ZingTruyen.Asia

[Hoàn] Nông gia ác phụ

Chương 54

PhanHuong301

Edit: Xíu

Trình Gia Quý hiện tại không có tiền mặt, nhưng cũng không thể đi bán ruộng đất được, nếu muốn thuận lợi làm cửa buôn bán này chỉ có hai cách. Hoặc là tìm người mượn mấy lượng bạc, hoặc là nói một tiếng với Trình Gia Hưng, xem có thể cho nợ tiền một ngày hàng hoá , bán xong trở về sẽ bổ sung trả lại.

Ý tứ của Chu thị là bọn họ không có người để mở miệng vay được tiền, hay cùng tam huynh đệ thương lượng một chút xem sao, chậm một ngày chỉ qua có mấy lượng bạc, số tiền này đối với người khác thì rất nhiều, nhưng với Trình Gia Hưng thì như hạt mưa phùn.

Nói như vậy cũng không sai, nhưng Trình Gia Quý không đồng ý, ngay cả khi Chu thị nói rằng chính mình sẽ đến nói chuyện với Hà Kiều Hạnh, Trình Gia Quý cũng không cho, hắn còn nói tới đạo lý: "Nàng cũng nhìn ra là cửa buôn bán này bất cứ ai đi làm cũng có thể kiếm được tiền, giống như người ta nấu chín đồ ăn ngon trong nồi bảo chúng ta đi cầm bát đến lấy, ta không thể thực hiện đi đến bước này, lười biếng thụ động ngồi chờ người ta mang đến tận tay rồi đến lấy đi? Tam đệ đã chỉ ra một con đường tươi sáng để kiếm tiền, chẳng lẽ ta có thể nói với đệ ấy rằng ta không có tiền vốn nên hãy cho ta nợ tiền vốn hàng hoá được không? Điều này thật sự rất kỳ công, không được".

"Nói như vậy, ngoài trừ lão tam ra, chúng ta có thể mượn người thân nào một hai lúc nữa sao?". Chu thị nói nhà mẹ đẻ nàng là không thể nào, trong nhà có lời nói, cho dù đại tẩu có tiền cũng nhất định không cho nàng mượn, vậy chỉ có thể nói chuyện với nương mà thôi.

"Trong tay nương còn cầm giữ số bạc của lão tứ, ta sẽ đi đến nhà Viên thợ mộc hỏi mượn hắn một chút, nếu đệ ấy cũng muốn làm, thì hiện tại về nhà thương lượng với tam đệ còn kịp".

"Vậy thì chàng đi phải nói cho tốt, chúng ta mượn mấy ngày, nhất định sẽ trả lại cho hắn sớm".

"Ta biết rồi, nàng yên tâm đi".

Đầu tiên, Trình Gia Quý nói được chắc chắn như vậy, thứ hai là Trình Gia Vượng  thực sự rất sảng khoái, cho dù hắn thời gian ở nhà không nhiều, Chu thị cũng biết được con người của hắn, nên hiện tại không lo lắng về tiền vốn, bây giờ quay sang suy nghĩ về những mặt khác. Ví dụ  như tam đệ muội có thể làm ra bao nhiêu sản phẩm? Bánh bỏng gạo có đủ phân chia hay không? Rồi phân lượng cho bọn họ nhiều hay là ít? Nếu để nhiều thì có thể bán hết sao?........

Cho dù biết đó là việc mua bán kiếm tiền, rốt cuộc là một ngày kiếm được bao nhiêu tiền, nàng không có yên tâm.

Giống như lúc trước, Man Tử, Chu Tiểu Thuận làm cùng Trình Gia Hưng, bọn họ kiếm tiền được rất nhiều, ôm bạc trở về xây nhà, mua trâu còn có thừa. Sau này, đại tẩu cũng bắt đầu làm buôn bán, khoai tây chiên lốc xoáy kiếm được cũng nhiều tiền......Chu thị bây giờ không thể nói là công việc mua bán bánh bỏng gạo có thực sự tốt hay không, nghĩ đến trước đó bi kịch Lưu Tam Toàn bán đậu phộng chiên, nàng suy nghĩ, ngày đầu tiên lấy ít hơn một chút, xếp chúng vào trong sọt rồi xem có bán ra sao.

Nàng người này so với Lưu thị suy nghĩ nhiều, đắn đo hơn. Cũng là chuyện làm ăn buôn bán giống nhau, Lưu thị nghe xong vỗ đùi một cái, hận không thể đem hết tiền trong tay tiêu hết vốn, xoay người còn đi mượn xe trâu, vì sợ đau lòng kiếm được ít tiền hơn.

Tất nhiên làm như vậy là điều này dựa trên sự tín nhiệm của vợ chồng lão tam, nguyên lời nói của Lưu Tảo Hoa là: Ngươi nếu không thông minh, không có chủ ý gì lớn thì hãy nghe lời của Thần Tài nói.

Người giống như nàng, nếu tin sai người là tuyệt đối xong đời, cũng may Hà Kiều Hạnh về việc này tay nghề vẫn đáng tin cậy, bọn họ đã thương lượng kế hoạch bán hàng này và cũng không có gì sai sót....,...... Kể từ đó, Lưu thị liền rất thuận lợi chiếm trước đến tiên cơ, Chu thị bên này vay tiền buôn bán để không thể thua lỗ, thời điểm đi lấy hàng quả thật lấy không nhiều lắm.

Vào mùa đông, đồ đạc dễ bảo quản hơn, vì thế Hà Kiều Hạnh bắt đầu làm việc sớm hơn một ngày bán, sáng sớm hôm sau dậy rời giường lại tiếp tục làm, chiên cơm, chiên cơm, nấu nước đường, nấu nước đường, có đại tẩu hỗ trợ nấu cơm, bà bà Hoàng thị ở nhà chính, đã cắt xong giấy gói dầu để gói lại, sáng sớm nàng đã cầm lại đây, bên trong sọt tất cả đều là bánh bỏng gạo, khi bước vào cửa liền ngửi thấy một cỗ hương vị ngọt ngào.

Trình Gia Quý nghe Chu thị nói trước tiên lấy ít một chút xem thử bán ra sao, hắn cũng cảm thấy cần thận điểm này cũng tốt, nhưng đến đây thấy người lấy nhiều như vậy thì rất là kinh ngạc

"Sao nhiều như vậy? Đây là chuẩn bị dự trữ để cho ngày mai hay sao?".

Trình Gia Hưng nghe nói người tới mới từ nhà bếp ra tới, vừa đi vừa xua tay nói chuyện: "Ngày mai vẫn còn trên bếp, đây là hàng của hôm nay, mỗi sọt có 250 gói, đại tẩu cho các ngươi lấy trước, dư lại thì nàng lấy tất cả".

Chu thị sáng sớm đã được bà bà sai sử, còn chưa có làm xong việc, nghe nói lấy hàng nên nàng đến đây nhìn xem, vừa lúc nghe được lời này.

"Muốn hết sao? Đại ca cũng đồng ý? Nhiều như vậy sao có thể chuyển đi ra ngoài được? Rồi vận chuyển đi ra ngoài có thể bán hết sạch không?".

Trình Gia Hưng biết chuyện nên hắn cấp hàng hoá thuận tiện lấy tiền, không nhàn rỗi mà giải thích.

Cũng không cần giải thích, vào lúc này, Lưu thị đã đem xe trâu dắt tới, sai sử Trình Gia Phú lấy hàng, người Hà gia chọn bốn sọt, Trình Gia Quý ngẫm lại muốn hai sọt, còn có tám sọt ước chừng hai ngàn gói để cho Lưu thị mua.

Lưu Tảo Hoa còn đang rối rắm, nàng không yên tâm nghĩ cũng muốn đi ra ngoài, nhưng sợ đi một ngày việc trong nhà không có ai làm,

"Đại tẩu, ngươi cứ làm theo lời vợ ta nói thét to lên, từng này không  bán đến một ngày, chốc lát sẽ có người mười gói, hai mươi gói, lại là đánh xe trâu ra ngoài, cho nên làm nhanh lên thì sau giờ ngọ buổi chiều có thể mang tiền trở về".

"Ta đây đi! Buổi chiều trở về lại giúp đệ muội làm việc!"

Trình Gia Phú còn nói không cần: "Chúng ta lúc trước không phải đã nói rồi sao, ta đi......".

"Chỉ một gánh hàng thì chàng có thể làm, nhưng nhiều hàng như vậy chàng cố làm sao được đây?". Lưu Tảo Hoa không nói nhiều lời với hắn, thanh toán tiền xong liền thúc giục đi ra cửa, Trình Gia Phú quấn chặt áo khoác bông vội chạy đuổi theo. Hiện tại đã nhìn ra, đại phòng bên kia, Lưu Tảo Hoa làm chủ, ngẫm lại cũng không phải xấu, sáu lượng bạc trả tiền vốn đều là nàng kiếm.

Thấy đại tẩu cùng đi ra ngoài, Chu thị hỏi Trình Gia Quý đi một mình liệu có được không?.

Trình Gia Quý vừa đem hai sọt bánh bỏng ngô cột vào hai đầu đòn gánh, nâng lên ước lượng, nói không thành vấn đề.

"Từng này ta có thể làm được, nàng ở nhà giúp đỡ nương và đệ muội cho tốt".

Huynh đệ Trình gia đi trước, người Hà gia còn đi đến nói chuyện với muội muội, lúc này mới bắt đầu gánh hàng đi bán bánh bỏng gạo. Chưa nói đến người đi ra ngoài bán tâm lý như thế nào, lưu lại người ở nhà là hai người cùng nhóc con Thiết Ngưu không biết chuyện gì, Hoàng thị phụ trách đóng gói trong lòng có chuyện lo lắng, chỉ cần người đi ra ngoài một khắc chưa trở về là tâm nàng treo lơ lửng không bỏ xuống được, hai người con trai có biết đằng rao hàng, giới thiệu, quảng cáo hay không, có thuận lợi bán xong trở về hay không......Trong lòng nàng còn niệm A Di Đà Phật, Quan Âm Nương Nương, Thần Tài phù hộ, việc buôn bán này ngàn lần đều thuận lợi.

Hoàng thị nhắc sốt ruột từ sáng sớm đến buổi trưa, bữa ăn này Hoàng thị nấu cơm, đồ ăn là Hà Kiều Hạnh xào, ăn xong bọn họ thoáng nghỉ ngơi một lát, đang chuẩn bị tiếp tục làm việc thì thấy Trình Gia Quý gánh hai sọt trống trở về.

Hắn trước cất sọt tre, rồi mới lấy bọc tiền đưa cho vợ Chu thị.

Hoàng thị cũng từ nhà chính đi đến dưới mái hiên, hỏi hắn buôn bán như thế nào?.

Trình Gia Quý cầm lấy bát nước trắng mà huynh đệ đưa, uống hai ngụm rồi mới nói lên chuyện từng trải sáng sớm nay đi ra ngoài. Hắn nói phần lớn thời gian là đi đường, đến nơi dỡ gánh xuống, mở hai gói ra nếm thử thì chỉ trong chốc lát đã bán hết sạch.

"Trên trấn chưa ai thấy qua loại bánh này, hỏi ta tên gọi là gì, còn hỏi ta có phải là học nghề từ bên ngoài trở về làm không? Rồi có nhiều người không mua được, hỏi ta ngày mai có đi bán không, ta nói có đi, bọn họ bảo ta mang nhiều thêm đi bán chút".

Chu thị hỏi hắn bán thế nào?

"Hét lên bán đó, bánh bỏng gạo, bánh bỏng gạo,  bánh bỏng gạo vừa thơm vừa giòn, hãy tới nhìn một cái đi!".

Chu thị: "...........Ta hỏi chàng bán bao nhiêu tiền một gói.

"Ta làm theo lời đệ muội nói, 5 văn một gói, mua bốn tặng một, ta nói như vậy mọi người không mua riêng từng gói, hầu như đều mua bốn gói, còn có người mua một lúc bốn mươi gói, bán hết thật là nhanh". Trình Gia Quý nói xong rồi uống nước nguội trong bát, lại cảm khái một tiếng, "Ta hôm nay mới biết được, tiền vẫn có thể kiếm được tốt như vậy".

Hoàng thị trong lòng tính toán một chút, Gia Quý lấy hai sọt, một gói kiếm lời được 1 văn tiền, tính ra thì tổng kiếm được nửa lượng bạc, chẳng trách nói kiếm tiền dễ như vậy.

"Lão nhị, con nghỉ ngơi một lát đi, nghỉ xong đi gánh lấy mấy gánh nước đổ vào lu chứa cho lão tam. Việc buôn bán này đứng bếp không ngừng nghỉ, mà nước dùng cũng mau".

Trình Gia Quý tiếp nhận phân phó công việc này muốn đi, nói không cần nghỉ ngơi: "Nương, con nghĩ hôm nay kiếm được tiền, nên rất là vui mừng có động lực". Hắn nói xong liền đi gánh nước, Chu thị chào hỏi qua, nói về nhà cất tiền, khi trở về phòng bên kia, nàng lấy tay che ngực, đáng lẽ ra nên tin tưởng lão tam nhiều một chút, hai người bọn họ còn nghi ngờ một ít nên đã vụt mất tiền oan.

Không tính đến một hai gói ăn thử kia, tiền lời hôm nay bán được nửa lượng bạc, bọn họ hai sọt kiếm được nửa lượng, Lưu Tảo Hoa chở tám sọt đi ra ngoài chẳng phải kiếm được nhiều tiền đến điên rồi sao????

Hai sọt là nửa lượng bạc, tám sọt là được bao nhiêu?.

Hai lượng bạc tiền lời!

Chu thị nghĩ sáng ngày mai không thể để cho nàng chiếm được tiện nghi như vậy nữa,  cũng muốn mua bốn đến tám sọt, nghĩ đến đây nàng lại sửng sốt, thậm chí không thèm đếm lại tiền bạc, mà khoá cửa vội bỏ chạy đi ra ngoài.

Lúc Chu thị qua lại đây thì huynh đệ Hà gia cũng đã bán hết sọt mang trở về, hai người bọn họ đứng ở trong sân nghỉ ngơi một lát, Hà đại ca nói hắn cầm tiền trở về thuận tiện nói chuyện buôn bán cho cha nương, nói cho gia đình biết việc buôn bán này rất tốt, để mọi người được yên tâm.

Còn về Đông Tử, hắn trước đây thường phụ một tay cho Hà Kiều Hạnh làm, nhìn lên trời vẫn đang còn sớm nên hắn không vội trở về, mà đi đến bếp lò giúp đỡ.

Trong ba tốp người đi ra ngoài, người trở về cuối cùng là xe trâu của Trình Gia Phú, Lưu Tảo Hoa khó có được một lần hào phóng mua mấy cái bánh bao nhân thịt lớn ở quầy hàng bên cạnh, xe trâu dừng lại liền chạy vào bếp, nói phải đưa cho Hà Kiều Hạnh ăn bánh bao nóng, , mọi người trong sân đều có thể nghe thấy tiếng la hét gọi to của nàng.

"Đệ muội, ngươi thật sự là Thần Tài của ta đó! Ngươi không nhìn thấy đây, việc buôn bán này của chúng ta rất là sôi nổi, ta làm theo lời ngươi dạy hét to một tiếng chào hàng, nói cho bọn họ vì là ăn tết nên bán ưu đãi, mua bốn tặng một, mua nhiều tặng nhiều, nói qua mấy ngày này liền không cho đi, bọn họ thật sự là cướp mua đó! Ta phải đi trên đường vừa muốn bán kiếm tiền, vì thế bận rộn quá làm không hết nhiều việc, buổi sáng làm bánh bột ngô cũng không có thời gian ăn, trên đường trở về mới gặm ăn được".

"Nương ôi! Việc buôn bán này! Thật sự là kiếm được tiền nha! Trước đó ta làm  một tháng mới kiếm được hơn hai lượng, ngày hôm nay thu tiền đã hù chết khiếp ta rồi!".

"...................".

Nghe Lưu thị luyên thuyên không dứt, Hoàng thị liền cố ý nâng cao giọng nói hôm nay bận rộn công việc, nên quần áo bẩn chưa có người giặt.

Vừa nghe thấy lời này, Lưu thị đã như gió bay từ ngoài bếp đi ra nói.

"Con đi! Con đi giặt giũ! Nương, các người tiếp tục làm việc đi, mọi việc  linh tinh trong nhà đều cứ giao cho con! Đúng rồi, Gia Phú, chàng cất sọt rồi cho trâu ăn, xong đó đến nhà đồ tể, nói ta muốn bán toàn bộ heo trong nhà cho hắn, ta về sau muốn đi theo chàng buôn bán nên không có thời gian rảnh mà hầu hạ lão heo đâu! Vốn dĩ nói cuối năm giết heo, nhưng nghĩ lại vẫn là mua thịt ăn đi, giờ cũng lười giết mổ!..........Còn có đệ muội, ta đem bánh bao thịt để trên bếp cho ngươi, ngươi nếu vội, đói bụng hâm nóng lên là có thể ăn........".

Từ lúc Lưu Tảo Hoa trở về, cái miệng của nàng ta chưa dừng lại một chút nào, đừng nói là trên dưới Trình gia, người đi trên đường thôn đều nghe thấy nàng bô bô nói những điều này. Tất cả dừng lại rồi hỏi Trình Gia Hưng có phải bắt đầu buôn bán trở lại hay không? Bán cái gì?.

Chu thị vừa đến đây, chưa kịp nói chuyện về xe bò với Trình Gia Hưng, đã nghe Lưu Tảo Hoa đã khống tràng một lúc chuyện này.

Chờ Lưu Tảo Hoa bưng quần áo bẩn đi ra ngoài, nàng mới chịu đựng đau lòng gọi Trình Gia Hưng: "Lão tam, xe trâu nhà ngươi cũng có ta mượn sử dụng được không? Chúng ta cùng đại ca đại tẩu, từng nhà một ngày luân phiên sử dụng được không?".

Trình Gia Hưng nói: "Đại tẩu đồng ý là được, hơn một tháng trước nàng đã bàn bạc xong với vợ ta rồi, tẩu lúc này mới nói với ta thì có ích gì? Ta có thể dắt trâu trở về rồi quay lại cho tẩu mượn được không?".

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia