ZingTruyen.Asia

Đem Chị Về Làm Chồng Em

Chap 3

SaimTron

" Cậu chủ đến nơi rồi" bác tài xế ngó xuống bảo liền thấy ánh mắt như sói nhìn cừu non của Tiêu Định dành cho Ưng Nhu bèn ho một tiếng.

Tiểu Định như định thần vội dời ánh mắt, vừa nãy lúc đưa ô cho cô anh cũng ướt sũng, anh ướt thì không sao nam tử mà quen rồi nhưng nhìn cô sao cứ thấy yếu ớt như thể sau trận dầm mưa này cô sẽ ốm ngay. " Ưng Nhu, tôi thấy thế này, giờ đồ cô ướt mặc lâu không tiện hay là để bác tài đưa cô đi gần đây mua bộ mới sau đó quay lại thì chúng ta cùng về " 

Ưng Nhu cảm thấy anh chàng này cũng quá nhiệt tình rồi, đi đi lại lại vậy không phải rất tốn xăng sao? nếu đã thế sao không để bác tài đưa cô về nhà luôn đi mắc công đi mua đồ rồi lại quay lại đây. Nhưng thấy anh ta đã đưa thẻ cho bác tài rồi bây giờ mà từ chối nọ kia thì cũng hơi không thiện chí, suy cho cùng anh ta cũng là có ý tốt. Đúng lúc cô đang tiếc đứt ruột vì cái quần lót victoria secret kia thì giờ được mua cái mới. " cảm ơn anh thật lòng đó, làm phiền anh nhiều rồi" 

Tiêu Định chỉ cười không đáp lại, sau đó xuống xe liền chạy một mạch đi. Xe chạy một đoạn không xa đã đến ngay trung tâm thương mại. Cô vốn nghĩ bác tài sẽ để cô tự đi mua nhưng ai ngờ ông lại tháp tùng...ngại thật. Mua cái áo ,cái quần thì không sao chứ đồ lót mà đi cùng bác tài....huhu. " Hay là bác ngồi đó uống cốc trà để cháu tự đi mua chứ bác phải lái xe cũng mệt rồi" rồi cô chỉ ngay vào hàng trà sữa bên cạnh. " theo lệnh cậu chủ tôi phải tháp tùng cô, đi lên lầu 38 là tới nơi lúc đó tôi đứng ngoài cô tự vào chọn" . Ưng Nhu có chút không tiêu hóa được, thì ra anh ta cũng khá bá đạo trực tiếp chọn luôn cửa hàng cũng không để cô chọn, như vậy khiến cô thấy có chút không tự do nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng hợp lý. Có thể anh ta trông vậy mà ki bo vì sợ cô tự chọn cửa hàng sẽ mang về một cái hoa đơn khủng bố nên đề phòng chọn luôn như vậy giá tiền nằm trong tầm tay. Thang máy vừa mở ra Ưng Nhu đã hoa cả mắt...trời ạ tầng này như một phòng tổng thống riêng, đủ các loại đèn chùm lấp lánh hơn nữa mỗi cửa đều là đá màu, cô thấy đây chẳng khác gì cái cung điện mini. Có hai nhân viên tiến đến bác tài liền đưa thẻ cho họ sau đó nói một câu mà ngọt nhất Ưng Nhu từng nghe " cậu chủ bao hết cái gì thử liền mua" . OOh mai gót... lời thoại này chính là cái trong phim hàn quốc nè, lúc xem phim sao nghe nó chối tai và sáo rỗng thế mà ngoài đời khi bản thân được nghe lại nuốt nuồn nuột. Hai cô nhân viên nghe vậy mắt cũng sáng không khác gì Ưng Nhu trực tiếp nhào ra miệng cười đến mang tai, Ưng Nhu thật sự lo lắng hai cô ấy cười như vậy sẽ rách miệng méo cơ mặt mất. Sau đó, Ưng Nhu thực sự được sống 3 tiếng như nữ hoàng, thay đồ cũng có người bên cạnh chỉnh chỉnh, tháo đồ cũng có người tháo cho, giày đi vào chân thì không cần cúi cứ thẳng người mà đứng. Lúc bước ra khỏi cửa hàng suýt chút nữa là không thoát vai nhà giàu được, cho đến khi đôi cao gót mắc vào nắp cống trên đường Ưng Nhu mới về thực tế. 

-------------------------------------

" hello chằn tinh nương nương " Tiêu Định chạy đến nơi còn đổ chút mồ hôi vừa gặp đã thấy mặt Bạch Lạc tối đen vậy nên muốn đùa chút cho có không khí...có vẻ không hiệu quả lắm vì một tập giấy vừa đáp vào mặt anh. Nhưng không sao đây là cách Bạch Lạc thể hiện sự yêu thích..quen rồi..quen rồi

" đọc đi, dự án này do Thái Đỉnh Vĩ lên kế hoạch, nếu có thể dành được quyền thực thi dự án lợi nhuận ít nhất cũng đủ để mở thêm 2 chi nhánh nữa" Bạch Lạc vốn là tuýp người không chịu thua bao giờ, cũng nhờ năng lực quả thật là chưa thua bao giờ. Nhưng dự án này người giành giật lại là Bạch Kính Thần anh trai chị. Nói là anh trai khiến chị nổi da gà, đó phải là một con quái vật. Mỗi lần nghe tên hắn chị liền đau đầu đến buồn nôn.

....flashback......

" Tiểu Lạc, ngoan lại đây nào, vào phòng với anh " Bạch Kinh Thần 16 tuổi dắt tay Bạch Lạc 9 tuổi kéo vào phòng chốt cửa lại. Bạch Lạc dãy dụa, không muốn vào cùng phòng với anh trai, từ khi lên 8 tuổi mỗi lần vào phòng anh trai đều rất đau. Rõ ràng không làm gì sai nhưng sao anh trai lại cứ phạt mình vậy. " em không muốn, em sẽ mách mẹ anh đánh em" đây là lần đầu tiên Bạch Lạc dám phản kháng. Kinh Thần không vì câu nói hay sự phản kháng của Bạch Lạc mà bối rối chỉ bình tĩnh ngồi xuống nhìn thẳng vào mắt chị " em nghĩ mẹ quan tâm sao? sinh nhật của em mẹ còn chẳng bao giờ nhớ, chỉ có anh là tổ chức sinh nhật cho em, ngoan đi nhé đừng làm loạn" nói rồi xoa nhẹ lên đầu Bạch Lạc. Nghe vậy nước mắt Bạch Lạc chỉ có thể trào ra, mẹ chưa từng để ý tới chị là sự thật, anh trai là người duy nhất trong bữa tiệc sinh nhật của chị là sự thật. Bạch Kinh Thần nhấc bổng Bạch Lạc đặt lên giường sau đó kéo váy chị xuống cho hai ngón tay vào khuấy động, Bạch Lạc chỉ thấy cả cơ thể căng cứng rồi đơ ra như khúc gỗ muốn nói mà không sao phát ra tiếng. Rút ngón tay ra Kinh Thần nhét cự bổng to lớn vào nhấp liên hồi. Bạch Lạc đau đến độ cắn môi bật máu. Kinh Thần một con mắt cũng không chớp cứ như vậy mà hành hạ chị suốt 2 năm. Mãi đến khi bà ngoại đón Bạch Lạc sang ở cùng, một phần cũng vì chị đã van xin bà, tất nhiên là cái bí mật động trời bị hành hạ ấy chẳng bao giờ được tiết lộ. Nên giờ khi đã 25 tuổi chỉ cần là cái gì có thể gây bất lợi khiến cuộc đời anh trai rắc rối thì chị đều cật lực làm.

--------------------------------------------------

" Bạch Lạc...ê..BẠCH LẠC " Tiêu Định lay Bạch Lạc kéo chị tỉnh lại, mỗi lần nhắc đến tên ác nhân đó chị lại chìm trong kí ức đau đớn. Không biết từ lúc nào mà một hàng lệ đã chảy dài trên gương mặt chị. " xin lỗi tôi ra ngoài chút mọi người cứ bàn đi có gì gửi bản thảo tôi đọc sau" Bạch Lạc vội đứng lên chạy ra ngoài.

Công ty đâu đâu cũng là người chị chỉ có thể chạy ra sau bãi gửi xe khóc để không ai thấy. Nhưng chị rất mạnh mẽ hít thở một chút là có thể bình tĩnh rồi. Bao nhiêu năm như vậy kí ức ấy một chút cũng không nhạt đi vẫn chân thực như mới ngày hôm qua. Đang đi vòng qua chỗ để xe để lên lại công ty thì chị bỗng thấy một gương mặt vô cùng quen. Tiến gần lại, quả đúng là cô gái chị đi spank cùng rồi. Tâm trạng liền vụt sáng chị tiến lại lên tiếng " Ưng Mềm...Ưng Mềm" gọi hai tiếng mà không thấy cô gái quay ra chị thực lòng nghĩ lẽ nào mình nhận nhầm. Không thể nào, chị đành lại hẳn chạm nhẹ lên vai cô. Ưng Nhu đang tựa lưng vào xe vì ngồi trong xe hơi bí nên mới ra ngoài hít thở, nghe thấy tiếng ai đó gọi Ưng Mềm liền cười thầm người nào lại có cái họ giống cô nhưng cái tên hài quá vậy, thì thấy một bàn tay chạm nhẹ mình, quay ra , lúc đó nơi gửi xe ánh sáng yếu nhưng sao cô lại cảm thấy như mọi loại đèn đều đang rọi vào ngũ quan trước mặt...là chị...đúng là chị rồi. Ưng Nhu vui sướng nhảy lên " chị Bạch Lạc " Bạch Lạc thấy cô gái nhỏ háo hức trong lòng liền trào dâng một nỗi vui sướng lạ kì. Sau đó Ưng Nhu cảm thấy có chút sai sai...vậy cái mềm mềm vừa vãy là để gọi cô ý hả ?????  Nụ cười liền trở nên có chút cổ quái " gặp lại chị em vui lắm, haha mà tên em là Ưng NHU..không phải Ưng mê..mme..mềm " . Bạch Lạc có chút áy náy, lúc nãy nhìn thấy cô chị liền cuống lên không nhớ được tên, trong đầu lúc đó chỉ hiện lên cảm giác da thịt mềm mại của cô nên thế nào lại gọi nhầm " Xin lỗi em quá, đầu óc chị đang không tốt lắm, hay thế này đi chị mời em đến nhà chị ăn tối...như là đền bù " Bạch Lạc vuốt lọn tóc mái, trong lòng vang lên ngàn câu đồng ý đi.

Ưng Nhu nghe câu này khác gì hạn hán được gặp mưa, nhưng ngặt nỗi vẫn chưa gặp lại được Tiêu Định dù gì cũng tiêu của anh ta một khoản tiền lớn như vậy, muốn đi đâu thì cũng phải chào rồi cảm ơn một tiếng " em cũng muốn lắm, mà giờ đang đợi một người bạn, ít nhất cũng phải chào anh ấy một tiếng em mới có thể đi" . Bạch Lạc có chút hụt hẫng nhưng nghe đến hết thì chị liền thấy có tia hi vọng " vậy được, nếu em ở đây thì bạn em chắc là làm ở đây rồi, phòng ban nào chị đưa em lên gặp cậu ấy ". Ưng Nhu thấy tim cứ đập thình thình, không hiểu sao dáng vẻ của chị lúc này lại quyến rũ thế khác với gương mặt lạnh tanh lúc mới gặp thì giờ chị như thêm sức sống. " em cũng mới gặp anh ấy, không biết ban nào nhưng nghe bảo là luật sư" Bạch Lạc nghe đếm đây thì nụ cười tắt ngủm. Cả cái công ty to tướng mấy chục chi nhánh này chỉ có một luật sư là Tiêu Định mà thôi ,  chị thừa biết tính Tiêu Định nhất định cậu ta lại bày trò để chăn dắt gái nhà lành rồi làm vỡ con tim họ.

" tưởng ai chứ luật sư Định thì chị rất Thân Quen, không có gì nếu là cậu ấy thì dễ rồi, đi với chị đi chị sẽ gọi điện báo cậu ấy sau" Bạch Lạc kéo tay Ưng Nhu. Ưng Nhu thấy có chút thất lễ với Tiêu Định nhưng dù gì quan hệ hai người cũng không phải dạng thâm tình, chắc cũng chẳng bao giờ liên hệ nữa đâu, chứ còn chị là cô đã thấy mình muốn bám chị không rời rồi.

---------------------------------------

mọi người đọc truyện vui vẻ nha <3 cảm ơn vì đã ủng hộ truyện của mh ^^


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia