[Hoàn][CV][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Về Đây Em Nuôi!
𝒞𝒽𝓊̛𝑜̛𝓃𝑔 23
Quách Nguyên Thiên Yết đột nhiên bị chảy máu mũi khiến Khổng Nghiên Xử Nữ có chút hoảng, nhanh chóng đỡ anh sang một bên.Thẩm Phương Song Tử và Dương Hoàng Sư Tử ở phía sau không khách khí phá lên cười, cười đến đặc biệt khoa trương, mà khuôn mặt luôn không thích thiệt thòi Quách Nguyên Thiên Yết lại không hề quay đầu lại, thực sự là đang nhẫn nhịn."Tiểu tử kia là vừa mới hẹn hò đi, nhất định là vừa mới hẹn hò!?""Đừng có cười người ta, anh lúc trước cũng có khá hơn chỗ nào đâu."Khổng Nghiên Xử Nữ không nghe thấy nhưng Quách Nguyên Thiên Yết lại nghe thấy được, nghe được cũng không có cách nào, ai bảo anh... chảy máu mũi đâu?Tuy rằng đã là tháng mười nhưng nóng cũng không khác gì mùa hè, hôm nay cũng rất nóng, Khổng Nghiên Xử Nữ đối với chuyện anh bị chảy máu mũi không hề hoài nghi, thậm chí còn rất tri kỉ mua cho anh một bình trà lạnh.Quách Nguyên Thiên Yết rửa mặt xong, trong tay liền bị nhét cho một bình trà lạnh, sắc mặt phức tạp.Dọa người.Dọa người có năng lực làm sao được.Chịu đựng.Anh dùng trà lạnh dán vào mặt làm giảm nhiệt độ, thoáng nghĩ ngợi một chút lại đứng dậy.Nữ sinh trước mắt, dáng người có thể hấp dẫn vô số ánh mắt của cánh đàn ông, nhưng toàn bộ lực chú ý của cô bây giờ đều đặt trên người Quách Nguyên Thiên Yết.
Anh đi tới bên cạnh Khổng Nghiên Xử Nữ, ánh mắt bức lui một vòng người đang thưởng thức cô bằng ánh mắt không thuần túy kia.Nam sinh cao lớn mặc quần bơi, thân thể lõa lồ ra vô cùng rắn chắc mạnh mẽ. Bụng anh hiện lên rõ sáu múi, hình dạng lại rất xinh đẹp, đây tuyệt đối là đã tập luyện qua.Vừa nhìn là biết anh là bạn trai của cô, đám người ra ngoài chơi đều không tính đi gây chuyện với ai, tự giác dời tầm mắt đi.Khổng Nghiên Xử Nữ theo Quách Nguyên Thiên Yết đi trong chốc lát chợt phát hiện."Bạn học Quách, dáng người cậu đẹp thật đấy."Thân hình thiếu niên ngày thường đều giấu ở sau chiếc áo đồng phục rộng thùng thình, rất khó nhìn ra dáng người xuất sắc ở cái tuổi này của anh. So với bạn cùng lứa thì vóc người anh còn đẹp hơn rất nhiều.Nhìn thì gầy yếu nhưng trên làn da mỏng manh đó lại là một tầng bắp thịt bao trùm, theo hô hấp của anh, cơ bụng còn hơi run run.Quách Nguyên Thiên Yết dừng chân.Khổng Nghiên Xử Nữ thuần túy là đang thưởng thức.Con trai và con gái đều cũng là con người, hoặc là nói đều mang thị giác của động vật, đếu thích nhìn thấy thứ gì đẹp mắt, hấp dẫn. Nam sinh soái khí, dáng người tốt cũng sẽ hấp dẫn ánh mắt của nữ sinh.Khổng Nghiên Xử Nữ quan sát anh từ trên xuống dưới, biết đại khái tại sao anh lại có dáng người như vậy.Từ hồi tiểu học, Quách Nguyên Thiên Yết đã ở võ quán học võ, nhiều năm như vậy, dáng người cũng được rèn luyện rất tốt, so với đi tập ở phòng thể dục thể thao còn tốt gấp mấy lần.Hơn nữa, dáng người của thiếu niên đều tràn ngập sinh cơ, cùng đi tới khiến đám con gái đều dán mắt nhìn Quách Nguyên Thiên Yết.Anh không biết trả lời thế nào.Nói lại một câu, cậu cũng vậy?Nhưng nói thế rất giống như đi trêu ghẹo người ta.
Nhưng đối với bạn gái của mình nói câu này, chắc là không sao đâu nhỉ?Quách Nguyên Thiên Yết vừa chuẩn bị tâm lý thật tốt, tầm mắt Khổng Nghiên Xử Nữ đã dừng lại ở trên người người khác."Anh ta dáng người cũng rất tốt, nhìn ra được là người rất biết chăm sóc mình. Không sai."Đó là một thanh niên sắp ba mươi tuổi rồi, nam nhân tuổi tác càng lớn càng không chú ý tới bề ngoài của mình, trừ một nhóm người đặc biệt ra thì mọi người đa phần là để cho nó phát triển bình thường.Khó có được một người đã ở tuổi này rồi còn có dáng người tốt như vậy, Khổng Nghiên Xử Nữ vô cùng hâm mộ.Khóe môi Quách Nguyên Thiên Yết hơi hơi giương lên lại lập tức mím lại, trừng mắt nhìn.Có cần trả lời nữa không? Không cần.Cô chính là thuận miệng nói mà thôi.
Không thể tin.
Phùng Ngọc Đông Nghi, trưởng nữ của Phùng gia?Khổng Nghiên Xử Nữ lúc này đây mới tiến lên nắm lấy tay cô ấy."Chào chị Phùng, em họ Khổng, họ Khổng ở Hải thị."Nữ nhân hai mươi mấy tuổi nhìn thiếu nữ vẫn còn trong độ tuổi vị thành niên đang bắt tay với mình, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều đánh giá đối phương ở trong lòng."Thì ra là tiểu cô nương của Khổng gia, ngại quá." Phùng Ngọc Đông Nghi trong tươi cười nhiều hơn một chút khách khí, "Em tới nơi này chơi thì nên chào hỏi, miễn cho lại phát sinh hiểu lầm."Phùng Ngọc Đông Nghi lúc này mới nhìn về phía Quách Nguyên Thiên Yết."Em gái Khổng gia, bạn trai em là con nhà ai vậy? Nếu không thì cho chị mượn chơi một chút?"Khổng Nghiên Xử Nữ cũng có chút mất hứng: "Anh ấy là bạn trai em.""Nhìn qua không giống."Phùng Ngọc Đông Nghi cười khẽ, mượn việc đang bắt tay với Khổng Nghiên Xử Nữ mà đem cô nhẹ nhàng kéo qua một đoạn, lúc tiến tới gần, cô ấy mới thấp giọng nói: "Nếu quả thật là bạn trai em, giữa hai người cũng quá xa lạ đi."Xa lạ?Khổng Nghiên Xử Nữ hơi hơi nhướn mày.Cô buông lỏng tay Phùng Ngọc Đông Nghi ra, dựa vào phía sau, dán lên người Quách Nguyên Thiên Yết.Khổng Nghiên Xử Nữ kiễng chân, ở bên má anh nhẹ nhàng hôn một cái.Quách Nguyên Thiên Yết sửng sốt.Khổng Nghiên Xử Nữ to gan lớn mật khinh bạc lão đại, trong lòng cũng đã bắt đầu đánh lên một hồi trống, nhưng mặt ngoài cô cũng rất bình tĩnh, nhìn chằm chằm Phùng Ngọc Đông Nghi, nhấn rõ từng chữ tuyên bố chủ quyền."Anh ấy là người của tôi."
Anh đi tới bên cạnh Khổng Nghiên Xử Nữ, ánh mắt bức lui một vòng người đang thưởng thức cô bằng ánh mắt không thuần túy kia.Nam sinh cao lớn mặc quần bơi, thân thể lõa lồ ra vô cùng rắn chắc mạnh mẽ. Bụng anh hiện lên rõ sáu múi, hình dạng lại rất xinh đẹp, đây tuyệt đối là đã tập luyện qua.Vừa nhìn là biết anh là bạn trai của cô, đám người ra ngoài chơi đều không tính đi gây chuyện với ai, tự giác dời tầm mắt đi.Khổng Nghiên Xử Nữ theo Quách Nguyên Thiên Yết đi trong chốc lát chợt phát hiện."Bạn học Quách, dáng người cậu đẹp thật đấy."Thân hình thiếu niên ngày thường đều giấu ở sau chiếc áo đồng phục rộng thùng thình, rất khó nhìn ra dáng người xuất sắc ở cái tuổi này của anh. So với bạn cùng lứa thì vóc người anh còn đẹp hơn rất nhiều.Nhìn thì gầy yếu nhưng trên làn da mỏng manh đó lại là một tầng bắp thịt bao trùm, theo hô hấp của anh, cơ bụng còn hơi run run.Quách Nguyên Thiên Yết dừng chân.Khổng Nghiên Xử Nữ thuần túy là đang thưởng thức.Con trai và con gái đều cũng là con người, hoặc là nói đều mang thị giác của động vật, đếu thích nhìn thấy thứ gì đẹp mắt, hấp dẫn. Nam sinh soái khí, dáng người tốt cũng sẽ hấp dẫn ánh mắt của nữ sinh.Khổng Nghiên Xử Nữ quan sát anh từ trên xuống dưới, biết đại khái tại sao anh lại có dáng người như vậy.Từ hồi tiểu học, Quách Nguyên Thiên Yết đã ở võ quán học võ, nhiều năm như vậy, dáng người cũng được rèn luyện rất tốt, so với đi tập ở phòng thể dục thể thao còn tốt gấp mấy lần.Hơn nữa, dáng người của thiếu niên đều tràn ngập sinh cơ, cùng đi tới khiến đám con gái đều dán mắt nhìn Quách Nguyên Thiên Yết.Anh không biết trả lời thế nào.Nói lại một câu, cậu cũng vậy?Nhưng nói thế rất giống như đi trêu ghẹo người ta.
Nhưng đối với bạn gái của mình nói câu này, chắc là không sao đâu nhỉ?Quách Nguyên Thiên Yết vừa chuẩn bị tâm lý thật tốt, tầm mắt Khổng Nghiên Xử Nữ đã dừng lại ở trên người người khác."Anh ta dáng người cũng rất tốt, nhìn ra được là người rất biết chăm sóc mình. Không sai."Đó là một thanh niên sắp ba mươi tuổi rồi, nam nhân tuổi tác càng lớn càng không chú ý tới bề ngoài của mình, trừ một nhóm người đặc biệt ra thì mọi người đa phần là để cho nó phát triển bình thường.Khó có được một người đã ở tuổi này rồi còn có dáng người tốt như vậy, Khổng Nghiên Xử Nữ vô cùng hâm mộ.Khóe môi Quách Nguyên Thiên Yết hơi hơi giương lên lại lập tức mím lại, trừng mắt nhìn.Có cần trả lời nữa không? Không cần.Cô chính là thuận miệng nói mà thôi.
Không thể tin.
———↬⊱ʚµɞ⊰↫———
Phùng Ngọc Đông Nghi, trưởng nữ của Phùng gia?Khổng Nghiên Xử Nữ lúc này đây mới tiến lên nắm lấy tay cô ấy."Chào chị Phùng, em họ Khổng, họ Khổng ở Hải thị."Nữ nhân hai mươi mấy tuổi nhìn thiếu nữ vẫn còn trong độ tuổi vị thành niên đang bắt tay với mình, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều đánh giá đối phương ở trong lòng."Thì ra là tiểu cô nương của Khổng gia, ngại quá." Phùng Ngọc Đông Nghi trong tươi cười nhiều hơn một chút khách khí, "Em tới nơi này chơi thì nên chào hỏi, miễn cho lại phát sinh hiểu lầm."Phùng Ngọc Đông Nghi lúc này mới nhìn về phía Quách Nguyên Thiên Yết."Em gái Khổng gia, bạn trai em là con nhà ai vậy? Nếu không thì cho chị mượn chơi một chút?"Khổng Nghiên Xử Nữ cũng có chút mất hứng: "Anh ấy là bạn trai em.""Nhìn qua không giống."Phùng Ngọc Đông Nghi cười khẽ, mượn việc đang bắt tay với Khổng Nghiên Xử Nữ mà đem cô nhẹ nhàng kéo qua một đoạn, lúc tiến tới gần, cô ấy mới thấp giọng nói: "Nếu quả thật là bạn trai em, giữa hai người cũng quá xa lạ đi."Xa lạ?Khổng Nghiên Xử Nữ hơi hơi nhướn mày.Cô buông lỏng tay Phùng Ngọc Đông Nghi ra, dựa vào phía sau, dán lên người Quách Nguyên Thiên Yết.Khổng Nghiên Xử Nữ kiễng chân, ở bên má anh nhẹ nhàng hôn một cái.Quách Nguyên Thiên Yết sửng sốt.Khổng Nghiên Xử Nữ to gan lớn mật khinh bạc lão đại, trong lòng cũng đã bắt đầu đánh lên một hồi trống, nhưng mặt ngoài cô cũng rất bình tĩnh, nhìn chằm chằm Phùng Ngọc Đông Nghi, nhấn rõ từng chữ tuyên bố chủ quyền."Anh ấy là người của tôi."
——————↬⊱ʚµɞ⊰↫——————
~.~.~ 𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 23 ~.~.~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia