ZingTruyen.Asia

[Hoàn - Cao H] Hệ thống: Sủng phi biết làm nũng tốt số nhất

Chương 56. Miệng vàng lời ngọc

PN10003

Sau khi ăn cơm xong, Gia Ý mắt trông mong nhìn Tạ Yến.

Chỉ chờ hắn ra lệnh một tiếng.

Tạ Yến thật ra lại nhàn nhã thích ý, chậm rãi ăn xong miếng cuối cùng, buông đũa, uống một ngụm trà mới lên tiếng.

"Thường Hỉ An."

Thường công công tuân lệnh, sai người bưng vào.

Đặt chén canh ở trước mặt Gia Ý, trong chén có hai quả vải đã lột vỏ, no đủ tươi mới, xung quang là một ít bánh trôi gạo nếp giống như trân châu, mặt trên chứa đầy nước lệ tương cùng với băng, còn có quả đào hồng nhạt, đẹp cực kỳ.

Cái chén tỏa ra khí lạnh, hương vị ngọt thanh ngon miệng ập vào trước mặt.

Nàng gấp không chờ nổi mà cầm muỗng nhỏ thử múc một muỗng..... Băng đã bào mịn phối hợp với thịt đào thơm ngọt, thêm vài thịt quả vải trơn bóng, bị bao vây trong nước chua ngọt cùng với bánh trôi mềm mại, oa ~ hương vị thật là quá tuyệt vời!

Tạ Yến nhìn nàng ăn đến đôi mắt cong thành vầng trăng non, nhịn không được nhắc nhở, "Một miếng."

Gia Ý vừa mới chuẩn bị tiếp tục múc thêm một muỗng.....

Tròng mắt nàng xoay chuyển, cười tủm tỉm bưng chén lên, múc một muỗng đưa tới trước mặt hắn, "Hoàng Thượng mau nếm thử, ăn rất ngon nha!"

Muỗng mà phi tần dùng qua há có thể cho Hoàng Thượng dùng! Thường Hỉ An còn chưa kịp ngăn cản, liền thấy vạn tuế gia vẻ mặt ghét bỏ mà...... há mồm ăn luôn.

Không phải, vạn tuế gia ngài nếu là ghét bỏ thì đừng ăn a!

"Hoàng Thượng thấy thế nào? Có ngon không?" Gia Ý chớp chớp mắt.

Tạ Yến vân đạm phong khinh mà tỏ vẻ: "Cũng được, có chút lạnh."

Gia Ý tự động xem nhẹ câu sau, "Hắc hắc, nếu ăn ngon như vậy, tần thiếp có thể....."

Lời còn chưa nói xong, Tạ Yến duỗi tay cầm lấy chén trong tay nàng, giọng nói nhàn nhạt chân thật đáng tin: "Trẫm miệng vàng lời ngọc, nói một miếng thì chính là một miếng."

Hắn là người có điểm mấu chốt.

"....." Mưu kế thất bại.

Gia Ý lưu luyến mà nhìn hắn ăn từng miếng từng miếng, cũng không có kháng nghị gì, chỉ là ánh mắt kia...... Chậc chậc, thật sự là quá đáng thương.

Cư nhiên không nháo? Tạ Yến chỉ cảm thấy nàng ngoan cực kỳ, nhưng mà bộ dáng tham ăn lại nghe lời, không lăn lộn này, khiến chi hắn bắt đầu tự mình hoài nghi.

..... Có phải là hắn đối nàng quá nghiêm khắc rồi không?

Muỗng sứ đụng tới miệng chén, phát ra tiếng vang thanh thúy, hắn liếc nàng một cái, "Muốn ăn?"

Người nào đó điên cuồng gật đầu.

Tạ Yến nhẹ nhàng 'sách' một tiếng, dùng muỗng múc lấy một quả vải còn dư lại, bón cho nàng, "Trầm thấy quả vải này mới mẻ, cho nàng nếm thử."

Thường công công:..... Ngài là Hoàng Thượng, ngài nói thế nào đều được.

"Ăn ngon ăn ngon ~" Tiểu cô nương thỏa mãn giống như là mèo nhỏ được uống sữa, cao hứng mỉm cười xinh đẹp.

Tạ Yến không tự giác cong khóe môi.

Hai quả vải trong chén đều vào bụng của ai đó, Thường Hỉ An đứng một bên xem rõ ràng.

Hắn là nhân tinh, lớn mật đoán tâm tư thánh thượng, tươi cười hớn hở nói: "Nương nương thật là phúc khí, quả vải này là chuyển từ Lĩnh Nam tới, buổi chiều vừa vận chuyển tới, hương vị vô cùng tuyệt!"

Đã là trân phẩm, lại muốn giữ cho mới mẻ, hoàn toàn không tổn hao gì thì số lượng quả cũng không nhiều, một tháng cũng mới có thể đưa mấy rổ vào trong cung.

Gia Ý vội gật đầu, "Hương vị thơm ngon nhiều nước, quả nhiên mới mẻ!"

Tạ Yến buông chén, tùy ý lau khóe miệng nàng còn dính nước, "Thường Hỉ An, sai người đem một rổ qua chỗ nàng ấy đi."

"Vâng." Thường công công líu lưỡi, năm vừa rồi quả vải vì muốn phân đại thần trong triểu và quý tộc hoàng thất, nên số lượng có thể phân đến hậu cung cũng không nhiều, đừng nói một rổ, như Vân Phi năm trước, có thể có được một chùm đã là ân sủng lớn lao, hậu phi khác có thể ăn được một hai quả đã là chuyện may mắn, Gia Mỹ nhân này..... Thế nhưng được hẳn một rổ!

"Tần thiếp đa tạ Hoàng Thượng! Hoàng Thượng thật tốt!"

Chỉ là tốt thôi sao?! Thường công công yên lặng nói thầm trong lòng.

Tạ Yến khẽ hừ nhẹ một tiếng, lại dặn dò nói: "Quả vải có tính nóng, không thể ăn nhiều."

Gia Ý chép miệng, như là đang nhớ lại dư vị vừa rồi, sau đó giữ chặt tay hắn, gật đầu vô cùng ngoan ngoãn nói: "Ân ân, tần thiếp sẽ không ăn nhiều, mỗi ngày ăn hai quả, tần thiếp một quả ngài một quả."

Nha, còn nhớ tới hắn? Tạ Yến buồn cười, khen nàng: "Ừ, thật hào phóng."

Nói xong, duỗi tay xoa đầu nàng.

Gia Ý nhấp miệng cười, có chút kiềm chế không được vui mừng, làm nũng trong lòng hắn. Ngao ~ như vậy thì  mỗi ngày hắn đều tới chỗ nàng nha!

Thường Hỉ An hận không thể che mắt lại lui ra ngoài.

Ai, như vậy mà Hoàng Thườn cũng có thể khen được.....

Vốn dĩ..... Không phải vạn tuế gia muốn cho bao nhiêu thì được nhận bấy nhiêu sao?

Đương nhiên, đêm nay Gia Ý nghỉ ở Thái Cực Điện.

Tiểu Đông Tử cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hô, cuối cùng cũng bảo vệ được cái mông.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia