ZingTruyen.Asia

[Edit][Hoàn] Cầu Ma - Khúc Tiểu Khúc

Giới thiệu

_0EdelweisS0_

1.

Sâu trong địa lao dơ bẩn nhất chốn U Minh, ta đã gặp ác ma tàn ác nhất thiên hạ suốt nghìn vạn năm qua.

Hắn là bí ẩn không thể nhắc đến của Tam Giới, là cơn ác mộng của các vị thần tiên, là ác quỷ Phong Đô đứng đầu vạn ác đã bị dòng lịch sử chôn vùi từ lâu.

Hắn chết đi vạn năm, lại trở về từ cõi địa ngục.

Ngày ấy, hắn cứu ta.

Từ đó về sau, ta có thêm một chủ nhân.

2.

Ta đi theo hắn, phục tùng hắn, trở thành con rối của hắn.

Mà hắn, cho ta tất cả — Máu của hắn giúp ta cải tạo lại kinh mạch, thoát thai hoán cốt, nhưng cái giá phải trả là ta phải dựa vào máu của hắn để sống.

Dưới sự che chở của hắn, ta tiến vào đệ nhất tiên môn, cảnh giới tăng nhanh, trở thành thiên tài kinh tài tuyệt diễm trong đám đệ tử cùng trang lứa.

Hắn muốn ta bái chưởng môn làm thầy, ta bái; hắn muốn ta trộm bảo vật, ta trộm; hắn muốn ta tranh giành vị trí đứng đầu đạo môn, ta tranh...

Sau này, hắn muốn ta trù tính dụ dỗ, gả cho con trai của chưởng môn.

Ta biết rõ, hắn muốn phá hủy gốc rễ của tiên môn này. Lúc hạ lệnh, hắn lười biếng dựa vào tảng đá dưới ánh trăng, áo bào trắng như tuyết nửa hở, tóc dài tùy ý xõa xuống, ý cười trên môi độc ác và lạnh lùng.

Nghìn vạn tu giả của tiên tông đạo giáo, tất thảy thế gian chỉ là loài giun dế, là món đồ chơi bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Còn ta, cũng chỉ là một trong những con giun dế bị hắn lợi dụng.

Ta biết.

Nhưng ta không thèm bận tâm.

Ta gả.

3.

Hỉ phục nến đỏ, hồng trang vạn dặm.

Ta học theo dáng vẻ của nữ tử phàm tục, giả vờ thẹn thùng hạnh phúc, ngồi trên giường tân hôn trong hỉ phòng, chờ đợi phu quân của ta.

Đợi một đêm.

Không đợi được.

Lúc trời gần sáng, rốt cuộc cũng có người đẩy cửa sổ ra.

Hắn mặc áo bào trắng như tuyết bị nhuộm đỏ, tay cầm trường kiếm, máu chảy dọc xuống theo vạt áo của hắn, kéo thành một vệt dài trên mặt đất, sau lưng hắn, sắc máu nhuộm đỏ núi non và đồng bằng.

Hắn dùng mũi kiếm đẫm máu gỡ khăn trùm đầu của ta xuống.

Lưỡi kiếm lạnh băng hôn lên cổ họng ta.

Ta ngẩng đầu lên, bắt gặp trong đôi mắt sơn mài của hắn chỉ còn lại một màu đen kịt.

4.

Đó là lần đầu tiên trên thế gian, ác ma chảy hai hàng nước mắt đỏ máu.

Hắn khàn giọng hỏi nàng.

“... Sao nàng dám.”

Ghi chú cuối

Ma là một giống loài kỳ lạ.

Hắn muốn người đời cúi đầu phục tùng hắn.

Nhưng lại mong nàng làm trái ý hắn.

--------
--------

* Chính văn viết theo ngôi thứ ba.
* Hình tượng nữ chính trưởng thành (tâm tính lẫn tu vi, dần dần trưởng thành).
* Hình tượng nam chính phản diện trưởng thành (?).
* Hình tượng một lớp nhân vật vi mô.
* CP chính HE.
* CP phụ và nhân vật phụ thì không đảm bảo.

Tags nội dung: Kiếp trước kiếp này, Duyên trời tác hợp, Tiên hiệp tu chân.

Từ khóa mấu chốt: Nhân vật chính: Thời Lưu (Phong Thập Lục), Phong Nghiệp┃ Nhân vật phụ: Yến Thu Bạch, Thời Ly, Giảo Trệ, Văn Thị Phi, Tuyết Vãn, Nam Thiền┃Khác:

Một câu giới thiệu vắn tắt: 【Ta muốn, ma đến cầu xin ta】

Lập ý: Thiện ác hữu báo, thiên lý sáng tỏ.

*****

Mục Lục

Quyển 1: Phong Châu Quỷ Vực

Thiên địa sơ khai, Ngũ Đế hóa sinh, phân thành hai giới Phàm và Tiên; về sau ma khí tràn lan, uế thổ khắp nơi, hình thành U Minh.

Chủ nhân của U Minh, kỳ danh Phong Đô.

《Truyền thuyết Tam Giới · Quyển U Minh · Quyển đầu tiên》

Quyển 2: Yểm Ma Mộng Cảnh

“Tình yêu là điểm yếu lớn nhất của bản chất con người. Núi tuyết sụp đổ, đê vỡ thành huyệt.”

Phong Đô Đế · Nghiệp.

Quyển 3: Huyền Môn Vấn Tâm

Thiện ác hữu báo, thiên lý sáng tỏ.

Nếu lý không tỏ, ta tỏ, nếu trời không báo, ta báo.

Trung Thiên Đế · Nghiệp.

Quyển 4: Tử Thần Động Thế

Lẽ phải mà thế nhân chưa từng cho chàng, ta muốn cho chàng.

Dẫu cho sức cùng lực kiệt.

Thời Lưu.

Quyển 5: Ngọc Kinh Tố Tiên

“Ta đã từng đến thế gian này.”

Ta đã cười, đã giận, đã buồn, đã vui, ta từng yêu ai đó, cũng từng nhận được tình yêu thương. Thế nên, ta đã sống trọn vẹn một kiếp người.

Ta chẳng còn gì luyến tiếc nữa.

《Truyền thuyết Tam Giới · Quyển Nhân Gian · Vô danh》

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia