ZingTruyen.Asia

[ĐAM - EDIT] TÔI CHINH PHỤC ĐẾ QUỐC BẰNG Ủ RƯỢU [PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP] - Thư Nhất

Chương 13 + 14

ahappybookaholic

CHƯƠNG 13: Buổi thi Phẩm rượu

Qua 3 ngày, Tinh Võng ồn ào huyên náo nhưng không có ai đứng ra nhận trách nhiệm, thậm chí Tô Thiếu Bạch chủ động liên hệ còn bị đối phương mắng cho một trận. Là một thiếu niên lớn lên dưới lá cờ đỏ Tổ quốc, từ nhỏ ngoại trừ ủ rượu thì đi học, thế giới của cậu rất đơn giản, có sai nhận sai là thường thức cơ bản. Ông nội cậu từ nhỏ cũng dạy cậu làm một người chính trực, không nói dối, không gạt người, tuy rằng trong quá trình cần một chút uyển chuyển, cần phải giữ mặt mũi cho người khác, không thể thẳng tuột.

Ví dụ như lần này, người thẳng như ruột ngựa sẽ nói cho những người khác rượu nào uống không ngon, nhưng cậu không làm vậy mà chỉ mosaic. Lần này, nếu không phải chai rượu kia có hại với cơ thể, lại được sản xuất hàng loạt, Tô Thiếu Bạch cũng sẽ không yêu cầu đối phương thu hồi rượu trở về kèm lời xin lỗi, nếu có người lỡ uống mà xảy ra sự cố thì còn phải bồi thường. Nhưng đối phương vừa nghe cậu nói những lời này liền mắng cậu, nói cậu muốn cọ nhiệt độ lăng xê. Ngay cả trên Tinh Võng cũng xuất hiện bài viết chỉ trích cậu. Tô Thiếu Bạch có hơi bực mình, nhưng vẫn để trọn thời hạn 3 ngày cho đối phương, vẫn là vô dụng. Vì thế hôm nay, Tô Thiếu Bạch lại phát livestream.

"Ha ha ha, tới rồi, tôi biết ngay là không thương hiệu nào ra nhận mà, đây là sự kiện mang tính huỷ diệt á, sao có thể tự lộ mặt được."

"Xem qua bài phân tích nói khả năng Tô Thiếu Bạch chơi chiêu lăng xê là vô cùng lớn, tôi đồng ý."

"Chứ sao? Ai dám đối đầu với nhãn hiệu rượu cấp E chứ, cậu ta chỉ là một người chạy nạn không bối cảnh."

"Phốc, nói không chừng là muốn lừa điểm tín dụng ấy chứ."

"Sao có thể, tiểu thiếu gia nhà chúng tôi không phải người như vậy."

"Tiểu thiếu gia nào?"

"Tiểu thiếu gia chạy nạn."

Một lượng người xem khổng lồ dũng mãnh đổ vào phòng livestream, nào là fans, người qua đường, người hóng chuyện, còn có fans Hera. Tô Thiếu Bạch nhìn số người xem phóng vèo vèo, chớp mắt, số người đã lên hơn 5 vạn, có thể thấy được 3 ngày lên men đã thu hút được biết bao lực chú ý.

Từ nhỏ, ngoại trừ đi học, Tô Thiếu Bạch ít tiếp xúc với người khác nên không khỏi dựng thẳng sống lưng, nghiêm túc nói: "Chào mọi người, tôi là Tô Thiếu Bạch. Ba ngày trước tôi có uống một loại rượu bị hỏng, có mùi hư thối, có hại cho cơ thể. Tôi đã tuyên bố nếu trong 3 ngày, hãng rượu không chủ động ra mặt nhận trách nhiệm, tôi sẽ công khai danh tính. Thật đáng tiếc, cho tới hôm nay cũng không có hãng rượu nào thừa nhận. Trong thời hạn 3 ngày này, tôi có liên lạc với hãng rượu, nhưng bọn họ nói tôi bôi nhọ họ, nói tôi mua rượu giả cho đủ số, làm tôi rất tức giận." Nhắc đến lại thấy tức giận, Tô Thiếu Bạch còn gật đầu thật mạnh.

Phòng livestream: "Phốc, quào, dáng vẻ thật nghiêm túc nha."

"Mới 18 tuổi, còn chưa thành niên, có thể hiểu được."

"Giờ tôi chỉ bội phục cậu ấy, không ngờ cậu ấy thật sự đứng ra, chỉ hy vọng lời cậu ấy là sự thật; nếu là giả, vậy một thiếu niên vị thành niên sẽ bị chửi đến tự kỷ mất!"

"Là thật cũng rất đáng sợ nha! Đối phương là một hãng rượu cấp E đó!"

Người xem vẫn tiếp tục tiến vào phòng livestream, nhìn thấy gương mặt non nớt của Tô Thiếu Bạch, không khỏi lo lắng cho cậu.

"Tôi đây công bố, chai rượu này chính là rượu nho của hãng Romani." Tô Thiếu Bạch dứt lời, chai rượu được đặt trên bàn từ sớm bị mosaic cũng lộ mặt thật, người xem tập trung nhìn, trợn tròn mắt. Rượu nho Romani, xuất xứ Đế quốc, là một xưởng rượu bình dân, đã có hơn 2000 tuổi ở Đế quốc, rất được giới bình dân ưa chuộng. Chai rượu Tô Thiếu Bạch công bố được ủ năm 6830, tháng 8 đầu năm nay mới được chuyển từ hầm rượu ra thị trường, lúc mới đưa ra còn dẫn tới một đợt tranh cướp lớn.

"Đệch, sụp nhà."

"A a a, thiệt hay giả, tôi mua tận hai thùng á, để dành uống dần dần nữa chứ."

"Tôi uống rồi, có vấn đề gì? Đó không phải hương vị thường có của rượu sao?"

"Đúng vậy, thời điểm mới ra mắt, có Phẩm tửu sư đã nếm qua, nói trong 10 năm tới, đây là rượu cấp E tốt nhất, sao lại có vấn đề?"

"Tôi không tin, Tô Thiếu Bạch, cậu kiếm cơm thì kiếm cơm đi, vu oan là phạm tội."

"Rượu này phải trải qua kiểm tra đo lường rồi mới xuất xưởng đúng không, mày nói có vấn đề liền có vấn đề à? Có phải cho rằng mình vị thành niên, muốn dùng loại thủ đoạn cấp thấp này hút chút fans không? Tao nói cho mày biết, đừng có ngây thơ tưởng bở."

"Trời ạ, mau nhận sai đi, nói là nói đùa thôi, rượu này lúc mới mở bán được chú ý lắm, không ít Phẩm tửu sư đã nếm qua, nói không có vấn đề, huống chi rượu đã được kiểm định chất lượng, Tửu Hiệp cấp giấy chứng nhận xếp hạng, đều nói không có vấn đề gì."

"Có phải cậu bị lừa không? Có phải không?"

Người xem livestream nhìn hãng rượu bị bóc ra này, đều trợn tròn mắt, đặc biệt là những fans quan tâm Tô Thiếu Bạch, phản ứng đầu tiên chính là cậu bị lừa.

"Không phải sợ nhầm lẫn, hai ngày nay tôi còn mua thêm hai chai ở hai cửa tiệm khác nhau của bọn họ, thật sự là có vấn đề." Tô Thiếu Bạch ngoại trừ có thiên phú trong ủ rượu, khả năng phẩm rượu cũng hạng đầu, năng lực phân biệt nhận biết các thành phần của rượu càng chuẩn xác đến kinh người. Cậu uống rượu hãng này, rõ ràng cảm nhận được bên trong có một thành phần đặc biệt có hại, cậu dám khẳng định, uống nhiều quá, chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.

Không ít người xem thấy cậu nói chuyện tỉnh táo, nhất thời có hơi do dự, không biết có nên tin hay không.

"Đừng có vịt chết không sợ nước sôi, hãng rượu này nhất định không có vấn đề."

"Dừng, tan chợ."

"Không được, cậu ta như vậy là vu khống, phạm luật rồi!"

"Đúng vậy, nếu cứ cho qua như vậy, những người khác học theo thì sao?"

Từ từ, hướng gió trên livestream dần chuyển, từ bắt đầu có một ít người tin tưởng, đột nhiên chuyển thành tất cả lật lọng chỉ trích. Âm thanh bén nhọn không ngừng truyền tới từ phòng livestream, còn chiếm đóng toàn khu bình luận. Tô Thiếu Bạch cảm thấy khó chịu, nhất thời, có hơi bất lực, không biết nên làm sao? Rõ ràng cậu nói chính là sự thật.

"Miêu!" Một hình bóng màu trắng nhảy từ trên trời xuống, đáp vào lòng Tô Thiếu Bạch, bé mèo sữa màu trắng tuyết lạnh lùng, ánh mắt tàn nhẫn nhìn thẳng phòng livestream, hơn 6 vạn người đang mồm năm miệng mười bỗng nhiên đứng hình, một luồng khí lạnh chạy ngược từ chân lên đầu, chặn cứng cổ họng bọn họ, nuốt không được, nhả không xong.

"Ta tới làm chủ." Một account V tích xanh chính chủ lượt qua khu bình luận, thế mà chính là Đỗ lão gia tử xuất hiện ba ngày trước.

"A a a, Đỗ lão gia tử lại xuất hiện, trời ơi, chẳng lẻ là thật á?"

"Không thể nào, cứu mạng a! Tôi tình nguyện tin Tô Thiếu Bạch nói là giả, tình nguyện tin cậu gạt người."

"Đùa gì vậy? Nếu rượu có vấn đề, chúng ta đương nhiên phải được biết chứ."

Lão gia tử Tửu trang Đỗ gia V: "Mọi người khoan hãy nhận định chắc chắn, ta ra mặt chủ yếu là cho đôi bên một cơ hội. Nếu mọi người nói cậu bạn nhỏ lấy rượu giả đi lừa đảo, vậy chúng ta để cậu bạn nhỏ livestream trực tiếp đặt rượu từ xưởng của hãng Romani, sau đó chọn công ty vận chuyển "Tinh hệ Noah" chất lượng cao nhất ở Đế quốc vận chuyển chai rượu này, lại ở trước mặt mọi người mở rượu nếm thử, như vậy, có phải sẽ dễ dàng giải quyết được vấn đề rượu có phải bắt nguồn từ xưởng của Romani hay không."

Người xem livestream:

"Nếu cậu ta vẫn nói rượu có vấn đề thì sao?"

"Đúng vậy, nếu cậu ta chết không nhận sai thì sao?"

"Trừ phi tìm mấy ủ rượu sư đồng thời tới phẩm, xác nhận rượu không có vấn đề."

"Tôi đồng ý, nếu những Phẩm tửu sư khác cũng có mặt, vậy cậu ta muốn giả cũng không được."

"Đồng ý."

"Vậy tìm Phẩm tửu sư ở đâu? Yêu cầu cấp bậc gì? Đỗ tiên sinh có thể hỗ trợ không?"

Lão gia tử Tửu trang Đỗ gia V: "Ta không được, ta là công chứng viên, chúng ta có thể bắt đầu bằng phương pháp báo danh, ba cấp sơ trung cao, 6 người."

Phòng livestream:

"Sơ cấp còn được, trung cấp cũng miễn cưỡng tìm được, Phẩm tửu sư cao cấp, người ta nguyện ý tham gia sao?"

"Đúng vậy, giá lên sàn của Phẩm tửu sư cao cấp cũng cao lắm đó, tôi nhớ streamer từng nói cậu ấy là người chạy nạn, cũng vì không có nhiều tiền nên mới không bắt đầu ủ mẻ rượu thứ hai đó."

Lão gia tử Tửu trang Đỗ gia V: "Chúng ta có thể đăng thông báo công khai, nếu không có ai báo danh, ta sẽ mời Tửu Hiệp phái người tham dự."

Phòng livestream vừa nghe, được đấy. Sự kiện này cứ thế được xoa dịu, tiếp theo chính là thảo luận chuyện từng Phẩm tửu sư tiến hành livestream riêng hay tất cả tập hợp thành nhóm rồi mới livestream. Cuối cùng, sau khi người xem thương lượng với Đỗ lão gia tử, thế nhưng ra được sáng kiến kỳ lạ, muốn hỏi mượn trụ sở của Tửu Hiệp, tổ chức một buổi livestream. Tô Thiếu Bạch ngồi bên nhìn Đỗ lão gia tử trò chuyện với người xem livestream, chờ cậu hồi thần, thời gian cũng đã định, 5 ngày sau tiến hành.

"Cậu bạn nhỏ, thấy thế nào?" Đỗ lão gia tử cùng người xem livestream càng quậy càng vui, trong lúc nhất thời quên mất hỏi ý kiến đương sự.

"Cảm ơn ngài, tôi nhất định đến đúng giờ." Tuy Tô Thiếu Bạch còn chưa hiểu sao chuyện đi đến bước đường này, cũng không biết vì sao Đỗ lão gia tử lại giúp cậu, nhưng cậu hiểu rõ, nhất định phải đồng ý, nếu không sẽ không tẩy được mấy tội danh cậu chiêu trò lăng xê, muốn vu hại người khác.

Lão gia tử Tửu trang Đỗ gia V: "Vậy hôm nay mọi người giải tán thôi." Giọng nói cùng bình luận vừa lên, Đỗ lão gia tử cũng offline.

"Ông nội, vì sao ông lại giúp cậu ta?" Trong một biệt thự lớn, một thanh niên dáng người cao ráo bất đắc dĩ nhìn ông nội mình quậy nước đục, nở cụ cười nhẹ, phong thái như một làn gió nhẹ.

"Tiểu Thành, về sau con sẽ rõ, hơn nữa còn cảm ơn hôm nay cậu ấy chịu để chúng ta giúp." Đỗ lão gia tử nở nụ cười hiền hoà nói, sau đó hình lên giao diện Tinh Võng, "Tiểu Hoa Hoa, ta muốn kết bạn với cậu bạn nhỏ, con gửi đề nghị cho cậu ấy đi."

"Được, chủ nhân." Trí thông minh nhân tạo AI trả lời, gửi lời mời kết bạn đến Tô Thiếu Bạch.

Lúc này, Tô Thiếu Bạch đang ôm bé mèo sữa nói chuyện, "Cục bông, bọn họ nói xưởng sản xuất rượu có đo lường kiểm tra, cũng không sao, anh thấy máy kiểm định của bọn họ chắc hỏng rồi."

Bạo *cục bông* quân: Tự tin là tốt nhưng bản lĩnh chọc phiền toái cũng không nhỏ.

Một khi tin tức streamer Tô Thiếu Bạch muốn cùng các Phẩm tửu sư cùng kiểm định rượu vang của hãng Romani ra, một lần nữa dẫn đến một làn sóng nhiệt mới, đặc biệt còn có Đỗ lão gia tử hiện thân làm công chứng viên, khiến vô số người đỏ mắt. Thậm chí có một số streamer không nổi, không có cấp bậc đều hối hận muốn chết, thì ra còn có thể nổi theo cách này.

Xưởng rượu Romani nhận được tin này cũng trợn tròn mắt, sao lại dây đến tận Đỗ lão gia tử rồi. Người phụ trách tửu trang ngay trong ngày liên hệ với chế rượu sư cùng cao tầng của xưởng rượu hỏi tình hình, bọn họ vỗ ngực cam đoan không có vấn đề, chỉ là một streamer mới muốn lăng xê thôi. Bộ phận tuyên truyền cảm thấy nếu vậy thì còn là chuyện tốt, tuyên truyền miễn phí a.

Chỉ là với sự kiện này, vẫn có người bất an.

Cao tầng A hỏi: "Có thể xảy ra chuyện gì hay không?"

Cao tầng B trả lời: "Không có gì, không có gì, rượu thôi mà, sao lại có chuyện được, uống cũng chẳng chết người. Đây đâu phải lần đầu chúng ta kiểm tra sơ sài, huống chi xưởng rượu cấp E nhà ai mà không kiểm tra sơ sài chứ? Hơn 2000 năm, cũng thấy có vấn đề gì đâu."

Cao tầng A gật đầu: "Cũng đúng, streamer nhỏ lăng xê mà thôi."

Sự kiện kiểm định rượu gợi lên tò mò trong người xem, người qua đường hào hứng, đồng thời trong giới phẩm rượu cũng nổi lên một đợt tranh đoạt, có Đỗ lão gia tử, còn có lưu lượng lớn như vậy, không đi báo danh chính là đồ ngốc a.

Trong nhất thời, toàn internet đều tham gia.


CHƯƠNG 14: Đến Đế tinh

Buổi phẩm rượu vang Romani này vẫn không ngừng hot trên Tinh Võng, rất nhanh Đường Tinh Hà và Đường Tinh Thần cũng biết được. Người trước nhân dịp nghỉ hè đi làm thêm ở câu lạc bộ cơ giáp, nghe được bạn học hi hi ha ha thảo luận về chuyện phẩm rượu này, nghe ngóng thử thì bắt được tên Tô Thiếu Bạch. Người sau đang lúc đào tìm rác điện tử, nghe có người nhắc đến tên Tô Thiếu Bạch, liền giật thiết bị đầu cuối của đối phương xem, rồi ôm đống linh kiện mới tìm được chạy như bay về nhà.

"Anh, anh, anh nổi tiếng rồi." Đường Tinh Thần phóng một phát từ tầng 1 lên tầng 2, nhìn thấy Tô Thiếu Bạch đang nhìn thiết bị đầu cuối lầm bẩm, cậu cẩn thận nghe, thế mà là: "A, hôm nay nhận được tiền rồi, số người xem livestream online đạt tới 7 vạn người, lượng truy cập đạt tới 20 vạn, khen thưởng 500 điểm tín dụng, còn có quà tặng, được chia thêm 200 điểm tín dụng. Cục bông, hôm nay mình có tiền, ăn thịt kho tàu thôi!" Dứt lời, cậu đang muốn bế bé mèo sữa bên cạnh, lại phát hiện nó chạy đâu mất tiêu, nhìn sang Đường Tinh Thần.

"Anh, thịt kho tàu là gì vậy?" Đường Tinh Thần liếm liếm môi, cậu nghe qua thịt nướng, thịt chiên, thịt hầm, vẫn là lần đầu tiên nghe thấy thịt kho tàu.

"Đó là thịt ba chỉ kho, chúng ta đi mua thịt nào." Tô Thiếu Bạch đứng lên, kéo Đường Tinh Thần đi ra ngoài.

Một ánh mắt lạnh lẽo nhìn theo hai người đang rời đi, thân thể màu trắng quay về phòng, ngưng thần, thúc đẩy tinh thần lực khôi phục hình người, âm thanh thô nặng vang lên trong phòng, bé mèo sữa hiện tại vẫn là một bé mèo sữa. Hệ tinh thần ẩn ẩn đau nhức, thậm có có khả năng bị rò rỉ tinh thần lực. Tạm thời hắn không nên nghĩ đến việc khôi phục chân thân, gần đây ở bên Tô Thiếu Bạch, hệ tinh thần ổn định làm hắn quên mất tính nghiêm trọng của lần bị thương này.

Bỗng dưng, một cổ uy áp từ hư không xuất hiện, cư dân không có tinh thần lực ở Thạch Thị tinh T239 nháy mắt cảm thấy đau đớn, bị choáng váng, mà những người có tinh thần lực yếu cũng lập tức tái nhợt mặt mày, người có tinh thần lực cấp A trở lên miễn cưỡng ổn định, nhưng người bị ảnh hưởng của tinh thần lực bạo phát lại sắp chịu không nổi ......

"Ông nội." Đường Tinh Thần la lên một tiếng, đỡ đầu đang đau đớn chạy lên phòng, cơ thể lảo đảo sắp ngã, may mắn Tô Thiếu Bạch đỡ lại được, khẩn trương hỏi: "Tiểu Thần, em làm sao vậy?"

"Ông nội, nhanh đi xem ông nội." Đường Tinh Thần mặt mày tái nhợt, siết chặt tay Tô Thiếu Bach. Cậu từng trải qua cảm giác này, trước trước có một vị tinh thần lực cấp SS từ Đế tinh đến gây sự với ông nội, đã dùng tinh thần lực trấn áp bọn họ, khi đó đầu cậu cũng đau như vậy. Hệ tinh thần của ông nội lúc đó mởi chuyển biến tốt lại một lần nữa bị xé rách, dẫn tới bây giờ ông nội vẫn chưa thể ra khỏi nhà. Hiện tại, lực lượng này còn đáng sợ hơn lúc đó, nhất định là có người còn xấu hơn xuất hiện.

Tô Thiếu Bạch thấy Đường Tinh Thần thống khổ như vậy còn muốn vào phòng ông nội Đường, lập tức chạy vào trong, còn chưa vào phòng, ông nội Đường đã đỡ tường đi ra.

"Nhanh, con mèo kia đâu? Mau đi tìm nó." Ông nội Đường cắn chặt răng, mồ hôi chảy ròng ròng.

Tô Thiếu Bạch nóng lòng: "Ông nội, mọi người đều làm sao vậy, sao dáng vẻ đều khó coi hết cả, có phải không thoải mái chỗ nào không, con ......"

"Nhanh đi tìm con mèo kia." Ông nội Đường cắt ngang lời Tô Thiếu Bạch.

Tô Thiếu Bạch cảm thấy khó hiểu, còn chưa xông lên tầng hai, mới vừa bước chân lên, Tô Thiếu Bạch cảm thấy cơ thể có hơi chao đảo, động đất? Không, không được ......

"Rống!" Hệ tinh thần tựa như bị xé rách, đau đớn đến mức muốn chết đi, yết hầu nhịn không được phát ra tiếng thú gầm, hòng làm cơn đau này biến mất, nhưng chính là vô dụng. Từ đầu óc đến thân thể, một cổ lực lượng cường đại muốn xé nát hệ tinh thần của hắn, làm hắn nhịn không được muốn huỷ diệt ...... huỷ diệt hết thảy. Chỉ cần thả cổ lực lượng này ra, hắn sẽ không đau nữa, người dân có chết hay sống cũng có liên quan gì đến hắn ......

"Đồ thấp hèn, mày bất quá chỉ là một con sư tử trắng biến dị, phụ vương sẽ không giao ngôi vị hoàng đế cho mày."

"Trẫm là kim long, thái tử của trẫm sao có thể là một con sư tử trắng, con tiện nhân này, có phải mày cùng thằng đàn ông kia, bang ......"

Người đàn ông cao lớn hung hăng hất người phụ nữ gầy yếu, nhìn người phụ nữ bị đập vào tường ngã xuống hộc máu, đôi mắt hiện lên cảm xúc đau lòng nhưng giải thoát. Bàn tay to của hắn siết chặt chiếc cổ nhỏ, cậu bé trai giãy giụa giữa không trung, cặp mắt trợn trắng dã chứng tỏ cậu sắp chết vì nghẹt thở —— đều chết hết đi ......

"Cục bông, cục bông, em làm sao vậy?" Tô Thiếu Bạch đẩy cửa chạy vào, nhìn thấy bé mèo sữa đang lăn lộn trên đất, đập đầu xuống sàn nhà, sợ hết hồn chạy đến bế bé mèo sữa lên.

"Làm sao vậy? Đau ở đâu?" Tô Thiếu Bạch nhìn nó dùng hai chân nhỏ ôm đầu, miệng kêu "miêu miêu" thảm thiết, đau lòng muốn chết, "Có phải em đau đầu không? Sốt sao? Không đúng, mèo sao sốt được."

Tô Thiếu Bạch không nhiều lời, ôm bé mèo sữa lên mặt, nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó, lo lắng dỗ dành: "Thổi, thổi, đau đau bay đi."

Đôi mắt sạch sẽ thanh triệt, ôm một bé động vật bé nhỏ, cậu thật cẩn thận ôm nó trong lòng bàn tay, tựa như đang ôm trân bảo quý hiếm. Ngửi được hơi thở quen thuộc, hệ tinh thần từ từ được ổn định, bé mèo nhắm mắt, ngủ say.

Cổ uy áp đè nén khu T239 đột ngột biến mất, có người nói, uy áp này phải từ một nhân tài tinh thần lực ít nhất 3S. Mọi người thảo luận vô cùng náo nhiệt, chỉ có một mình Tô Thiếu Bạch không rõ lắm chuyện gì đang xảy ra. Mấy ngày này, bé mèo sữa không biết vì sao vẫn luôn nửa tỉnh nửa mê, dính cứng lên chiếc bụng nhỏ của Tô Thiếu Bạch, vừa rời đi một giây nó liền kêu "miêu miêu" đầy đáng thương, làm Tô Thiếu Bạch không cách nào ra khỏi cửa được. Tô Thiếu Bạch bảo Đường Tinh Hà tìm bác sĩ thú y giúp đến kiểm tra cho cục bông. Bác sĩ lại nói không có vấn đề gì lớn, đây là tật xẩu bẩm sinh từ trong bụng mẹ, dưỡng một lúc là đỡ thôi.

Tô Thiểu Bạch: "......"

Buổi phẩm rượu sắp tới rồi, địa chỉ chỉ định là trụ sở Tửu Hiệp ở Đế tinh, có 6 vị Phẩm tửu sư được chọn, suy xét tình hình kinh tế của Tô Thiếu Bạch, Đỗ lão gia tử còn mua riêng vé tàu cho Tô Thiếu Bạch, tổng cộng ba vé. Từ Thạch Thị tinh đến Đế tinh mất 1 ngày ngồi phi thuyền, nghe Đường Tinh Hà nói còn phải nhảy mấy bước nhảy không gian, cơ thể một số người nếu không thích ứng được sẽ phát sinh biểu hiện choáng váng buồn nôn. Đường Tinh Hà đọc thông tin trên thiết bị đầu cuối, Tô Thiếu Bạch ôm cục bông liên tục gật đầu, một hồi lâu mới phản ứng lại.

"Tinh Hà, vì sao em cũng đọc thiết bị đầu cuối vậy?"

"Bởi vì em cũng chưa ngồi phi thuyền bao giờ á!"

Tô Thiếu Bạch: "......"

Ngày đi Đế tinh rất nhanh đã đến, Đường Tinh Thần khóc chít chít thủi lủi đi theo, chỉ có 3 tấm vé, cậu nhóc không thể đi cùng được.

"Tinh Thần, em muốn quà gì, anh mua cho em nha." Tô Thiếu Bạch nhìn cậu nhóc cũng không đành lòng, nhưng không còn cách nào, cục bông không thể rời khỏi cậu được, vô cùng may mắn là hãng phi thuyền cho phép cậu mang bé mèo sữa theo.

"Em không cần quà gì cả, lúc anh đến hoàng thành nhớ mở chức năng thực tế ảo, em cũng muốn được sờ hoàng thành." Từ nhỏ Đường Tinh Thần đã được nghe cha kể, nơi làm việc của ông là ở hoàng thành, sau đó ông lại đi theo bệ hạ xuất chinh, một đi không trở về, cậu muốn nhìn một chút xem hoành thành đó trông như thế nào.

"Được, vậy em ở nhà ngoan nhé, chăm sóc ông nội cho tốt. Đúng rồi, ..." Tô Thiếu Bạch ngồi xổm xuống, nhỏ giọng nói: "Anh có chuyển 500 điểm tín dụng đến thiết bị đầu cuối của em, nhớ mua gì ngon ngon để ông nội ăn nhé."

Kinh tế nhà họ Đường vô cùng kém, lại thêm nhiều miệng ăn, mấy ngày trước ông nội Đường lại xuất hiện dao động tinh thần lực, tốn tiền thuốc vô cùng, nhà họ Đường lại lâm vào cảnh kinh tế khó khăn, nhưng họ không muốn cho cậu biết, lại bị Tô Thiếu Bạch vô tình nghe được, cậu cảm thấy đặc biệt khó chịu.

"Anh Tô, sắp tới giờ rồi, chúng ta nhanh lên thôi!" Đường Tinh Hà thúc dục.

"Còn nửa tiếng nữa mà!" Đường Tinh Thần lưu luyến không rời.

"Ngốc, chúng ta không biết mấy giờ phi thuyền hạ cánh, đương nhiên muốn đi sớm một chút chọn chỗ ngồi, nếu không phi thuyền người ta bay lên mình còn chưa tìm được chỗ thì làm sao? Đường Tinh Hà đặc biệt khẩn trương. Lần này mẹ Đường bảo cô đi theo anh Tô, bảo cô chăm sóc anh Tô, nhưng cô cũng không quen thuộc với Đế tinh a!

"Bọn anh đi trước đây, Tinh Thần, chăm sóc ông nội cho tốt nhé!" Tô Thiếu Bạch vỗ vỗ vai Đường Tinh Thần, xoay người đi.

So với Đường Tinh Hà không chút quen thuộc, nói thế nào Tô Thiếu Bạch cũng là người từng ngồi phi thuyền một lần, nhưng lần này khác cái là cần vé. Hai người khẩn trương đi đến trước cửa khoang, giơ thiết bị đầu cuối lên, tia hồng ngoại quét từ đỉnh đầu xuống, không có cảnh báo. Hai người thở phào nhẹ nhõm, đi vào bên trong phi thuyền, tìm được vị trí của mình, là ở khoang phổ thông. Tô Thiếu Bạch ôm cục bông ngồi bên cửa sổ, Đường Tinh Hà ngồi bên cạnh cậu, còn dư một chỗ để hành lý.

Nửa tiếng sau, phi thuyền cất cánh, lần thứ hai Tô Thiếu Bạch bay vào vũ trụ, cảm giác hoảng hốt không chân thật lại lần nữa ập tới, cậu theo bản năng sờ sờ bé mèo sữa đang ngủ say trên đùi. Cúi đầu nhìn, Tô Thiếu Bạch cười cười, bồng bé mèo sữa lên, hít một hơi.

Bạo *cục bông* quân: "......"

20 tiếng ngồi phi thuyền cũng không quá đáng sợ, đáng sợ chính là khi thực hiện bước nhảy không gian, không ít người xuất hiện triệu chứng không khoẻ, nhờ chích thuốc mới không bị nôn.

"Bước nhảy không gian sẽ khiến không gian bị đè ép, năm ánh sáng càng dài, mức độ chèn ép càng cao. Mức độ chèn ép được chia là 10 bậc, 7 cấp dưới, người không có tinh thần lực vẫn có thể chịu được; 3 cấp trên, cần có tinh thần lực ít nhất cấp B mới có thể đi." Đường Tinh Hà nói.

Thông tin của Tô Thiếu Bạch viết không có tinh thần lực, nhưng khi ông nội bị bạo phát tinh thần lực, anh ấy lại không bị thương, từ điểm này, Đường Tinh Hà biết chắc chắn Tô Thiếu Bạch không thể không có tinh thần lực, còn lý do vì sao quân đội không tra ra, vậy khó nói rồi.

Tô Thiếu Bạch không hiểu Đường Tinh Hà có ý gì, nhìn cô.

"Từ Bất A La tinh đến Thạch Thị tinh, chèn ép không gian dưới cấp 7 nên không có vấn đề gì. Nhưng từ Thạch Thị tinh đến Đế tinh, thời gian ánh sáng quá dài, cho nên cấp độ không gian bị nén sẽ cao hơn, chỉ người có tinh thần lực tốt mới ngồi phi thuyền được. Cho nên, sau khi tới Đế tinh, nếu có người hỏi tinh thần lực anh bao nhiêu, anh cứ nói là cấp E, nhưng không ổn định, có đôi khi đo được có đôi khi không. Lúc trên phi thuyền anh từng nôn cũng từng tiêm thuốc, anh hiểu không?" Đường Tinh Hà nghiêm túc nhìn Tô Thiếu Bạch.

Đế quốc phân ra người có tinh thần lực và người không có tinh thần lực, người không có tinh thần lực không thể biến thân, tinh thần lực chia ra từ cấp E đến cấp 3S, nghe nói hiện giờ đạt được cấp 3S hiện chỉ có 6 người ở Đế quốc.

"Vì sao không thể nói thật?" Tô Thiếu Bạch khó hiểu hỏi.

"Người không có tinh thần lực ngồi phi thuyền di chuyển không gian cấp 6 trở lên sẽ bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng, thậm chí có thể bị nổ tung, cho nên, anh nhất định phải có tinh thần lực." Đường Tinh Hà vẫn ngầm cảm thấy trên người Tô Thiếu Bạch có gì đó đặc biệt, còn cái đặc biệt này là gì, hoặc là Tô Thiếu Bạch cũng không biết, mà cô cũng không biết có bên hỏi không, cho nên lúc này chỉ có thể giúp cậu che giấu.

"Anh hiểu, em yên tâm đi!" Tô Thiếu Bạch trịnh trọng gật đầu. Cậu cứ cảm thấy Tinh Hà có phải nghiêm trọng hoá vấn đề lên không, cậu có hơi sợ.

Buổi chiều ngày hôm sau, Tô Thiếu Bạch và Đường Tinh Hà tới Đế tinh, ngay giây phút bước ra khỏi cửa khoang, Tô Thiếu Bạch trợn tròn mắt.

Thành phố giữa không trung.

Thịt kho tàu

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia