ZingTruyen.Asia

[Hoàn][CV][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Về Đây Em Nuôi!

𝒞𝒽𝓊̛𝑜̛𝓃𝑔 23

_LingWuYue_

Quách Nguyên Thiên Yết đột nhiên bị chảy máu mũi khiến Khổng Nghiên Xử Nữ có chút hoảng, nhanh chóng đỡ anh sang một bên.

Thẩm Phương Song Tử và Dương Hoàng Sư Tử ở phía sau không khách khí phá lên cười, cười đến đặc biệt khoa trương, mà khuôn mặt luôn không thích thiệt thòi Quách Nguyên Thiên Yết lại không hề quay đầu lại, thực sự là đang nhẫn nhịn.

"Tiểu tử kia là vừa mới hẹn hò đi, nhất định là vừa mới hẹn hò!?"

"Đừng có cười người ta, anh lúc trước cũng có khá hơn chỗ nào đâu."

Khổng Nghiên Xử Nữ không nghe thấy nhưng Quách Nguyên Thiên Yết lại nghe thấy được, nghe được cũng không có cách nào, ai bảo anh... chảy máu mũi đâu?

Tuy rằng đã là tháng mười nhưng nóng cũng không khác gì mùa hè, hôm nay cũng rất nóng, Khổng Nghiên Xử Nữ đối với chuyện anh bị chảy máu mũi không hề hoài nghi, thậm chí còn rất tri kỉ mua cho anh một bình trà lạnh.

Quách Nguyên Thiên Yết rửa mặt xong, trong tay liền bị nhét cho một bình trà lạnh, sắc mặt phức tạp.

Dọa người.

Dọa người có năng lực làm sao được.

Chịu đựng.

Anh dùng trà lạnh dán vào mặt làm giảm nhiệt độ, thoáng nghĩ ngợi một chút lại đứng dậy.

Nữ sinh trước mắt, dáng người có thể hấp dẫn vô số ánh mắt của cánh đàn ông, nhưng toàn bộ lực chú ý của cô bây giờ đều đặt trên người Quách Nguyên Thiên Yết.

Anh đi tới bên cạnh Khổng Nghiên Xử Nữ, ánh mắt bức lui một vòng người đang thưởng thức cô bằng ánh mắt không thuần túy kia.

Nam sinh cao lớn mặc quần bơi, thân thể lõa lồ ra vô cùng rắn chắc mạnh mẽ. Bụng anh hiện lên rõ sáu múi, hình dạng lại rất xinh đẹp, đây tuyệt đối là đã tập luyện qua.

Vừa nhìn là biết anh là bạn trai của cô, đám người ra ngoài chơi đều không tính đi gây chuyện với ai, tự giác dời tầm mắt đi.

Khổng Nghiên Xử Nữ theo Quách Nguyên Thiên Yết đi trong chốc lát chợt phát hiện.

"Bạn học Quách, dáng người cậu đẹp thật đấy."

Thân hình thiếu niên ngày thường đều giấu ở sau chiếc áo đồng phục rộng thùng thình, rất khó nhìn ra dáng người xuất sắc ở cái tuổi này của anh. So với bạn cùng lứa thì vóc người anh còn đẹp hơn rất nhiều.

Nhìn thì gầy yếu nhưng trên làn da mỏng manh đó lại là một tầng bắp thịt bao trùm, theo hô hấp của anh, cơ bụng còn hơi run run.

Quách Nguyên Thiên Yết dừng chân.

Khổng Nghiên Xử Nữ thuần túy là đang thưởng thức.

Con trai và con gái đều cũng là con người, hoặc là nói đều mang thị giác của động vật, đếu thích nhìn thấy thứ gì đẹp mắt, hấp dẫn. Nam sinh soái khí, dáng người tốt cũng sẽ hấp dẫn ánh mắt của nữ sinh.

Khổng Nghiên Xử Nữ quan sát anh từ trên xuống dưới, biết đại khái tại sao anh lại có dáng người như vậy.

Từ hồi tiểu học, Quách Nguyên Thiên Yết đã ở võ quán học võ, nhiều năm như vậy, dáng người cũng được rèn luyện rất tốt, so với đi tập ở phòng thể dục thể thao còn tốt gấp mấy lần.

Hơn nữa, dáng người của thiếu niên đều tràn ngập sinh cơ, cùng đi tới khiến đám con gái đều dán mắt nhìn Quách Nguyên Thiên Yết.

Anh không biết trả lời thế nào.

Nói lại một câu, cậu cũng vậy?

Nhưng nói thế rất giống như đi trêu ghẹo người ta.

Nhưng đối với bạn gái của mình nói câu này, chắc là không sao đâu nhỉ?

Quách Nguyên Thiên Yết vừa chuẩn bị tâm lý thật tốt, tầm mắt Khổng Nghiên Xử Nữ đã dừng lại ở trên người người khác.

"Anh ta dáng người cũng rất tốt, nhìn ra được là người rất biết chăm sóc mình. Không sai."

Đó là một thanh niên sắp ba mươi tuổi rồi, nam nhân tuổi tác càng lớn càng không chú ý tới bề ngoài của mình, trừ một nhóm người đặc biệt ra thì mọi người đa phần là để cho nó phát triển bình thường.

Khó có được một người đã ở tuổi này rồi còn có dáng người tốt như vậy, Khổng Nghiên Xử Nữ vô cùng hâm mộ.

Khóe môi Quách Nguyên Thiên Yết hơi hơi giương lên lại lập tức mím lại, trừng mắt nhìn.

Có cần trả lời nữa không? Không cần.

Cô chính là thuận miệng nói mà thôi.

Không thể tin.

———ʚµɞ———

Thẩm Phương Song Tử và Dương Hoàng Sư Tử đã đi chơi trước, cái chơi của tiểu tình nhân cũng có rất nhiều, ôm nhau từ trên cầu trượt nhảy xuống, bắn nước tung tóe.

Khổng Nghiên Xử Nữ ôm phao, Quách Nguyên Thiên Yết đứng ở bên người cô.

Nữ sinh tuổi trẻ rạng ngời sẽ hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác, xung quanh có không ít nam sinh nhìn Khổng Nghiên Xử Nữ đều muốn rục rịch, muốn tiến tới đây lại bởi vì sự tồn tại của Quách Nguyên Thiên Yết mà bỏ đi ý niệm.

Mà đám con gái thì không giống thế.

Ba đứa con gái mặc bikini đi tới bên người Quách Nguyên Thiên Yết, nữ sinh tóc dài nghiêng đầu, cười cười với anh.

"Tiểu ca ca, chúng ta bên kia muốn chơi bóng nước, còn thiếu một người. Anh có muốn qua đó chơi không?"

Cô ta còn nũng nịu: "Kì nghỉ lễ kết thúc bọn em cũng có thể chơi với anh."

Quách Nguyên Thiên Yết nhìn chằm chằm động tác của Khổng Nghiên Xử Nữ bị ngăn trở, cau mày không chút khách khí nào nói: "Tránh ra!"

Thái độ của anh cực hung, giọng điệu lạnh băng, vốn là có thể làm cho đám nữ sinh này biết khó mà lui, nhưng mà trong mắt những cô gái này lại tràn ngập dục vọng chinh phục.

"Tiểu ca ca, đừng lạnh lùng như thế chứ, nơi đó có nhiều người lắm, anh chơi một lúc đảm bảo sẽ thích ngay."

Một nữ sinh tóc xoăn trừng mắt nhìn Quách Nguyên Thiên Yết.

Anh vượt qua ba nữ sinh, bước nhanh đạp vào trong nước.

Khổng Nghiên Xử Nữ đã phát hiện ra chuyện bên này, cô ngừng lại, ở trong nước nổi nổi tò mò nhìn qua.

Ba nữ sinh dáng dấp đều không tệ, dáng người cũng rất đẹp, nếu qua một cái ống kính thì đại khái chính là một võng hồng có tiếng trên mạng.

"Tiểu ca ca lạnh lùng quá, một người chơi không vui. Chúng ta cùng đi đi, em mời anh uống rượu."

Quách Nguyên Thiên Yết vừa chán ghét vừa thấy phiền, nhưng bởi vì ba người này mặc quá ít, anh không có cách nào dùng tay đẩy họ ra, gương mặt lạnh lùng đi tới chỗ Khổng Nghiên Xử Nữ đang nổi trên cái phao, vừa đứng lại liền quay mặt đi không nói.

Khổng Nghiên Xử Nữ liền hiểu.

Đây là tới tìm kim chủ như cô hỗ trợ sao?

Khổng Nghiên Xử Nữ lười biếng lên tiếng: "Ba vị tiểu tỷ tỷ này, tiểu ca ca này đã là người của tôi rồi."

Các cô gái này kỳ thật đều biết, sớm đã theo dõi nam sinh có diện mạo cực soái lại thêm vóc người chuẩn này đã lâu, tự nhiên cũng sẽ biết anh đi cùng với một cô gái rất xinh đẹp.

Nhưng như thế thì sao? Cùng các cô chơi đùa, có bao nhiêu người thực sự còn độc thân đâu.

"Em gái nhỏ, chúng ta mời bạn của em cùng đi qua chơi một chút mà thôi, em cũng không keo kiệt đến mức đó đi."

Khổng Nghiên Xử Nữ nở nụ cười.

"Bạn trai của tôi, dựa vào cái gì cho mấy người mượn?"

Ba nữ sinh không vui.

"Đều đã tới đây chơi, mọi người cùng nhau vui vui vẻ vẻ không được sao? Nếu em muốn chơi, bên chúng ta còn có mấy tiểu ca ca khác cùng em chơi đùa."

"Ừ, chơi vui vẻ, không tiễn."

Khổng Nghiên Xử Nữ nằm nổi trên phao, lười biếng hướng về phía họ lắc lắc tay.

Nữ sinh bị cự tuyệt đến vài lần, tức giận.

"Chị Đông Nghi muốn bạn của cô bồi chị ấy đi một vòng, một giờ trả cho cô một vạn, cô có đồng ý hay không không quan trọng, việc này để anh ta quyết định."

Khổng Nghiên Xử Nữ ánh mắt cổ quái.

"Các người...lại lấy tiền đập tôi, còn đập cả anh ấy?"

Quách Nguyên Thiên Yết trầm mặt.

Lấy tiền mua người khác, loại hành vi này Khổng Nghiên Xử Nữ làm khiến cho người khác cảm thấy đáng yêu, đổi lại là người khác, Quách Nguyên Thiên Yết chỉ thấy ghê tởm.

Mặt anh triệt để trầm xuống, nam sinh cao lớn sắc mặt âm trầm thì giống như là sẽ xảy ra rất nhiều nguy hiểm đi.

"Chị của mấy người thì mấy người đi tìm người của mình mà chơi, bọn tôi không tiếp."

Ra ngoài chơi, quan trọng nhất là phải vui vẻ, Khổng Nghiên Xử Nữ ban trưa đã không vui một lần, lần này cô không muốn sinh sự.

Nhưng cô không sinh sự, không có nghĩa là người khác có thể thoải mái khi dễ cô.

"Đã nói là mượn tiểu ca ca này đi chơi, một giờ trả cho cô một vạn, cô bán thân mình cũng không được số tiền này đâu!!!"

Nữ sinh nói đến một nửa, một cái phao bằng gỗ hung hăng đập tới, nện qua sát tóc cô ta.

Nữ sinh mặc bikini sợ tới hoa dung thất sắc, hét chói tai.

Quách Nguyên Thiên Yết vẫn còn duy trì tư thế ném phao gỗ, anh gằn từng câu từng từ: "Cút!"

Nữ sinh kia không giữ được mặt mũi nữa, ba người đỡ nhau thất tha thất thiểu chạy trốn.

Khổng Nghiên Xử Nữ nhìn cái phao gỗ, cúi đầu.

Quách Nguyên Thiên Yết có chút bận tâm, quỳ một gối xuống ở trong nước, đối diện với ánh mắt của Khổng Nghiên Xử Nữ.

Nữ sinh kia nói những lời quá độc ác, anh sợ cô nghe được sẽ buồn nôn.

"Không sao chứ?"

Nửa ngày sau Khổng Nghiên Xử Nữ mới ngẩng đầu lên.

Cô cau mày, trên mặt đều là vẻ khó có thể tin tưởng.

"Cậu nói, ngày nghỉ người đi mấy nơi này, rốt cuộc là du khách nhiều hay đám ngu ngốc nhiều?"

Quách Nguyên Thiên Yết nhịn không được, ánh mắt hơi cong cong.

Đây cũng coi như là anh đang cười.

Khổng Nghiên Xử Nữ cảm khái.

"Tớ lớn như vậy cũng rất ít khi gặp đám người ngu ngốc như thế. Hôm nay là không thích hợp đi ra ngoài sao? Tại sao có một đám ngốc tụ tập ở đây?"

"Đúng, không nên cùng lũ ngốc so đo." Khổng Nghiên Xử Nữ xoa xoa hai má, cùng Quách Nguyên Thiên Yết đi chơi trò khác.

Tâm tình của cô không hề bị ảnh hưởng gì quá lớn.

Lúc sáng cô vẫn không vui, nhưng sau khi cùng Thẩm Phương Song Tử mắng người xong liền vui vẻ cho tới bây giờ.

Hiện tại cảm thấy, ba nữ sinh kia muốn xui xẻo, chính mình căn bản cũng không thèm tức giận với mấy người đó.

Nhìn cái tư thế lấy tiền đập người của mấy người đó, còn cái ánh mắt nhìn Quách Nguyên Thiên Yết nữa, rõ ràng là đang coi anh thành một gã trai bao mà.

Muốn ngủ với anh sao? Nằm mơ.

Ngủ được với boss phản diện, Khổng Nghiên Xử Nữ liền dâng rượu kính đám người đó như một nữ hán tử luôn.

Cô cùng nhóm Thẩm Phương Song Tử hội hợp, bốn người lại đi đến một chỗ chơi bóng chuyền.

Hai đội, vì công bằng, xếp theo đôi tình nhân.

Khổng Nghiên Xử Nữ toàn bộ hành trình đều bắt cá, hoàn toàn không cần quản phía trước.

Quách Nguyên Thiên Yết sức bật tốt, cho dù là trong nước cũng có thể nhanh chóng đi đến cạnh cô, đem bóng sắp đập đến trên người cô đỡ lấy.

Khổng Nghiên Xử Nữ cảm thấy, so với một đồng đội thì Quách Nguyên Thiên Yết cần một cổ động viên hơn.

"Soái ca, tớ cổ vũ cho cậu nha ~ "

Khổng Nghiên Xử Nữ vỗ vỗ tay, vẫy tay giả trang mình như khán giả, tự thể nghiệm hô cho Quách Nguyên Thiên Yết, cô bây giờ chính là fan của anh.

Quách Nguyên Thiên Yết liếc cô một cái.

Sau đó, Dương Hoàng Sư Tử lập tức xông lên áp đảo.

Vừa mới rồi còn chơi rất thoải mái, sao tự nhiên lại xông lên kinh vậy?

Đại ca! Bọn họ chỉ là đang chơi bóng chuyền nước! Không có ai muốn tham gia thi đấu!

Kế tiếp hoàn toàn biến thành Quách Nguyên Thiên Yết đánh lại, Thẩm Phương Song Tử với Dương Hoàng Sư Tử ở bên phía đối diện liều mạng tiếp cầu, nhìn tình hình này cũng biết là ai thắng rồi.

"Hay hay hay! Siêu cấp hay!"

Thân làm đồng đội, Khổng Nghiên Xử Nữ đã lui hẳn sang bên cạnh, không biết từ lúc nào cầm được một cái chuông, đong đưa cổ vũ cho Quách Nguyên Thiên Yết.

Một ván bóng chuyền nước làm không ít người vây quanh.

"Không chơi nữa, người anh em, cậu ăn cái gì mà hăng thế?" Dương Hoàng Sư Tử mệt đến mức thở hồng hộc.

Quách Nguyên Thiên Yết giơ tay đỡ bóng, đưa mắt nhìn Khổng Nghiên Xử Nữ.

Khổng Nghiên Xử Nữ lập tức giơ tay: "Cho cậu một điểm khen ngợi nè!"

Quách Nguyên Thiên Yết nhận được điểm khen ngợi của Khổng Nghiên Xử Nữ, khóe miệng dương lên.

"Bộp bộp bộp".

Lại có người ở đó vỗ tay.

"Thật hay."

Một nữ nhân thoạt nhìn rất thành thục, hơn hai mươi tuổi đứng ở một bên xem. Cô ấy lúc này chậm rãi ung dung vỗ tay, cười khen: "Tiểu đệ đệ này đánh hay lắm."

Khổng Nghiên Xử Nữ liếc qua ba người đứng sau lưng nữ nhân kia.

Đây không phải là ba người mặc bikini ban nãy bị dọa cho chạy mất hay sao?

Lại tới nữa?

"Giới thiệu một chút, chị tên Đông Nghi, gọi chị Nghi là được."

Cô ấy chủ động đưa tay ra với Khổng Nghiên Xử Nữ.

"Nam sinh này, là bạn trai em?"

Khổng Nghiên Xử Nữ gật đầu.

"Đúng thế, cho nên mấy chị muốn chơi gì thì phiền đi tìm người khác nhé."

"Em gái, đừng kích động thế. Chị chỉ cảm thấy bạn trai em đáng yêu, muốn cùng nhau nói chuyện, chơi trò chơi mà thôi, sẽ không làm gì cả."

Bề ngoài của cô ấy rất xinh đẹp, cũng rất có phong tình, lúc nói chuyện hơi híp mắt, giống như một hồ ly tinh.

"Chị gái này, em với bạn trai vẫn còn trong độ tuổi vị thành niên, khả năng không chơi được."

Khổng Nghiên Xử Nữ chắn trước người Quách Nguyên Thiên Yết.

Nếu như mới vừa rồi không xác định được, hiện tại Khổng Nghiên Xử Nữ đã rõ ràng lắm rồi.

Người trước mắt, nội liễm bao nhiêu đều biểu lộ ra một chút ánh nhìn, rõ ràng là muốn đem Quách Nguyên Thiên Yết ăn sạch.

Loại người trưởng thành thích ***.

Khổng Nghiên Xử Nữ cũng không biết là nên bày ra cái biểu tình gì.

Tại sao lão đại thời niên thiếu chỉ là đi công viên nước thôi cũng có thể đe dọa được trinh tiết của anh chứ?

Mấy nữ nhân ham muốn dáng người của anh có biết hay không, chưa đủ 18 mà phát sinh quan hệ là phạm pháp!

"Cái này thì phải hỏi anh ta."

Ánh mắt cô ấy dừng ở trên người Quách Nguyên Thiên Yết, cười khẽ.

"Em trai, có thể đi chơi với chị không? Mới vừa nãy là bạn chị không hiểu chuyện, nói loạn với em. Nếu em muốn, một giờ chị có thể cho em mười vạn."

Khổng Nghiên Xử Nữ rõ ràng cảm giác được áp suất thấp trên người Quách Nguyên Thiên Yết.

Không xong, lão đại giống như là muốn nổi giận!

"Chị gái, chị cho nhiều cũng không được. Không bằng như thế này đi, em cho chị mười vạn, chị liền đi đi không phiền bọn em nữa, được không?" Cô ấy nhìn sang Khổng Nghiên Xử Nữ.

Lúc này đây, ánh mắt cô đã mang theo dò xét.

"Em gái nhỏ, ra ngoài chơi còn mang nhiều tiền như vậy?"

"Không cần mang theo, một cú điện thoại thôi cũng có người đưa tới." Khổng Nghiên Xử Nữ nhún nhún vai.

Cô ấy nghĩ một lúc, vươn tay: "Chị họ Phùng, Phùng Ngọc Đông Nghi. Người của tập đoàn đồ điện Phùng Hoàng."

Lần này Khổng Nghiên Xử Nữ liền giật mình.

Đồ điện Phùng Hoàng chính là tập đoàn đồ điện lớn nhất của Phùng gia.

Phùng Ngọc Đông Nghi, trưởng nữ của Phùng gia?

Khổng Nghiên Xử Nữ lúc này đây mới tiến lên nắm lấy tay cô ấy.

"Chào chị Phùng, em họ Khổng, họ Khổng ở Hải thị."

Nữ nhân hai mươi mấy tuổi nhìn thiếu nữ vẫn còn trong độ tuổi vị thành niên đang bắt tay với mình, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều đánh giá đối phương ở trong lòng.

"Thì ra là tiểu cô nương của Khổng gia, ngại quá." Phùng Ngọc Đông Nghi trong tươi cười nhiều hơn một chút khách khí, "Em tới nơi này chơi thì nên chào hỏi, miễn cho lại phát sinh hiểu lầm."

Phùng Ngọc Đông Nghi lúc này mới nhìn về phía Quách Nguyên Thiên Yết.

"Em gái Khổng gia, bạn trai em là con nhà ai vậy? Nếu không thì cho chị mượn chơi một chút?"

Khổng Nghiên Xử Nữ cũng có chút mất hứng: "Anh ấy là bạn trai em."

"Nhìn qua không giống."

Phùng Ngọc Đông Nghi cười khẽ, mượn việc đang bắt tay với Khổng Nghiên Xử Nữ mà đem cô nhẹ nhàng kéo qua một đoạn, lúc tiến tới gần, cô ấy mới thấp giọng nói: "Nếu quả thật là bạn trai em, giữa hai người cũng quá xa lạ đi."

Xa lạ?

Khổng Nghiên Xử Nữ hơi hơi nhướn mày.

Cô buông lỏng tay Phùng Ngọc Đông Nghi ra, dựa vào phía sau, dán lên người Quách Nguyên Thiên Yết.

Khổng Nghiên Xử Nữ kiễng chân, ở bên má anh nhẹ nhàng hôn một cái.

Quách Nguyên Thiên Yết sửng sốt.

Khổng Nghiên Xử Nữ to gan lớn mật khinh bạc lão đại, trong lòng cũng đã bắt đầu đánh lên một hồi trống, nhưng mặt ngoài cô cũng rất bình tĩnh, nhìn chằm chằm Phùng Ngọc Đông Nghi, nhấn rõ từng chữ tuyên bố chủ quyền.

"Anh ấy là người của tôi."

——————ʚµɞ——————

𝓣𝓪́𝓬 𝓰𝓲𝓪̉ 𝓬𝓸́ 𝓭𝓸̂𝓲 𝓵𝓸̛̀𝓲 𝓶𝓾𝓸̂́𝓷 𝓷𝓸́𝓲:

𝓒𝓱𝓮𝓻𝓻𝔂🍒: Cảm thấy chị Xử có chút dễ thương. Anh Yết đơ người luôn rồi! 🤣🤣🤣🤣

𝓧𝓾̛̉ 𝓝𝓾̛̃ : .......

𝓣𝓱𝓲𝓮̂𝓷 𝓨𝓮̂́𝓽 : Người của tôi đương nhiên đáng yêu rồi! 😏😏😏😏

𝓒𝓱𝓮𝓻𝓻𝔂🍒: Lại bị nhồi nhét cẩu lương. Hình như không ăn cẩu lương đời không nể thì phải. 🙄🙄🙄🙄

~.~.~ 𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 23 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia