ZingTruyen.Asia

[BHTT] TIỂU THƯ XIN TỰ TRỌNG....(YULSIC)

Chap 11:Người nói như thế ko phải chán sống là gì hả?

zindy1112

*Phòng chữ Thiên - Quyền túy lâu*

Lúc Du Lợi mang theo Ninh Yên Chi cùng thủ hạ đi vào đã thấy An Hạo Kỳ ôm Kỳ An ngồi trên ghế nhàn rỗi trêu đùa , phía sau lưng hắn đã thay 4 thủ hạ lạ mặt khác nhìn ra thân thủ ko tầm thường . 

Khi An Hạo Kỳ thấy Du Lợi tới nơi , hắn ngẩn đầu cười hiền hòa giọng nói mang theo vui vẻ lời nói .

- Quyền huynh chúng ta lại gặp nhau rồi!

-Ko nghĩ An huynh thế nhưng là thái tử điện hạ , *chấp tay thành quyền - vẻ mặt tươi cười* lần gặp mặt vừa rồi Quyền mỗ thất lễ , thái tử điện hạ thứ tội !

-....

Lời nói xin lỗi nhưng bộ dáng nào có nửa phần nhận lỗi của Du Lợi khiến An Hạo Kỳ môi cười bất giác lạnh đi mấy phần , đối phương chỉ là 1 phú hào thế nhưng khí thế ngạo nhân xem ra chỉ hơn chứ ko hề thua kém hắn .

Thủ hạ nhìn 1 thường dân thế nhưng tỏ khí thế với chủ tử nhà mình , đi theo thái tử điện hạ từ lâu bọn hắn sớm nhìn ra chủ tử nhà mình tức giận rất nhanh thể hiện khí thế .

- Thảo dân to gan thấy thái tử điện hạ còn ko hành lễ!

Du Lợi nghe thấy khí thế "hỏi tội" mình chỉ liếc mắt nhìn lước qua , nhìn ra đối phương chính là Chu Tủ Đằng kẻ sáng nay đưa thiếp mời canh trước cửa phủ ko khỏi nhếch môi cười . Du Lợi đứng thẳng sống lưng phe phẩy quạt , bộ dáng so với trước còn ngạo nhân hơn trước mấy phần .

- Hành lễ? Ta đang làm ko phải sao?

Tay cầm quạt vỗ vào lòng bàn tay , Du Lợi nhàn nhã chơi đùa với quạt phỉ thúy trong tay mình . Bộ dáng chơi với quạt còn vui vẻ hơn liếc nhìn vị "cao nhân" ngồi nơi ghế kia của Du Lợi , ko khỏi làm cho 1 đám người phía sau An Hạo Kỳ đỏ mắt nhìn .

Chu Tử Đằng vừa muốn lên tiếng lần nữa đã bị An Hạo Kỳ chặn lại , An Hạo kỳ tay trên bàn trà nhịp nhịp ngón tay mắt nhìn Du Lợi cười như ko cười như thể muốn nhìn thấu đối phương . Một lúc mới chậm chạp nhìn Kỳ An trong lòng hắn rồi lên tiếng phá vỡ ko giang có phần tĩnh mịt , cùng bầu ko khí hạ nhiệt đến khó thở này .

- An nhi nàng về phòng nghĩ ngơi trước!

- Vâng~

Kỳ An mềm mại thanh âm đáp lời , yểu điệu rời khỏi lòng đối phương đứng dậy rời đi .  Khi đi lướt qua Du Lợi ánh mắt  ko chủ động liếc nhìn , mang theo muôn vàng mong mỏi cùng đau thương . Người "nam nhân" này là cả 1 vùng trời mơ ước của nàng , bao nhiêu yêu thích nàng trao cho đối phương cũng đều nhận lại câu trả lời ko thể . Đến lúc nàng đánh cược tình cảm của mình trong lần treo chiêu bài kia , lòng An Kỳ vẫn tin tưởng 1 tia kỳ vọng vào đối phương sẽ giữ lầy mình . Nhưng điều nàng nhận được chỉ là cái nhìn hờ hững , cùng bộ dáng như xem 1 cuộc mua bán ko hơn ko kém của chủ lâu . Lúc ấy An Kỳ điều biết nàng chính là thua trắng hoàn toàn , trong lòng nàng ở tại đêm đầu tiên trong vòng tay 1 người nam nhân xa lạ chỉ có tang thương cùng hận ý . Đến lúc nàng biết được , người nam nhân đầu tiên của nàng thế nhưng là thái tử đương triều , trong lòng nàng nều muốn dâng lên 1 cảm giác bao thù . Báo thù Quyền Du Lợi , người "nam nhân" làm nàng yêu thích khôn nguôi , cũng là người làm nàng ôm thương đau ngất trời này...

Du Lợi cảm nhận được cái liếc nhìn của An Kỳ , cũng chẳng đáp lại nàng cử động vẫn tiếp tục chơi đùa với quạt ngọc trong tay .

- Mời Quyền công tử ngồi!

An Hạo Kỳ giọng nói hiền hòa vang lên , mang theo tươi cười nhìn về phía Du Lợi .

- Vậy Quyền cảm tạ thái tử ban ngồi ah

-Quyền huynh khách khí rồi! Chúng ta vừa gặp như đã quen , cũng coi như bằng hữu !

- Cái này Quyền ko dám nhận! *cười nhạt*

- Haha xem ra bổn thái tử ta là đa tình rồi *cười như ko cười* ... Lại nói , hôm nay ta mời Quyền công tử tới có chuyện gì chắc ngươi hiểu rõ đi

- *bung quạt ngọc phe phẩy* Cũng ko khác hơn là về việc của Tây Đô đi!

- Hảo thẳng thắn , Người đâu mang trà đến mời QUyền công tử!

- Ah cái này liền ko cần phiền thái tử điện hạ , dù gì đây cũng là trà lâu của Quyền vẫn là Quyền nên mời khách mới đúng . Tiểu Trương!

Tiểu Trương nghe đến tên mình nhanh nhẹn đến bên cửa kêu 1 tiếng , 

- Tiến vào!

Rất nhanh 1 đám tiểu nhị đã mang thức ăn nhẹ cùng trà thượng hạng bày ra 1 bàn , nhìn vô cùng mỹ vị .

- Thái tử mời dùng thử , có thể trà cùng điểm tâm này ko phải loại thượng hạng trong cung , cũng mong thái tử  bỏ qua cách tiếp đãi quá tầm thường này của Quyền !

-....

An Hạo Kỳ nhàn nhạt cười , nâng chén trà thổi nhẹ uống 1 ngụm , cảm giác mùi vị trong miệng chính là KIm Hoa Trà . Đây là cực phẩm trong cực phẩm mà có vận kim cũng khó mua trong nhân gian , nước trà vàng ánh như thỏi vàng , hương thơm như hoa vị đắng ngọt ko chút chát trôi của cổ họng vẫn giữ lại hương thơm ngọt ngào trong miệng .

- Đúng là cực phẩm , xem ra Quyền công tử hưởng thụ nhân gian còn hơn cả bổn thái tử ta đây.

- Thái tử quá khen ! *cười như ko cười*

- Giờ thì Bổn thái tử tin tưởng tín kia là sự thật , QUyền công tử đây là muốn cùng phụ hoàng ta làm 1 cuộc mua bán lớn rồi ! *cười cười nhìn*

- Quyền từ trước giờ chưa từng nói đùa , Quyền muốn mua Tây Đô của Hoàng thượng hoàn toàn là chân thật!

- QUyền công tử nghĩ có đủ kim ngân mua bán  sao?

- Quyền tuy ko giàu có tiền bạc có thể mua cả nước nhưng mua Tây Đô chính là còn có khả năng ddi~ *nhàn nhã uống trà*

-*Cười lạnh* QUyền công tử  cũng quá ngông cuồng rồi , ngươi nghĩ triều ta thấp hèn đến bán đất cho 1 thảo dân như ngươi sao?

- QUyền chỉ là QUyền Du Lợi , càng ko phải là thần tử của An Quốc . LẠi nói trước đây ko phải chính triều đình muốn xóa bỏ Tây Đô sao , tính đến hiện tại Tây Đô cũng tồn tại ko đựa vào An Quốc!

Rầmmmmmm

- *Nện chén trà trên bàn* Ngươi có biết chỉ nhiêu này lời ngươi nói đã đủ bồn Thái tử đem ngươi ra lăn trì ko?

-Haha Quyền là nói lời thật đi! *Khiêu mi cười nhạt* Muốn đem Quyền lăn trì? Chỉ sợ ngoài tiểu nương tử nhà ta, cả thế gian này ai cũng ko thể làm được đi!*gấp quạt  vỗ vỗ trong tay*

An Hạo Kỳ nhìn người đối diện bàn nói năng ngông cuồng , chính hắn cũng ko kìm được đỏ mắt nhìn . Chén trà trong tay bị An Họa Kỳ bộc phát vỡ tan , giọng nói giận giữ cùng cái nhìn quỷ dị phóng tới..

- Quyền Du Lợi ngươi là chán sống rồi sao?

Xoẹt , kiếm các thị vệ sau lung An Hạo Kỳ đồng loạt vươn ra khỏi vỏ

- Nào có ah~ Quyền còn chuẩn bị bái đường thành thân , thế nào lại có suy nghĩ chán sống đây!

Ninh Yên Chi - tiểu Trương - Tiểu Vũ ko khỏi cứng người  tay cũng đặt trên chui vũ khí của mình ,  dư quan gắt gao quan xác mọi cử động dù là nhỏ nhất của nhóm An Họa Kỳ . Thâm tâm ko khỏi cùng nghĩ 

"Người nói như thế ko phải chán sống là gì , là gì , là gì hả?"

Du Lợi bộ dáng đứng dậy tự châm 1 chén trà mới , vận dụng chút nội lực phất nhẹ tay áo chén nhẹ vung lên đáp xuống êm ái trước mặt bàn của An Họa Kỳ . Bộ dáng nhàn nhã ngồi lại ghế tay lại bung quạt phe phẩy , lạnh nhạt lên tiếng.

- Lại nói đạo lý làm người của Quyền trước đến nay vẫn là "người kính ta 1 thước , ta kính người 1 trượng" . Trong lúc giao dịch làm ăn vẫn ko nên quá kinh động đi , Quyền nói có phải ko Thái tử điện hạ!

-....*tay nắm thành quyền bất giác run lên*

- Lại nghĩ QUyền kính trọng Hoàng thượng mới cùng người bày tỏ thành ý giao dịch mu bán này.... Nguồn lợi chính là ngân khố triều đình lại có thêm 1 khoảng kim ngân lớn bù vào số trống rỗng bấy lâu , cũng là trả lại cho Tây Đô 1 cái công bình mà AN Quốc nợ dân chúng nơi này . Từ sau sự việc thập tử nhất sinh kia , ngài nghĩ Tây Đô còn là con dân của An Quốc hay sao? *cười cười*

-....

Cả 1 bầu ko khí cô động , duy chỉ có 1 người cảm thấy vô cùng vui vẻ ko ai khác chính là Du Lợi..Tay phe phẩy quạt nhìn người đối diện bàn cương cứng thân thể , tay đặt trên mặt bàn run rẩy khóe môi Du Lợi càng nhếch càng cao . Cảm giác đùa bỡn Thái tử đương triều cũng coi như thú vị đây , lại nghĩ nếu là Đương kim hoàng thượng đối diện thì như thế nào vui vẻ nha~

........

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia