ZingTruyen.Asia

HỆ THỐNG XUYÊN NHANH: SẮC KHÍ TRÀN ĐẦY (H)

Chương 21

Vivi_V1989

Edit: Vivi_V1989

Một tháng kế tiếp, Tô Vũ Hàm mỗi ngày đều nơm mớp lo sợ, lúc nào cũng cẩn thận. Không nghĩ tới đây mới thật sự là mục đích của Thẩm Quân, làm cô ta ngày đêm bất an, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.

Đối phó với loại người như Tô Vũ Hàm không phải một kích giết chết, mà là chậm rãi tra tấn tinh thần cô ta.

Trên thực tế, đích xác là Thẩm Quân đang âm thầm làm một động tác nhỏ. Bất quá đó là đối phó với 'kim chủ đại nhân' của Tô Vũ Hàm. Không có Lộ Chính Thanh che chở, cô ta cũng không thể gây ra sóng gió gì.

Đảo mắt đến ngày thi Olympic, trường học bao xe cho học sinh. Trước đó, ở trong trường có tổ chức cuộc thi đấu chọn thí sinh, nhưng Thẩm Quân không có tham gia, cho nên cô cũng coi như là đặc cách trúng cử.

Xe buýt chậm rãi chạy bình thản trên đường nhựa. Trong xe ngẫu nhiên có vài tiếng nói chuyện với nhau. Có người khẩn trương, có người tự tin, có người lạnh nhạt không biểu tình.

Thẩm Quân và Tiêu Cao Ý ngồi ở phía sau, hai người đều nhắm mắt dưỡng thần. Thẩm Quân ban đầu nghĩ ở bên ngoài không thể quá thân mật, khi ngủ không ngờ đầu không tự giác lại dựa vào trên vai Tiêu Cao Ý. Ngẫu nhiên có gió nhẹ thổi qua sợi tóc cô, làm tăng thêm vài tia mỹ cảm. Tiêu Cao Ý nhìn cái đầu nhỏ hơi rối cong khoé môi.

Lần thi Olympic này là môn Toán, Sinh, Lý, Hoá, thi trong liên tiếp mấy ngày. Một phụ huynh đã hào phóng cung cấp nơi dừng chân nghỉ ngơi ở khách sạn bên bờ biển cho học sinh.

Tiêu Cao Ý cân nhắc, bờ biển là một nơi tốt, thời gian ba ngày hai đêm không thể lãng phí. Làm tình trong biển nhất định là chuyện khiến người ta kích thích.

Người khác thấy Tiêu Cao Ý cười đến xuân phong đắc ý, chỉ cho rằng hắn đối với cuộc thi đấu đã tràn ngập nắm chắc. Không ai nghĩ rằng trong đầu hắn giờ toàn là phế liệu, hắn muốn đổi các loại tư thế ở trên người Thẩm Quân thực hành một phen.

*****

Trăng sáng sao thưa, ban đêm ở bờ biển chỉ nghe được âm thanh nước biển cuồn cuộn. Ngẫu nhiên có vài ba người dọc theo bờ cát tản bộ. Ở trong một góc hẻo lánh nào đó, đang tiến hành một chuyện làm người ta mặt đỏ tim đập.

Thẩm Quân hai tay chống ở trên tảng đá gập ghềnh, đang thừa nhận va chạm kịch liệt phía sau. Một vật nóng như lửa đang ra vào trong tiểu huyệt long trời lở đất.

Cái gì là ngày thi thứ hai, cái gì gọi là ăn bữa tối dưới ánh nến, hẳn là tới bờ biển tản bộ tiêu thực. Đi tới một hồi liền đi đến cái góc vắng vẻ không người này, bị cởi quần làm đại một hồi.

Tiêu Cao Ý ôm thân mình Thẩm Quân, không ngừng ra ra vào vào, hơi thở ấm áp phả vào đường cong duyên dáng ở cổ cô: "Bảo bối... em kẹp chặt quá... ưm... thiếu chút nữa anh liền bắn cho em".

"Anh tốt nhất là nhanh tiết ra... ân... kẹp chết anh đi... lúc nào cũng có thể động dục".

Thẩm Quân nói xong bụng nhỏ không ngừng co rút lại, như muốn giam cầm côn thịt trong tiểu huyệt.

"Anh chỉ động dục với em... ưm... chỉ muốn mỗi mình em".

Thịt trụ kiên quyết mỗi một lần đều đi vào chổ sâu nhất trong hoa huyệt, phát ra tiếng nước phụt phụt.

Một tay Tiêu Cao Ý không quên trấn an tuyết nhũ mềm mại, nắm viên tiểu đậu đỏ xoay tròn vuốt ve. Nghe được tiếng rên rỉ gợi cảm của Thẩm Quân, hạ thân hắn càng không kiềm chế được mà dùng sức.

Côn thịt dường như có ý thức, tự hướng vào bên trong hoa huyệt, đâm vào chổ mị thịt nhô lên, làm dâng lên từng trận run rẩy đánh thẳng từ lòng bàn chân đến đại não của Thẩm Quân. Toàn thân cô nhũn ra, không còn khí lực, dựa vào Tiêu Cao Ý mặc hắn đùa nghịch.

"Không cần... ân... đừng đâm nơi đó... ahhh... em không chịu được..."

Mị thịt mẫn cảm bị quy đầu vô tình đâm thọc làm Thẩm Quân chịu không nỗi đạt cao trào tiết âm tinh.

Dưới nhiệt độ ấm nóng của âm tinh tưới trên đỉnh quy đầu, thịt trụ càng hướng chổ sâu nhất trong hoa kính mà mãnh liệt thọc vào rút ra, sau cùng tiết ra một lượng lớn nùng tinh.

Xong việc, Tiêu Cao Ý ôm Thẩm Quân chân mềm vô lực tránh đi tầm mắt mọi người vào phòng mình, tiếp tục phát tiết tinh lực.

Đối với hành vi không biết tiết chế của Tiêu Cao Ý, Thẩm Quân không tỏ ý kiến, chỉ có thể ở hành trình trên đường về giả bộ ngủ không để ý đến hắn.

Sau khi tách ra với mọi người, đường ai nấy đi, ở trên xe nhà mình, Tiêu Cao Ý lại bắt đầu không thành thật, ôm lấy Thẩm Quân, không biết xấu hổ nói ở bên tai cô:

"Đêm qua không làm em vừa lòng sao? Cái miệng nhỏ đều dẩu lên."

Thẩm Quân chụp dưới đùi hắn: "Anh còn nói".

"Hôn anh một chút anh liền không nói". Tiêu Cao Ý chỉ chỉ miệng mình, chờ Thẩm Quân dâng lên môi thơm.

Phía trước lão Trương tài xế làm bộ như mình cái gì cũng chưa thấy, chuyên tâm lái xe.

Đột nhiên, phía đối diện lao ra một chiếc xe về phía bọn họ. Lão Trương nhanh chóng đánh tay lái, trong lúc nhất thời trời đất quay cuồng.

Hai người ngồi ở phía sau còn chưa ý thức được xảy ra chuyện ra, xe liền 'phanh' một tiếng đụng vào cây đại thụ ven đường. Hơn nửa thân xe đều bị huỷ hoại.

Tiêu Cao Ý theo bản năng đem Thẩm Quân ôm vào trong ngực che chở đầu của cô. Vì thế, cuối cùng trong trí nhớ của Thẩm Quân đó là hình ảnh trán của Tiêu Cao Ý không ngừng chảy máu đang mỉm cười nhìn cô. Máu ấm áp không ngừng nhỏ giọt ở trên mặt cô.

Trong nháy mắt Thẩm Quân cảm thấy toàn thân rét run.

——————————
Vivi: còn 5 chương nữa là hết thế giới này. Ta sẽ cố gắng nhanh cho xong nè. Nhớ nhấn ⭐️ cho ta nhaa ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia