ZingTruyen.Asia

[ĐN Tokyo Revengers] Bánh trôi nước

Chương 23: Mỗi ngày là một niềm vui

RuseDee

"Không. Tao không đồng ý cho con nhỏ đó vào bang đâu!" Draken nhiệt tình phản đối, "Nó là con gái. Mày cho nó vào làm cái gì?!"

Mikey đáp: "Tao cũng không có ý định cho nó đi đánh lộn. Tao muốn nó vào vì nó có nhiều mối quan hệ có lợi cho chúng ta."

Fuyu là một cái "gian thương nhiều chuyện", thích ngầm thu thập việc riêng tư của người khác, nhưng cô thu thập khắp nơi cũng không truyền bá lung tung, mà đem tin đó chôn trong lòng, đợi đến ngày nào đó cần dùng đến, nhược điểm đó sẽ trở thành lợi khí để công kích người khác.

Có Fuyu tức là có cả một kho tàng thông tin cần thiết.

Vậy nên mấy thành viên cốt cán đang họp nhau để bàn cách thuyết phục Fuyu vào đây.

Taiju: "Tao nghĩ cho nó ăn mấy cú đấm là xong, dù gì thì nó cũng không có cảm giác đau đớn."

Mucho: "Mày nghĩ Tổng trưởng tha cho mày à? Đừng có ngựa quen đường cũ."

Smiley: "Mucho nói đúng đấy. Không được đánh con gái đâu~"

Baji: "Hay là dụ nó bằng đồ ăn?"

Mitsuya: "Cái đó chỉ có mày bị dụ thôi, Baji ạ."

Baji: "Đâu phải thế? Con gái thường thích ăn uống mà?"

Draken: "Mày nên nhớ đối tượng là Fuyu. Nó đếch phải con gái bình thường."

"..."

Cả đám lại chìm vào im lặng. Nhất thời không nghĩ ra được cách giải quyết nào. Thứ duy nhất Fuyu thích là tiền, mà số lượng bọn hắn tích góp Fuyu sao có thể để vào mắt chứ?

Giàu cũng là một lớp phòng thủ kiên cố a...

"Được rồi..." Mikey ăn xong cái Dorayaki, đứng dậy, vẻ mặt rất tự tin.

"Tao đã có cách."

.

Bởi vì Mikey quá ngoan cố, nhiễu bằng được cho đến khi Fuyu chịu vào bang. Cậu ta nói nếu cô không vào bang, sẽ không được đến gặp Ema nữa.

"..."

Trong lòng Fuyu đã sớm đảo qua ngàn vạn câu chửi thề.

Nhưng không còn cách nào khác, vì quá si mê Ema, cô đành phải tham gia.

Kể từ khi Fuyu tham gia, cả bang Toman liền náo nhiệt hẳn lên. Cứ hôm nào không có tiếng la người hét thì không phải ngày bình thường.

Fuyu liền đem các kỹ năng hố người, độc mồm, bán manh,... xoát đến điểm cao nhất, náo cả bang loạn đến tưng bừng.

Nhiều khi Mikey rất hối hận vì đã dẫn theo cô đi họp, cậu hoàn toàn có quyền cho Fuyu ở nhà. Nhưng nếu không dẫn Fuyu đến thì y như rằng cả đám ủ rũ đến bất thường.

Như mấy đứa fan não tàn vậy...

"Tới tới, mau mau đặt cược! Đừng bỏ qua cơ hội phát tài nha!"

Không biết từ bao giờ, trong bang Toman có một quầy đánh cược. Là một dân chơi hệ gian thương, cái này đương nhiên là Fuyu tổ chức. Đền Musashi giờ đã là tiêu điểm tụ tập của ít nhiều đám thành viên Tokyo Manji đến thử thách vận may.

Dưới tiếng hét to của Fuyu, cả đám hưng phấn như đánh máu gà, mọi người hóa thân thành dân cờ bạc đánh đỏ cả mắt, rối rít đặt cược trên chiếu bạc.

Cái chung trong tay Fuyu không ngừng lắc lư, xúc xắc bên trong dao động vang lên lạch cạch, khóe miệng cất giấu một tia mỉm cười giảo hoạt không người biết, trong lòng suy nghĩ đám người kia đã mắc câu, là lúc nên thu dây vớt cá nha...

"Mở chung! Mua định rời tay!"

Mọi ánh mắt đều tập trung vào cái chung gỗ kia, nắm chặt hai đấm, tim đập thình thịch trong mồm lẩm bẩm bên mình đặt.

Fuyu hớn hở mở đáp án: "Một bốn, ba năm, hai sáu, mở đại! Nhà cái thắng!"

"Đệt, làm sao như vậy?!"

Đám người nhất thời nổ tung, có lắc đầu thở dài có đấm ngực dậm chân có mở miệng chửi má nó, cả đám đều không có cam lòng!

"Đến, đừng tức giận nè! Đem vốn vừa thua thắng về đi a!"

Ở Fuyu một phen cổ động, dân cờ bạc lại bắt đầu đặt cược lần nữa, hi vọng lần này có thể chạm tay vào may mắn.

Bọn họ nào biết rằng, thắng thua đều nắm trong tay Fuyu, năm cục xúc xắc kia giống cô như năm đầu ngón tay của cô, muốn số gì chẳng lẽ không theo ý mình?

Fuyu cười tủm tỉm lắc chung lần nữa: "Tới đặt cược đi, mua nhiều thắng nhiều!"

Ngoài đám người ầm ầm trong đấy, có mấy tên cốt cán không chạy vào đó chơi.

Một là Sano Manjiro, vị này cao cao tại thượng đứng trên bậc thang, miễn cưỡng duy trì hình tượng Tổng trưởng nghiêm túc, nhưng tâm tư sớm đã bay đến trước quầy đánh cược.

Thật muốn hảo hảo đặt cược mấy cái Taiyaki a...

Hai vị khác không chen chúc trong đám người, chính là hai người đứng đầu Ngũ phiên đội Mutou Yasuhiro và Sanzu Haruchiyo.

Ánh mắt Sanzu chăm chú hướng về nơi đó, phảng phất như thể xuyên qua đám người, nhìn thấy Fuyu. Không biết cậu ta đang nghĩ gì, chỉ đứng im lặng phía sau Mucho mà quan sát.

Qua mười mấy ván, hầu bao của đám Toman cũng bị Fuyu đào gần cạn, mọi người than thở.

Mỗi lần tâm tình của họ sắp ngã xuống đáy cốc, Fuyu sẽ cố ý nhường cho họ, để họ không đến nỗi thua quá thảm, lên tinh thần tiếp tục chơi với mình.

Đến mấy ván sau, tất cả mọi người không muốn chơi tiền, nổi lên trò chơi kích thích hơn.

"Thắng con xe của cậu cho tôi mượn ba ngày, thua tôi bao cậu cả năm Peyoung!"

"Mày nói thật?" Baji cảm giác mình chiếm hời lớn.

"Lời đã nói ra như nước đã chảy ra ngoài! Tối nay bất luận ai tới, dùng cái gì làm tiền đánh cược tôi cũng phụng bồi! Mọi người ở đây làm chứng cho!"

"Tốt! Tao đánh cược với mày!"

Baji bảo Chifuyu dắt xe đến, cùng Fuyu quyết một trận sống còn...

Kết quả có thể nghĩ, con xe chạy nhiều năm cứ như vậy trở thành của Fuyu dễ như chơi.

Baji tức giận tới mức dậm chân, Chifuyu vì muốn lấy lòng Đội trưởng nhà mình, lại đặt cái CD game số lượng có hạn lên đánh cược một ván, muốn lấy về xe của Baji.

Kết quả, vẫn là có đi không về.

Đám bất lương trong từng trận đánh cuộc đều ngã ngựa, đợi đến khi thua sạch trơn, mới phát hiện trong lúc vô tình đều bị lỗ lã bởi Fuyu.

Nhất thời, xung quanh chiếu bạc tràn đầy những ánh mắt oán hận.

"Không nên hẹp hòi thế nà! Chẳng qua là mượn chơi ba ngày, ba ngày sau thì trả lại cho các ngươi! Đến, ai còn muốn chơi? Mua nhiều thắng nhiều nga, ha ha ha..."

Thắng lợi liên tục làm Fuyu đắc ý dương dương tự đắc.

.

"Tao tới cho đánh cược một ván."

"Tốt, đánh cược gì..."

Fuyu dừng cười, liếc nhìn người đến là ai, lấp tức không khỏi hít một hơi lãnh khí.

Đứng đối diện chiếu bạc... Là Ryuguji Ken.

Fuyu thầm rùng mình: "Thu, thu quầy rồi! Tối nay tới đây..."

Tên này chính là một con bạc chính hiệu, đã từng lăn lội ở rất nhiều cuộc cá cược. Cô không sợ trời không sợ đất chỉ sợ lộ tẩy mánh khóe gian lận a!

Không đợi Draken mở miệng, đám đông vây xem bên cạnh lập tức nổi lên tiếng rống giận.

"Ai ai, Kawaragi Fuyu! Thắng tiền muốn chạy a!"

"Đúng đấy, tao mới vừa nghe thấy mày đáp ứng, tất cả đều có thể làm chứng!"

"Đúng vậy đúng vậy, bọn tao đều nghe thấy nha!"

Mấy tên bị thiệt thòi sao có thể bỏ qua cho cô, rối rít tỏ vẻ muốn coi diễn kịch vui.

Fuyu có chút luống cuống: "Câm miệng hết, tôi không đánh cược..."

Draken mỉm cười nhích về phía trước một bước, bắt đầu khích tướng: "Sao vậy, chỉ không đánh cược với tao? Lẽ nào mày là rùa cụt cổ à?"

Fuyu nghiêng đầu sang chỗ khác, tính lảng tránh con mắt kia, có hơi chột dạ vì chơi không đẹp.

Còn định chuồn đi trước, cả đám chặn đường Fuyu đi không để cô trốn.

"Được rồi, đánh cược thì đánh cược!" Fuyu bị bọn họ cuốn lấy không có biện pháp, biết không phân ra thắng bại bọn họ là sẽ không bỏ qua của mình, kiền thúy đến tốc chiến tốc thắng, "Đánh cược gì?"

"Thua tao mặc cho mày xử trí..." Cặp mắt trầm ngâm nhìn vào Fuyu, "Thắng mày cấm đến nhà Sano trong 3 ngày."

Fuyu hít một hơi thật sâu, tựa hồ đã sớm biết trước anh sẽ nói yêu cầu gì. Cô sẽ không để anh toại nguyện, 3 ngày không gặp Ema thì đời cô rất đau khổ a~

Mà sao mấy đứa kia lại càng hưng phấn đến bật tiếng hoan hô, cứ như thắng sẽ là bọn hắn?!

"Đủ rồi, đừng cãi nữa! Mở sòng đi!"

Fuyu bắt đầu lắc chung, chỉ cần nó còn nằm trong tay mình thì sẽ không gặp chuyện không may!

Cứ như vậy chiếu theo quy luật bình thường lắc mấy chục cái, cảm thấy có những số mình muốn rồi, Fuyu mới đặt chung lên trên bàn.

Quần chúng không có hảo ý ngó chừng cái chung, lặng lẽ hi vọng Phó tổng trưởng nhà họ có thể thắng.

Trong phút sắp mở chung, Draken đột nhiên "Phanh" một tiếng nhảy lên chiếu bạc, chấn động cái chung rung lên.

Fuyu không chú ý tới chi tiết nhỏ này, ngẩng đầu nhìn hắn: "Ngươi, ngươi làm gì?"

"Mày thua."

"Nói điêu, còn chưa mở chung mà!"

Fuyu đưa tay phải ra mở chung, nhất thời ngẩn cả người.

Cả đám rối rít chụm đầu lại xem, nhất thời phát ra một trận cười lớn, thiếu chút nữa đảo ngược cả khu đền.

"Sáu hột đều là một! Kawaragi Fuyu mày thua rồi!"

"3 ngày mày chơi với đống đồ kia cũng được, nhưng không gặp được Ema đâu... Ha ha ha..."

"Có mấy ngày ý mà! Trôi qua nhanh lắm..."

"Đúng vậy đúng vậy!"

Trong một mảnh cười vang, Fuyu trợn mắt há hốc mồm, trong đầu suy nghĩ: Tại sao có thể như vậy... Mình rõ ràng...

Draken đắc thắng đắc lợi hướng Fuyu nở một nụ cười khiêu khích: Chút tiểu xiếc của mày tao còn lạ gì!

......

End chương 23

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia