhiên là cần phải lôi kéo ai đó đi tham quan giới Muggle mới được, Harry vừa nghĩ vừa bước vào tiệm. Cậu ngắm nhìn những cái kệ phủ đầy bụi, cảm thán. Lúc này một bóng người chợt xuất hiện trước mặt cậu, đó là một cụ già – ông Ollivanders: "Chào cháu." Harry mỉm cười gật đầu với ông: "Dạ chào ông."

"Ta đã nghĩ là ta sẽ sớm gặp lại cháu. Harry Potter. Cháu có đôi mắt của mẹ cháu, và..." Ông Ollivanders bắt đầu nói đủ chuyện về ba mẹ cậu, về đũa phép... ông vừa nói vừa nhìn những chiếc đũa phép trên kệ suy tư. Ông lấy ra một cây thước dây hỏi: "Cháu thuận tay nào?" "Dạ tay phải." Harry nhu thuận đưa tay phải ra. Ông Ollivanders đo xong liền xoay người đi đến kệ.

"Đây rồi, gỗ sồi và gân rồng, hai tất rưỡi, xinh đẹp và linh hoạt. Thử xem." Ông đưa cho Harry, tay cậu vung nhẹ, đầu đũa bắn ra vài đóm lửa nhỏ. "Cây này thử xem, gỗ thích và lông phượng." Ông lại đưa tới một cây đũa khác. Harry vung tay, một tia sét bắn ra đụng vào lớp phòng vệ trên kệ làm xoẹt ra từng tia lửa.

Ông Ollivanders lại đưa tiếp một cây. Harry cảm thán, đây là một hồi tàn phá a ~ Ngay cả cây đũa phép nhựa ruồi và lông phượng hoàng của nguyên tác cũng không được. Cậu tò mò không biết cây đũa phép của mình rốt cuộc như thế nào. "Đây, gỗ thủy tùng và lông đuôi kỳ lân. Cây đũa này là một sự kết hợp rất kỳ diệu, lông kỳ lân đại diện cho sự trong sáng thuần khiết và gỗ thủy tùng là sự chết chóc. Hai thứ này không hề dính dáng gì đến nhau nhưng khi kết hợp với nhau lại tạo ra một tổ hợp khá đáng sợ." Ông Ollivanders lầm bầm rồi đưa cây đũa phép cho Harry.

Ngay khi vừa chạm tay vào, Harry cảm thấy như có một dòng nước ấm chạy dọc theo cánh tay cậu rồi đi khắp cơ thể. Thật... thoải mái a ~ Cậu vung đũa, từ đầu đũa phép một ánh sáng trắng xuất hiện rồi bay vòng quanh cậu. Nó dừng lại trước mặt cậu, hóa thành một con kỳ lân thuần khiết xinh đẹp. Cậu trả bảy Galleons cho chiếc đũa rồi rời đi. Hagrid mua cho cậu một con cú trắng như trong nguyên tác, cậu gọi nó là Tiểu Bạch.

Sau khi chuyến mua sắm kết thúc, Hagrid dặn Harry ngày 1 tháng 9 đến sân ga 9 3/4 rồi đi. Harry nhìn đống hành lý, cậu vươn tay điểm nhẹ chúng lập tức thu nhỏ lại. Harry vừa lòng bỏ tất cả vào một cái rương nhỏ đã chuẩn bị trước, để chiếc rương vào túi áo rồi bước vào nhà. Cậu phải gửi thư cho Draco mới được, Hẻm Xéo phải được trang hoàng lại nha.

-----------------

Đường Bàn Xoay.

Du Mi đang ở trong bếp làm bữa tối, còn giáo sư? Dĩ nhiên là thầy đang nghiên cứu dược Sinh Tử rồi. Du Mi dọn bàn ăn, thấy đã đến giờ ăn tối, suy nghĩ một chút liền híp mắt đi đến gõ cửa hầm: "Severus, đến giờ ăn tối rồi a." Du Mi đập cửa. (Mei: Qui tắc cưa đổ gs. 1. Mặt dày! ~ )

Một lúc sau, cánh cửa bật ra, giáo sư Snape đen mặt đứng đó, nói: "Ta đã nói bao nhiêu lần, không được gọi ta Severus. Còn có, ta đang cố gắng nghiên cứu chế tạo dược cho cô, thưa tiểu thư. Và cuối cùng, cô đã nói sẽ không làm phiền ta, hay là trí nhớ của cô so với mấy con cá vàng còn muốn ngắn hơn, hoặc là ta nghĩ sai, cái đầu đáng thương của cô căn bản không có khái niệm về "trí nhớ" ?" Snape nói xong đang tính đóng cửa thì Du Mi cản lại. Cô chen nửa người vào chắn ngang cánh cửa, trừng mắt nhìn anh: "Sev ~ đến. giờ. ăn. tối. rồi."

Tim Snape run lên vì từ "Sev" kia, anh chống lại đôi mắt xanh sáng ngời của Du Mi. Sau 10s, giáo sư độc dược khủng bố nhất Hogwarts - Severus Snape, bại trận. Anh nhìn một bàn đầy thức ăn đang bóc hơi nóng và cô gái tinh xảo đang mỉm cười đối diện, cảm thấy cả người như có một dòng nước ấm chảy qua, rất ấm áp. Thật ra cho cô gái Du Mi này ở nhờ một thời gian cũng rất tốt. giáo sư nghĩ vậy đấy. (Mei: Gs muốn Du Mi gọi mình là "Sev" nên mới phun nọc độc đi? Gs *lườm* Mei: ... Tui đã nói gì? Sao tui không nhớ gì hết vậy?")

-----------------

Biệt thự Potter.

"Chuyện này không thể nào, anh phải đi gặp cụ Dumbledore. Sao có thể vậy được?" James tức giận đứng bật dậy, Lily thấy vậy liền kéo tay anh: "Bình tĩnh nào James." Thật ra cô cũng không tin Dumbledore lắm, nên cô sẽ không bất ngờ nếu ông thật sự làm như vậy. Cô quay sang nhìn cô bé tinh xảo đang ngồi đối diện.

Đó là một cô bé rất xinh đẹp đáng yêu. Một mái tóc đen rối xù xõa tung sau lưng, đôi mắt một đỏ một lục bích càng làm gương mặt cô trở nên diễm lệ hơn. Lúc này đây, cô đang chống cằm nhìn chăm chú vào hai người họ. Lily nhìn vào mái tóc rối xù và con mắt trái quen thuộc kia, trầm mặt. Sáng hôm nay cô bé này đột nhiên xuất hiện trong biệt thự Potter, nhưng cô lại có vẻ rất quen thuộc với nơi này.

Khi nãy ba người họ đang hỏi chuyện về cô bé thì cô bỗng dùng giọng nói trong trẻo đầy tinh ranh của mình nói một câu: "Bác Sirius hiện đang ở trong Azkaban đó ~ Nghe nói là vì đã phản bội hai người đó nha ~" Sau đó, chính là tình huống hiện tại. Lily dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô, hỏi: "Con là ai? Tại sao con lại ở đây?" Nãy giờ cô bé đều lãng tránh vấn đề này. Nhưng, cô nhìn Lily, mỉm cười, hai lúm đồng tiền đáng yêu chợt hiện lên hai bên khóe miệng cô: "Con tên Barbara Riddle, năm nay 13 tuổi. Nơi này là nhà con a ~ nên dĩ nhiên là con ở đây rồi ~ Bà ngoại ~ "

James và Lily giật mình nhìn cô, Lily có chút không tin nhưng trực giác nói cho cô biết Barbara nói thật. Bất ngờ Lily nhìn thấy một sợi dây chuyền trong áo Barbara, cô bé cũng không dấu mà lấy ra đưa cho Lily xem. Đây là, Lily ngơ ngác, mặt dây chuyền Slytherin. Nếu con bé là con của Harry, vậy.. mẹ con bé sẽ không phải là.. Slytherin... chứ? James cũng ngây ngốc nhìn mặt dây chuyền.

--------------

Hogwarts, văn phòng Quirrell.

Một cô bé đang ngồi trên sopha, đối diện, là một cái mặt người dính sau đầu của một người đàn ông. Cái mặt người nhìn chăm chú vào con mắt đỏ bên trái của cô bé, nó hỏi: "Ngươi là ai? Làm sao ngươi có thể vào được đây?" Cô bé giống hệt Barbara, chỉ khác ở chỗ, tóc cô bé đen dài suôn mượt, hơi xõa ra trước che đi nửa bên phải gương mặt. Kết hợp với đôi mắt u ám hơi tối tăm làm cô trở nên âm u kì bí. Cô hơi ngẩng đầu nhìn gương mặt kia: "Morriga Riddle, 13 tuổi."

Đôi mắt đỏ trên gương mặt kia hơi mở to ra. Riddle? Hắn không nghe lầm đi? Như vậy, đây là họ hàng xa của hắn? Hay là mật thám của lão ong mật kia... Morriga nhìn gương mặt tràn đầy ngạc nhiên và cảnh giác kia, hơi ngập ngừng, nói: "...Cha." Lần này Chúa tể Voldemort cứng mặt thực rồi, "Sao người lại biến thành... mất thẩm mỹ như vậy? Người là Dark Lord, là đời sau của Slytherin, là người đứng đầu Death Eater. Hiện tại người như vầy... mặt mũi Death Eater để đâu bây giờ? Thông thường mọi người luôn nhìn người lãnh đạo đầu tiên, người như vầy làm sao xứng đại diện cho toàn bộ Slytherin?" Morriga hơi nhíu mày nói, lòng nghĩ, Barbara mà nhìn thấy hình tượng hiện tại của cha tuyệt đối sẽ cười ngất rồi chụp ảnh lại làm kỷ niệm.

Nếu là bình thường, Voldemort đã nổi giận và Avada người trước mặt. Nhưng hiện tại, hắn không giận nổi, hắn có cảm giác phụ huynh làm chuyện xấu bị con cái nhìn thấy. Hắn cố bình tĩnh chuyển đề tài ra khỏi "diện mạo" hiện tại của hắn: "Con là con ta? Có gì chứng minh?" Morriga nghiêng đầu [Như vầy?] Voldemort lần này đã rút kinh nghiệm, không quá kinh sợ [Xà ngữ! Quả nhiên là con ta. Vậy...Mẹ con là ai? Làm sao con đến đây được, Morriga?]

Morriga nhìn hắn [Con không biết, con nhớ mình đang ở trong hầm chế dược. Đột nhiên cả người con trở nên rất đau, khi nó bình thường lại thì con đã ở đây. Còn có, con không có mẹ, con có hai người cha.] Và cái vạc độc dược của cô chắc là nổ rồi đi? Hiệu trưởng sẽ giận lắm đây ~ Morriga nghĩ. Voldemort nghe cô nói mình có hai người cha, đột nhiên hắn nhớ đến mèo con đáng yêu ngồi trong nôi mở to đôi mắt màu ngọc bích trong suốt nhìn hắn. Voldemort run giọng, hắn sợ, được rồi đây là lần thứ hai hắn thấy sợ một chuyện, câu trả lời làm hắn thất vọng [...Harry?] Và hắn không hề thất vọng, vì Morriga gật đầu.

-----------------------

Hehe ~ Tui lại nổi lên đây. Như vậy, dàn nhân vật chính – cả gia đình Riddle – đã có mặt đầy đủ rồi. 

-------------------------


CHƯƠNG 8:

VẪN KHÔNG CÓ ĐỀ!

Sáng ngày 1 tháng 9, ông Dursley đưa Harry đến Nhà ga Ngã Tư Vua. Cậu tìm đến bức tường giữa số 9 và 10 mà trong truyện đề cập. Chờ một lúc, quả nhiên nhìn thấy gia đình Weasley. Harry đẩy xe hành lý đi theo họ. Một lúc sau cậu đi đến mỉm cười nói: "Thưa bà, bà biết làm sao để vào sân ga 9 3/4 không ạ?" Người phụ nữ - Molly Weasley quay sang mỉm cười nhìn cậu: "Ồ con là học sinh mới của Hogwarts phải không. Con trai của ta, Ron, cũng là học sinh mới năm nay, hai đứa nhất định sẽ là bạn tốt. À phải rồi, để vào sân ga con chỉ cần đi qua bức tường giữa sân ga số 9 và số 10 là được."

Harry gật đầu cảm ơn, cậu nhìn bức tường nghĩ, thật sự phải chạy vào? Thật sự? Sẽ không đụng đầu vào tường chứ? Hay là chạy quá nhanh rồi đâm sầm luôn vào xe lửa?... Được rồi cậu hình như nghĩ hơi quá rồi nhận mệnh đẩy xe chạy vào. Harry quay đầu nhìn cánh cổng lớn sau lưng, may mà không đâm vào xe lửa.

Hừm, đây là xe lửa chạy bằng hơi nước sao? Ở mạt thế lúc đó hình như cũng đã phát minh ra một loại xe hơi chạy bằng năng lượng mặt trời. Không còn cách nào, mạt thế không thiếu nhất chính là ánh nắng chói chang nóng bức đến nỗi tang thi chỉ cần nằm trên mặt đường nửa tiếng là sẽ biến thành thịt chiên ngay a. Cậu vừa nghĩ vừa ngắm một chút rồi lên tàu, đi đến toa cuối cùng. Đóng cửa, đem hành lý để lên ngăn tủ phía trên rồi ngồi xuống ghế tay chống cằm vừa ngâm nga hát vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.

(Mei: Nếu các nàng thắc mắc vì sao tiểu H không thu nhỏ hành lý rồi bỏ vô túi cho thuận tiện như chương trước thì là do, tiểu H chỉ đang đóng kịch cho Dumbledore nhìn mà thôi. Dù sao tiểu H sống từ nhỏ ở giới Muggle thì làm sao biết phép thu nhỏ đúng không nè ^^)

Một lúc sau, tiếng còi vang lên, xe lửa bắt đầu chạy.

Trên đùi Harry là một quyển tập vẽ tranh. Cậu lúc này đang vẽ một con rắn với một đôi cánh lớn sau lưng(1), nếu nhìn kỹ có thể nhận ra cậu đang vẽ Tử Xà. Cậu muốn cho Du Mi một thân thể thật sự, sau bao đắng đo do dự cuối cùng cậu chọn Tử Xà. Vậy nên, lên năm hai cậu sẽ lấy máu, da và nọc của Basilisk để tạo cơ thể cho cô. Dĩ nhiên cậu sẽ không giết nó, dù sao thì Boa sẽ rất buồn nếu chỉ có một mình. A, còn Nagini thì sao nhỉ? Có lẽ cậu sẽ được xem một màn cẩu huyết cuộc tình tay ba giữa Basilisk x Boa x Nagini a ~ Harry hơi cong mắt.

Lúc này cánh cửa toa mở ra, một cô gái tóc xoăn màu nâu đứng trước cửa hỏi: "Cậu có thấy con cóc của Neville không?" Harry hơi ngẩng đầu nhìn cô, nói: "Không, tôi không thấy." Cô gái gật đầu, bỗng cô nhìn vào tập tranh mà Harry đang vẽ, hỏi: "Cậu đang vẽ tranh sao? Thật đẹp. Nhìn nó y như thật vậy. Mà nó là loài gì vậy? Tôi chưa từng thấy trước đây." Harry cười nói: "Cảm ơn cậu, đây là một sinh vật huyền bí, thú cưng của Salazar Slytherin – Basilisk."

Thật... đáng yêu a!!! Cô nhìn vào hai lúm đồng tiền của Harry, trong đầu gào thét. Cô lập tức bước vào nói: "Slytherin? Chính là một trong bốn người sáng lập ra Hogwarts sao?" Harry gật đầu, Hermione nhìn vào hình vẽ: "Cậu vẽ thật sự giống y như thực. Nhưng mà.... Tại sao rắn lại có cánh vậy? Tôi đã đọc rất nhiều sách về giới Pháp Thuật nhưng chưa từng thấy loài rắn nào như vầy, hay là do nó là vật nuôi của Slytherin?.. À phải rồi, tôi là Hermione Granger." Harry ngẩng đầu cười nhìn cô: "Cánh là do tôi thêm vào. Tôi là Harry Potter." Hermione ngạc nhiên: "Cậu là Harry Potter? Tôi đã đọc về cậu trong cuốn Lịch sử phép thuật hiện đại, cuốn Thâm trầm của nghệ thuật hắc ám và cuốn Những sự kiện phù phép lớn trong thế kỷ hai mươi." Harry vờ ngạc nhiên: "Tôi nổi tiếng như vậy?" Hermione gật đầu thật mạnh.

Lúc này cánh cửa lại mở ra, lần này là Draco. Draco đi vào nhìn Harry: "Tôi đi tìm cậu rất lâu, Harry." Xong cậu quay đầu nói với hai người to con bên ngoài: "Hai cậu về trước đi." Rồi nhìn qua Hermione: "Draco Malfoy. Phù thủy máu trong." Hermione gật đầu: "Hermione Granger, ba mẹ tôi đều là người thường." Draco hơi nhíu mày tính nói chuyện thì có thứ gì đó cản lại, cuối cùng cậu gật đầu chào hỏi cô.

Lúc này, một cậu bé tóc đỏ mở cửa nói: "Có ai nhìn thấy... Malfoy!" Cậu chỉ vào Draco la lên. Draco nâng cằm cười lạnh nói: "Weasley." Harry nhìn tình hình có chút không xong liền thở dài đứng lên giảng hòa: "Harry Potter. Xin chào." Cậu bé tóc đỏ lập tức chuyển sự chú ý, cậu vui mừng nói: "Cậu là Harry Potter? Người đã đánh bại Kẻ - mà – ai – cũng – biết – là – ai – đấy? Tôi là Ron, Ron Weasley."

Harry cười gật đầu nói: "Tôi đúng là Harry Potter kia, nhưng mà tôi không nhớ mình rốt cuộc đã đánh bại Voldemort..." Ba người Draco lập tức xanh mặt, "... như thế nào." Ron vẫn còn run rẩy khi nghe tên Voldemort, nhưng cậu lập tức kéo Harry ngồi xuống nói chuyện. Draco không thể làm gì khác ngoài ngồi xuống cạnh Hermione, cậu hơi nhích người cách xa cô một chút.

Dựa vào sự dẫn dắt của Harry (Nhờ Thần lực thì đúng hơn ^^), bầu không khí trong toa xe trở nên đặc biệt hòa hợp. Draco không còn khinh thường Hermione khi biết cô đã học thuộc hết sách giáo khoa năm nay của Hogwarts và nhiều quyển khác. Ron và Draco vẫn cãi nhau, nhưng đã không đầy mùi thuốc súng như ban đầu, nhìn vào giống như bạn bè đang đùa giỡn với nhau hơn.

Khi tàu dừng, bốn người và đoàn học sinh năm nhất theo sau Hagrid cùng đi qua đường mòn, ngồi cùng thuyền đi qua Hồ Đen. Khi đoàn người đi đến cửa chính thì dừng lại, Draco đi tìm ai đó, một lúc sau, cậu kéo một cậu bé da đen đi đến: "Harry, đây là Blaise Zabini. Blaise, đây là Harry Potter." Draco giới thiệu hai người với nhau. Blaise và Harry vươn tay bắt lấy tay nhau. Blaise gật đầu: "Potter." Cậu mỉm cười nhìn Blaise: "Zabini." Blaise hơi ngẩng ra nhìn cậu rồi buông tay lui ra sau, tai hơi đỏ lên. Draco cười thầm, hừ, đâu thể để một mình cậu mất mặt, đúng không? Lúc này, cánh cửa mở ra. Một người phụ nữ đội chiếc nón nhọn, áo choàng xanh biếc, đôi mắt nghiêm nghị nhìn đoàn học sinh, gật đầu với Hagrid: "Cảm ơn bác Hagrid." Bà quay sang nói với các học sinh: "Đi theo tôi." Rồi mở cửa bước vào trong.

------------------

Chương này có quá ngắn không? Tui chỉ nghĩ được nhiêu đây thôi, chắc vừa đủ ha ^^ Vì Harry và bốn người Draco chưa thân lắm nên tui để là tôi – cậu, đến khi thân hơn sẽ chuyển thành tớ - cậu. Chỉ khác một từ nhưng quan hệ lại thân thiết hơn rất nhiều ^^ Hay là mấy nàng muốn nhóm năm người Harry xưng hô với nhau theo cách khác? Cmt nhiệt tình vào a ~ để tui có hứng viết tiếp nha ~ ( Thầy của tui cũng hay nói với lớp tui như vậy: Các em phải nhiệt tình lên thầy cô mới có hứng thú dạy học!)

(1) Đây là hình con rắn có cánh mà tiểu H vẽ (Minh họa Cubellios - Fairy Tail)

Còn đây là kinana - Cubellios khi biến thành người cho nàng nào muốn biết ^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia