ZingTruyen.Asia

(Đồng Nhân Fairy Tail) Thiên Tài Ma Thuật

Chương 5

ari_nii

Tôi ngồi xếp bằng nhắm mắt lại, cảm nhận nguyên tố đang lưu động xung quanh.

Tôi không vội hấp thụ, chỉ nhắm mắt im lặng, tập trung đến cực điểm.

Xung quanh một mảng hắc ám vô tận chợt hiện ra các đóm sáng khác màu.

Màu đỏ, màu lam, màu lục, màu nâu, màu trắng và màu đen.

Ngoại trừ màu đen có chút thưa thớt ra thì các màu khác rất dày đặc.

Tôi đã hiểu, những đóm sáng nhỏ này chính là nguyên tố.

Tôi bắt đầu phân loại các nguyên tố trong cơ thể ra, đưa chúng tuần hoàn khắp kinh mạch, như một dòng nước ấm chảy quanh.

Tôi đưa chúng vào linh hải trong tiềm thức, nói ra giống như không gian chứa đựng nguyên tố.

Sau đó tôi bắt đầu hấp thụ nguyên tố xung quanh.

Thư viện này rất lớn, tôi tìm thấy rất nhiều tư liệu về Nguyên Tố Ma Pháp.

Hiện tại tôi đã thu hoạch được khá lớn, đã có thể ngưng tụ nguyên tố trong tay.

Tôi tìm những quyển sách nói về ngưng tự ma thuật. Bắt đầu lĩnh ngộ về nó.

Cứ như vậy, tôi ở trong đây 1 tháng, có nguyên tố làm dinh dưỡng liền không lo chết đói.

Mở rộng linh hải chứa Nguyên Tố và Tinh thần lực. Tinh thần lực là thứ tôi mới phát hiện ra, sử dụng tâm trí để điều khiển, có thể sử dụng nó để nắn ép nguyên tố biến dạng.

Tôi vẫn không quên mục đích tới đây, sau khi quen thuộc Nguyên Tố Ma Pháp tôi bắt đầu lên tầng hai.

Tầng hai là một khoảng không gian trống, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được nguyên tố ở đây rất nồng đậm.

Bỏ qua tầng hai, tầng ba là nơi chứa bảo bối.

Phải, là bảo bối tuyệt phẩm!

Tôi không hứng thú với những thứ này, tuy trong lòng vẫn rất kinh hỉ với số lượng bảo bối này.

Chủ nhân của tòa tháp này quá là biến thái!

Tôi không tìm được đường lên tầng tiếp theo nên đành từ bỏ, quay về tầng một.

Tôi lại bắt đầu tìm hiểu về thế giới này.

Đây gọi là thế giới Ma thuật, con người có thể sử dụng ma thuật để chiến đấu và sinh sống.

Đúng vậy, như một thế giới ảo.

......

Tôi thẩn thờ nhìn lên vách núi cao.

Đúng vậy, tôi rời khỏi nơi đó rồi.

Đang trong lúc tôi đọc sách, một lực hút lôi tôi ra khỏi đó, khi mở mắt ra, tôi đã được Ngạo Tà ôm lấy.

Từ miệng hắn, tôi đã ở trong đó 1 năm. Sau khi biết tình trạng tôi, hắn ném tôi xuống một vách núi, chỉ quăng lại một câu: "Giết hết rồi về"

"...."

Muốn chém người!

Nhưng người lại không có, chỉ có thú...

Hắn bảo tôi giết quả thực là có thứ để giết, dưới đây có một con ma thú cao hơn chục thước, thân như rắn.

"Khè khè"

"...."_ khè cái đầu mi

Bảo tôi giết con rắn này? Ha, xem thường nhau quá rồi phải không, những ngày rèn luyện thân thể đâu phải bỏ không.

Thế là dưới vách núi sâu, thân thể nữ hài vung lên ma pháp dày đặc.

Tác giả: "...." không phải sử dụng lực lượng thân thể sao? Sao lại dùng ma pháp?

Không có thiểu năng, rắn lớn thế này không dùng ma pháp sao giết nổi.

"....."

"Bát phương chi hỏa!"

"Quần hỏa loạn vũ!"

"Cầu lửa!"

"....."

Vốn tức giận khi bị Ngạo Tà ném xuống đây, gặp con rắn này liền đem nó đánh thành bã.

Trong các loại nguyên tố, tôi thuần phục nhất là Hỏa nguyên tố nên lợi dụng nó vô cùng triệt để.

Ma thú chưa kịp định thần đã bị đánh ngã.

Bạn rắn cute bày tỏ: nó chỉ ra nhìn cái, chưa kịp làm gì đã bị ma pháp quất một đống.

Cứ như vậy, mỗi ngày Ngạo Tà đều đưa tôi đi thực chiến.

Nói dễ nghe là thực chiến, khó nghe là hành hạ người à không là hành hạ thú.

Những ma thú bị ăn hành đều là khóc ròng ở bụi chuối.

Vì vậy sau khi học được ma thuật, tôi bắt đầu xây nhà, bản cô nương không muốn tiếp tục làm bạn với thiên nhiên, hồn nhiên như cây cỏ.

Vật dụng cần thiết đều bảo đám ma thú tìm về.

Ma thú không chịu tìm? Đánh!

Ma thú tỏ vẻ ta đây? Đánh!

Không lâu sau, ma thú trong rừng đều trở thành đàn em của tôi.

Vì vậy mỗi ngày đều là: dẫn thú đi đánh ma thú không chịu nghe lời, tu luyện.

Cuộc sống yên bình hoàn toàn nằm ngoài dự liệu Ngạo Tà.

Nhìn đám ma thú khổng lồ đang dâng hiến đồ mình tìm được cho một đứa trẻ. Hắn cảm thấy tam quan của mình rung chuyển kinh hoàng.

Thiên phú vốn đã yêu nghiệt lại còn biến thái!

       ◌⑅●♡⋆♡Ari Nii♡⋆♡●⑅◌

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia