ZingTruyen.Asia

[ Đồng Nhân BOF ] Yêu Thượng Yoon Ji Hoo [Hoàn]

c50: So Yi Jung bộc trực

V_lazy

Ra khỏi nhà Ji Hoo, Ga Eul liền lôi kéo Jan Di lại, vừa đi vừa nói chuyện: "Jan Di, hôm nay chúng ta điên cuồng chút đi." Cô hiện tại muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi này, vừa rồi lời của Ji Hoo tiền bối, cô cái hiểu cái không, cảm thấy hình như có liên quan đến cô, nhưng nhìn thấy phản ứng của Yi Jung tiền bối, cô không khỏi mất mát, xem ra, nhất định là bọn họ vô duyên .

Geum Jan Di bị kéo đi có điểm mạc danh kỳ diệu (khó hiểu), lại nhìn thấy Ga Eul sốt ruột, Yi Jung tiền bối thì ảm đạm, cô liền có chút nhận ra vấn đề. Jan Di ở trong lòng không khỏi thở dài, Ga Eul là người không chịu lùi bước, chỉ là xem biểu hiện của Yi Jung tiền bối. lại làm cho người ta dừng lại, không dám đem lời trong lòng mà biểu lộ ra ngoài, cũng không dám áp dụng một hành động gì, chỉ có thể đem tình yêu này giấu trong lòng, cô thật cảm thấy ủy khuất cho Ga Eul.

"Đúng vậy! Lâu lắm rồi chúng ta cũng chưa điên cuồng mà đi mua đồ, khó có được một ngày hôm nay, hảo hảo điên một phen đi." Geum Jan Di phụ họa lời Ga Eul nói, nếu bây giờ Ga Eul không muốn đối diện với Yi Jung tiền bối, vậy thì thỏa ước nguyện của cậu ấy đi, những chuyện như thế này, chỉ có hai bọn họ mới có thể giải quyết được, người khác không thể nhúng tay vào.

Goo Jun Pyo nghe xong, bất mãn kháng nghị nói: "Sao được, Geum Jan Di, chẳng lẽ em cứ như vậy mà đem bạn trai ném qua một bên, không thèm quan tâm sao?" Thật vất vả mới có thể được ở một chỗ cùng Jan Di, mà cô ấy lại muốn đi chơi cùng Ga Eul, một chút thời gian cũng không để lại cho hắn.

Geum Jan Di vừa bước ra một bước, chợt nghe thấy Goo Jun Pyo oán giận, thật bất đắc dĩ cùng Ga Eul liếc nhìn nhau một cái, sau đó quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Goo Jun Pyo. Ga Eul nhìn, cúi đầu nở rộ nụ cười, hai người này đúng là một đôi oan gia mà, một ngày mà không cãi nhau thì đúng là không được.

"Goo Jun Pyo, anh rốt cuộc có phải là đàn ông không vậy! Em đi chơi với Ga Eul, anh cũng quản là sao, chẳng lẽ một chút tự do em cũng không được hưởng hả, nếu anh thực muốn làm vậy, chúng ta không bằng chia tay đi, chủ nghĩa chuyên chế như vậy em không chịu nổi." Geum Jan Di cố ý nói ra những lời này, mục đích chính là muốn tức chết Goo Jun Pyo.

Quả nhiên, Goo Jun Pyo vừa nghe xong lời nói này, vội vàng nhảy đến bên người Geum Jan Di, sốt ruột nói: "Jan Di, em đừng có đùa nữa, anh không phải có ý đó, anh chỉ là bởi vì chúng ta thật khó khăn mới có thể ở bên nhau, em lại không đi hẹn hò cùng anh, anh là vì sốt ruột a! Anh thật sự không có ý này, thật đó, em phải tin tưởng anh!" Goo Jun Pyo bị dọa không nhẹ, liên tục hướng Jan Di mà giải thích.

Goo Jun Pyo đơn thuần như thế, Jan Di cảm thấy thật bất khả tư nghị (khó tin, không tưởng tượng nổi), sinh ra tại một gia tộc lớn, nhưng tâm Goo Jun Pyo vẫn đơn thuần như vậy, thế nhưng ở sự nghiệp, khí chất của hắn lại không giống như vậy nữa, cũng có thể nói hắn là một người hai mặt. Có lẽ cô yêu Goo Jun Pyo, là vì tính cách đặc biệt như vậy của hắn đi.

"Được rồi, em chỉ là tùy tiện nói thôi, ai kêu anh sốt ruột đến giơ chân chi. Ga Eul, chúng ta đi thôi!" Jan Di xoay người, tâm tình vô cùng tốt nói, trêu đùa hắn thật sự rất vui.

Lúc này So Yi Jung hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn về phía Ga Eul, nhưng lại nói với Geum Jan Di: "Geum Jan Di, cho tôi mượn Ga Eul một chút, tôi có việc tìm cô ấy. Yên tâm đi, tôi sẽ đem cô ấy hoàn hảo mà trở về." Nói xong, đi lên phía trước, không đợi Geum Jan Di trả lời, liền kéo Ga Eul đi.

Ga Eul lăng lăng nhìn bóng dáng hắn, ngây ngốc đi theo sau hắn, trong lòng dường như có một tia vui mừng, lại như có một chút khẩn trượng, chỉ đành bất lực mà theo sát hắn, mặc cho hắn kéo cô về phía đỗ xe. Đến khi ngồi vào trong xe, xe liền lăng bánh trên đường, kiến trúc bên ngoài cũng từ từ mà lui về sau, xe vững vàng nhanh chóng lên đường.

Xe ngừng lại bên ngoài nơi làm gốm sứ nghệ thuật, Ga Eul thấy, có một trận trầm mặc, cô không muốn đi vào, vì thế vẫn ngồi lại trong xe, không nhúc nhích nhìn về phía trước. So Yi Jung thấy vậy, bước xuống xe, vòng đến cửa xe của cô, mở cửa ra, tao nhã nói: "Ga Eul tiểu thư, mời!" Hắn sẽ không cho cô một cơ hội lùi bước.

Ga Eul cúi xuống, có chút bất đắc dĩ, lắc lắc đầu, nhận mệnh đi ra, đi đến cửa phòng gốm, lại do dự không tiến về phía trước. So Yi Jung lúc này liền cảm thấy thật tức giận, nghĩ đến: Chẳng lẽ hiện tại cô không còn muốn dính dáng gì với hắn sao? Thời điểm hắn vừa hạ quyết tâm, cô lại lùi bước, đây là có ý gì.

Nghĩ xong, So Yi Jung tức giận kéo tay Ga Eul, một bên đem cửa mở ra, liền kéo cô đi vào, sau đó đem cửa khóa lại. Lại sau đó kéo cô đi đến trước bàn, đem cô ngồi vào trên ghế, cũng ngồi vào trước mặt cô, pha trà.

"Yi Jung tiền bối, anh có chuyện gì muốn nói thì nói đi!" Ga Eul cảm thấy rất không được tự nhiên, cô rất muốn chạy thoát khỏi đây, bởi vì, cô không muốn tiếp tục dính dáng cùng hắn nữa, rời xa hắn, cô sẽ không tiếp tục đau khổ, cũng không ngày đêm nhớ đến hắn, nhớ hắn săn sóc, nhớ hắn cười, nhớ đến lời nói hành động của hắn, cô cảm thấy mình sắp điên rồi, lại đi để ý đến một người như vậy.

Tuy rằng trên tay So Yi Jung vẫn không ngừng làm trà đạo, nhưng tâm thì lại vòng vo đến hàng trăm ngàn lần, hắn đang suy xét nên nói chuyện này như thế nào, khi nghe đến khẩu khí xa cách của cô, hắn lại có chút muốn rút lui. Thế nhưng, trong lòng luôn luôn có một thanh âm đang nói, không thể hối hận! Đúng vậy, hắn không thể hối hận, nhất định phải bắt lấy cơ hội này, bằng không, về sau hai người chỉ còn là người xa lạ mà thôi.

"Ga Eul, hiện tại anh còn chưa biết tâm ý của bản thân mình, nhưng là anh lại vứt bỏ em không được, nếu anh cùng em ở bên nhau, sẽ rất không công bằng với em, bởi vì anh không có cách nào toàn tâm toàn ý với em. Vì vậy, hãy cho anh thời gian, một tháng thôi! Chỉ cần một tháng, qua một tháng, vô luận anh có hiểu rõ tâm ý mình hơn chưa, anh vẫn sẽ cho em một lời giải thích, được không?" So Yi Jung suy nghĩ cả nửa ngày, mới có thể đưa ra quyết định này, hắn tưởng niệm ấm áp từ Ga Eul, nhưng hắn lại không muốn thương hại Ga Eul, điều này làm lòng hắn rất mâu thuẫn.

Ga Eul nguyên bản cúi đầu, nghe lời hắn nói xong, cô không dám tin ngẩng đầu lên, nhìn Yi Jung tiền bối ở đối diện. Trong lòng cảm thấy thật kích động, nguyên lai tình yêu của cô không có mất đi, nguyên lai Yi Jung tiền bối cũng có cảm giác với cô, nguyên lai thật sự chỉ cần nếm thử liền sẽ nhận được hồi báo, toàn bộ cái này đều là sự thật, thật đến mức cô không dám tin, cô còn tưởng rằng mình chỉ là đang nằm mơ.

"Yi Jung tiền bối, anh nói là thật sao? Anh không phải đang đùa em đúng không, anh không phải vì để em vui vẻ mới lừa gạt em, đúng không!" Ga Eul nháy mắt nước mắt chảy ra, ánh mắt mê mang nhìn Yi Jung tiền bối, nghẹn ngào nói.

Bộ dạng cô thế này, trong lòng So Yi Jung rất không dễ chịu, lúc này mới cảm thấy, hóa ra thái độ của hắn, luôn làm thương hại Ga Eul, cũng làm cho cô mất đi tin tưởng ban đầu. Nghĩ vậy, So Yi Jung đứng lên, vòng qua bàn, đi đến bên cô, kéo cô đứng lên, sau đó gắt gao ôm lấy cô, nói: "Anh So Yi Jung cho tới bây giờ đều chưa từng đùa, không phải vào lễ tình nhân anh đã nói chuyện trước kia của anh với em sao? Bởi vì chuyện đó, mà anh không muốn tiếp tục tình vào tình yêu. Nhưng, bởi vì em thôn cô xuất hiện, đã cải biến anh! Chỉ cần em cho anh một chút thời gian, một tháng sau, anh sẽ cho em một câu trả lời thuyết phục, vì vậy, mong em đừng tránh anh, điều đó làm anh rất khổ sở, được sao?"

Ga Eul mỉm cười tựa vào trong ngực hắn, cười nói: "Bất kể anh cho em câu trả lời thế nào, dù không đủ thuyết phục, cũng không sao cả, bởi vì hiện tại em rất thỏa mãn." Đúng vậy, cô cho tới bây giờ đều là cái người dễ thỏa mãn, không cầu sang thứ gì không thuộc về bản thân mình.

"Em đúng là cái thôn cô dễ thỏa mãn." So Yi Jung nghe xong, rất là bất đắc dĩ nói, có lẽ bởi vì cái dạng này của cô, mà có thể hấp dẫn hắn được đi, không biết tự lúc nào, cô đã đi vào tim hắn, chỉ là hắn tận lực quên đi mà thôi.

Chốc lát sau, Ga Eul có điểm ngượng ngùng, vì thế cô tránh khỏi cái ôm của hắn, ngồi lại vào trên ghế, không dám đối mặt với hắn, cúi đầu nói: "Từ trước tới nay em không xa cầu gì nhiều, nhưng chuyện tình yêu, em sẽ thử mà theo đuổi, bởi vì em không muốn hối hận, mặc kệ kết quả thế nào, em cũng sẽ nỗ lực, vì vậy, em đương nhiên sẽ cảm thấy thật thỏa mãn."

"Em vì giúp anh, mà tìm địa điểm lúc trước của Cha Eun Jae, anh rất cảm động. Chuyện của Cha Eun Jae, là anh không giữ chặt mà đem cô ấy đẩy về hướng anh trai. Hiện thời, anh đụng phải em, anh sẽ không do dự nữa, vì thế, anh trước mắt liền nói với em trước, lại sau một tháng mới nói rõ hết với em, hy vọng em không trách anh." So Yi Jung cảm động cô vì hắn mà làm những chuyện như vậy, cô gái này, luôn yên lặng vì hắn mà trả giá, cũng không cầu đáp lại, tâm của hắn, dù có làm bằng sắt, cũng sẽ cảm động.

Ga Eul nghe vậy, liên tục lắc đầu, nói: "Em vĩnh viễn cũng không trách anh, bởi vì em cam tâm tình nguyện." Ga Eul nói xong, dừng một chút, sau đó còn nói thêm, "Kỳ thực, em vốn đã định buông tay, thái độ của anh, cho tới giờ đều rất đạm mạc, lãnh đạm đến mức em không dám nói ra tâm ý của mình, vốn định sau ngày hôm nay, anh với em cũng chỉ trở thành một người xa lạ, chỉ là bạn của bạn trai Jan Di thôi. Cũng may hôm nay anh đã nói ra, bằng hông qua hôm nay, anh cùng em cũng chỉ là quen sơ ."

So Yi Jung nghe xong, ở trong lòng nhẹ nhàng mà thở ra, may mắn! May mắn! Nếu thật sự bỏ lỡ, tin tưởng hắn nhất định sẽ hối hận. So Yi Jung may mắn nhìn cô nói: "Xem ra, hôm nay anh đã làm một quyết định sáng suốt, không bỏ lỡ em. Thật sự là may mắn!"

"À, bất quá, tuy rằng kỳ hạn là một tháng, nhưng từ giờ trở đi quan hệ của chúng ta sẽ trở thành quan hệ yêu đương." So Yi Jung nhấn mạnh điểm này, kỳ thực ở trong lòng hắn, Ga Eul quả thật đã chiếm vị trí trọng yếu, một tháng, chỉ là một thời gian ngắn thôi, cũng là cho Ga Eul có thời gian mà thích ứng, bất quá, nói vậy, trong đầu cô trong một tháng này nhất định sẽ suy nghĩ rất là nhiều đi. Cũng thế, một tháng thì một tháng, cũng để cho hắn loại bỏ người kia trong tim ra, như vậy mới công bằng với Ga Eul.

Ga Eul nghe vậy, thẹn thùng gật gật đầu, trong lòng rất là vui mừng, cô khẩn cấp muốn cùng Jan Di chia sẻ vui sướng lúc này của cô, tin chắc Jan Di cũng sẽ vì cô mà cao hứng. Ga Eul ngẩng đầu cười nói: "Yi Jung tiền bối, mặc kệ một tháng sau như thế nào, nhưng em sẽ không hối hận ."

"Còn gọi anh là tiền bối, nên sửa miệng lại đi! Kêu tên của anh thử xem." So Yi Jung trêu chọc nhìn cô nói, hắn đặc biệt rất muốn nhìn bộ dạng thẹn thùng của cô, quả nhiên, hắn vừa nói xong, mặt cô thoắt cái đỏ lự.

Ga Eul cúi đầu, nhỏ giọng kêu lên: "Yi Jung!" Nói xong, mặt của cô càng đỏ hơn, đầu cũng cúi càng thấp.

So Yi Jung sợ cô muốn chui xuống dưới bàn luôn, thành thử hảo tâm kéo cô lại, nói: "Gọi tên là chuyện rất bình thường, về sau quen rồi sẽ không xấu hổ nữa, giống như Jun Pyo cùng Geum Jan Di, còn có Ji Hoo cùng Tử Nghiên, em xem bọn họ không phải rất tự nhiên sao."

Ga Eul qua loa gật gật đầu, nhìn thấy vậy So Yi Jung cũng rất là bất đắc dĩ, nhưng hết cách, chỉ có thể để cô từ từ thích ứng thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia