ZingTruyen.Asia

[Black Butler] Sebastian x Undertaker: Slow Dance

Dancing with you under the rain

Blanco_Violette

11 giờ 45 phút..

Cơn mưa rào xối xả đổ xuống thành phố London hoa lệ

Trong một cửa hàng nhỏ với biển hiệu đề dòng chữ "Undertaker" được treo phía trên. Nhìn qua cách trang trí thì đây hẳn là một nơi nhận làm dịch vụ cho những vị khách đặc biệt

Xác chết...

Đây là nơi nhận "dịch vụ" cho việc xử lí xác chết, khiến họ vẫn trông như còn sống

Chỉ đang chìm trong giấc ngủ ngàn thu...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Undertaker đang kiểm tra lại một số xác chết được gửi đến tiệm của hắn vào ngày hôm nay. Trông có vẻ lại là từ một vụ giết người liên hoàn vào hồi chiều

Hắn biết sáng mai ai sẽ đến tìm hắn rồi

"Reng... reng..."

Tiếng chuông cửa vang lên vài hồi, sau đó là tiếng vặn tay nắm cửa

Undertaker vui mừng khi người-sẽ-đến-vào-ngày-mai lại đang ở đây vào lúc này

"Oh Sebastian! Điều gì lại khiến vị quản gia đáng kính nhà Phantomhives đây phải lặn lội từ ngoại ô thành phố xa xôi đến tận đây trong thời tiết như này vậy?~" Hắn nhìn người quản gia với mái tóc đen, đôi mắt đỏ phản chiếu dưới ánh sáng tờ mờ của ngọn đèn

"Tôi chỉ đến để lấy thông tin như ngài bá tước đã ra lệnh. Ngài ấy cần những thông tin đó vào sáng mai và đó là lí do tôi ở đây vào những giờ như thế này" Anh nói và mỉm cười

"Ồ vâng! Lại là thông tin, chiều nay có một vụ giết người liên hoàn và ngài bá tước lại được cử đi điều tra nhỉ? Nhưng với một điều kiện..." Hắn nói và nhìn Sebastian

"Lại một nụ cười nữa sao?" Sebastian nói và anh kéo găng tay của mình xuống, chuẩn bị làm cho người trước mặt cười để lấy được thông tin mà chủ nhân anh cần. Nụ cười. Thứ đó luôn là cái mà Undertaker lôi ra để giao dịch nhằm đổi lấy thông tin

"Không... bởi vì hôm nay là một ngày đặc biệt" Hắn nói và đến bên một ô cửa sổ nhỏ mà ban ngày còn không cung cấp được nổi một tí ánh sáng cho cái nơi âm u như thế này

"..." Anh nhìn Undertaker, bản thân anh cũng không hiểu phía sau mái tóc màu trắng xám che khuất đi đôi mắt xanh lục đặc trưng của các Tử thần ẩn hiện dưới hàng mi dài ấy nghĩ gì

Mà khoan đã...

Tử thần?

Ngày đặc biệt?

"Undertaker? Hôm nay... là ngày mất của ngươi?"

"Bingo~ Xem ai tìm ra được câu trả lời rồi kìa" Hắn nói và đưa tay lên cười khúc khích

"Một ngày thật đặc biệt" Anh nói, thật hiếm khi thấy một Tử thần lại nhắc lại ngày chết của mình như thế

"Những kẻ đứng giữa con người và Chúa, những kẻ đã tự tước đi mạng sống mà ngài đã ban tặng, là Tử thần các ngươi nếu ta không nhớ nhầm" Undertaker mỉm cười, vuốt tóc của mình lên để lộ một bên mắt màu xanh lục

Xinh đẹp mà sắc xảo

Đơn giản nhưng tinh tế

Đó là những gì mà Sebastian có thể miêu tả được trong đôi mắt của Undertaker

Nhưng nó lại thoáng chút đượm buồn...

"Sao kia? Ánh mắt thương sót của ngài quản gia đáng kính đây là gì vậy?"

Hắn trêu chọc, nhưng chất giọng lại trông nghiêm túc hơn thường ngày

"Trong tim của một ác quỷ như tôi không có chỗ cho sự thương sót" Sebastian nói, thật ra anh cũng có thứ gọi là "lòng thương sót "ấy nhưng nếu nói ra cho Undertaker nghe lúc này thì chắc hắn lại cười anh thối mũi mất

"Vậy vào vấn đề chính: Tôi cần làm gì để lấy được thông tin cho ngài bá tước?" Anh nói khi có cảm giác họ đã lạc đề khá lâu

"Ngươi biết đó... ta... " Hắn nói "Điều cuối cùng ta làm trước khi tự vẫn là nhảy một điệu slow dance với mẹ của phu nhân Phantomhives... ngươi biết đó, ta... yêu bà ấy"

Sebastian ngạc nhiên, nhưng anh cũng phần nào đoán được nguyên nhân mà "con người" kì lạ này tự chối bỏ đi sự sống của chính mình

"Vậy?..."

"Ngươi có thể cùng ta khiêu vũ vài điệu slow dance chứ?" Hắn nói à mỉm cười

Anh cũng cười nhẹ, tưởng gì chứ hóa ra là khiêu vũ

'Là một quản gia nhà Phantomhives đương nhiên phải làm điều nhỏ nhặt này rồi' Anh nghĩ

"Đương nhiên rồi, my beautiful lady~" Sebastian nói, đặt một tay lên ngực mình và cúi thấp người xuống

"Ngài quả là một quý ngài lịch sự thưa ngài Michaelis" Undertaker đáp, nhẹ nhàng kéo một bên áo choàng của mình lên như cách các quý cô phô bày nhưng bộ cánh sặc sỡ của mình trong các buổi dạ vũ, tay còn lại gỡ chiếc mũ top hat của mình đặt lên chiếc bàn một chân bên cạnh

Sebastian bước đến, đặt một tay của mình ôm lấy eo của người kia, tay còn lại nắm lấy tay của hắn. Undertaker cũng đan những ngón tay của mình vào tay anh, tay kia lại đặt lên vai của người đối diện

Anh tiến một bước về phía trước, hắn lùi một bước về phía sau

Cứ tiến và lùi như thế dưới tiếng tí tách của những giọt mưa rơi ngoài thềm như dệt lên một bản hòa tấu ngày mưa

"Ding doong... Ding doong..."

Tiếng chuông đồng hồ Big Ben vang lên báo hiệu nửa đêm dường như không làm ảnh hưởng đến những động tác nhịp nhàng của cả hai người

'Quả là một buổi khiêu vũ đáng nhớ' Sebastian nghĩ khi cả hai người đang xoay vài vòng cùng nhau

Anh cũng phải thừa nhận rằng Undertaker quả thực rất đẹp, đôi mắt màu ngọc lục bảo sắc xảo cứ ẩn hiện bên dưới mái tóc dài màu trắng xám theo từng nhịp điệu của cả hai người khiến hắn trông như một viên ngọc hoàn hảo ẩn bên trong cái vẻ bề ngoài lầm lì, kì lạ và có phần quái dị kia...

Đêm mưa của thành phố London

Một người tìm được niềm hạnh phúc xưa kia của mình

Một người tìm được người mà mình cần suốt quãng đời còn lại

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia