ZingTruyen.Asia

Dai Than Om Vao Long 101 Nu Hon Sau

Quản gia gật gật đầu, khom người ôm Trình Hàm đi đến thư phòng.

Cửa thư phòng đang đóng, quản gia không trực tiếp xông vào mà dừng lại gõ cửa.

Rất nhanh bên trong truyền đến giọng nói của Hàn Tri Phản "Tiến vào".

Đẩy cửa phòng ra, quản gia ôm Trình Hàm đi được hai bước, nghe thấy tiếng động theo bản năng mà ngừng lại, hướng về phía ban công liền thấy Hàn Tri Phản: "Hàn tiên sinh......"

Nghe thấy giọng nói của quản gia, Hàn Tri Phản quay đầu lại liền thấy trong lòng quản gia đang ôm Trình Hàm, Hàn Tri Phản lập tức dập tắt điếu thuốc, vươn tay mở cửa sổ sau đó mới lên tiếng hỏi: "Có việc gì sao?"

"Trình tiểu thư bảo tôi bế tiểu thiếu gia lại đây tạm biệt ngài." Quản gia đáp.

Hàn Tri Phản nghe được lời này, khóe môi hơi nhấp nhấp: "Cô ấy liền phải đi?"

Quản gia chần chờ một lát, nói: "Vâng"

Hàn Tri Phản không nói chuyện, nhưng có chút thất thần.

Trình Hàm ở trong lòng quản gia, không hiểu lời bọn họ nói rốt cuộc là có ý gì, hắn chỉ nhớ rõ muốn lại đây cùng ba ba từ biệt, thấy Hàn Tri Phản không nói chuyện liền mở miệng kêu: "Ba ba."

Hàn Tri Phản hoàn hồn, đáp lại một tiếng rồi mới hướng mắt về phía quản gia.

Quản gia hiểu ý lập tức ôm Trình Hàm đi tới trước mặt Hàn Tri Phản .

Hàn Tri Phản vươn tay đem hắn ôm vào trong ngực, biết rõ còn cố hỏi: "Tìm ba ba, có việc gì sao?" 

"Mẹ nói sẽ dẫn con đi gặp dì Mộ Thanh nên bảo con tới chào tạm biệt ba ba......" Trình Hàm nghiêm túc đem lời Trình Vị Vãn nói lặp lại một lần, rồi mới hướng Hàn Tri Phản vẻ mặt nghiêm túc mở miệng: "...... Ba ba, tạm biệt."

Tạm biệt...... Không bao giờ gặp lại sao?

Hàn Tri Phản ánh mắt ôn nhu nhìn chằm chằm Trình Hàm trong chốc lát, mới mỉm cười mở miệng: "Tạm biệt"

Trình Hàm tưởng như lần tạm biệt này cũng giống mọi khi liền tiến đến trước mặt Hàn Tri Phản, hôn hắn một cái.

Cánh tay Hàn Tri Phản ôm Trình Hàm hơi run lên, không giống như trước hắn không lập tức đưa Trình Hàm cho quản gia, mà tiếp tục ôm trong chốc lát rồi nói: " Sau này con phải đối xử với mẹ thật tốt."

Trình Hàm không hiểu thâm ý trong lời nói Hàn Tri Phản, ngoan ngoãn gật gật đầu, nói: "Con yêu mẹ nhất."

"Thật ngoan......" Hàn Tri Phản hướng về phía Trình Hàm giơ lên khóe môi, qua một lát, lại nói: "...... Trưởng thành, phải làm một nam tử hán, bảo vệ mẹ, không nên giống ba ba, khi dễ mẹ."

Trình Hàm cái hiểu cái không nhìn Hàn Tri Phản, chớp chớp mắt, lại ngoan ngoãn gật gật đầu.

Hàn Tri Phản biết chính mình nói cũng là nói vô ích, vẫn bổ sung: "Phải nghe lời mẹ, không được chọc mẹ tức giận."

Trình Hàm gật đầu thật mạnh.

Hàn Tri Phản không nói nữa, sờ sờ đầu Trình Hàm ôm hắn đưa tới trước mặt quản gia.

Quản gia tiếp nhận Trình Hàm, đứng tại chỗ một lát, mới nhẹ giọng mở miệng: "Hàn tiên sinh, tôi trước đi ra ngoài."

Hàn Tri Phản biết sau khi quản gia ra ngoài, Trình Vị Vãn liền mang Trình Hàm đi rồi.

Hắn kỳ thật không nghĩ sẽ cho mẹ con bọn họ rời đi, hắn kỳ thật rất muốn giữ họ lại, nhưng vẫn là hướng về phía quản gia nhẹ nhàng mà gật gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia