ZingTruyen.Asia

[ DROP ] Tôi Muốn Cậu [ Bảo Khánh - Phương Tuấn ] < By Chang >

Chương 23: Lời Cầu Xin

iamdom1308

Bảo Khánh nhìn vào đôi mắt vẫn còn động chút nước. Đôi mi khép hờ do buồn ngủ. Vầng trăng sáng rọi sau bóng lưng của Tuấn làm anh nhìn mãi không rời
- S....sao anh lại ở đây ?
- Em gặp ác mộng hả ?
- .........
Thấy cậu im lặng không trả lời. Anh liền ôm cậu vào lòng
- Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em đâu
Nghe được câu nói này của anh lòng cậu bỗng rạo rực. Thật ấm áp. Thật dễ chịu

Anh ngồi xuống chiếc xích đu trắng đặt yên vị ở đó. Cho cậu một điểm tựa vào bờ vai vững chắc.
- Đi đâu chơi không ?
- Anh muốn đi đâu ?
- .......... Đi vào tim em
- Chời ơi ! Hôm nay sến súa quá vậy ?
- Em muốn đi đâu ?
- Anh đi đâu em đi đó
- Vậy.....đi qua nước ngoài chơi không ?
- Anh đang đùa hả ?
- Anh nói thật ! Qua Anh nhé
- Nước Anh ư ?
- Ừm
- 🤔🤔 Cũng được thôi.

Anh hôn lên trán cậu rồi sau đó lén vồ lấy cuốn nhật ký sau lưng cậu.

Định chuốc say cậu sau đó mở cuốn nhật ký ra lén đọc. Nhưng tiếc là cậu đã lôi đầu anh vào phòng ngủ. Ôm lấy rồi cứ thế ngủ tới sáng.
---------------------------------------------------
Sáng hôm đó cậu được Duyên điện thoại, hẹn ra một quán cafe gần đó.
- Chị Duyên. Có chuyện gì mà hẹn em ra đây vậy ?
- Chị có chuyện quan trọng.
- Dạ. Em nghe.
- .........Em có thể.......tránh xa Bảo Khánh không ?
- .......Chị thích Bảo Khánh ?
- Không ! Không bao giờ !
- Vậy thì......tại sao ?
Cô từ một khuôn mặt hiền lạnh lại trở nên nham hiểm. Lật kèo rồi. Từ phụ thành phản diện rồi. Cô đưa cho cậu một bức hình.
- Nếu cưng không tránh xa Bảo Khánh thì người trong hình sẽ không toàn mạng trở về cái căn nhà đó đâu 😏

Cô ta đập lên bàn một cọc tiền sau đó bỏ đi.
- Gì chứ ? Tại sao ? Chuyện gì vừa xảy ra vậy ?........

Cậu nhấc điện thoại lên nhắn tin với cô. Nhưng đến khi về nhà cô mới trả lời

MESSENGER

Phương Tuấn ( Jack )
Chị Duyên

10:57


Đặng Thị Cẩm Duyên
Chuyện gì ?

Phương Tuấn ( Jack )
Em chưa hiểu

Đặng Thị Cẩm Duyên
Chị nói là nếu cưng muốn người trong hình còn sống thì ngoan ngoãn nghe lời

Phương Tuấn ( Jack )
........Sao chị lại làm vậy ?

Đặng Thị Cẩm Duyên
Vậy là em không nhớ chị rồi

Phương Tuấn ( Jack )
.........

Đặng Thị Cẩm Duyên
Sao nào em trai

Phương Tuấn ( Jack )
Cho em một tuần

Đặng Thị Cẩm Duyên
Theo ý em

Cậu mệt mỏi buông điện thoại xuống. Làm sao đây.

Thấy cậu cứ thẫn thẫn thờ thờ trước cửa. Anh liền chạy ra bế cậu vào.
- Anh Khánh
- Gì nè bé cưng ?
- Đi chơi đi
- Hôm nay ?
- Ừm
- Sao không để cuối tuần này
- Không. Em muốn đi ngay. Đi hôm nay.
- Sao tự nhiên...
- Tự gì mà tự. Đi chuẩn bị đồ đi. Mình sẽ đi 1 tuần.
- Cũng được
Còn về phần cô. Cô cứ đi qua đi lại trên tầng thượng của Công Ty.
- Đáng ra cậu ta phải từ chối chứ. Không theo kế hoạch rồi. Nhưng không sao, mình vẫn có nhiều kế hoạch khác để hại cậu ta.
---------------------------------------------------
Cậu và anh sau khi đã sắp xếp gọn gàng quần áo. Anh và cậu đi luôn trong tối đó.

Máy bay dần cất cánh. Trong suốt chuyến đi. Cậu luôn chụp hình anh. Quay phim và đủ thứ trên đời.

Đâu ai biết. Cậu đang ghi lại những khoảnh khắc này. Vì cậu biết, biết rằng lần này, cậu sẽ không được gặp anh nữa. Cũng có thể là Mãi Mãi. Cậu sợ sẽ nhớ anh đến phát điên. Cậu muốn điện thoại chứa hình của người ấy để khi nhớ có thể xem và đỡ được phần nào

Khi đang xem tấm hình vừa chụp được lúc anh lạnh lùng boy, anh dùng cái giọng cằn nhằn nói với cậu
- Bên Anh lạnh lắm. Không mặc thêm áo khoác vài bữa lại bệnh
- Dạ
Anh lấy từ chiếc cặp nhỏ ra một cuốn sổ
- Nhật ký nè
- Ủa anh lấy khi nào thế ?
- Lúc ở trên sân thượng
- Trả em
- Đây.
Cậu giựt lấy cuốn vở nhỏ được trang trí đầy Hoa Hướng Dương và Đom Đóm ở bìa trước và hình anh ở mặt sau.
- Buồn ngủ quá Tuấn ơi
- Tựa vô vai em nè.
- Em không ngủ à ?
- Không
Anh gối đầu vào vai cậu sau đó thiếp đi.

"Không biết từ bao giờ mình lại thích cái cảm giác này đến vậy. Chỉ cần một cử chỉ nhỏ của Khánh cũng khiến mình Hạnh Phúc"

Cậu định lôi cuốn nhật ký ra ghi vài dòng. Nhưng cậu lại sợ anh giả bộ ngủ để xem nhật ký nên cậu thử...hôn nhẹ lên môi anh. Quả nhiên anh không đáp lại. Thử dùng tay sờ lấy nơi tư mật của anh. Anh vẫn không động đậy, vẫn cứ thở đều đều.
- Vậy chắc ngủ thật rồi

Cũng hên là anh đã ngủ, nếu không thì cậu sẽ bị thịt ngay trên máy bay.

Khi chắc chắn rằng anh đã thật sự yên bình nhắm mắt lại ngủ. Cậu mới dám mở cuốn nhật ký ra.
- Ngày......tháng.......năm.....
..........

Máy bay cất cánh xuống sân bay Heathrow tại Vương Quốc Anh
( Cho những bà nào không biết Sân-bay London Heathrow (IATA: LHR, ICAO: EGLL), được gọi là Heathrow, là sân bay quốc tế tại thủ đô Luân Đôn, là sân bay nhộn nhịp thứ 3 thế giới năm 2005, xếp sau Sân bay Quốc tế Hartsfield-Jackson AtlantaSân bay Chicago O'Hare. Heathrow là sân bay nhộn nhịp nhất Vương quốc Anh, lớn nhất Châu Âu.)

Cậu lay người con trai bên cạnh vẫn đang yên bình ngủ làm anh tỉnh dậy thoát khỏi giấc mộng đẹp.
- Tới rồi
- Ơ ?! Dạ
Anh mệt mỏi ngồi dậy. Dành hết đống hành lý về phía mình. Cũng may là Tuấn đã mắng, thế là lấy về phần cậu chiếc balo và mang trên lưng.
( Chia đồ để đi về Khách Sạn thôi mà vậy đó =]]] )
Đặt chân xuống Vương Quốc rộng lớn.
Hai người bắt xe đi vào một khách sạn 5 sao.
Trong phòng khách sạn anh tiếm đến quầy lễ tên
Khánh - I want to rent a room on the high floor ( tôi muốn thuê 1 phòng ở tầng cao )
Lễ Tân - Please wait a moment ( xin đợi một chút )
Khánh - Room on bed offline ( phòng một giường nhé )
Lễ Tân xoay ra phía sau lấy ra một chiếc chìa khoá sau đó nhìn anh
- Two people followed me ( 2 người đi theo tôi )
Cậu há hốc mồm nhìn anh.
"Anh ấy đọc tiếng anh giỏi vậy sao ?"
Phải nói trình độ giao tiếp của anh thật sự rất tốt. Và đáng tiếc là cậu không hiểu anh đang nói gì 🤦
Đi lên tầng thứ 7 của toà Khách Sạn. Cậu có chút bất ngờ. Căn phòng này đẹp quá. Nhìn nó thật sang trọng

Cậu đi ra ngoài và nhìn khung cảnh từ tầng thứ 7. Đang nghĩ ngợi về những chuyện Duyên đã nói với mình thì bỗng anh đi lại. Ôm lấy cậu từ đằng sau.
- Đẹp quá. Chúng mình đi chơi đi Khánh
- Em muốn đi đâu ?
- Em không biết
- Anh sẽ đưa em đến những nơi nổi tiếng của Vương quốc Anh này. Nhưng mà hôm nay cũng mệt rồi. Mình vào nghỉ ngơi nhé.
- Dạ
Hai người vào trong ngủ. Và tất nhiên là anh sẽ không để cậu ngủ yên. Trong lúc cậu ôm Khánh ngủ. Anh liên tục dùng chân ma sát nhẹ vào nơi tư mật. Vì là buổi tối nên anh biết cậu sẽ không mặc quần nhỏ.

- Ưm~
- Sao vậy ?
- Tên khốn
___________________________________
- Hé lô mọi người. Tui xin trân trọng thông báo truyện Thanh Xuân Nổi Loạn chỉ còn từ 6-10 chapEnd nhé. Còn truyện này hẻ. Còn dài dài. Còn bé Duyên sẽ xuất hiện có vẻ là từ giờ đến cuối truyện
- Nhớ ủng hộ tui hé
LOVE


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia