ZingTruyen.Asia

[ĐAM MỸ/HOÀN] Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 27: Lừa Dối

DevilsNTT

Venus trở lại Olympus, bước vào cung điện của mình, thưởng thức kỹ càng trước gương. Síp là đảo thánh nơi cậu ra đời, hầu hết các bông hoa trên đảo là hoa hồng trắng. Adonis bện hoa hồng trắng thành vòng hoa đội lên tóc vàng của Venus, làm cho vẻ đẹp trông sáng chói và thánh thiện hơn.

Venus không nỡ tháo vòng hoa ra. Cậu đã thi triển phép định dạng cho hoa hồng trắng vĩnh cửu, để nó không bao giờ héo, như vậy có thể đeo vĩnh viễn. Nếu các vị thần khác nhìn thấy, cũng chỉ nghĩ rằng cậu hái từ khu vườn của mình.

Thật muốn gặp Adonis vào ngày mai! Mỹ Thần với mối tình đầu không thể chờ đợi được.

Vừa mới tạm biệt, Venus đã rơi vào nỗi nhớ nhung.

Nhưng ngày mai cậu phải đi dạo bên bờ sông với Hephaistos, và cưỡi ngựa với Ares vào ngày mốt.

Ài, hai tên này quấy rối tình yêu của cậu.

Venus ngồi xuống trước gương trang điểm, một tay nâng má, vẻ mặt không vui.

Cậu cũng rất thích hai người bạn Hephaistos và Ares này, nhưng ai có thể làm cho cậu yêu Adonis nhiều hơn? Trọng sắc khinh bạn là bản tính của Thần tình yêu.

Trái ngược với sự thiếu hụt hứng thú của Venus, Hephaistos trong Điện Hoả Thần đang rất lo lắng và mong đợi để chuẩn bị cho cuộc hẹn ngày mai.

Hephaistos đứng trước gương, không ngừng biến đổi trang phục trên người, cố gắng chọn ra một trong những bộ đồ đẹp nhất, ngày mai lấy tư thái anh tuấn nhất xuất hiện trước mặt người trong lòng.

Thật vất vả mới nhìn trúng một chiếc áo đỏ hoa lệ tươi đẹp như lửa, Hephaistos hài lòng, khóe môi cong lên, trong đôi mắt đỏ hiện lên ý cười.

Nhưng rất nhanh, hắn nhìn thấy vết bớt lửa trên mặt mình, con ngươi trong nháy mắt ảm đạm. Đôi mắt của hắn cúi xuống và nụ cười của hắn mờ dần.

Ăn mặc đẹp đến đâu cũng có ích lợi gì, sinh ra hắn đã có một gương mặt xấu xí.

Làm sao hắn dám nhìn vào gương?

Thời điểm Hephaistos luôn chạy đến khu vườn hoa hồng của Mỹ Thần, các vị thần của Olympus cũng bị kinh ngạc đến ngây người.

"Vậy mà hắn cam lòng ra cửa? Không phải hắn chưa bao giờ giao tiếp với các vị thần khác sao?"

"Ngoại trừ ba vị nữ thần, không có thần nào có thể thoát khỏi mị lực của Mỹ Thần điện hạ. Hắn cũng thèm thuồng mỹ mạo Mỹ Thần điện hạ à? Thứ lỗi tôi nói thẳng, quả thực là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga."

"Chính là, nhiều nam thần anh tuấn cùng nữ thần xinh đẹp như vậy đều đang theo đuổi Mỹ Thần điện hạ, hắn cũng không soi gương nhìn mình. Không nói khuôn mặt kia, chẳng lẽ Mỹ Thần điện hạ sẽ coi trọng một người thọt sao?"

Các loại chuyện khó nghe và khinh miệt, Hephaistos đã nghe quen. Vốn hắn đã làm được không để ý. Hắn luôn luôn là một nhân vật ngoài rìa ở Olympus, hắn nghĩ rằng tướng mạo là bẩm sinh, bất cứ ai cũng có quyền theo đuổi tình yêu, nhìn mặt mà bắt hình dong là một hành động rất đáng xấu hổ, tâm trí của các vị thần xấu xa hơn nhiều so với khuôn mặt của hắn.

Nhưng bây giờ, nhìn vào khuôn mặt nửa tàn tật trong gương, Hephaistos cảm thấy bất lực và tự ti hơn bao giờ hết.

Hắn lấy ra một bộ mặt nạ hoàng kim do mình chế tạo, bao trùm lên mắt phải của mình, che đi vết bớt. Như vậy Thần lửa trong gương trở nên yêu nghiệt tuấn mỹ, không hề thua kém mỹ nam số một - Apollo của Olympus.

Bảng xếp hạng mỹ mạo này cũng không tính Mỹ Thần vào, dù sao để Mỹ Thần so sánh cùng thần khác là phạm quy, hẳn là cậu ngồi ở ghế trọng tài.

Hephaistos chắc chắn không đủ điều kiện để có trong danh sách. Diện mạo Thần minh đều không tầm thường, trong một đám mỹ nhân, tướng mạo bình thường đã coi như xấu xí, huống chi trên mặt hắn có một mảng vết bớt lớn như vậy. Hắn luôn cúi đầu, rất ít Thần minh nguyện ý nhìn thẳng hắn.

Cũng không có Thần minh chú ý tới, bản thân Hephaistos có ngũ quan cực kỳ yêu dị mê người, nếu như không có vết bớt này, nháy mắt sẽ giết chết chiến Thần Ares anh tuấn.

Đáng tiếc không có nếu như, trời sinh dung mạo hắn đã không trọn vẹn, lớn lên còn đi đứng tàn tật. Vận mệnh của hắn là như thế, ngay cả Zeus cũng không thể thay đổi.

Ngay cả khi đeo mặt nạ, đứng yên trước gương có thể lừa dối chính mình, nhưng một bước đi sẽ phơi bày sự thật què của mình.

Venus không quan tâm, nhưng bản thân hắn rất quan tâm.

Hắn không hoàn mỹ như vậy, làm sao xứng đôi với Venus hoàn mỹ đây?

Thần lửa nâng mắt lên, đáy mắt u ám, hiện ra một trận không cam lòng mãnh liệt.

Ngày hôm sau Venus đến bờ sông, nơi Hephaistos đã chờ đợi.

"Anh đến thật sớm." Venus nhìn thấy Hephaistos đeo mặt nạ trên mặt, khen ngợi, "Mặt nạ của anh rất đẹp."

"Tôi cũng sẽ làm một cái cho cậu." Hephaistos nói.

"Hephaistos, tôi chỉ muốn khen ngợi anh, anh không cần cái gì cũng cho tôi một cái." Venus buồn cười nói.

Hephaistos nhìn vào vòng hoa hồng trắng trên đầu Venus: "Vòng hoa của cậu cũng rất đẹp." Nhưng cậu hấp dẫn hơn.

Nhắc đến món quà của Adonis, Venus lập tức có tinh thần, trong mắt không thiếu niềm tự hào và khoe khoang: "Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy nó rất đẹp."

Hephaistos cũng có tâm trạng tốt hơn.

Họ đi bộ dọc theo bờ sông, trò chuyện với nhau.

Hôm qua khi Venus và Adonis đi dạo, cậu thẹn thùng sẽ cúi đầu không nói chuyện, nhưng Hephaistos thì không có mối băn khoăn này. Cậu líu ríu một đường, nói chuyện trên trời dưới biển, vẻ mặt hưng phấn, Hephaistos đều mỉm cười lẳng lặng lắng nghe, thỉnh thoảng đáp lại một tiếng, đáy mắt lay chuyển tình cảm ôn nhu.

Hình ảnh tốt đẹp này, rơi vào trong mắt một vị Hải Thần nào đó ở biển sâu, cũng không quá tốt đẹp.

Bên trong hoàng cung dưới đáy biển, Poseidon ngồi trên ngai vàng, nhìn chăm chú vào gương nước trước mặt, đáy mắt như băng giá.

Gương nước cho thấy Venus và Hephaistos đang đi dạo bên bờ sông nói nói cười cười.

Hải Hoàng cai trị tất cả các vùng biển và có thể khám phá những gì xảy ra gần biển. Poseidon giám sát tất cả các con sông trên núi Olympus, miễn là Venus xuất hiện bên bờ sông, mọi hành động đều lọt vào tầm ngắm của Poseidon.

Poseidon biết trên núi Venus được hoan nghênh như thế nào.

Một mặt anh cảm thấy trân bảo độc nhất vô nhị như Venus đáng được cả thế giới sủng ái, một mặt anh chỉ muốn đem trân bảo này chiếm làm của riêng, giấu ở trong cung điện dưới đáy biển không thấy mặt trời, chỉ một mình anh thưởng thức.

Vô số lần anh muốn lên núi cướp Venus xuống đáy biển, tự mình nuôi đến khi trưởng thành, cuối cùng đều tiếc nuối dừng lại.

Nếu không có sự nuôi dưỡng của thần lực trên núi Olympus, thần cách Venus sẽ không đầy đủ, có thể chỉ có sức mạnh bán thần.

Điều đó sẽ không hoàn hảo.

Anh nhìn trúng là một người yêu hoàn mỹ, đây là chấp niệm, cho dù là mình cũng không thể phá vỡ quy tắc.

Mặc dù rất không vui, cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Thủ vệ hoàng cung cảm nhận được biển rộng rung chuyển, trong lòng kêu khổ không ngừng.

Một trăm năm trước, thần tình yêu và vẻ đẹp Venus sinh ra, tâm tình Hải Hoàng bệ hạ rất tốt, rốt cuộc biển cả yên bình một đoạn thời gian, để cho bọn họ cũng có thể thả lỏng.

Nhưng qua không lâu, Hải Hoàng bệ hạ lại bởi vì không gặp được Mỹ Thần điện hạ, tâm tình lần thứ hai rơi xuống thung lũng, bão táp ngóc đầu trở lại.

Không biết từ khi nào, Hải Hoàng bệ hạ cách một đoạn thời gian ngắn sẽ đi xung quanh đảo Síp một ngày, sau khi trở về tâm tình sung sướng, để cho biển cả bình tĩnh một thời gian.

Các Thần hải dương nhao nhao suy đoán, trên đảo Síp có phải có thứ gì giống như thuốc an thần hay không? Có thể ngăn chặn sự nóng nảy của Hải Hoàng bệ hạ.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể nghĩ đến Síp là đảo thánh của Mỹ Thần điện hạ. Mỹ Thần điện hạ khi sinh ra có thể làm cho tâm tình Hải Hoàng bệ hạ như bão vũ chuyển tình, hiện tại đi đến đó nhìn cảnh sinh tình, cũng theo đó bình thản xuống.

Nhưng lần này Hải Hoàng bệ hạ mới từ đảo Síp trở về một ngày, sao lại mất hứng?

Trong gương nước lại xuất hiện bóng dáng vị thần linh thứ ba.

Venus và Hephaistos đi được nửa đường thì gặp chiến Thần Ares.

Sáu mắt nhìn nhau, tình cảnh xấu hổ.

Ares nhìn thấy Hephaistos, ghen tị lập tức tăng vọt, chất vấn Venus: "Sao cậu lại ở chỗ này cùng hắn ta, hôm nay từ chối cưỡi ngựa với tôi, hóa ra là chia thời gian cho hắn ta sao?"

Venus đã đi dạo với Hephaistos hai ngày liên tiếp, Ares chỉ mời được một ngày, hắn cảm giác mình thiếu máu.

Hephaistos cau mày, tiến lên một bước, chặn Venus ở phía sau: "Thời gian của Venus không chỉ thuộc về cậu. Hôm qua cậu ấy đã cùng cậu cưỡi ngựa, tôi cùng cậu ấy đi dạo thì làm sao?"

Tim Venus nhảy dựng, nguy rồi, giấu đầu lòi đuôi!

Quả nhiên Ares phẫn nộ: "Anh còn trả đũa? Ngày hôm qua chẳng phải Venus đã đi dạo với anh sao??"

Hephaistos cũng không hài lòng: "Rõ ràng cậu ấy đi cưỡi ngựa với cậu..."

Hai nam thần đồng thời tạm dừng, phản ứng lại, đồng loạt nhìn về phía Venus.

Ares là người đầu tiên hỏi, "Venus, hôm qua cậu đã đi đâu?"

Venus: "..."

Trong nháy mắt trầm mặc, cậu trấn định nói: "Tôi không đi đâu, ngay trong vườn hoa của mình làm vòng hoa."

Vòng hoa hồng trắng trên đầu làm tăng độ tin cậy cho lời nói của cậu.

"Thế nhưng là.." Ares vẫn còn nghi ngờ, "Cậu nói sẽ đi dạo bên bờ sông với Hephaistos ngày hôm qua. Sao cậu lại nói dối tôi?"

"Thực sự tôi muốn đi dạo bên bờ sông với Hephaistos, nhưng tạm thời thời gian đã thay đổi sang ngày hôm nay." Venus phản ứng cực nhanh, thở dài một hơi, "Chiều hôm qua tôi hơi choáng váng, không muốn ra ngoài nên trì hoãn cuộc hẹn với Hephaistos, mới nói với anh ngày mốt có thời gian rảnh. Không nói với anh vì sợ anh lo lắng."

Logic này Ares nghe được không có vấn đề gì, vốn hắn là chiến thần đầu óc đơn giản tứ chi phát triển, rất dễ dàng bị lừa gạt.

Hóa ra đây là một lời nói dối có thiện ý của Venus, bởi vì cậu không muốn hắn lo lắng cho cơ thể của mình. Rõ ràng choáng váng còn đáp ứng cùng hắn cưỡi ngựa, nhất định Venus tương đối để ý hắn.

Ares cảm động lại đau lòng: "Thân thể không thoải mái sao còn đáp ứng cưỡi ngựa với tôi? Đừng quá miễn cưỡng bản thân. Bây giờ vẫn không thoải mái sao? Kỳ thật cũng không phải tôi rất sốt ruột ngày mai..."

Hephaistos lại nghe ra một cái không đúng.

Theo nhận thức của Hephaistos, Ares đã tìm đến Venus để hẹn trước. Vì Ares đến trước, sao Venus lại nói với Ares rằng cậu đã hẹn với mình? Venus không phải là Thần tiên tri, không thể biết trước hắn sẽ mời cậu đi dạo với hắn.

Không đợi Hephaistos đặt câu hỏi, Venus lại nhìn về phía hắn: "Hephaistos, thật ra anh không đến tìm tôi, tôi cũng sẽ mời anh đi dạo."

Đầu Hephaistos trống rỗng.

Venus vốn định... Chủ động mời hắn?

Tim Hephaistos đập nhanh hơn, không thể tin rằng hắn có thể nhận được sự chăm sóc của Mỹ Thần.

Cho nên dù Ares mới là người đầu tiên tìm Venus hẹn, Venus cũng nói với Ares phải đi dạo với hắn trước, bởi vì trong lòng đã sớm nghĩ hôm nay muốn hẹn với hắn. Thời gian hẹn của hắn được xếp trước Ares, cho thấy hắn quan trọng hơn Ares trong trái tim Venus. Về phần Venus nói chiều hôm qua đã đáp ứng cưỡi ngựa với Ares, khẳng định cũng không muốn để cho hắn nhìn ra thân thể cậu không khỏe, căn bản không thể ra ngoài.

Venus luôn tử tế như vậy.

Mọi thứ đều có lời giải thích hợp lý.

Hephaistos lo lắng: "Đầu vẫn còn choáng váng sao?"

"Không sao." Venus lắc đầu, lộ ra nụ cười thuần khiết vô hại, "Nghỉ ngơi một buổi trưa là tốt rồi, tôi còn tâm tình bện vòng hoa mà."

Lúc này Ares và Hephaistos mới yên lòng.

Trong cung điện dưới đáy biển, Poseidon nhìn Venus trong gương nước, mặt không đổi sắc nói dối, dỗ dành Thần lửa và chiến Thần xoay quanh mình, đáy mắt lạnh lẽo tan ra, tràn ra một tiếng cười nhẹ sung sướng.

Làm sao anh không biết chiều hôm qua Venus đã ở với ai.

Chỉ sợ Thần lừa đảo Hermes nhìn thấy một cảnh này, cũng phải thán phục bản lĩnh trợn mắt nói dối của Venus lại nhuần nhuyễn như thế.

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

3/10/2021

#NTT

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia