ZingTruyen.Asia

Chuyen Tinh Tho

Em tự hỏi sao mình vô tâm quá
Bởi lần đầu khi vội vã đi chung
Hai chúng ta ngày ấy vẫn lạ lùng
Không ấn tượng giữa ung dung dạo bước

Em cô gái có phần hơi ngang ngược
Để buông lời cười nhạo trước con trai
Kể cũng vui cả nhóm được trò hài
Từng kỉ niệm vẫn chưa phai màu nắng

Ngày qua hết mặt trời khi đã lặn
Để xa rời ta chẳng nhắn đôi câu
Có là duyên? khi hội ngộ lần đầu...
Tên chưa biết trường nơi đâu chẳng rõ

Nhờ kết bạn cùng người đi hôm đó
Biết là ta từng chung ngỏ đi về
Em với người hai kẻ ở chung quê
Mà có lẽ ta không hề ghi nhớ

Rồi trò chuyện như lần đầu gặp gỡ
Tin nhắn đầu trên xứ sở zalo
Chẳng thân quen nên cũng chỉ ừ, ờ
Dù kết bạn ấy mà.... bơ dữ lắm...

Ngày tháng đến ta vẫn còn lạ lẫm
Em lớp mười tia nắng ấm chưa vương
Chẳng quen ai khi mình mới chuyển trường
Tìm anh hỏi để màn sương bớt lạ

Từ tin nhắn trong buổi chiều hối hả
Chợt hiểu rằng em cũng đã đoán sai
Ta đi chung trên một quãng đường dài
Nhưng thật sự là đâu ai chung hướng

Xa nhau quá vậy mà em cứ tưởng
Ngỡ cùng trường cho đỡ ngượng nơi đây
Nhờ hỏi thăm mình bớt lạ như vầy
Và tin nhắn càng dệt xây hơn rõ

Nhớ bài tập mỗi lần em gặp khó
Gửi sang anh với lời ngỏ cậy nhờ
Em chỉ là cô bé mãi làm thơ
Còn tính toán em vẫn khờ không  giỏi

Em không hiểu anh chỉ dùm và nói
"Nếu điểm nào không rõ hỏi anh nha"
Dẫu đêm khuya bên ngọn gió la đà
Dòng tin nhắn đủ làm ta hi vọng

Dù inbox nhưng mà chưa thấy bóng
Chẳng biết hình, không rõ giọng ra sao
Em hỏi anh " không cập nhật ảnh nào?"
Anh đáp lại rằng mình đâu "tự sướng"

Rồi nói tiếp với vẻ đầy miễn cưỡng
Để hôm nào anh "tự sướng rồi đăng"
Avatar em coi mắt anh dần
Em hỏi lại "mắt" hay là coi "mặt"...?

Chợt một buổi giữa màn hình chưa tắt
Anh bảo rằng chiều chủ nhật anh thi
Đến trường em tham dự đã vậy thì
Được cơ hội gặp rồi khi đến đó

Thời gian tới... Trên đồng hồ điểm rõ
Chốn người đông ta cũng khó trông chờ
Trước đoàn người lướt vội vẫn làm lơ
Do không biết hay hững hờ đến vậy...

Sân khấu nhỏ dáng người em đã thấy
Chỉ đoán thôi chả dám vẫy tay chào
Anh hỏi rằng em chẳng thấy anh sao?
Tin nhắn khẽ ở nơi nào bên cạnh...

Sau khi đọc anh nhìn quanh khung cảnh
Đến gần em đôi mắt gánh nụ cười
Chỉ có điều e ngại ở con ngươi...
Chắc bởi lạ trong dòng người rong ruổi

Đứng bên cạnh nhưng đầu ta mãi cúi
Để bầu trời xua gió đuổi mây trong
Bỗng nghe như bừng cháy ánh tươi hồng
Em cảm thấy mưa trời không lạnh nữa

Anh thắp hộ dùm tim em ngọn lửa
Em ngỡ mình lạc bước giữa cơn mơ
Buổi hôm nay nào đâu phải tình cờ
Từng câu chuyện cứ vu vơ len lõi

Và đâu đó tiếng bạn bè em hỏi
"Mới làm quen mà cười nói vậy rồi?"
Em mỉm cười như đáp lại thế thôi
Họ đâu hiểu ta quen hồi thuở trước

Nhưng tiếc quá em khờ không nhớ được
Chuyện ngày đầu dạo bước quãng đường xa
Anh hôm nay gặp lại giữa chiều tà
Với tưởng tượng... Nếu so ra khác lắm...

Trong chiếc áo màu trời xanh xa thẳm
Dáng người cao trầm lặng, tấm thân gầy
Ít nói cười, lắm lúc vẫn thơ ngây
Đôi mắt ngắm cơn mưa đầy mọi vật

Hoàng hôn ngủ buổi tương phùng chợt tắt
Ta trở về khi nắng nhạt chiều đông
Tay còn ôm kí ức tuổi trăng hồng
Có gì đó khiến mình không lí giải...

Vẫn thế ấy rồi ngày qua tháng lại
Tin nhắn nhiều cứ thế mãi nhân thêm
Có phải chăng em thật sự yếu mềm
Hay đãng trí làm con tim chạy mất

Này anh hỡi nếu vô tình có nhặt
Hãy nhẹ nhàng đem dấu cất anh nha!
Em biết anh tốt bụng lại thật thà
Thừa sức hiểu... lòng người ta rõ vậy...

Vẫn tin nhắn sau thi ngày thứ bảy
Một bài thơ em gửi ấy vội vàng
Kể chuyện rằng mưa gọi bóng xuân sang
Mây e ấp lại mơ màng ngóng đợi

Đàn lạc phách cung sầu ai nhắn gởi
Nữa vầng trăng thương tiếc tới đêm dài
Em hiểu rồi do phía trước tương lai
Tim bé nhỏ gieo hình hài chẳng rạng

Hồ gợn sóng do vì cơn gió thoảng
Câu trả lời theo những tháng năm trôi
Tuổi thanh niên anh hãy cứ vun bồi
Đường hi vọng còn xa xôi trước đó...

Em vẫn sẽ là người con gái nhỏ
Cuối chân trời chờ đợi gió qua ngang
Để đôi khi dịu nhẹ chút mơ màng
Đem kỉ niệm gọi thời gian đến mở

Nếu không thể nối tròn duyên với nợ
Cũng một thời cho nỗi nhớ yêu thương
Để mai sau khôn lớn giữa con đường
Em sẽ nhắc "tình đơn phương ngây dại"

_______Kim Vui_______

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia