ZingTruyen.Asia

(Drop) Cuối Con Đường Là Bầu Trời Rực Đỏ

24

meowalberty

__________________


Nước...

Bầu trời nhỏ từ từ mở ra, khẽ lay động mà quan sát xung quanh. Chifuyu hơi rướn người muốn ngồi dậy nhưng cơ thể lại đau nhức không chịu được. Một tiếng thở nhỏ truyền đến tai cậu. Đưa đôi mắt nhìn xuống, phía bên cạnh giường ngủ, mái tóc rối cùng với gương mặt quen thuộc. Chifuyu nhìn thấy Kazutora đang ngủ say. Trông hắn có vẻ mệt mỏi lắm bởi vết quầng thâm dưới mi mắt đã tối màu vô cùng. Chifuyu thử nâng tay lên, muốn gọi Kazutora dậy vì cổ họng cậu đang vô cùng khô khốc và muốn uống nước. Nhưng chỉ mới chút thôi, cậu đã phải hít một hơi lạnh vì đau đớn. Hình như tay của cậu cũng bị chém một vết dài thì phải. Chifuyu thầm nghĩ.

Cánh cửa bỗng nhiên được mở ra khiến Chifuyu như được cứu rỗi. Baji bước vào, vẻ mặt có chút cáu bẳn. Chỉ đến lúc nhìn thấy Chifuyu đã tỉnh thì sắc mặt mới có chút tươi tỉnh.

Baji vội vàng lại chỗ Chifuyu, tiếng động khiến Kazutora cũng thức giấc. "Tỉnh lúc nào đấy? Có thấy khó chịu không?" Anh lo lắng hỏi cậu khi thấy mặt Chifuyu đang nhăn nhó. Cậu lắc đầu, giọng khàn khàn mà trả lời anh. "Khát nước quá."

Chưa để Baji đứng dậy thì một ly nước đã xuất hiện trước mặt cậu, Kazutora nhanh nhẹn đã đi lấy trước. Baji nhẹ nhàng đỡ Chifuyu ngồi dậy, cậu khẽ kêu vài tiếng khi cơ thể truyền đến sự ê ẩm.

Chifuyu muốn nhận lấy ly nước nhưng nhớ lại vết thương trên tay mình. Cậu chỉ đành bất lực nhìn hai người. Không đợi cậu nói gì, Baji cũng biết mà giúp cậu uống nước. Qua khoảng thời gian chăm sóc Chifuyu, anh và Kazutora biết rõ vết thương trên người cậu hơn cả những vết sẹo trên cơ thể mình.

"Tao sẽ gọi anh Wakasa." Kazutora nói, hắn khẽ xoa mặt đầu Chifuyu rồi mới rời khỏi, trước tiên thì phải vệ sinh và rửa mặt cái đã. "Ngoan ngoãn nằm đây đợi chút nhé."

Chifuyu gật đầu, nhìn hắn rời khỏi. Baji để ly nước sang một bên, lấy tay gạt đi vài sợi tóc rối trước mặt cậu. "Thế nào rồi?"

Chifuyu liếm đôi môi khô mà nhìn Baji. "Muốn uống thêm một chút." Anh đứng dậy rót thêm một ly nước đầy. Lần này thì cổ họng Chifuyu đã được thông rồi. Cậu quan sát xung quanh, khó hiểu mà hỏi Baji. "Tại sao tôi lại ở đây?"

Baji nhún vai. "Một người nào đó yêu cầu tao mang mày về đây." Sau đó anh lại nghe Chifuyu ngây ngốc hỏi.

"Thế tôi đã ngủ bao lâu rồi?"

"Gần một tháng rồi."

"Lâu thế á?" Chifuyu ngạc nhiên thốt lên. Thế chẳng phải trong lúc đó cậu đã bỏ lỡ biết bao nhiêu việc rồi sao. Baji như nhìn được tâm tư của cậu, anh khẽ gõ nhẹ lên trán Chifuyu mà trách móc. "Lo cho bản thân mình trước đi đồ ngốc."

Chifuyu ngơ ngác nhìn anh, Baji tặc lưỡi. "Mày đó, lần nào cũng tự đẩy bản thân vào nguy hiểm. Có bao giờ tao thấy mày lành lặn được đâu. Bây giờ vẫn còn sức lo chuyện khác à?"

Nghe thấy giọng điệu trách mắng của Baji khiến Chifuyu cảm thấy tự có lỗi với bản thân mình. Đến cả người khác còn phải lo cho cậu. Cậu đúng là phiền phức mà. Nhìn vẻ mặt buồn bã của cậu, Baji biết Chifuyu lại nghĩ linh tinh cái gì rồi. Anh thở dài, xoa đầu cậu. "Đừng nghĩ nhiều, lần sau không được để bị thương nữa có biết không?" Chifuyu khẽ gật đầu, dùng ánh mắt biết lỗi mà nhìn Baji khiến tim anh như hẫng một nhịp.

Tiếng cửa phòng kéo sự chú ý của cả hai, Wakasa bước vào, theo sau là Kazutora với dấu tay trên mặt. Wakasa thản nhiên bước tới, nhìn Baji. Anh hiểu ý mà đứng dậy nhường chỗ cho anh ta, bản thân thì đến chỗ Kazutora. "Cái mặt mày bị gì vậy?"

"Tao gọi Wakasa mà anh ta không chịu dậy sớm nên tao lôi anh ta dậy và Wakasa đã tát tao như vậy đó." Kazutora xoa mặt đau đớn kể lại sự tích của dấu tay trên mặt mình rồi nhận được cái cười khinh từ thằng bạn thân.

"Vẻ mặt gì đó? Mày muốn kiếm chuyện à?" Kazutora nhướn mày hỏi Baji và nhận được câu trả lời đầy thách thức của anh. "Không. Chỉ là tao nghĩ mày quá gà thôi. Phải chi mày nhờ anh Benkei hay Takeomi gọi thì có phải khôn hơn không." Ý là mày ngu vl ấy.

Baji nhếch môi. Kazutora cười. "Chắc mày đang muốn vận động buổi sáng đây mà Baji. Tao sẵn lòng chơi với mày đấy." Hai người bắt đầu lao vào đánh nhau. Từ những cái nhẹ nhàng cho đến vài cú đau hơn. Cuối cùng vì Wakasa không thể chịu nổi tiếng ồn của cả hai nên đã đạp Baji và Kazutora ra khỏi phòng và đóng sầm cửa lại. Chifuyu thì khúc khích cười khi nhìn thấy cảnh đó.

"Lũ phiền phức." Wakasa thầm mắng rồi ngồi lại ghế, xem vết thương cho Chifuyu. "Độc đã gần như được loại trừ rồi. Nhưng mà tạm thời em vẫn chưa thể di chuyển được đâu. Tay và chân đều có vết thương sâu đang dần lành lại. Tôi sẽ bảo hai tên ngốc kia nấu thuốc cho em. Nhớ uống đúng giờ."

Chifuyu gật đầu nói cảm ơn. Wakasa hứng thú nhị cậu. "Biết mình bị trúng độc gì không?" Thấy cậu gật đầu liền hỏi tiếp. "Thế có biết cách giải không?" Chifuyu laii gật đầu. Anh cũng không bất ngờ. Wakasa lại tiếp tục.

"Thế nhóc có muốn đi theo anh hay không?"

Cậu ngẩn người nhìn anh. Như vậy là sao cơ? Wakasa biết cậu khó hiểu, anh cười nhẹ giải thích. "Nhóc xem không phải chúng ta rất có duyên sao. Tôi nhận em làm học trò, chúng ta cùng trao đổi về y học thế nào?"

"Nhưng mà không phải anh từng tuyên bố sẽ không nhận học trò sao ạ?" Chifuyu khó hiểu. Wakasa là một dược sư tài giỏi, người muốn theo chân anh học không phải là chuyện dễ dàng gì. Dù sao thì Wakasa cũng là một người có tiếng tăm trong giới tai to mặt lớn, anh cũng từng giết người và tính tình thì khó nắm bắt. Vì vậy Wakasa đã nói với mọi người rằng sẽ không nhận bất cứ ai làm đệ tử của mình. Anh là một người thích làm việc riêng lẻ. Và bây giờ Wakasa đang ngỏ ý muốn Chifuyu làm học trò của mình.

Chifuyu từ lâu đã ngưỡng mộ tài y học của anh rồi. Nay lại còn được anh để mắt đến khiến cậu vô cùng vui mừng. Nhưng lời đồng ý đến miệng không kịp thốt ra. Vài suy nghĩ khiến Chifuyu phải khựng lại. Nếu theo Wakasa thì Izana phải làm sao bây giờ? Kế hoạch của mọi người dàn công sắp xếp chẳng phải bị bỏ phí đi hay sao?

Thấy được sự lưỡng lự trong ánh mắt của Chifuyu, Wakasa cũng không ép buộc cậu. Anh chỉ thấy hơi tiếc nếu Chifuyu không đồng ý thôi. Dẫu sao tìm được một người vừa giỏi y học lại vừa ham học hỏi và rất nghe lời không phải là chuyện dễ. Hơn nữa anh có cảm tình rất tốt với cậu nhóc này.

"Hãy suy nghĩ về nó nhé." Wakasa thu dọn đồ đạc rồi rời đi, để lại Chifuyu trong phòng. Cậu nhìn ra cửa sổ, mắt thấy hai người kia vẫn đang cãi nhau thì có chút buồn cười. Gió nhẹ thiu thiu vào buổi sớm và thời tiết không quá nóng khiến cậu lại cảm thấy buồn ngủ. Thế là ngay sau đó, Chifuyu đã ngủ say, bên tai vẫn còn truyền đến tiếng của Baji và Kazutora khóe miệng Chifuyu bất giác cong lên.

Trên mặt có chút ẩm ướt, Chifuyu nhăn mặt thứ dậy, dùng tay đẩy thứ kia ra. Mi mắt nâng lên, đập vào mắt cậu là cái đầu lớn của Excalibur. Nó thấy cậu đã tỉnh thì liếm thêm vài cái nữa vào mặt Chifuyu.

Chifuyu hoảng hồn ngồi bật dậy giữ mặt nó lại mà kêu lên. "Sao mày lại ở đây?" Con báo đen dụi vào lòng bàn tay Chifuyu, phe phẩy đuôi. Lúc này cậu mới có dịp quan sát. Cửa sổ đã đóng và nến được thắp lên. Vậy là cậu ngủ đến tận khuya ư?

"Mày tỉnh rồi đó hả?" Giọng của Kisaki truyền đến, Chifuyu đánh ánh mắt sang, thấy cậu ta đang ung dung ngồi ăn chiếc bánh hoa (bánh hình bông hoa). Kisaki giơ tay lên tỏ vẻ chào với cậu khiến Chifuyu lại càng ngạc nhiên hơn. "Sao tụi bây vào đây được vậy?"

Kisaki nhún vai. "Thì lẻn vào thôi. Mà tại vì Excalibur hơi lớn xác nên thằng Hanma phải đánh lạc hướng của mọi người nhờ vậy nên mới thuận tiện vào đây." Cậu ta lại lấy thêm một chiếc bánh từ tốn ăn, còn rất tốt bụng hỏi Chifuyu. "Bánh của Inui đó, mày có muốn ăn không?"

Chifuyu đưa tay ra. "Ăn chứ. Nằm cả ngày đói chết được." Kisaki đứng dậy, mang túi bánh đến chỗ của Chifuyu. Chifuyu bỏ vào miệng, đôi mắt sáng lên. "Cái này ngon vậy!"

Kisaki gật gù. "Bánh của người giàu nó phải khác chứ."

"Người giàu? Ý mày là của Kokonoi ấy hả?"

"Ừ, hắn mua cho Inui nhưng mà thằng Hanma thấy trước nên tiện tay lấy về cho tao đó."

"...." Chifuyu cười trừ. Đúng là không biết nói gì hơn.

Kisaki thấy cậu ăn ngon miệng như vậy thì liền đưa hết cho Chifuyu, còn lấy một cái cho Excalibur ăn khiến cậu ta có chút sợ hãi. "Sao tự nhiên mày tốt vậy?"

Cậu ta dùng vẻ mặt hiển nhiên mà nói với Chifuyu. "Thì tại mày vì kế hoạch của tao mà suýt mất mạng đó thôi. Cái này coi như xin lỗi đi." Lúc này Chifuyu mới an tâm mà ăn tiếp, nhưng cậu lại nhớ đến việc Hanma lại ăn trộm cái này cho Kisaki. Chifuyu nhìn cậu ta.

"Mày không sợ thằng Hanma nó thấy rồi đánh tao hả?"

"Tao đánh nó cho mày."

"Mày đánh không lại nó."

"Nhưng nó sẽ không đánh tao."

Cũng đúng. Thế là Chifuyu lại tiếp tục ăn. Cậu nhìn Excalibur đang nằm cuộn trong một góc ngay cửa, thi thoảng lại vểnh tai lên để nghe ngóng mà bật cười. Sao mà giống chó thế này.

Hai người ngồi nói chuyện một lúc, thấy Kisaki có vẻ buồn ngủ, Chifuyu liền nhích vào một chút để cậu ta nằm cùng mình. Kisaki cũng không ngại, cởi giày ra rồi nằm cùng Chifuyu. Trong chiếc chăn ấm áp, Kisaki khẽ thở ra một hơi. Ngoài kia đúng là quá lạnh mà.

"Izana nói rằng mày nên ở lại để dưỡng sức." Kisaki kéo gối của Chifuyu mà nằm lên. "Tao thấy không vấn đề gì. Hơn nữa theo tao đoán thì chắc Wakasa cũng muốn mày ở đây đúng không?"

Chifuyu gật đầu, ngồi dựa vào phía sau. Cậu nhìn hai tay mình. "Anh ấy muốn nhận tao làm học trò."

"Vậy chẳng phải cơ hội ngàn vàng sao?" Kisaki ngáp một cái, dụi mắt. "Biết bao nhiêu người muốn mà không được."

Chifuyu nghe câu này thì có chút ngẩn người. Gió qua khe cửa thổi vào khiến Kisaki có chút lạnh, cậu ta kéo thêm chăn khoác lên người mình. Đến lúc Chifuyu nhận ra, Kisaki đã ngủ rồi.

Chifuyu ban ngày ngủ nhiều quá, bây giờ không còn cảm thấy buồn ngủ nữa. Cậu nhẹ nhàng bước xuống giường, chân không bước trên sàn gỗ lạnh khiến Chifuyu càng tỉnh táo hơn. Cậu rót cho mình một ly nước rồi ngồi đó. Đôi mắt vô tình liếc qua chiếc giỏi trúc được treo gần đó. Cậu bước tới nhìn vào trong. Các nhánh thảo đã yểu xìu và bắt đầu héo. Bệnh nghề nghiệp nổi lên, thế là Chifuyu bắt đầu đi xung quanh tìm cách để chúng tươi tỉnh hơn.

Qua khoảng vài giờ, khi gà đã bắt đầu gáy tiếng đầu tiên, cánh cửa sổ của phòng Chifuyu kẽo kẹt mở ra. Excalibur đứng phắt dậy, cảnh giác nhìn ra. Tiếng của thằng Hanma không lẫn vào đâu được mà vang lên. "Đậu, tao thì ở ngoài cây ngủ đến cóng, còn tụi mày ở trong đây ấm áp quá nhỉ?"

Excalibur nhận ra là người quen, nó nằm xuống, phe phẩy đuôi như chào hỏi rồi ngủ tiếp. Hanma đứng ngoài cửa sổ, nhìn vào trong. Chifuyu đang đặt vô số chiếc chậu tự chế trên bàn, bên trong là những cành cây cứng cáp đầy sức sống. Cậu ta nghe thấy liền nhăn mặt chửi hắn. "Mày không thấy Kisaki đang ngủ hả? Nhỏ tiếng thôi."

"Mở cửa coi, lạnh tê người hết rồi." Hanma giục Chifuyu, hắn không ngừng xoa tay vào nhau. Cậu đi lại cửa, mở chốt ra. "Sao mày không trèo vào đi?"

Hanma bước nhanh vào rồi đóng cửa lại, nhiệt độ trong phòng khiến cả người hắn ấm lên. "Mày nghĩ tao cao bao nhiêu hả? Cái cửa sổ đó cao bao nhiêu?" Hanma khinh thường nhìn Chifuyu. "À quên mấy đứa lùn như mày sao mà hiểu đượ-"

"Ồn quá thằng chó." Một chiếc gối bay thẳng vào đầu của Hanma. Bằng chất giọng ngái ngủ, Kisaki đã chửi yêu hắn. Theo suy nghĩ của Hanma thì là vậy. Chứ thật ra cậu ta đang cọc vl.

"Bé cưng ơi, cho tao ôm mày cái nào!" Hanma nhào đến ôm lấy Kisaki. Hơi lạnh trên người hắn truyền đến khiến Kisaki nổi da gà. Và thế là sau một cú đạp yêu thương của Kisaki thì Hanma đã vinh dự nằm dưới sàn. Chifuyu cười kinh bỉ nhìn hắn. "Mày đúng là đồ ngu mà Hanma."


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia