ZingTruyen.Asia

Để Bổn Cung hát cho mà nghe! 🥕

Hồi 20 - Tên giấu mặt

mulgokizaryJin

Mina đứng trước cửa phòng, em cảm thấy khó chịu với những cảm xúc trong lòng.

- Nayeon, em xin lỗi, xin chị hãy mở cửa.

Vẫn không một tiếng động, Nayeon đã khóa cửa, nàng không muốn nói bất cứ điều gì, nàng càng không muốn đối diện với em, nàng sợ, sợ khi đối diện, nàng sẽ khóc trước mặt em mất, sợ khi đối diện, nàng sẽ không đành buông tay để em rời đi với tình yêu trong nàng đã ngày càng lớn.

- Nayeon, tại sao chúng ta không thể bắt đầu một cuộc sống mới, một tình yêu mới, chỉ có chị và em.. Em không biết bản thân mình có tham lam hay không khi em đã yêu Nhã Nghiên nhưng vẫn có tình cảm với chị.. Tâm trạng em rối lắm, trái tim em đau lắm khi mà chị muốn buông tay em..

Nayeon bịt chặt miệng mình lại không để em nghe thấy tiếng nấc của nàng sau cánh cửa, nàng không thể đứng vững được nữa, tự thả cho bản thân ngồi tựa vào cánh cửa - thứ đang ngăn cách giữa nàng và Mina.

- Em không muốn quay về, em đã chấp nhận mất đi Nhã Nghiên, và bây giờ em không thể để bản thân em cũng mất đi cả chị, Nayeon, em đã suy nghĩ rất nhiều, em nghĩ mình nên trân trọng hiện tại, em nên bảo vệ chị, bảo vệ tình yêu của chúng ta.

Vẫn bầu không khí im lặng ấy, Nayeon, cuối cùng chị có đang nghe thấy những gì em nói không? Im Nayeon, xin chị hãy cho em một cơ hội.

Nayeon đặt bàn tay lên trái tim mình, nàng thấy thật ấm áp với những gì Mina nói, đúng vậy, nàng yêu em, và nàng nên bỏ qua quá khứ của em để cả 2 có thể hạnh phúc bên cạnh nhau.

Nhưng nếu một ngày, Lâm Nhã Nghiên quay về?

Lâm Nhã Nghiên vẫn còn sống, và Mina có thể quay về để tìm nàng ấy vì Mina đã có trong tay chiếc đồng hồ thời gian, chính điều đó làm cho Nayeon cảm thấy mình như một vật ngăn cản 2 người họ. Không, nàng không thể làm như thế được.

"Mình có nên đạp văng cánh cửa này không nhỉ?"

Mina nhìn cánh cửa một hồi lâu, nó quả thật đáng ghét mà, dám ngăn cản em và Nayeon, đúng vậy, em nên đạp một đạp thật mạnh bằng tất cả võ công em học được để phá tan đi cái vật kỳ đà này.

Nghĩ là làm, Mina lùi về sau lấy đà, em chạy nhanh về hướng cánh cửa trước mặt, tung cho môt cước thật mạnh bằng tất cả công năng.

















- Công chúa ăn cái này đi.

- Không! Ta không muốn ăn! Du tự ăn một mình đi.

Sana nũng nịu ngồi chơi lego cùng với JeongMo mãi mà không thèm để ý đến Tử Du từ lúc nàng thức dậy đến giờ.

Nhưng trông Tử Du không buồn hay chán nãn tí nào cả, vì trong cách xưng hô, Sana đã gọi tên em thật dịu dàng.

Mà việc bị bơ như vậy lâu quá cũng khiến em cảm thấy hơi bồn chồn, một lát sau Tử Du hết chịu nổi đứng dậy kéo DubChaeng ra ngoài hành lang.

- Ủa sao tự nhiên ra đây chi vậy?

Tuy là hơi thắc mắc hỏi vậy nhưng do người đẹp kéo ra nên DubChaeng cũng chẳng cần thiết câu trả lời mà chỉ chăm chú ngắm Tử Du.

- 2 người có thấy Tiểu Hạ rất lạ không? Chị ấy không thèm để ý đến em gì cả.. với lại.. ơ.. Ya! 2 người có đang nghe em nói gì không hả?

Sana tuy trông giống như đang chăm chú chơi lego nhưng thật ra ánh mắt cứ thỉnh thoảng lén nhìn về phía Tử Du và DubChaeng, nàng còn cười tủm tỉm vì nàng biết chắc rằng Tử Du đang rất nóng lòng và đang cầu cứu 2 con người kia chứ gì.

Lại nhìn về bát cháo còn vài làn khói, là do chồng em nấu, em ấy đã rất lo lắng và dành rất nhiều tình yêu thương vào bát cháo này, nàng cũng nên ăn một ít vậy, dù gì nãy giờ giả bộ bơ người ta cũng cảm thấy đói rồi.

Nghĩ vậy Sana cầm bát cháo còn hơi nóng lên ngắm nhìn một lát, hành động ngọt ngào đó đã thu hết vào tầm mắt của Tử Du, trái tim em bỗng ấm áp lạ thường, trong mắt em hiện chỉ có duy nhất hình ảnh Tiểu Hạ đang ngắm bát cháo của em chứ ngoài ra việc DubChaeng đang đứng kế bên nói cái gì đó rất nhiều nhưng em hoàn toàn không nghe được gì cả.

*PHỤT*

JeongMo hứng trọn làn mưa cháo được sản xuất từ miệng cô Công chúa cao quý kia.

- Xin..xin lỗi..há há há..nhưng..nhưng trông mặt 2 người buồn cười chết mất..hahahaha

Công chúa ngồi đó cười như được mùa khi thấy JeongMo mặt ngơ ra không hiểu chuyện gì cả, và trên mặt thì lấm tấm cháo trông thật hài hước.

Tử Du lại lần nữa tan chảy, em ôm cái cửa phòng bệnh cười ngu ngơ lại còn dụi dụi mặt vào cửa che đi gương mặt đỏ của mình vì đang ngắm chị vợ đáng yêu kia.

Chỉ có DubChaeng vẫn đứng đó và đang cố gắng bàn bạc bày kế cho Tử Du làm lành lại với Công chúa điện hạ.

"Trông gương mặt hạnh phúc của vợ, chắc chị ấy đã cảm nhận được tình yêu thương của mình gửi gắm vào trong bát cháo siêu ngon ấy rồi"

Tử Du nước mắt đầm đìa vì hạnh phúc nghĩ về Tiểu Hạ đang ăn bát cháo do mình tự nấu một cách ngon lành sau đó nàng sẽ khỏe mạnh lại và nhớ ra tất cả mọi chuyện, nàng sẽ quay về với em.

"Cháo của Du nấu.. tuy trông không ngon nhưng ăn vào quả thật dở thiệt.."

Tiểu Hạ với ánh mắt hạnh phúc nhìn vào bát cháo trên tay và nghĩ về tương lai là lát nữa sẽ thồn hết đống cháo này vào miệng JeongMo.






























*CHÁT*

- VÔ DỤNG!

Lisa ngã sõng soài dưới đất vì cơ thể đang bị trói hoàn toàn không có sức chống cự.

- Cả một nhiệm vụ nhỏ nhoi mà nhà ngươi cũng không làm được thì ngươi biết kết cuộc của mình là như thế nào rồi đấy!

Một bóng đen lạnh lùng đạp một chân lên người Lisa, trên tay hắn cầm một khẩu súng lục đã gắn nòng giảm thanh, không do dự hướng nòng súng vào thẳng thái dương cô.

- Xin người hãy tha mạng! Tôi đã cố gắng tiếp cận và giết ả ta nhưng xung quanh ả có rất nhiều cận vệ, một mình tôi không thể địch lại, phe hắn còn có cả Myoui Mina, ả ta thông minh lại có võ công, tôi không......AH!

Chân kẻ giấu mặt nghiến mạnh vào lồng ngực Lisa làm cho cô đau đớn không thể nói thêm lời nào.

- Myoui Mina..ha..ha..HAHAHAHAHA

Lisa không hiểu nhìn theo bóng dáng tên giấu mặt đang đi về phía cánh cửa lớn, phải chăng tên đó cũng có chút gì đó e dè Myoui Mina?

*đoàng*

Tiếng súng làm cho Lisa giật mình, tuy đã giảm thanh nhưng do viên đạn được bắn thẳng về phía cô nên Lisa quả thật không thể tránh khỏi một phen đứng tim.

Viên đạn nhắm thẳng vào sợi dây trói làm nó đứt và rơi ra khỏi tay Lisa, cô nhanh chóng tháo nút thắt từ sợi dây trói ở chân mình.

- Cứ tiếp tục nhiệm vụ của ngươi, hãy nhớ rằng, đây chính là cơ hội cuối cùng cho nhà ngươi, nếu không giết chết đi ả Công chúa đó thì ngươi sẽ được chôn cạnh xác người ngươi yêu nhất, Jennie Kim.

Bàn tay Lisa nắm chặt thành quyền, cô không quên mối thù đó, nhưng..có gì đó khiến cho bản thân cô thật sự không muốn ra tay với Công chúa, hay bởi vì người cô căm thù không phải là Sana, mà chính là Phụ Hoàng của nàng ấy.

- Còn về phía Myoui Mina.. hãy để nàng ấy cho ta!

Kẻ giấu mặt rời đi trong nháy mắt, trong lòng Lisa lại cảm thấy nghẹn chút gì đó, chỉ là muốn giết Công chúa thôi, tại sao lại hại thêm những người vô tội như vậy?

"Bản thân ta giờ đây, hoàn toàn không có mối thù nào với Công chúa cả, nhưng vì Jennie, ta lại phải nghe theo lời của tên ấy, liệu rằng con đường ta chọn là sai lầm?"



















Nayeon đứng thất thần sau cánh cửa, nàng đã suy nghĩ kỹ rồi, có lẽ nàng nên đối mặt với Mina, cả 2 nên nói rõ với nhau về chuyện này, hoặc là nàng sẽ là người ra đi, trả lại Mina cho Lâm Nhã Nghiên, hoặc là nàng sẽ phải làm một điều sai trái, cướp lấy Mina từ người ấy.

Một khoảng không gian vắng tanh sau cánh cửa ấy, Myoui Mina? em ấy đã bỏ đi rồi sao? em ấy thật sự không còn kiên nhẫn với nàng nữa rồi sao?

Nayeon cười nhạt, nàng đã biết được kết quả như thế nào rồi, quay trở vào trong phòng, Nayeon để cho cánh cửa vô tri ấy tự do đóng lại, như trái tim của nàng vậy, sẽ đóng lại và không mở ra với bất kỳ một ai nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia