ZingTruyen.Asia

[ĐAM - EDIT] TÔI CHINH PHỤC ĐẾ QUỐC BẰNG Ủ RƯỢU [PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP] - Thư Nhất

Chương 11 + 12

ahappybookaholic

CHƯƠNG 11: Chia phòng ngủ

Cục bông tức giận.

Sao Tô Thiếu Bạch biết nó tức giận? Rất đơn giản, bởi vì cục bông luôn thích nằm trên bụng cậu ngủ hôm nay lại đòi chia phòng ngủ, một mình một mèo ngồi ngốc trên xích đu, không chịu di chuyển. Tô Thiếu Bạch lạ giường, ngày hôm qua nhờ có cục bông ngủ cùng mới khiến sự bất an của cậu giảm đi không ít, cảm thấy ít nhất bản thân cũng không cô độc tại khoảng thời không xa lạ này. Đêm nay là đêm thứ hai cậu tới đây, cậu không muốn ngủ một mình. Đáng tiếc, bé mèo sữa một chút cũng không nhúc nhích, quay đầu đi, không để ý gương mặt cậu thiếu niên đang ghé sát vào.

"Cục bông, em ngủ ở đây không lạnh sao?" Tô Thiếu Bạch tiếp tục dỗ, "Cục bông, ngày mai anh làm thịt viên cho em được không? Còn có cá kho? Hay em muốn ăn hải sản?" Những món đó đều rất đắt, Tô Thiếu Bạch đã quyết tâm, ngày mai dù bất cứ giá nào, dù tiêu hết số điểm tín dụng còn lại cũng sẽ mua cho cục bông ăn.

"Cục bông, cục bông, nhìn anh chút đi mà, cục ...... A ......" Tô Thiếu Bạch ghé lại gần sát rạt không ngờ cục bông bỗng nhiên giơ móng, vuốt mèo bén nhọn xoẹt qua mặt Tô Thiếu Bạch, tạo thành một vệt mỏng hồng nhạt rươm rướm máu.

Bé mèo sữa cùng Tô Thiếu Bạch đều ngẩn người, một người một mèo cứ vậy nhìn đối phương, vẫn không nhúc nhích.

Trong chốc lát, Tô Thiếu Bạch đứng lên, trong lòng cảm thấy uỷ khuất, thở phì phì nói, "Vậy em ngốc một mình đi." Nói xong xoay người rời đi.

Màn đêm buông xuống, một mèo một người cứ vậy cách một bức tường mà ngủ. Gió mùa hè rất lớn, thổi qua đám hoa cỏ cây cối bên ngoài kêu sàn sạt, Tô Thiếu Bạch mơ màng mở mắt, nhìn đồng hồ, đang rạng sáng. Cậu theo thói quen sờ sờ bé mèo sữa thích nằm trên bụng mình, không có.

"Cục bông?" Tô Thiếu Bạch bò dậy, muốn nhìn xem cục bông có phải bị mình đá xuống giường không, cậu nương theo ánh trăng xuyên qua ô cửa sổ nhìn một lượt, đang lúc nghi hoặc bỗng nhiên nhớ ra đêm nay cục bông chia phòng ngủ với cậu.

"Mình sao lại tức giận với một con mèo chứ!" Tô Thiếu Bạch lẩm bẩm, vuốt vuốt quả đầu xù, đi chân trần ra khỏi phòng.

Từ xa xa, nhìn thấy cục bông đang cuộn tròn thành cục bông nằm trên xích đu, nho nhỏ, thoạt nhìn đáng thương hề hề. Tô Thiếu Bạch đến gần ngồi xổm xuống, cẩn thận sờ hai cái, cảm thấy lông nó có hơi lạnh, vội vàng bế nó lên, đi nhanh về phòng: Sinh bệnh thì khổ rồi, cậu không có tiền chữa đâu.

Bạo *cục bông* quân: Coi như cậu thức thời.

Bé mèo sữa nằm trong lòng Tô Thiếu Bạch, khoé miệng cong lên mà bản thân cũng chưa nhận ra mình đang cười. Tô Thiếu Bạch thành công ôm bé mèo sữa về, cảm thấy dù bên ngoài gió lớn bao nhiêu, tiếng động từ cây cối thế nào, bé mèo vẫn ngủ say sưa, có khi bé cũng chẳng cảm giác được mình đã bị bế lên ngực cậu ấy chứ. Người có tinh thần lực càng cao, khả năng nhìn ban đêm càng mạnh, vết đỏ hồng trên mặt Tô Thiếu Bạch càng đặc biệt chói mắt. Bé mèo sữa dựa lên mặt Tô Thiếu Bạch, cúi đầu, vươn đầu lưỡi liếm miệng vết thương, sau đó quay về chỗ ngủ quen thuộc trên người Tô Thiếu Bạch.

Ngày kế tiếp, Tô Thiếu Bạch còn đang say ngủ, thì mơ thấy mình đang cõng một cục đá lớn đi trên trường, cục đá đột nhiên đè xuống, Tô Thiếu Bạch la lên một tiếng, lộn bật người nhảy dựng lên, lúc này mới phát hiện mình nằm mơ. Tô Thiếu Bạch điên cuồng xoa xoa trái tim đập liên hồi, thở mạnh một hơi, nhìn xung quanh, cục bông đâu rồi!

"Chẳng lẽ ra ngoài sớm vậy?" Tô Thiếu Bạch nghi hoặc, bình thường dậy muộn hơn cậu mà. Cậu suy nghĩ, bước chân xuống giường, Tô Thiếu Bạch dẫm lên một tấm thảm mềm mại ......

"Miêu!"

"Cục bông, em lại cào anh."

Tiếng mèo kêu thảm thiết cùng tiếng hét của Tô Thiếu Bạch đồng thời vang lên, tiếp theo là một trận binh hoang mã loạn, mẹ Đường ở tầng 1 cười, sau khi Tiểu Tô tới, trong nhà náo nhiệt hơn hẳn.

Hôm nay Tô Thiếu Bạch không có việc gì làm, cơ thể ông nội Đường không tốt, vẫn luôn ở trong phòng, Đường Tinh Hà đi làm thêm trên trường học. Dù đang nghỉ hè nhưng thư viện trường cô vẫn mở cửa với bên ngoài, nên cô đảm nhận việc quản lý sách báo. Đường Tinh Thần thì chạy đi nhặt đồ điện tử, rất rõ ràng, chuyện ngày hôm qua đã làm căn nhà này một lần nữa cảm nhận được sự áp lực về mặt kinh tế. Nếu ông nội Đường có thể dùng thuốc đặc trị chất lượng tốt, nói không chừng sẽ không bị bạo phát tinh thần lực trong thời gian ngắn như vậy.

Tô Thiếu Bạch mang bé mèo sữa ra vườn làm cỏ, thuận tiện hái trái cây chín xuống, một lần nữa cảm thán, có rượu trắng thì tốt rồi, có thể làm rượu trái cây. Hái trái cây xong, Tô Thiếu Bạch bắt đầu đi hái rau.

Tô Thiếu Bạch đảm nhiệm cơm tối, lại không biết video ủ rượu hôm qua của cậu đã bị đưa đến viện nghiên cứu quân sự của Học viện Đế quốc.

"Giáo sư Âu Dương, thầy cảm thấy thế nào?" Người trẻ tuổi đứng bên cạnh vị giáo sư già, nhìn thiếu niên từng chân từng chân giẫm lên quả nho, nghe cậu giải thích, kích động.

"Khả năng đúng vô cùng lớn, biện pháp này của cậu ấy hẳn là phương pháp ủ rượu cổ xưa nhất, thoạt nhìn còn có vẻ rất quen thuộc." Giáo sư Âu Dương là giáo sư chuyên nghiên cứu thuốc đặc trị cho vấn đề bạo phát tinh thần lực ở Đế quốc.

Kể từ khi nhân loại đều sở hữu tinh thần lực, liền xuất hiện vấn đế bạo phát tinh thần lực, nhưng ai cũng không ngờ, theo dòng thời gian, nguy cơ bạo phát tinh thần lực lại càng lúc càng nghiêm trọng, thậm chí uy hiếp đến sự tồn vong của Đế quốc.

Rượu có thể điều trị bạo phát tinh thần lực, đây là phát hiện ở hơn 4000 năm trước, chỉ 1000 năm sau sự xuất hiện của tinh thần lực, nhưng mọi người cũng đồng thời phát hiện, muốn ủ ra được loại rượu có độ tinh khiết cao lại không dễ dàng, đặc biệt là sau khi máy móc hoàn toàn thay thế nhân công ủ rượu. Vị rượu ủ ngon hơn nhưng sau khi kiểm tra đo lường lại phát hiện có một loại vật chất bị biến mất khỏi rượu, mà loại vật chất này chính là "chất rượu" trong lời bọn họ hiện tại, có tác dụng chữa trị trấn an tình trạng bạo phát tinh thần lực.

Từ đó về sau, đế chế ủ rượu phục sinh ở Đế quốc, không ít gia tộc đầu tư vào ngành sản xuất rượu, ủ rượu theo phương pháp nửa thủ công, trải qua mấy ngàn năm phát triển, các gia tộc đã khống chế một nửa mạch máu Đế quốc.

"Đăng ký cho thầy một account, thầy muốn theo dõi cậu ấy." Giáo sư Âu Dương thầm có hơi kích động, nhiệm vụ bệ hạ giao cho ông có hy vọng hoàn thành rồi.

......

Cơm tối hôm nay chỉ có Đường Tinh Thần về ăn, hơn nữa ba người còn ngồi ăn trong phòng ông nội Đường.

"Tiểu Thần, cơm tối nay là do Tiểu Tô làm?" Ông nội Đường uống một ngụm canh, hệ tinh thần bị va chạm kịch liệt đau đớn thế mà có vẻ đỡ hơn.

"A, ông nội, sao ông biết? Con biết rồi, vì anh Tô nấu ăn ngon đúng không ông?" Đường Tinh Thần cũng cảm thấy đồ ăn anh Tô nấu rất đặc biệt, đặc biệt ngon, còn đặc biệt thế nào thì cậu không giải thích được.

Ông nội Đường cười, cái gì cũng không nói. Ông nghĩ đến bé mèo sữa trong lời Tiểu Tô, ngài ấy ngốc ở đây có phải cũng cảm giác được Tiểu Tô khác biệt hay không? Hy vọng Tiểu Tô gặp được ngài ấy là chuyện tốt, trong toàn Đế quốc, cũng chỉ có ngài ấy bảo vệ được Tiểu Tô.

Tô Thiếu Bạch ăn tối xong, tắm rửa thay quần áo xong mới phát livestream. Nhóm fans nho nhỏ đã sớm ngồi chờ, một khi livestream mở lên, đang muốn rải hoa liền sửng sốt. Cậu thiếu niên ngồi sau bàn gỗ, mặc sơ mi trắng, cởi hai nút trên cùng lộ ra xương quai xanh gợi cảm, hai tay áo xắn tới khuỷu tay, cả người tuỳ ý thả lỏng lại không thất lễ.

"Muốn sờ sờ, mặc kệ, tui cứ sờ, ha ha ha, tui là người đầu tiên."

"Sờ không khí đi!" Có người cạn lời nói.

Thực tế ảo ngũ quan có thể thực thể hoá vật chất nhưng có thể thiết lập ngăn cách, nếu không sẽ có không ít streamer xinh đẹp bị khinh nhờn mất?

"Sờ không khí cũng là sờ a!"

"Được rồi, đừng quậy nữa, gây phiền phức cho tiểu thiếu gia thì bà chết chắc."

"Đúng vậy, nền tảng có giám sát, nếu hại phòng livestream bị đóng, bà đây đập cho cô bẹp dí."

Người xem livestream không tính là nhiều, mấy trăm người, ngoại trừ thành viên hội hậu viện nho nhỏ, còn lại chính là xem mặt, còn có người vì nghe được mấy lời Tô Thiếu Bạch nói khi ủ rượu, cảm thấy nhất định cậu là dân chuyên, cho nên lại đây theo dõi thử.

Trên bàn đặt 5 chai rượu, 5 ly không, còn một ly đựng nước sôi để nguội. Tô Thiếu Bạch cười chào với máy quay, "Chào mọi người, còn 9 ngày nữa mới đến lần thứ nhất mở thùng rượu nho, nên hôm nay chúng ta sẽ có màn phẩm rượu tập thứ nhất. Tôi đã mua trên Tinh Võng tổng cộng 5 chai rượu nho, đều là rượu mua từ xưởng sản xuất, ủ bằng máy móc, chúng ta hôm nay uống thử, xem rượu nhà ai tương đối chất lượng, uống ngon nha."

"Tới, tới, á, sao chỉ có 5 cái ly? Của chúng ta đâu?"

"Chỉ có tôi thấy lạ à, vì sao lại mosaic chai rượu."

"5 chai rượu, nếu tôi thấy ngon sẽ công bố là rượu nhà ai, nếu cảm thấy không đạt tiêu chuẩn thấp nhất của tôi, sẽ không công bố." Tô Thiếu Bạch nói.

"Hả, vì sao? Streamer, cậu sợ bị người ta trùm bao bố à?"

"Anh thật thông minh." Tô Thiếu Bạch cười.

Phòng livestream bị Tô Thiếu Bạch chọc cười, sôi nổi nói, nếu có người đánh cậu, với thân hình lá liễu này nhất định sẽ theo gió cuốn bay.

Tô Thiếu Bạch: ......

Cậu mở 5 chai rượu vang đỏ, rót ra một loạt 5 ly, màu sắc mỗi ly đều không giống nhau. Người xem livestream thấy Tô Thiếu Bạch đơn giản lại thô bạo, trợn tròn mắt.

"Khoan khoan, streamer không tỉnh rượu à?"

"Phẩm rượu không phẩm niên đại, phẩm thương hiệu, phẩm loại rượu sao? Streamer, có phải cậu tiết kiệm rút ngắn quá trình không thế? Hẳn là tìm ai đó lại, sau đó cậu nhắm mắt, người khác rót rượu, cậu nếm rượu rồi đoán loại rượu gì, bao nhiêu năm linh tinh chứ gì?"

"Đúng rồi, ra là phẩm rượu kiểu này à?"

"Phốc, rốt cuộc cũng bại lộ rồi, ha ha ha."

"Còn bày đặt hình tượng công tử thế gia, hôm nay đến đúng lúc rồi."

Tô Thiếu Bạch nghe thấy những lời này, ngẩng đầu nhìn số người online, hơn 700, hơn nửa khu bình luận đều là chê cười cậu. Nghĩ nghĩ, Tô Thiếu Bạch nói: "Cảm ơn mọi người đã tới, nếu không tôi còn thiếu người xem ấy chứ!"

Antifans: ...... Giờ thoát ra hay ở lại tiếp đây?

Người qua đường: Ha ha, streamer này biết chơi nha.

Tô Thiếu Bạch thấy mọi người có vẻ rất nghi hoặc về vấn đề này, trả lời: "Tôi chỉ là bình phẩm rượu nhà nào uống được, còn niên đại, thương hiệu, chủng loại trái cây này kia sẽ không tính."

Người xem livestream: ......

Nếu muốn bình phẩm hoàn chỉnh một chai rượu ngon, đầu tiên phải quen thuộc với trái cây dùng để ủ rượu, còn phải hiểu biết khí hậu từng vùng như lòng bàn tay. Tô Thiếu Bạch mới tới hai ngày, thật sự không biết Đế quốc có bao nhiêu loại nho, mỗi loại sẽ phân bố những vùng nào, khí hậu bao năm qua như thế nào, tính ra cậu cũng chỉ có thể phẩm xem uống có ngon không mà thôi.

"Rựou là dùng để uống, không phải dùng để đánh giá, chỉ cần uống ngon là được, sản xuất năm nào không quan trọng, tôi chỉ bình phẩm chai rượu đó uống có ngon không, người nào uống thì thích hợp." Tô Thiêu Bạch nói lại một lần nữa, nghiêm túc nhìn thẳng người xem livestream.

"Phốc, đơn giản thô bạo, ta thích."

"Ha ha ha, không tồi, không tồi, quả thật rượu là dùng để uống."

"Fk, với dân nghiệp dư thì chỉ như trâu nhai mẫu đơn."

"Gì kia, tôi có nhìn nhầm không, [Dùng để uống] hình như là account của Đỗ lão gia tử Đỗ gia?"

"Đỗ lão gia tử của tứ đại thế gia ủ rượu?"

"Ha ha ha, tên họ Fk kia, mày tiêu rồi, ha ha ha."

"Đệch, chuyện gì thế này? Mới có một ngày đã dẫn tới nhân vật lớn như vậy?"

"Streamer này sắp hot rồi, đến lúc đó xin gọi tôi là bán tiên."

Phòng livestream trực tiếp sôi trào vì một người Tô Thiếu Bạch không quen không biết, mọi người đua nhau lan tin, hơn 10 phút sau, có người xem livestream đột ngọt bùng nổ.

Tô Thiếu Bạch nhìn số người online phóng lên vèo vèo, gật đầu, tốt lắm, sau này cậu cũng muốn trở thành ủ rượu sư lợi hại như vậy.


CHƯƠNG 12: Rượu này hỏng rồi.

"Tới, tới rồi, nghe nói Đỗ lão gia tử ở đây, chỗ nào chỗ nào?"

"A a a, thật là Đỗ lão gia tử sao? Gần đây tôi có mua rượu ở tửu trang của ngài, ngài có thể giảm giá chút được không?"

"Đệch, đây là người nào thế, đến cả Đỗ lão gia tử cũng đích thân tới? Follow 0, fans 53? Tôi hoa mắt à?"

"Lại lần nữa nhớ tới chuyện công tử thế gia."

"Tôi không phải, tôi là người chạy nạn." Tô Thiếu Bạch bất đắc dĩ giải thích lại lần nữa, nhìn số người online vượt qua 4 chữ số, Tô Thiếu Bạch nói: "Cảm ơn Đỗ tiên sinh viếng thăm, vậy chúng ta bắt đầu phẩm rượu thôi!"

5 ly rượu đặt trên bàn gỗ, Tô Thiếu Bạch bưng ly đầu tiên lên lắc lắc, ghé mũi lại ngửi, nhíu mày.

"Đệch, tiểu thiếu gia nhăn mày, lập tức thấy không hay rồi."

"Thế nào, thế nào? Nói nhanh?"

"Ly rượu thứ nhất, không biết từ xưởng rượu hoặc cửa hàng rượu nào, khẩn trương a."

"Màu nâu nhạt chứng tỏ năm tuổi ít, màu sắc còn được, rượu này ...... độ ngọt rất cao, phải cỡ 60% trở lên," Tô Thiếu Bạch giật giật khoé mắt, chê: "Không phải là muốn bị tiểu đường đấy chứ?"

Người xem livestream: "......"

Có người nhắc nhở: "Anh hai à, bệnh tiểu đường có liên quan gì đến đường đâu."

"Tôi giỡn thôi." Tô Thiếu Bạch nhìn phòng livestream, nghiêm túc nói: "Mọi người thật không có tế bào hài hước mà."

Người xem livestream: "......"

"Tôi có thể không uống được không? Quá ngọt, y chang nước đường." Tô Thiếu Bạch nhăn nhúm mặt, "Chất lượng cỡ này cơ bản không giá trị."

Người xem livestream: "Đệch, miệng độc thật."

"Phốc, ha ha ha, rốt cuộc mị cũng biết vì sao streamer lại mosiac chai rượu rồi, sẽ bị diệt khẩu đó."

"Trời, kém vậy á? Streamer, có phải cậu mua rượu của xưởng nhỏ không?"

"Không a, rượu tôi mua trên nhãn đều để cấp E." Trên Tinh Võng, ngoại trừ xưởng rượu nhỏ, rượu tự ủ, rượu từ nông trang, cơ bản còn lại đều được xếp hạng cấp bậc, thấp nhất là cấp E, cao nhất cấp A+, đạt được cấp A đều là tửu trang có tiếng, đến cấp A+ trước mắt chỉ có mấy thế gia ủ rượu. Cá nhân có thể ủ được rượu cấp B đã là vô cùng ghê gớm, đương nhiên, cá nhân có thể ủ ra rượu cấp A như Hera lại càng khan hiếm.

"Phốc, streamer, rốt cuộc cậu nghèo đến mức nào thế, lại đi mua rượu cấp thấp nhất, tới tới, thấy cậu đáng yêu, tặng cậu chiếc tinh hạm [1000 điểm tín dụng].]

"Khóc, nhưng cấp E cũng không tệ vậy chứ, tôi cũng uống cấp E mà!"

"Chỉ có tôi chờ mong rượu của streamer sao? Kích động rồi đó nghe."

"Đúng vậy, rượu cấp E là phổ biến nhất, có ít nhất 70% người ở Đế quốc uống loại rượu này, streamer thế mà chê, nói điêu hay giả vờ đây?"

"A a, mặc kệ, streamer, mau uống đi, mau uống đi."

Tô Thiếu Bạch cũng cảm thấy nếu đã nói là phẩm rượu, không uống đúng là không được, đặt ly dán lên vành môi, khẽ nâng chiếc cằm nhỏ trắng nõn, rượu vang đỏ trong ly thuỷ tinh từ từ chảy vào miệng.

Người xem livestream nhìn Tô Thiếu Bạch làm động tác này lộ ra phần cổ trắng nõn, không khỏi nuốt nước miếng, khẩn trương chờ mong ......

"Ngọt thật." Tô Thiếu Bạch nuốt xuống, cau mày để ly rượu sang bên, cầm ly nước sôi để nguội lên uống tráng miệng, nói với phòng livestream: "Không đề cử."

Người xem livestream: "......"

"Tiểu thiếu gia à, cậu không đề cử, lại không nói là của nhà ai, chúng tôi muốn tránh mìn cũng không tránh được a."

"Không phải, rượu nho toàn Đế quốc đều ngọt vậy á, cậu có biết, không bỏ đường vào rượu nho cơ bản sẽ không ủ ra rượu được hay không à?"

"Đúng vậy, đừng trách bọn này không nhắc nhở cậu, cậu ủ rượu không cho đường, rượu ủ ra nhất định vừa chua vừa chát.

"Nói thật, streamer à, cậu không có giấy chứng nhận Phẩm tửu sư, lại không ủ ra được mẻ rượu nào, một chút thuyết phục cũng không có, phẩm rượu xong lại không nói của nhà nào, ai biết cậu nói thật hay giả."

"Tôi nói thật." Tô Thiếu Bạch nghiêm túc nói, sau đó chuyển ánh mắt sang ly rượu thứ hai, Tô Thiếu Bạch bưng lên nói, "Màu ngả màu trà, nghe mùi thì hương vị có vẻ không khác ly đầu tiên lắm, Đế quốc mấy anh khi ủ rượu đều cho thêm đường à?"

Người xem livestream "Hoá ra cậu không phải người Đế quốc."

"A a, xem ra streamer không đề cử chai này rồi, lại không nói nhãn hiệu chai rượu, làm ta khó chịu không thôi, chúc streamer ăn mỳ gói quên bỏ gói gia vị."

Tô Thiếu Bạch: Không ngờ mỳ gói lại thần kỳ như vậy, thế mà còn tồn tại đến tận ngày hôm nay, ôi cái tên gọi thân thương.

Như người trên livestream nói, những loại rượu sau đó ngoại trừ màu sắc, còn lại đều giống như ly rượu đầu tiên, hương vị Tô Thiếu Bạch nếm được đều là ngọt, không đề cử, làm người xem đều bực bội, đều muốn lắc lắc Tô Thiếu Bạch xem cậu có bị mất vị giác hay không.

"Ly thứ năm, streamer, cậu mà nói ngọt nữa, rồi không đề cử, lại không chịu nói ra nhãn hiệu, tôi xốc tung cái phòng livestream này lên cho cậu coi."

"Chẳng lẽ với streamer, thật không có chai rượu nào ngon à?"

"Bình phẩm bậy bạ, rượu nho toàn Đế quốc có loại nào không ngọt, kiếm đâu ra loại không ngọt."

"Tôi nghe nói độ ngọt của rượu cấp A vô cùng thấp, nhưng giá rượu cấp A đã lên đến trên 1 vạn điểm tín dụng, dân thường mua không nổi a."

"Lầu trên nói rất đúng, độ ngọt của rượu cấp A quả thật rất thấp."

"Cũng không phải rượu ngọt thì uống không ngon, tôi sẽ ủ ra rượu ngọt nhưng uống vẫn rất ngon, còn có rượu trái cây, chỉ là hiện tại chưa đến lúc thu hoạch vụ thu, chờ thu hoạch lúa xong rồi sẽ ủ rượu thu cho mọi người thử." Tô Thiếu Bạch nói, cầm ly rượu cuối cùng lên lắc lắc, màu rượu vẩn đục, cậu trầm mặt.

Phòng livestream không để ý đến biểu cảm của Tô Thiếu Bạch, nghe cậu nói đến rượu trái cây đều kinh ngạc, rượu này đắt lắm á, thế mà Tô Thiếu Bạch cũng biết ủ?

"Oa, thật á? Vì sao phải đợi đến thu hoạch vụ thu mới được?"

"Đúng vậy, giờ ủ luôn không được sao, streamer, cậu không chỉ biết ủ rượu nho, còn biết ủ rượu gạo nữa sao?"

"Toàn năng dữ vậy á?"

"Tiểu thiếu gia, nhìn tôi đi, cậu đang nghĩ cái gì vậy? Sao không nói gì hết vậy?"

Có người nhắc, những người khác cũng phát hiện, nhìn Tô Thiếu Bạch nhấp ngụm rượu, sau đó lập tức quay đầu nhổ rượu ra khăn tay.

"Chuyện gì vậy?"

"Hả, làm sao vậy?"

"Không phải chứ? Khó uống vậy à? 4 ly rượu trước còn nuốt xuống, đây là đến nuốt cũng nuốt không nổi à?"

"Rượu này hỏng rồi, uống lâu dài sẽ có hại với cơ thể mọi người." Tô Thiếu Bạch uống nước súc miệng, rồi phun ra. Rượu này vừa vào miệng đã có mùi acid sộc thẳng nên não.

Người xem livestream còn chưa tỉnh táo từ màn phẩm rượu khó chịu của Tô Thiếu Bạch, nghe cậu nói rượu hỏng rồi, hoàn toàn kinh ngạc.

"Đùa cái gì vậy? Mỗi ngày tôi đều uống a, cũng đâu có hại gì."

"Không phải chứ? Thật sự có vấn đề? Sẽ có hại gì với cơ thể vậy?"

"Đệch, đó là nhãn hiệu nào vậy, sau lại có rượu hỏng?"

"Tôi mới mua mấy chai, rượu hiệu nào vậy? Có vấn đề gì vậy? Streamer có thể nói rõ hơn không?"

"Trời ơi, streamer trực tiếp thông báo a, là thật đi! Trời ơi trời ơi, có phải tôi vẫn luôn uống rượu hiệu này không vậy?"

Phòng livestream bùng nổ, nghe Tô Thiếu Bạch nói rượu này có hại với cơ thể, tất cả đều không còn bình tĩnh.

"Mọi người yên tâm, rượu là ra theo mẻ, tôi mua chính là mẻ rượu mới nhất, tôi nếm thử cũng chỉ một chai, tôi sẽ lập tức liên hệ với tiệm rượu, tạm thời mọi người dừng rượu khoảng mấy ngày, nếu trong lòng 3 ngày nhãn hiệu không phản hồi, không chịu chủ động nhận trách nhiệm, tôi sẽ công khai danh tính."

Người xem livestream bởi vì có Đỗ lão gia tử gia nhập, số người online đạt đến hơn 3 vạn, nghe Tô Thiếu Bạch nói liền lập tức chạy đi đăng bài lên diễn đàn, ngay lập tức hot hòn họt.

Không ít người theo bài đăng tìm đến phòng livestream của Tô Thiếu Bạch, tìm được video phẩm rượu, nhưng vì thông tin Tô Thiếu Bạch công khai ít quá, mọi người chỉ có thể từ màu sắc suy đoán xem rốt cuộc là xưởng rượu nhà ai, Trong nhất thời, tất cả những nhà sản xuất rượu cấp E đều khẩn trương.

Nhưng cũng có người nói Tô Thiếu Bạch chạy lăng xê, nhất định là cố ý. Thậm chí có người còn đi đào thông tin Tô Thiếu Bạch, đáng tiếc, ngoại trừ tên, Tô Thiếu Bạch cũng không công khai bất kỳ thông tin nào, chỉ nói mình là người chạy nạn. Nói đến chạy nạn, không ít người nghĩ đến chuyện Bất A La Tinh, nhưng người dân ở Bất A La Tinh vì bị quân địch xâm lấn, bảy trăm triệu dân phân đi mười mấy tinh cầu, cứ như vậy, mọi người cơ bản không làm rõ được Tô Thiếu Bạch là đến từ nơi nào.

Rời khỏi phòng livestream, hẹn mọi người 3 ngày sau gặp lại, Tô Thiếu Bạch quay đầu đối diện ánh mắt khó hiểu của bé mèo sữa, sau đó, cục bông cao ngạo cất bước chân xoay người rời đi.

Bạo *cục bông* quân: Trẫm vẫn nên điều Lãnh Huân lại đây thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia