ZingTruyen.Asia

[BHTT] [HOÀN] [CĐ] [EDIT] Trưởng Công Chúa Trọng Sinh

Chương 8: Cùng Tắm

mhaxlittlehouse

Chương 8: Cùng tắm

Màn đêm đen kịt, phòng tắm bên trong Điện công chúa lượn lờ nhiệt khí, mang theo một loại mông lung mỹ cảm.

Hương thơm say lòng người tràn ngập toàn bộ gian phòng.

"Mang những thứ đó đều để lên bên này đi." Cảnh Lăng đi vào phòng tắm, quay người đối với một đám thị nữ đang mang theo một số đồ vật mở miệng nói.

"Vâng." Bọn thị nữ cúi đầu, cúi người đem đồ vật trong tay chỉnh tề đặt xuống bên cạnh bồn tắm.

"Công chúa, Liễu Nhi hầu hạ người tắm rửa." Một thị nữ đi lên phía trước, đưa tay muốn thay Cảnh Lăng cởi bỏ thắt lưng.

Cảnh Lăng có chút nghiêng người tránh đi, "Không cần." Không biết từ lúc nào nàng bắt đầu chán ghét những người khác chạm đến thân thể mình.

"Công chúa?" Liễu Nhi sửng sốt một chút, lập tức vẻ mặt kinh sợ mà quỳ xuống, "Là Liễu Nhi hầu hạ người không tốt sao?"

Lại là loại ngữ khí tràn ngập sợ hãi này!

Cảnh Lăng nhìn thị nữ đang lạnh run, cảm thấy tâm tình đang tốt cũng đều bị phá hư rồi. Trong lúc vô tình nàng nhìn thấy Oanh Nhi đứng ở hướng kia, Oanh Nhi ngầm hiểu chậm rãi đi đến. Kể từ sau khi trải qua sự tình ở hoa lan đình, Oanh Nhi đã không còn quỳ xuống cầu xin nữa, nàng biết rõ công chúa sẽ không giống như trước kia tùy tiện xử phạt người khác.

Oanh Nhi nhẹ nhàng đem Liễu Nhi đỡ đứng lên, nói, "Liễu Nhi, công chúa không phải có ý tứ như vậy." Oanh Nhi khẽ cười nói, "Ngươi hầu hạ không có vấn đề, công chúa sẽ không trách phạt ngươi, yên tâm đi."

"Công chúa?" Liễu Nhi nhìn về phía Cảnh Lăng, cũng không có lập tức đứng lên.

"Nếu như Oanh Nhi đã nói như vậy, ngươi liền đứng lên đi." Cảnh Lăng phất phất tay, trong ngôn ngữ có chút không kiên nhẫn. Từ khi trọng sinh đến nay, ngoại trừ với Oanh Nhi, nàng đối với những người khác đều không có gì kiên nhẫn.

"Tạ công chúa khoan dung." Liễu Nhi nói rồi đứng lên.

"Người ngươi nên cảm tạ có lẽ chính là Oanh Nhi." Cảnh Lăng chỉ chỉ về phía Oanh Nhi, "Nếu như không phải nể mặt Oanh Nhi, ngươi sẽ không dễ dàng vượt qua như vậy."

"Đa tạ Oanh Nhi." Liễu Nhi đối với Oanh Nhi đầy cảm kích nói.

"Tốt rồi, ngoại trừ Oanh Nhi, các ngươi đều đi ra ngoài đi." Cảnh Lăng phủi tay, đám đông đều bị đuổi đi ra.

"Vâng." Đã có kinh nghiệm trong thời điểm công chúa dùng bữa tối, tất cả thị nữ đều rất thức thời lui ra ngoài.

"Công chúa, xin hãy cởi áo ra a." Đợi tất cả mọi người rời đi rồi, Oanh Nhi đứng ở bên người Cảnh Lăng đưa tay muốn thay Cảnh Lăng cởi áo ra.

"Ân." Cảnh Lăng gật gật đầu, mở ra hai tay, để cho Oanh Nhi tại trên người mình làm động tác kéo ra.

Dây thắt lưng màu trắng bị cởi xuống, rơi trên mặt đất, quần áo màu xanh nhạt tiếp theo đó cũng tùy ý rơi xuống, lộ ra bên trong một cái yếm màu sáng.

"Tạm thời như vậy đi." Ngay khi Oanh Nhi đưa tay muốn đem cái yếm của Cảnh Lăng cởi ra, Cảnh Lăng đột nhiên đưa tay ngăn cản Oanh Nhi. Nàng cũng không biết mình là làm sao vậy, chẳng qua là cảm thấy lõa thể ở trước mặt Oanh Nhi có chút không được tự nhiên.

Ngẩng đầu nhìn về phía công chúa, còn muốn hỏi một tiếng, lại ngoài ý muốn thấy được đôi má ửng đỏ của công chúa. Oanh Nhi cong môi, công chúa đây là thẹn thùng a.

Nếu như công chúa đã ngượng ngùng, Oanh Nhi cũng sẽ không bắt buộc công chúa cởi quần áo. Ngồi xổm xuống cầm lấy mấy cái giỏ hoa, Oanh Nhi mở miệng dò hỏi, "Công chúa, ngươi ưa thích nhất là loại cánh hoa nào?"

"Chọn hoa ngươi ưa thích a." Cảnh Lăng nhìn lướt qua, mở miệng nói.

"Vậy loại này a." Oanh Nhi cầm lấy lẵng hoa màu trắng đi đến bên trên hồ tắm, đem cánh hoa thả rơi vào trong bồn, "Nghe nói hoa này sẽ cho ngươi có cảm giác thư thái."

"Ân." Cảnh Lăng gật gật đầu, "Ta tin tưởng ngươi."

Oanh Nhi đợi thị nữ mang đến một loại tinh dầu, nàng liền đem toàn bộ đổ vào trong nước, Cảnh Lăng cũng chậm rãi đi về hướng bồn tắm.

Bàn chân trắng nõn tinh xảo đặt vào trong nước, khẽ cử động vài cái liền khơi mào bọt nước. Oanh Nhi đứng ở cách đó không xa nhìn xem, đôi má lặng lẽ đỏ lên. Chân của công chúa cũng hết sức đẹp mắt a.

"Bịch" một tiếng, Cảnh Lăng toàn bộ người đều tiến nhập vào trong nước.

"Oanh Nhi, cầm lấy." Cảnh Lăng hướng phía Oanh Nhi duỗi ra một tay, vật nàng cầm phía trên là quần lót màu trắng cùng cái yếm màu sáng đã sớm ướt đẫm.

"Được, công chúa." Oanh Nhi lên tiếng, tiếp nhận quần áo Cảnh Lăng đưa tới, đem để ở một bên trống không trong giỏ xách.

"Công chúa, Oanh Nhi giúp ngươi xoa vai a." Quỳ sát tại bên cạnh bồn tắm, Oanh Nhi mở miệng nói.

"Ân." Cảnh Lăng híp mắt, dựa vào bên trên bồn.

Bàn tay mềm mại xoa bờ vai của nàng, lực đạo vô cùng nhẹ nhàng ôn nhu làm nàng thoải mái không cách nào nói ra được.

"Oanh Nhi, thật là thoải mái." Kìm lòng không được tán thưởng một câu.

"Nếu như công chúa thích, Oanh Nhi mỗi ngày đều xoa vai cho ngươi như vậy." Oanh Nhi khẽ mỉm cười, chính mình có thể làm công chúa vừa ý chính là vinh hạnh lớn lao khó có được.

Bả vai bị Oanh Nhi bóp trong chốc lát, Cảnh Lăng cảm thấy toàn thân đều thoải mái.

"Eo của ta cũng có chút khó chịu, ngươi cũng xoa giúp ta." Cảnh Lăng phân phó nói.

"Được, công chúa." Hai tay Oanh Nhi theo da thịt tinh tế của Cảnh Lăng mà trượt dài.

Nơi bị Oanh Nhi đụng vào, ngoài ý muốn mang theo một tia lửa nóng, Cảnh Lăng nhịn không được run rẩy một chút nhẹ nhẹ nhàng tránh né tay Oanh Nhi.

"Công chúa, làm sao vậy?" Oanh Nhi thu tay về, mở miệng hỏi, "Có phải Oanh Nhi hầu hạ không tốt không?"

"Không, không phải..." Cảnh Lăng nói ra, "Chẳng qua là có chút ngứa, nêm vô thức cử động."

"Như vậy a." Oanh Nhi thở phào nhẹ nhõm, không phải là công chúa chán ghét nàng đụng vào thì tốt rồi, "Vậy Oanh Nhi tận lực chú ý một chút."

Oanh Nhi hai tay lại một lần nữa trướt xuống da thịt Cảnh Lăng, lúc này đây, so với ban nãy càng thêm cẩn thận, rất ít lần va chạm vào thân thể Cảnh Lăng. Chẳng qua là Cảnh Lăng cảm thấy đụng chạm nho nhỏ này lại mang đến cảm giác kích thích, tựa hồ so với vừa rồi càng lớn hơn.

Trong lúc suy tư, Oanh Nhi đã chạm tới phần eo của Cảnh Lăng, bắt đầu vuốt ve. Ngay từ đầu còn có chút ngứa, chẳng qua là Oanh Nhi xoa bóp lại cái cũng chỉ còn sót lại sảng khoái.

Trong lúc vô tình quay đầu, chứng kiến toàn bộ thân thể Oanh Nhi cũng đã nằm ở bên trên bồn tắm rồi, tư thế không được tự nhiên nhưng lại không cách nào nói ra được không tự nhiên ở đâu.

"Oanh Nhi, ngươi như vậy không mệt mỏi sao?" Cảnh Lăng hỏi.

"Không sao." Oanh Nhi lộ ra một nụ cười, "Hầu hạ trưởng công chúa, Oanh Nhi vĩnh viễn sẽ không cảm thấy mệt mỏi."

"Thế nhưng là Bổn công chúa cảm thấy ngươi xoa bóp như vậy không phải rất thoải mái." Cảnh Lăng mở miệng nói.

"Cái này..." Oanh Nhi sửng sốt một chút.

"Bổn công chúa nhớ ngươi..." Cảnh Lăng nói, một cái nghiêng người liền đưa tay đẩy ra tay của Oanh Nhi ở hai bên bả vai.

Oanh Nhi ngơ ngác không hiểu.

Cảnh Lăng hai tay vừa dùng lực, liền đem Oanh Nhi toàn bộ người lôi vào trong nước.

Oanh Nhi kinh sợ kêu một tiếng, liền rơi vào trong nước. Bởi vì quá mức kinh hoảng, Oanh Nhi nhắm chặt hai mắt, ôm thật chặt Cảnh Lăng. Tiếp xúc  là da thịt non mềm, Oanh Nhi cảm thấy ngay tại lúc này có phải chết đuối đều đáng giá.

"Không có chuyện gì đâu, Oanh Nhi." Cảnh Lăng đưa tay vỗ vỗ bả vai Oanh Nhi, "Hồ nước bất quá chỉ tới bả vai, không chìm chết ngươi đâu."

Nghe xong Cảnh Lăng nói, Oanh Nhi mới cẩn thận từng li từng tí mở to mắt. Lọt vào trong tầm mắt là thân thể trắng nõn, Oanh Nhi sững sờ ngơ ngác một chút, lập tức mới phát hiện mình như một con bạch tuộc gắt gao ôm công chúa, lập tức liền đỏ mặt nhanh chóng buông ra công chúa.

"Công... công chúa, Oanh Nhi thất lễ." Oanh Nhi cúi đầu nói.

"Không có việc gì." Cảnh Lăng khẽ cười cười, "Là Bổn công chúa nhất thời cao hứng, hù đến ngươi rồi. Oanh Nhi." Cảnh Lăng trong mắt tràn đầy trêu chọc, "Nước tắm của bổn công chúa dễ uống không?"

Ánh mắt trêu chọc của Cảnh Lăng mang theo một tia vũ mị không nói ra được, Oanh Nhi chỉ nhìn thôi cũng có chút ngây dại, ngơ ngác hồi đáp, "Dễ uống, hết sức dễ uống."

"Hặc hặc haha." Cảnh Lăng cũng nhịn không được nữa, phá lên cười, nàng thích nhất chính là bộ dàng này của Oanh Nhi.

Ý thức được chính mình vừa mới trả lời cái gì, Oanh Nhi lập tức liền đỏ mặt: "Công chúa giễu cợt Oanh Nhi."

"Bởi vì ngươi đáng giá để ta giễu cợt a." Cảnh Lăng cười, "Người bình thường, ta ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn."

Oanh Nhi trong nội tâm vui vẻ, công chúa ở đây chính là nói mình trong lòng nàng là đặc biệt sao?

"Quần áo đều ướt, dứt khoát cởi ra toàn bộ đi, cùng Bổn công chúa tắm rửa a." Cảnh Lăng giống như ghét bỏ mà vừa nói vừa giật giật quần áo ướt đẫm của Oanh Nhi. Nàng tuyệt đối sẽ không nói cho Oanh Nhi biết nàng ngay từ đầu chính là muốn để cho Oanh Nhi tấm cùng mình nhưng lại sợ Oanh Nhi không đáp ứng, mới cố ý đem Oanh Nhi kéo xuống nước đấy!

"Công chúa, Oanh Nhi không có việc gì, trở về đổi một bộ quần áo là được." Oanh Nhi nói, lập tức muốn rời khỏi.

"Chậm đã, ngươi rời đi, ai xoa bóp cho Bổn công chúa?" Cảnh Lăng đưa tay kéo Oanh Nhi lại.

"Như vậy Oanh Nhi tiếp tục như vừa rồi thay công chúa xoa bóp?" Oanh Nhi dò hỏi, nếu như có thể lựa chọn nàng thật muốn trước đi thay bộ y phục ướt nhẹp này.

"Như vậy không thoải mái." Cảnh Lăng nói ra, "Bổn công chúa muốn ngươi ngay ở trong bồn tắm này xoa bóp cho Bổn công chúa."

"Cái này..." Oanh Nhi do dự một chút.

"Cho nên, một thân quần áo này toàn bộ cởi cho ta!" Không để cho Oanh Nhi kịp trả lời, Cảnh Lăng liền đưa tay về phía Oanh Nhi, gần như không biết xấu hổ mà đem quần Oanh Nhi giật xuống hết.

"Công... công chúa, Oanh Nhi đã hiểu rồi... Cho nên đừng... Đừng kéo quần áo của Oanh Nhi... A, công chúa, cầu buông tha cho quần lót của Oanh Nhi!" Trong bồn tắm vang lên tiếng Oanh Nhi kinh hô, còn có tiếng nước chảy.

"Toàn bộ đều cởi ra cho Bổn công chúa!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia